Động Hư không gian ở trong kiến thức của đám người Lạc Thiên Phong thì chỉ có Kiếm Hoàng mới có thể chạm tới. Nhưng tu vi của Lục Thanh hôm nay mới chỉ là Kiếm Tông trung thiên vị, vậy mà hắn đã nắm giữ được cỗ lực lượng này, hơn nữa thực lực biểu hiện ra ngoài không nghi ngờ gì đã siêu việt cảnh giới Kiếm Tông đỉnh phong.
Ánh mắt hơi trầm xuống, cước bộ của Tử Dương Kiếm Hoàng nhanh chóng được thi triển ra, cả thân hình không nhanh không chậm lùi lại phía sau. Cước bộ của Tử Dương Kiếm Hoàng cùng với Phó Vũ thì có phần khéo léo hơn, nguyên nhân chủ yếu là do Phó Vũ còn phải phân tán tinh thần nghiên cứu Chú Kiếm Sư, cho nên so sánh với người chỉ tu luyện một thứ như Tử Dương Kiếm Hoàng thì kém hơn rất nhiều.
Kiếm chỉ vẽ lên, trong thời gian ngắn ngủi lùi ra, Tử Dương Kiếm Hoàng đã liên tục thi triển pháp tắc, Tử Dương pháp tắc ở trước mặt ngưng tụ thành một chiếc chuông lớn giống như thật, nó khác với chiếc chuông do Lạc Thiên Phong thi triển ra. Ở trong tay Tử Dương Kiếm Hoàng, Tử Dương thần chung hoàn toàn là do pháp tắc cấu tạo thành, từ trên đó tràn ra khí thế rất kinh người. Cho dù là đối mặt với Động Hư không gian của Lục Thanh cũng như trước vẫn có thể phát động tiếng chuông làm chấn động lòng người, chỉ trong thời gian chốc lát tiếng chuông đã truyền ra phương viên trăm dặm.
Trong ý thức hải, thức kiếm màu vàng tỏa ra quang mang đại thịnh, tạo thành một bức màn ở ở ý thức hải ngăn cản không cho tiếng chuông có thể xâm nhập vào bên trong.
Không một chút do dự, chân phải Lục Thanh đạp ra, lực lượng kinh khủng từ đó làm cho không gian xuất hiện những gợn sóng lờ mờ. Sau một khắc giống như thuấn di, cả thân hình Lục Thanh trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Tử Dương Kiếm Hoàng.
Đồng tử hơi co rút lại, Tử Dương Kiếm Hoàng trầm giọng quát một tiếng, ở trước mặt hắn, Tử Dương kiếm cương bá đạo nhanh chóng được rót vào trong chiếc chuông do pháp tắc tạo thành.
Những tiếng nổ nhỏ liên miên không dứt vang lên, sóng không gian không chút cố kỵ lan tràn ra bốn xung quanh.
- Lui!!!
Lạc Thiên Phong hét lớn một tiếng, năm người đồng thời thi triển bộ pháp nhanh chóng lui lại phía sau.
Ầm.... Ầm.... Ầm....
Mặt đất bị tàn phá làm cho đất đá văng tung tóe, uy áp của pháp tắc trong nháy mắt đã tràn ngập cả Thú Khu, Lục Thanh rõ ràng cảm thấy trên người mình giờ phút này giống như có một tòa núi cao ngàn trượng đang đè lên. Tiếng chuông xé gió vang lên làm cho ngay cả Luyện Hồn Quyết cũng mơ hồ xuất hiện tình trạng không thể ngăn cản được.
Ba.....
Theo bộ pháp kiên định của Lục Thanh, tầng tầng lớp lớp Tử Dương kiếm cương và chiếc chuông pháp tắc dung hợp lại với nhau. Theo sau đó, một cỗ lực lượng cường đại tới mức khó tin truyền tới người Lục Thanh, bên trong cỗ lực lượng này còn kèm theo cả nhiệt lực không tưởng nổi, nhiệt lực cơ hồ có khả năng làm cho sông nước phải bốc hơi đi, cho dù là xung quanh người Lục Thanh vẫn luôn có Phong Mang khí màu vàng bao phủ thì bây giờ cũng xuất hiện sự vặn vẹo.
Động Hư không gian gián tiếp thôn phệ từng đạo tiếng chuông do chiếc chuông pháp tắc phát ra, Lục Thanh và Tử Dương Kiếm Hoàng đồng thời thối lui lại phía sau, theo đó những tiếng nổ vang lên không dứt.
Bên trong Thanh Ngọc Tông!!!
Thân hình Vĩnh Sanh Kiếm Hoàng chợt xuất hiện ở trên hư không mấy ngàn trược.
- Là ai? Không ngờ lại có thể khiến cho Tử Dương lão nhi phải bộc phát ra lực lượng pháp tắc như vậy. Đối phương ít nhất thực lực cũng phải đạt tới nhất kiếp Kiếm Hoàng, nhất kiếp Kiếm Hoàng này..... - Trầm ngâm chốc lát, Vĩnh Sanh Kiếm Hoàng nhìn xuống tông vực bên dưới, cuối cùng thở dài một hơi, thần hình từ từ biến mất ở trong tầng mây.
Bên trên Thú khu.
Liên tiếp phá vỡ hơn mười đạo tiếng chuông, Tử Dương pháp tắc nóng rực cũng đã đem Lục Thanh đánh bay về phía sau.
Chân trái hơi lấy điểm tựa làm cho cả thân hình dừng lại, tay phải Lục Thanh hơi động, Luyện Tâm Kiếm nhất thời đã xuất hiện ở trên tay.
- Sư tổ! Hãy tiếp Tử Tiêu Phong Lôi kiếm đệ thập thức: Song Long Hí Châu.
Đột ngột, một tiếng long ngâm kinh khủng từ miệng Lục Thanh phát ra, tiếng long ngâm này xé gió vang lên tới tận chín tầng trời. Trong lúc nhất thời lôi vân tụ tập lại, Thiên Lôi và Thiên Phong cùng lúc xuất hiện trong lôi vân, mặc dù bị Tử Dương pháp tắc trấn áp, thực lực chỉ còn tới bốn thành, nhưng khi Lục Thanh sử dụng hồn thức vượt qua Kiếm Tông để điều động kiếm chiêu đã khiến cho năm người Lạc Thiên Phong đang xem ở xa phải khiếp sợ.
Lại một tiếng long ngâm vang lên, lúc này lôi vân trên chín tầng trời đã xoay tròn tới cực điểm, màu tím sậm của Thiên Lôi cùng với màu trắng của Thiên Phong phủ xuống bị hồn thức cường đại của Lục Thanh điều động đi tới trên bầu trời Thú Khu. Trong hư không, Phong Lôi nhị khí vô tận hội tụ lại một chỗ tạo thành hai đầu Phong Lôi thần long dài tới ba trăm trượng. Hai đầu Phong Lôi thần long giống như được sống lại, long nhãn mở trừng trừng, long khí kinh khủng từ trên người chúng nó tràn ra xung quanh.
Chiếc đuôi to lớn khẽ quẫy động đem cả một vùng không gian chấn nát đi, hai đầu Phong Lôi thần long mở long thủ ra chụp về phía Tử Dương Kiếm Hoàng. Ở trước mặt chúng nó, trong phương viên mấy trượng bỗng xuất hiện một quả Phong Lôi Linh Cầu. Hai đầu Phong Lôi thần long quấn quanh quả Phong Lôi Linh cầu, từ trên đó một vòng gợn sóng không gian kinh khủng khuếch tán ra tạo thành lực thôn phệ ác liệt vô cùng, nó theo động tác của hai đầu Phong Lôi thần long bổ về phía Tử Dương Kiếm Hoàng.
Bộ pháp lúc tiến lúc lùi, thân hình Lục Thanh trong nháy mắt biến mất, kèm theo đó là một đạo kiếm ngân xé gió vang lên.
Trên hư không, bên trong Phong Lôi Linh Cầu bỗng xuất hiệnt hân hình của Lục Thanh.
Ánh mắt như điện, Lục Thanh đứng ở trong Phong Lôi Linh Cầu, hai mắt xuất hiện một tia thần mang màu tím, trắng. Ánh mắt xuyên phá không gian, trực tiếp rơi xuống Tử Dương Kiếm Hoàng, kèm theo ánh mắt đó là một cỗ Phong Mang khí tung hoành bốn phương.
- Chân Long Nhãn. - Ánh mắt Tử Dương Kiếm Hoàng dần xuất hiện vẻ ngưng trọng, Tử Dương Thần Kiếm ở sau lưng cũng rời khỏi vỏ. Tử hồng sắc của Tử Dương thần kiếm theo cánh tay Tử Dương Kiếm Hoàng nhất thời đã xuất hiện ở trước ngực.
Pháp tắc bá đạo từ trên thân kiếm tràn ra, Tử Kim sắc chân hỏa ở giữa không trung ngưng kết lại với nhau.
Hư không bị nghiền nát lộ ra một chiếc Động Hư không gian.
Lập tức, ở trên không chiếc cự trảo tử kim sắc được ngưng tụ lại, bên ngoài chiếc cự trảo này được Tử Dương pháp tắc và chân hỏa cường đại bao vây lấy. Chân hỏa không chút tiếng động tiến hành thiêu đốt làm cho vùng không gian xung quanh cự trảo xuất hiện những gợn sóng ba động khuếch tán về phía Lục Thanh.
Tử Dương Thất Tuyệt, thức thứ nhất: Tử Dương Phá.
Lại nhìn Lục Thanh, sau khi hắn xuất ra Chân Long Nhãn, Phong Lôi Linh Cầu bao quanh hắn nhanh chóng biến hóa thành một thanh cự kiếm cao tới năm trăm trượng. Hai đầu Phong Lôi thần long trong nháy mắt cuốn quanh thanh cự kiếm, chỉ trong chốc lát phương viên bốn mươi dặm xung quanh tràn ngập thiên địa lực lượng mãnh liệt. Đồng thời trong ý thức hải vô tận, Man Hoang khí nồng đậm lục đục động, theo khí thế của Lục Thanh bộc phát ra nó dung nhập vào trong Phong Lôi cự kiếm.
Hai đầu Phong Lôi thần long ngửa mặt lên không hống lên một tiếng, một cỗ chính khí nồng đậm từ Phong Lôi kiếm ý bốc ra. Chỉ thoáng cái thời gian mà xung quanh thanh cự kiếm đã xuất hiện hư ảnh của một thanh tử bạch kiếm ý. Hư ảnh này dần ngưng đọng thành thực chất, chung quanh nó luôn có kim sắc Phong Mang khí bao quanh, thiên địa lực lượng cùng thiên đạo lực khuếch tán ra xung quanh.
Hơi biến sắc, năm người Lạc Thiên Phong nhanh chóng thối lui, tình hình chiến đấu xảy ra tới mức này thì cho dù là bọn họ cũng không cách nào có thể đến gần xem cuộc chiến, nếu không dư âm của nó đủ khiến cho bọn họ gặp phải trọng thương trí tử.
Đồng thời, năm người Lạc Thiên Phong coi như chính thức nhìn thấy được thực lực của Lục Thanh, có thể cùng với sư thúc Tử Dương Kiếm Hoàng giao thủ tới bây giờ, tuy Tử Dương Kiếm Hoàng không sử dụng thực lực chính thức, nhưng có thể làm được tới mức dẫn động Động Hư Không Gian thì dưới Kiếm Hoàng, không kể Bạch Linh Giới, cùn Tử Hoàng Giới chí cao vô thượng hắn đã có thực lực đệ nhất nhân rồi.
Trong hư không, không một chút trở ngại, thanh cự kiếm thông thiên mang theo tiếng kiếm ngân xé gió kinh người bổ về phía Tử Dương Kiếm Hoàng. Trong phương viên trăm trượng xung quanh, sóng không gian không ngừng khuếch tán, thiên đạo lực lượng lan tràn, khí thế tựa như muốn đâm thủng trời xanh, nghiền nát cửu thiên.
Một chiêu này của Lục Thanh ở trong mắt Tử Dương Kiếm Hoàng đúng là đã sinh ra một chút mùi vị Nhân Kiếm Hợp Nhất. Thân hình Lục Thanh đã dung nhập vào trong Phong Lôi cự kiếm làm cho giờ phút này không dễ dàng nhìn ra được thân hình của hắn.
Ngay cả Tử Dương Kiếm Hoàng sử dụng Tử Dương pháp tắc để trấn áp cũng mơ hồ cảm thấy như bị thanh cự kiếm này làm cho tê dại đi.
Động Hư không gian trong nháy mắt mở rộng ra, hai cỗ lực lượng giao nhau khiến cho dư lực đánh văng ra hai bên.
Phong Lôi kiếm nguyên căn bản không thể ngăn cản luồng lực lượng chấn động từ Động Hư không gian. Kiếm nguyên hộ thân trong nháy mắt bị phá vỡ, lực đạo còn trực tiếp đánh vào Kim Thiên Kiếm Thể của Lục Thanh.
Trong hư không, một đạo tử bạch sắc xẹt qua, trực tiếp chui vào trong lòng núi, khiến cho đất đá nơi đây bị nghiền nát, từ trong đó thân ảnh của Lục Thanh cũng dần hiện ra.
Khóe miệng tràn ra một dòng máu tươi, chấn lực như vậy thì cho dù là với Kim Thiên Kiếm Thể của Lục Thanh cũng phải bị chấn thương. Bất quá, cũng may là Phong Lôi kiếm chủng của hắn sau khi xảy ra biến hóa đã vô cùng cứng rắn, cho dù với lực đạo có thể chấn vỡ hạ phẩm Kim Thiên cấp thần kiếm thì cũng không thể thương tổn tới nó.
Lại nhìn về phía Tử Dương Kiếm Hoàng, mặc dù cũng bị đánh bay ra ngoài, nhưng giờ phút này lão đang bình yên đứng, ánh mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm vào Lục Thanh, mở miệng nói:
- Nghe nói ngươi ở trong Kiếm Hồn Chiến Trường còn kiếm thức thần thông hóa thành Chân Long, nếu như có thể thì hãy thi triển ra. Đương nhiên, nếu việc đó gây tổn hại cho thân thể thì cũng không cần thi triển.
Xa xa, nghe Tử Dương Kiếm Hoàng nói như thế, năm người Lạc Thiên Phong nhất thời lâm vào trầm tư. Hôm nay Lục Thanh biểu hiện thực lực đã khiến cho bọn họ phải rung động, đến giờ phút này bọn họ đều có nhận thức, Lục Thanh khi động thủ cùng với bọn họ chỉ giống như tùy ý bắt chuyện mà thôi, bọn họ ngay cả năng lực bắt Lục Thanh biểu hiện ra một chút tu vi cũng không có.
Trong hư không, Lục Thanh một lần nữa gật đầu nói:
- Sư tổ hãy cẩn thận...