[Dịch] Bạo Lực Hồ Tôn

Chương 56 : Chương 56




Tìm tới cửa

Trong phòng mình, Tần Thắng vừa mới luyện công xong. Cảm giác đấu khí năng lượng tinh thuần tràn ngập trong cơ thể , Tần Thắng thì thào tự nói: “Dựa theo tiến độ này, sợ rằng phải hai ba tháng thời gian nữa mới có thể đánh sâu vào tầng đấu khí thứ năm......”

Đẩy cửa phòng ra, Tần Thắng trực tiếp đi ra ngoài. Kết thúc một ngày tu luyện, hắn một mình đi dạo học trong viện.

Bây giờ Tần Thắng cũng có thể xưng là nhân vật nổi tiếng tại Lạp Tư vũ kỹ học viện. Hắn lần trước đánh lui đám đệ tử quý tộc đã tạo ra 1 chấn động không nhỏ trong học viện.

Thực lực cường đại, dung mạo tuấn tú, thiên phú kinh người....., không thể nghi ngờ có thể làm thổn thức không ít trái tim thiếu nữ, cho nên bây giờ vô luận Tần Thắng đi tới nơi nào, cũng hấp dẫn không ít ánh mắt kinh ngạc cùng ái mộ.

Trời đã tối, một ngày học đã kết thúc, đây là lúc các học sinh thư giãn. Trên thao trường học viện có rất nhiều nam nữ lui tới.

Tần Thắng vẫn đi dạo, không chút nào để ý tới ánh mắt chung quanh. Đang lúc này, hắn đột nhiên cảm thấy trên bầu trời truyền đến trận ba động khác thường. Ngẩng đầu một cái, chỉ thấy một đạo màu vàng hoa mỹ nhanh như thiểm điện, trong nháy mắt hướng trước mắt Tần Thắng bắn thẳng đến.

1 con hoàng kim cự điêu thật lớn, thân thể màu vàng, thân to 5 thước, hai cánh dang rộng chừng 10 thước, cánh chim màu vàng tại trời chiều chiếu xuống, lộ ra vẻ kim quang chói mắt.

“ Bát cấp ma thú, huyền linh kim điêu”, Tần Thắng chau mày. Phản ứng không chậm chút nào, hừ lạnh một tiếng, tay phải mơ hồ xuất quang hoa màu trắng, cương mãnh dữ dằn kích ra.

Cương mãnh quyền khí bắn thẳng đến huyền linh kim điêu, chấn lui đòn công của nó!

Con huyền linh kim điêu chậm rãi hạ xuống, từ kim điêu một cô gái mặc áo hồng bước xuống, trực tiếp hướng Tần Thắng đã đi tới.

“ A, không phải tiểu ma nữ ‘hỏa khổng tước’ Hải Luân sao?”

“ A, tên kia hình như là học viên năm 1 Tần Thắng sao? Nghe nói hắn một mình đánh lui hơn mười người a?”

“ Cái tên Tần Thắng kia chắc là bội tình bạc nghĩa gì đó, bây giờ người ta tìm tới đòi nợ đây.”

“ Ta cuối cùng cũng tìm được ngươi, Tần Thắng!”, Hải Luân tức giận nói

Lần trước Tần Thắng đụng ngã nàng, sư tỷ lại bắt xin lỗi hắn. Giờ lại nghe nói hắn ỷ mạnh hù dọa đám đệ tử quý tộc, cho nên đại tiểu thư hôm nay muốn dạy hắn 1 bài học.

Tần Thắng vốn định bỏ đi, hắn không định trêu chọc tiểu phiền toái này, nhưng bây giờ nàng đã kêu tên hắn, muốn đi cũng không thích hợp.

Vì vậy, Tần Thắng ngừng cước bộ, mắt nhìn Hải Luân đang chậm rãi đi tới.

Nhìn Hải Luân ưu nhã đi tới, Tần Thắng cũng thầm khen: Thật sự khí chất thoát tục, dung nhan thanh lệ a.

“ Ngươi tìm ta có chuyện gì.” Tần Thắng nghe được bên cạnh tiếng người bàn luận lung tung, mà Hải Luân sắc mặt càng ngày càng xanh đen, vốn không định nói chuyện, Tần Thắng vẫn phải há mồm hỏi.

“Tiểu tử cuồng vọng , Hải Luân ta tới báo thù. Ta sẽ mời ca ca ta và mấy bằng hữu cùng ngươi luận bàn một chút, địa điểm ngay võ tràng học viện!” Hải Luân điêu ngoa nói.

“Tốt, vừa lúc cũng muốn lãnh giáo một chút”, Tần Thắng từ lúc tiến vào học viện vũ kỹ Lạp Tư, đúng là muốn tìm thủ mạnh mẽ, đánh một hồi, kiểm nghiệm thực lực một chút.

Đối với ca ca Hải Luân, Tần Thắng cũng có nghe qua cũng là 1 siêu cấp thiên tài, vừa hợp tâm nguyện Tần Thắng.

Đang ở lúc này, Tử Văn phi hùng linh mẫn cảm nhận được hơi thở của huyền linh kim điêu. Nó vội leo lên bả vai Tần Thắng, vừa vặn bị Hải Luân nhìn thấy.

Lông mềm mại, thân thể tròn xoe, Tử Văn phi hùng đáng yêu đối với các thiếu nữ đều có lực sát thương trí mạng.

Vốn đã định bỏ đi, Hải Luân quay lại, hai tay ôm trước ngực, mắt nhìn tiểu vật đáng yêu trên vai Tần Thắng.

“Chúng ta không bằng cá cược 1 chút, nếu ngươi thua, ngươi phải đem con chó nhỏ đáng yêu kia đưa cho ta.” Hải Luân hiển lộ ra ánh mắt vô cùng cao hứng, nói.

“Vậy kia nếu ngươi thua thì sao?” Tần Thắng khóe miệng có chút nhếch lên.

“Ta thua? Ngươi đến lúc đó nhất định sẽ bị đánh thành đầu heo.” Hồng y thiếu nữ Hải Luân như 1 con gà con kiêu ngạo, vừa nghe Tần Thắng nói, lông mi lập tức nhíu lại, càng thêm vẻ đáng yêu.

“ A a, vậy chờ coi sao, ha ha......”, nhìn bộ dáng Hải Luân, Tần Thắng cảm giác muốn hộc máu.

“ Tốt lắm, nếu ta thua, ta đem huyền linh kim điêu tặng cho ngươi.” Hải Luân lấy tay chỉ chỉ huyền linh kim điêu phía sau, nói: “Phải biết rằng, nó chính là một bát cấp giai cao cấp ma thú.”

Tần Thắng vẫn muốn một ma thú bay lượn, cái thế giới này thật sự rất lớn, hai cái thành thị khoảng cách rất xa, cho nên tại đại lục, việc hành tẩu phi thường mất thời gian.

“ Đi, đi tới diễn võ trường”, Tần Thắng cũng không phí lời, đi theo Hải Luân hướng diễn võ trường.

......

“Có chuyện vui đây, mau tới coi, muốn thấy cao thủ quyết đấu không? Muốn nhìn Tần Thắng bị cao thủ hành hung không? Mau tới a!” Hải Luân ngồi trên huyền linh kim điêu, lớn tiếng kêu réo.

Nhiều đệ tử nghe được tiếng gào của Hải Luân liền đi theo, đội ngũ phía sau ngày càng nhiều, mọi người ùn ùn hướng võ trường học viện đi đến.

......

“Oa, vóc người cô nàng này cũng quá chuẩn, tấn công phòng thủ đầy đủ, không biết lớn lên khuôn mặt nhìn ra sao!” Bạch hổ Thú nhân An Đức Lỗ vẻ mặt nham nhở cười.

“Cái này cũng không sai, Tiểu muội muội đó giọng nói thật thánh thót......” Lạp Tư Cơ Đặc hai mắt tỏa ánh sáng, nước miếng chảy ra.

“ Ân, ta thích mông to, mụ mụ nói mông to có thể sanh nở tốt!” Không cần phải nói, kẻ nói câu thô tục này là man nhân Ba Khắc.

“Di, tại sao tụ tập nhiều người như vậy?” Nhìn 1 đám người xa xa, Đan Ni nhíu mày, túm lấy một gã đệ tử chạy qua hỏi “Xảy ra chuyện gì?”

“Các ngươi còn không biết a? Nghe nói có người tìm đến Tần Thắng, tên học sinh năm nhất mới nổi, đòi quyết đấu......” Tên đệ tử vẻ mặt hưng phấn nói.

“ Cái gì? Tần Thắng......” Mọi người phòng 501 giật mình, vội vội vàng vàng hướng đám người đuổi theo!

......

Hải Luân nhìn người kéo tới càng lúc càng đông , tâm tình hưng phấn, vẻ mặt chí đắc cười, khiêu khích nhìn Tần Thắng, hình như đang nói: “Ta xem ngươi mất mặt như thế nào, hôm nay nhất định sẽ đại bại mà về.”

Tần Thắng mặt không chút thay đổi nhìn Hải Luân một cái, tâm cảnh hắn so với tuổi tác khác rất xa, chuyện như vậy rất khó làm cho hắn xáo động. Hắn căn bản không ngại thể diện, cho nên vô luận có người xem hay không đối với hắn không có gì ảnh hưởng.

Rất nhanh mọi người đổ tới xung quanh diễn võ trường, lúc này trên võ trường đã có năm người đứng.

Tần Thắng đứng giữa sân, trầm mặc không nói, ánh mắt lạnh lùng nhìn bốn người trước mặt! Bốn người toàn bộ mang thẻ bài của học viên năm tư, so với Tần Thắng lớn hơn vài tuổi, khí chất rất là bất phàm.

“Này hình như tất cả đều là tinh anh đệ tử năm tư a!” Trong đám người truyền đến một tiếng hô kinh sợ!

“Đúng vậy, đây là tứ đại kim cương, tứ đại cao thủ mạnh nhất sau thiên tài Hải Á Đức Nhĩ!”

......

“Đại ca ngươi tại sao không tới?” Tần Thắng quay đầu lại, nhìn Hải Luân hỏi.

“Hừ, đại ca ta là người thế nào mà nói đánh là đánh, ngươi trước hết đánh thắng mấy bằng hữu này của ta rồi tính!” Hải Luân cười hì hì, quay về Tần Thắng khiêu khích.

“Tốt lắm, các ngươi cùng lên đi” Tần Thắng khóe miệng khẽ nhếch, quay về bốn người nói.

“Người kia rốt cuộc là ai a? Sao cuồng vọng như thế.”

Lúc này mấy trăm người nghe Tần Thắng nói, nhất thời trở nên ồn ào, rất nhiều đệ tử trong lòng thầm nghĩ tiểu tử này quá mức cuồng vọng đi, đa số còn cho rằng Tần Thắng không tự lượng sức.

Phải biết rằng tứ đại kim cương mặc dù không phải tuyệt đỉnh thiên tài trong học viện, nhưng cũng là nhân vật nhất đẳng, là tứ đại cao thủ mạnh nhất sau thiên tài Hải Á Đức Nhĩ!

“Cái tên Tần Thắng rốt cuộc nghĩ gì?!”

“Nghe nói tên này là học viên thiên tài của năm nhất, thiên phú cực mạnh”

“Ân, nghe nói hắn lần trước một mình dọa lui hơn mười tên đệ tử quý tộc, bất quá lá gan thật sự lớn, không sợ đại ca thiên tài của Hải Luân đánh cho tàn phế?”

Cái tên Tần Thắng, chỉ chốc lát đã truyền khắp cả học viện, tất cả nam nữ đến đây xem cuộc chiến đều nghe qua lai lịch của hắn.

“Tần Thắng không hổ là Tần Thắng, thật sự rất có phách lực, thật sự quá mạnh mẽ” đám người Lạp Cơ Tư Đặc cảm thán nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.