[Dịch]Bất Đắc Dĩ Làm Mẹ

Chương 14 : Xây Lương thực




Nguyên Lão Vương thị , hai vợ chồng Nguyên Thủ Mộc cùng Trần thị há hốc miệng khi nhìn Nguyên Thủ Văn cầm một bao lương thực để trước mắt họ , sau khi nghe Nguyên Thủ Văn nói mọi người đều nhìn về phía Nguyên Tranh khiếp sợ , sau cùng là kinh hỉ tột độ . Trần Thị rưng rưng nước mắt chắp tay

" Đa tạ Thần Tiên phù hộ !đa tạ thần tiên phù hộ "

" Đúng , đúng ! Thật đa tạ vị Thần Tiên đó Tranh nha đầu nhà ta thật may mắn gặp người người , Tổ tiên Nguyên gia phù hộ " Nguyên Lão gương mặt đỏ bừng kích động nói . gần cả đời ông làm lụng vất vả nhưng vẩn thiếu trước hụt sau , bây giờ đả gần về với ông bà nhưng còn không yên tâm cho hai nhi tử . May mắn ông trời còn thương xót cho gia đình ông khiến xui cho cháu gái ông gặp được vị thần tiên đó .

" Phụ Thân , nương , đại ca đại tẩu , lương thực ở chổ Tranh nha đầu rất nhiều , chúng ta không lo đói , Nhưng ta nghỉ mọi người tuyệt đối phải giử bí mật , tất cả là vì an toàn cho Tranh nha đầu " Nguyên Thủ Văn gằn giọng , nghiêm túc nói

Mọi người đang trong hưng phấn mừng rở bổng nhưng khưng lại , họ vì mãi vui vẻ nên không nghỉ tới , những lời Nguyên Thủ Văn nói thật sâu thức tỉnh họ , Nếu người ngoài phát hiện Nguyên Tranh có một nơi thần kì như vậy thì sẽ thế nào nha , lợi dụng ,dụ dổ , đe dọa cướp đoạt , hoặc sẽ cho nàng là yêu quái , lúc đó Nguyên Tranh sẽ tai họa gặp đầu không thể yên ổn được ,

" Nhị đệ nói đúng , không thể tiết lộ ra được , lương thực này không nên dùng , ta thà chịu đói chứ không thể đem an nguy của Tranh nhi ra mạo hiễm " Trần Thị sợ hãi hốt hoảng ôm chặt Nguyên Tranh nói

Nguyên Lão trên mặt cũng không còn vẻ vui mừng nữa , thận trọng suy nghỉ tìm kế sách .

" Thật ra cũng không nghiêm trọng như vậy . mọi người chỉ cần giử bí mật là được , còn lương thực cần phải dùng , lương thực trong nhà đả gần hết , chúng ta lấy từng chút dùng là được , dù sao mọi người trong nhà ai cũng có lương thực dự trử mà . chúng ta cẩn thận một chút sẽ không sao " Nguyên Thủ Văn thấy nhẹ nhàng nói

" Nhị Thúc nói đúng , ta không sao , mọi người đừng quá lo lắng , dù sao cũng không ai tin được chuyện này đâu " Nguyên Tranh thấy Trần thị thật tâm lo cho mình thì ấm áp , nàng cười khuyên nhủ

" Ừ ! Cứ làm như lời Thủ Văn nói đi , tất cả hãy kín miệng , mọi người hãy thề độc không ai được tiết lộ , nếu không ta sẽ không bỏ qua cho " Nguyên Lão nghiêm khắc nói ,

" Cha , không cần người nhắc nhở , ta tuyệt đối sẽ không tiết lộ Tranh nhi là nử nhi của ta , ta sẽ không để nàng xảy ra chuyện gì đâu " Nguyên Thủ Mộc lên tiếng

" Còn hai ngươi , phải nhớ chuyện nghe được hôm nay , phải để trong bụng không được nói lung tung , nhớ chưa? " hai người Nguyên Thủ Bình và Thủ Khang đang cảm thấy lâng lâng vì tỷ tỷ bổng nghe giọng nghiêm nghị của phụ thân thì giật mình sợ hãi , cả hai không hẹn cùng gật đầu lia lịa

" Tụi con xin thề , không bao giờ nói ra "

" Cha ! người làm hai đệ ấy sợ rồi . ta tin hai đệ ấy rất hiểu chuyện , sẽ không nói lung tung " Nguyên Tranh thấy hai đệ đệ mặt mày xanh lét không đành lòng nói

" Tỷ Tỷ yên tâm , dù ai có đánh đệ , đệ cũng không nói " Nguyên Thủ Khang nắm lấy tay tỷ làm nũng nói

" Ta cũng vậy " Thủ Bình hùa theo

" Được , ta tin lời của hai đệ , đợi chút , tỷ có này cho hai đệ " Nguyên Tranh cười sủng nịnh , rồi như ảo thuật tay cầm hai trái táo chín đỏ mọng đưa cho hai đứa

" woa , thật lợi hại ,tỷ đây là trái gì ? "

" Đây , là táo , hai đệ ăn đi " Nguyên Tranh chua xót xoa đầu hai đứa dịu dàng nói , không trách vì sao hai đệ đệ của Nguyên Tranh đả mười tuổi chưa biết được trái táo , Nguyên gia quanh năm lo ăn còn không xong , làm vì nghỉ tới những thứ quà vặt xa xỉ .

" ngọt quá , tỷ thật ngon nha " Nguyên Thủ Văn không kìm được cắn một miếng , sung sướng khen ngợi . Nguyên Thủ Bình nhìn trái táo ngon lành trong tay có chút thèm thuồng lại không nở , đưa cho Trần Thị .

" Nương , người bổ cho ông bà nội ăn đi , "

Trần Thị cảm động mắt ước ôm nhi tử . " Nhi tử của ta thật có hiếu , biết nhường món ngon cho ông bà rồi "

Nguyên Lão , cùng Vương Thị vui vẻ cảm động vì tôn tử biết nghỉ tới mình

" Nương , của ta chỉ lở cắn một miếng người cùng phụ thân ăn đi " Nguyên thủ Khang ngại ngùng nói

" Hai đệ ăn đi , tỷ còn nhiều sẽ đưa cho mọi người ăn sau " Nhìn hai đệ đệ còn nhỏ mà hiểu chuyện thật khiến người ta đau lòng

Nguyên Tranh vào Không hai một rổ táo cùng lê đem ra . Nguyên Lão cùng Vương Thị ăn qua một miếng lại không nở ăn cảm khái nói

" Thật chưa từng ăn loại quả nào ngon như vậy , cái này đem đi bán thì sẽ rất đắt đây "

" Dù sao bây giờ cũng không thể bán được . mùa này bán trái cây người ta sẽ dòm ngó , mọi người đừng tiếc , trong vườn của ta còn nhiều , ăn hết trái khác sẽ ra " Nhìn mọi người ăn trái cây mà cứ như ăn hoàng liên , bộ dáng vừa tiếc vừa đau lòng khiến nàng bất đắt dĩ không thôi

" Ta nghỉ đem , mươi cân lúa nước , với mười cân mỳ đem đi xây để cả nhà dùng .sẽ không bị người ta hoài nghi " Nguyên Thủ Văn ăn xong trái táo nói

" Để ta đi cùng với đệ " Nguyên Thủ Mộc sốt sắng nói

" Ừ , hai ngươi đi đi ,nhớ thận trọng . bà hãy đưa tiền cho tụi nó đi xây lương thực " Nguyên Lão gật đâu dặn Vương thị

Trong Thôn có nhà Trương Lăng nhi tử của trưởng thôn có máy xay lương thực nhỏ . Người trong thôn sau khi thu hoạch , lương thực phần lớn đều bán đi , chỉ dự trử một phần cho cả gia đình ăn trong một năm , lương thực ăn tới đâu sẽ xay tới đó , tránh tình trạng lương thực xay để lâu bị củ hay bị mọt , Máy xay lương thực của nhà Trương Lăng đều phục vụ cho mọi người trong thôn , lúa nươc hai cân 1 văn tiền , lúa mỳ 1 cân một văn tiền xây . Nguyên thủ Mộc cùng Nguyên Thủ Văn mỗi người cầm mười cân lương thực hướng nhà Trương Lăng đi .

Nhà Trương Lăng là một ngồi nhà bốn gian khang trang , có cổng rào . bước vào bên phải để máy xay , một khoảng sân rộng có mái che để lương thực . bên trong là ba gian phòng ở . Trương Sâm có ba người con trai , Đại nhi tử Trương Lâm có một cữa hàng trên trấn , Nhị nhi tử Trương Lăng cùng tam nhi tử Trương Sang , Trương Sâm cho hai nhi tử lớn ra riêng con mình thì sống với tam nhi tử , thật ra tục lệ ở đây cha mẹ sẽ sống với con trưởng , nhưng cũng có người không câu nệ chuyện đó , mà Trương Sâm là một ngoại lệ .Vợ Trước của Trương Sâm sanh ra nhi tử đầu thì băng huyết qua đời , ba năm sau ông cưới vợ kế mới sanh ra Trương Lăng cùng Trương Sang , Trương Thị vợ sau của ông cũng là người hiền hậu nên gia đình ông cũng êm ấm .

" A ! Nguyên Thủ Mộc huynh cùng Thủ Văn đệ đi xay lương thực sao " Trương Lăng là một người vui vẻ hào sảng đậm chất người đàn ông nông dân , thấy hai huynh đệ Nguyên gia thì sởi lởi chào hỏi

" Nhà sắp hết lương thực , nên tới nhà huynh xây một ít để ăn " Nguyên Thủ Mộc cười nói .

" Ừ , năm nay mùa đông dài quá , mấy ngày nay trong thôn cũng có người tới xây thêm lương thực , chịu thôi mùa này tay chân rãnh rỗi nhưng cái bụng vẩn phải làm việc mà " Trương Lăng hài hước nói

" À ! Huynh cần xây loại nào , đưa đây cho ta "

" Ta xây mười cân lúa nước cùng mười cân mỳ " Nguyên Thủ Văn cầm hai bao lương thực cho Trương Lăng thay đại ca nói

" Nhà Huynh còn mỳ để xay sao ? ở đây mọi người luyến tiếc ăn đều đem bán hết , giống mỳ của huynh thật tốt nha " Trương Lăng ngạc nhiên nói , dù không tiếp xúc nhiều nhưng trong thôn ai cũng biết hoàn cảnh nhà Nguyên gia không được tốt

" Cái này bình thường đều đem bán hết , nhưng cả nhà năm mới đều phải làm một ít bánh cho cả nhà và tụi nhỏ ăn cho đở thèm , nên để dành một ít , hôm nay lương thực thiếu thốn cũng đành đem đi xay để ăn " Nguyên Thủ Văn khổ sở nói

Trương Lăng hiểu rõ nên cũng không nói gì thêm bỏ lúa mỳ vào xay trước , Hai huynh đệ Nguyên gia âm thầm đổ mồ hôi , biết vậy không nên đem lúa mỳ đi xay nha .

Sau khi xay lương thực xong hai huynh đệ Nguyên Thủ Mộc đi nhanh về nhà . Nhìn hạt gạo trắng tinh , cùng bột mỳ thơm phức ai vui vẻ . Trần Thị quyết định gói sủi cảo cho cả nhà ăn . Hai tiểu tử nhỏ vui mừng hoan hô , Nguyên Tranh vào Không gian lấy ra mớ rau hẹ cùng bắp cải để Trần Thị làm nhân bánh .Buổi tối cả nhà lần đầu tiên ăn sủi cảo trước năm mới ,da bánh mềm mịn nhân bánh rau hẹ thơm phức , còn có thêm bát canh cà chua , ai cũng ăn sung sướng ngon lành .

Mấy ngày nay cả nhà Nguyên gia ai cũng vừa bận rộn và vui vẻ . Nguyên Tranh dẩn cả nhà vào không gian làm việc , dù tinh thần có thể điều khiển không gian làm việc , nhưng mỗi lần nàng không thể làm quá nhiều việc , đầu luôn đau nhức , sau khi Nguyên Thủ Văn biết được nhất quyết không cho nàng dùng tinh thần làm việc nữa mà cùng với đại ca làm việc nặng như gieo trồng và thu hoạch , Vì thời gian trông không gian nhanh hơn bên ngoài rất nhiều , cứ ba ngày lại thu hoạch một lần lương thực . Trần Thị cùng Vương thị lại chăm sóc vườn rau , hai tiểu tử nhỏ thì chạy lăng xăng múc nước dưới hồ để tưới rau . Chỉ có Nguyên Tranh là rảnh rổi nhất , nàng ở trong nhà gổ cùng với Quả Nhi tìm những hạt giống mới để trồng thêm , phát hiện được đồng loại của Quả Nhi , Nguyên Tranh biết tác dụng của Nhân sâm nên rất cẩn thận trồng xuống , mấy hôm nay nàng nhờ Phụ thân cùng Nhị thúc ra bên ngoài chặt vài nhánh cây để làm một giàn trồng nho , nàng đả từng nhìn thấy giàn nho trong không gian Tiên gia gia rất thích , từng chùm nho mọng nước trĩu xuống đung đưa nhìn vừa ngon vừa đẹp nha .

Nguyên Lão cũng cùng làm việc với hai nhi tử , khi nào mệt lại ngồi xuống nhìn đống lương thực càng ngày càng cao ông vui sướng cười muốn tận tới mang tai .

" Nhị đệ , ta nghỉ thu hoạch lần này chúng ta nên nghỉ gieo trồng trong vài ngày , để đất nghỉ ngơi một chút , ngươi thấy thế nào " Nguyên Thủ Mộc đề nghị

" Đệ cũng tính bàn với huynh như vậy " Cả tháng nay bọn họ liên tục gieo trồng và thu hoạch , dù đất thổ ở đây tốt hơn ở ngoài cũng không nên lạm dụng như vậy , nên nghỉ ngơi mấy ngày cho đất tái tạo mới rồi gieo trồng tiếp .

" cha ,hai người uống miếng nước nghỉ mệt đi , còn lại phân nữa để ta làm cho " Nguyên Tranh thấy hai người đầu đổ đầy mồ hôi nhưng tinh thần rất tốt , mấy ngày nay gieo trồng lương thực luôn nhân rộng ra , bây giờ đả trồng lúa nước cùng mỳ mỗi thứ hai mươi mẩu rồi , còn trồng ngô ba mẩu , dù tất cả đều rất nhanh là thu hoạch mọi người làm không xuể , lương thực dự trử trong không gian có thể cho cả một thôn Trường Xuân ăn trong vòng một năm đều đủ nha

" cha , nhị thúc ,lương thực trong đây nhiều như vậy, ta nghỉ nên bán đi một ít , hai người nghỉ sao ?" Nguyên Tranh đề nghị

Cha ,Nhị thúc , lương thực trong đây nhiều như vậy , ta nghỉ nên bán một ít , hai người thấy sao ?"

Nguyên Thủ Mộc và Nguyên Thủ Văn nhìn đống lương thực đầy ấp trước mắt , bây giờ nhà bọn họ không lo thiếu lương thực ăn , mỗi ngày đều ăn cơm trắng thơm mềm dù ăn với rau đơn giản cũng thấy như mỹ vị , hai huynh đệ cũng từng nghỉ nên bán lương thực đổi tiền vì trong nhà còn cần nhiều thứ mua bằng tiền nha .

" Tối nay cha cùng nhị thúc con bàn với ông nội xem sao " Nguyên Thủ Mộc quyết định

" Phụ Thân người nghỉ thế nào ?" Buổi tối mọi người quay quần trên phòng khách đại phòng thương lượng việc bán lương thực . Nguyên Thủ Mộc hỏi ý kiến của Nguyên Lão

" Ta nghỉ nếu bán thì không nên bán ở thị trấn Trường xuân , vì nơi đó sẽ gặp người quen , chúng ta chịu khó đi lên huyện Đông Hà bán thì sẽ tốt hơn " Nguyên Thủ Văn đưa ra ý kiến .

" Nhưng Huyện Đông Hà nếu đi xe ngựa mất khoảng nữa ngày đường , chúng ta làm sao vận chuyển lương thực đây " Nguyên Lão lo lắng

" Ông nội , cái này thì dể , con sẽ đi theo cha cùng nhị thúc , đến lúc gần tới nơi , sẽ chuyển lương thực ra ngoài thì rất dể . cũng không bị người ta dòm ngó " Nguyên Tranh vui vẻ nói , thật ra nàng cũng muốn đi ra ngoài một chuyến , mấy tháng nay ở thế giới này nàng chưa từng đi đâu ra khỏi thôn, lần này không đi biết tới khi nào nha.

" Nhưng ngươi bây giờ cơ thể bất tiện , đi xa như vậy ta không yên tâm " Trần thị lo lắng .

" Nương , ta rất khỏe , vả lại ngồi xe ngựa sẽ không có việc gì , có Cha và nhị thúc chiếu cố ta , Người đừng lo lắng , nếu ta không theo cùng , chúng ta không thể chở lương thực ra khỏi thôn nha ." Nguyên Tranh trấn an nàng

" Cứ làm theo ý của Tranh nha đầu đi , cẩn thận một chút , còn xe ngựa làm thế nào?"

" Ta cùng đại ca làm công trên thị trấn có quen một tiểu bằng hữu nhà hắn có một chiếc xe ngựa dùng để chở thuê trong thị trấn , ta nghỉ thuê một ngày chắc không sao "

" Tốt , vậy tính khi nào thì đi " Nguyên Lão thở phào nhẹ nhõm

" Ta nghỉ ngày mai liền xuất phát, tranh thủ bán lương thực càng sớm càng tốt , Tranh nha đầu cơ thể một ngày càng khó khăn , không nên trì hoãn"

" Ừ , vậy tối nay hai ngươi chuẩn bị đi "

Cả nhà bắt tay vào chuẩn bị đóng bao lương thực , Trần Thị đem tất cả bao bì không trong nhà để mọi người cho lương thực vào , Một bao lương thực tầm năm mươi cân , cả nhà bận rộn trong không gian tới khuya mới nghỉ ngơi .nhưng ai cũng vui vẻ hy vọng bán lương thực sẽ thuận lợi .

" DL :ta là người việt nên đơn vị tính cân theo vn mình nha 1 cân =100gram "

Buổi sáng ăn sáng xong , Trần Thị dùng bột mỳ làm bánh hành gói đem theo cùng một bình nước cho ba người lên đường , hôm nay Nguyên Tranh được Trần Thị cho Mặc một bộ áo bông lành lặn nhất , bụng nàng đả lớn vì ra ngoài nên cố gắng mặc nhiều một chút nhìn cứ như một quả cầu , chuẩn bị xong ba người cùng nhau chậm rãi đi tới thị trấn Trường Xuân .

Từ nhà lên thị trấn nếu là ngày bình thường một người đi nhanh khoảng một canh giờ là tới , nhưng bây giờ mùa đông mặt đường tuyết đóng băng chưa tan hết nên rất khó đi , Nguyên Thủ Mộc cùng Nguyên Thủ Văn lo lắng cho Nguyên Tranh nên đi chậm tới thị Trấn Trường Xuân đả hơn hai canh giờ . Tìm tới nhà vị bằng hửu thuê cổ xe ngựa , lấy tiền Vương Thị trả tiền đặt cọc trước . Nguyên Thủ Văn ngồi trước lái xe ngựa hướng Huyện Đông Hà đi

Thị Trấn Trường Xuân nằm giáp ranh với Huyện Đông Hà , cũng thuộc về Huyện Đông Hà quản lý , Quan Phủ , học đường , tửu lâu , bách hóa tốt nhất đều tập trung ở đây , nơi đây giàu đông đúc . đời sống người dân cũng sung túc hơn , càng vào gần huyện Đông Hà càng thấy nhiều cổ xe ngựa qua lại , người đi đường đều mặc y phục sạch sẽ vải bông hay tơ lụa đều tốt nhất . Nguyên Tranh thò đầu ra ngoài quan sát , rồi nhìn lại quần áo trên người họ , nàng còn đở , nhưng Cha cùng nhị thúc y phục cũng bị vá vài chổ , nhìn thế nào cũng thấy không được .

" Cha , Nhị Thúc , bà nội đưa tiền cho hai người còn lại bao nhiêu nha "

" Còn Khoảng ba lượng , Tranh nhi ngươi muốn mua gì à " Nguyên Thủ Mộc nói . Sáng này Vương Thị đem hết của cãi của bà ra , chỉ chừa lại một lượng phòng hờ đưa cho hắn bốn lượng , thuê xe ngựa một ngày hết một lượng . chỉ còn gần ba lượng , trên đường bọn họ vẩn ăn lương khô của Trần thị chuẩn bị nên ít tốn kém .

" Ta nghỉ mỗi người nên mua một bộ quần áo mới , chúng ta ăn mặc như vầy ta sợ chưa bán được lương thực đả bị người ta đuổi ra nha " Nguyên Tranh dí dỏm nói . Nàng tuy con nhỏ nhưng vẩn biết người ai cũng xem trọng vẻ bề ngoài , nàng còn nhớ mỗi lần có mạnh thường quân hay hội từ thiện ghé Viện thăm , là các sơ đều mặc đồ mới cho nàng và các bạn . ai cũng thiện cảm với một người ăn mặt đẹp mà .

" Tranh nha đầu nói đúng , Lương thực chúng ta bán là lương thực tốt , nếu bộ dáng này khó bán được giá cao " Nguyên Thủ Văn lo ngại nói , chẳng phải người xưa có câu " Quen xét dạ , lạ xét bộ đồ sao ? " " DL: câu này cũng là tục ngử vn nha"

" Vậy tìm một y phường mua y phục vậy " Nguyên Thủ Mộc sảng khoái nói .

Cả ba người cột xe ngựa vào một góc khuất Nguyên Tranh ở lại trên xe ngựa chờ , còn hai người Nguyên Thủ Mộc và Nguyên Thủ Văn thì tìm y phường bán quần áo .Ở trong xe nhàn rỗi Nguyên Tranh bước xuống xe ngựa đứng nhìn xung quanh , hơi lạnh ập tới nàng vội xoa tay đưa lên miệng thổi . Khí trời như vậy , nhưng ở nơi đây cũng không bị ảnh hưỡng , mọi người vẩn tấp nập buôn bán , khách sạn quán ăn kế bên thổi từng hương vị đồ ăn bay ra làm Nguyên Tranh hít một ngụm , bụng bổng có cảm giác đói . Nhìn người ra vào khách sạn không quý thì cũng sang quần áo chỉnh tề sạch sẽ chứng tỏ khách sạn này người nghèo không vào ăn nổi . Nguyên Tranh thầm nhủ khi nào bán lương thực có tiền nhất định sẽ vào đây ăn một lần .

Khoảng nữa canh giờ hai người Nguyên Thủ Mộc và Nguyên Thủ Văn trở lại , trên người đều là y phục mới , cả hai đều là trường sam màu xanh đậm , chất vải cũng bình thường nhưng vì mới mặc vào cả người đều có tinh thần sáng sủa không ít .

" Cha , nhị Thúc hai người thật khác nha " Nguyên Tranh vui vẻ khen ngợi

Nguyên Thủ Văn cười cười còn Nguyên Thủ Mộc mặt đỏ lên bàn tay chà chà vào quần áo , lần đầu tiên được nữ nhi khen ngợi , hắn có chút ngượng ngùng .

" y phục ở đây thật mắc , bộ y phục bình thường của hai người chúng ta cũng hết một trăm tám mươi văn rồi ," Đả gần hai lượng , Nguyên Thủ Mộc xót tiền đau lòng nói

" Cha , không quan trọng , đợi chúng ta bán được lương thực sẽ có tiền, bây giờ tìm nơi nào để bán lương thực "

" Trên đường đến y phường , ta cũng có nhìn xung quanh , nơi đây bách hóa rất nhiều nhưng chỉ có hai cửa hàng lớn nhất , Một là Vạn Phát Trai , cùng Đông Phát Trai ta nghỉ nên bán cho một trong hai cữa hàng đó "

" Ừ đệ có đi hỏi giá lương thực thô " Là chưa xây ra thành phẩm " Lúa nước xấu một cân mười tám văn , loại tốt thì hai mươi hai văn , còn mỳ thì hai mươi văn xấu còn hai mươi lăm văn một cân lúa mỳ tốt " Nguyên Thủ Văn

Nguyên thủ Văn hiểu biết nói .xem ra ở đây mua lương thực đắt hơn ở thị trấn trường xuân khoảng một hai văn một cân .

Sau khi biết giá cả ba người quyết định đi tới cữa hàng bán . Nguyên Tranh lẳng lặng vào xe ngựa chắc hết tất cả lương thực chuẩn bị ra , ba người đánh xe ngựa chầm chậm đi tới . Giữa con phố rộng lớn nhộn nhịp nhất Đông Hà , Đông phát Trai cùng Vạn Phát Trai nổi bật nhất , đồng thời hai cữa hiệu cũng nằm đối diện nhau .

Nguyên Thủ Mộc đang tần ngần nên vào bên nào trước , Thì có một tiểu nhị từ Đông Phát Trai đi ra niềm nở .

" Khách quan lão huynh không biết dừng xe ngựa ở đây cần mua gì ? nếu cần gì thì xin mời vào xem "

" Cái này ! Ta cùng đại ca có ít lương thực thô cần bán , nhờ tiểu ca hỏi lão bản dùm "

" A! ta sẽ vào chuyển lời ngay , mời huynh theo ta vào trong " Tiểu nhị nghe xong thì vội vàng nói , thái độ cởi mở tận tình khiến người ta thấy thiện cảm .

Nguyên Thủ Mộc cùng Nguyên Thủ Văn bước vào theo sao tiểu nhị , Nguyên Tranh vẩn ngồi trên xe , nàng không tiện bước xuống , vẩn là yên phận ngồi chờ vậy .

Lão bản của Đông Phát Trai họ Trần tầm hơn bốn mươi tuổi , người khôn khéo ,nhìn thấy hai huynh đệ thì mĩm cười mời ngồi , kêu người đem trà lên .

" Ta nghe người nói hai vị huynh đệ bán lương thực thô , nơi này ta có mua , không biết hai vị bán lương thực loại nào , tốt hay xấu , khoảng bao nhiêu ? " Trần lão bản không hổ là người kinh doanh , vừa tiếp chuyện đả vào thẳng đề tài buôn bán rỏ ràng dứt khoát lại không khiến người ta phản cảm .

" Ta có hai loại lúa nước và mỳ , đều là lương thực tốt , không nhiều lắm mỗi loại khoảng hai ngàn năm trăm cân . " Nguyên Thủ Văn bình tĩnh nói , Lương thực trong không gian của Tranh nha đầu rất nhiều nhưng một lần không thể bán nhiều quá , tránh rắc rối không cần thiết .

Lão bản hơi giật mình , bây giờ là mùa đông mọi người đả vẩn chưa gieo trồng , không ngờ họ lại còn nhiều lương thực thô dự trữ như vậy . Ngạc nhiên qua mau Trần lão bản cười nói ,

" Có thể cho ta xem lương thực không , nếu là tốt bao nhiêu Đông Phát Trai ta cũng mua hết "

Nguyên Thủ Mộc đứa hai gói hạt giống chuẩn ra cho Trần lão bản . Sau khi xem xong Trần lão bản rất hài lòng

" Lương Thực của hai vị huynh đệ rất tốt , hạt to đều ta lần đầu tiên thấy , được rồi ta sẽ không keo kiệt , nếu tất cả lương thực hai vị bán đều giống như vậy , ta sẽ trả cho hai vị giá lúa nước là hai mươi lăm văn một cân , còn lúa mỳ thì ba mươi văn , hai vị thấy thế nào ?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.