Bốn người Bá Nạp Tư, Áo Gia Văn, Hán Bố Lý Đặc và Cái Đằng đều trợn mắt há mồm.
Trận chiến vừa rồi bọn họ đều nhìn thấy, A Đức Kim Tư trước mặt Bối Lỗ Đặc giống như đứa trẻ con không có lực phản kháng Mà biến thái nhất chính là A Đức Kim Tư toàn lực một kích đâm vào đầu Bối Lỗ Đặc, mà Bối Lỗ Đặc không bị chút thương tổn nào.
“Buồn cười, thật buồn cười”
Bối Lỗ Đặc lắc đầu thở dài một tiếng, liền trực tiếp bay về phía Kim chúc tòa thành, thật ra Bối Lỗ Đặc đã sớm chuẩn bị đánh một trận. Nếu không như vậy, hắn sẽ không chủ động ra khỏi Kim chúc tòa thành, chiến đấu với A Đức Kim Tư ở giữa không trung.
“Hô…” mấy người Áo Gia Văn thở dài một hơi.
May mắn là Bối Lỗ Đặc không nhìn bọn họ trực tiếp rời đi, nếu không bốn người bọn họ cùng lên, còn không chống được một côn của Bối Lỗ Đặc.
“Thật là đáng sợ” Hán Lý Bối Đặc cảm thán một câu.
Bá Nạp Tư nhìn hai thi thể không đầu bên dưới, vô cùng thống khổ “Thiếu gia”. Bá Nạp Tư lập tức bay xuống phía dưới. Hắn và A Đức Kim Tư có cảm tình rất sâu đậm, ở cùng với nhau trong một thời gian rất dài. Bây giờ A Đức Kim Tư chết đi, trong lòng Bá Nạp Tư vô cùng bi thương.
Hai mắt Áo Gia Văn sáng rực lên.
“Không gian giới chỉ” Áo Gia Văn nhìn thấy trên ngón tay của Quang minh Thần phân thân có một quả Không gian giới chỉ :”Trong Không gian giới chỉ của A Đức Kim Tư có một quả Thượng vị thần Thần cách” Tim Áo Gia Văn đập mạnh lên.
Áo Gia Văn nằm mơ cũng muốn trở thành Thượng vị thần.
Mà bây giờ cơ hội đến.
“Nói không chừng, trong Không gian giới chỉ là Quang minh thuộc tính” Áo Gia Văn thầm nghĩ trong lòng, Áo Gia Văn lập tức liếc trộm về phía hai người Cái Đằng, Hán Bố Lý Đặc ở bên cạnh. Hai người đều giống như Áo Gia Văn, đều liếc nhìn những người xung quanh.
Ba người nhìn nhau một chút, cười cười.
Bọn họ đều hiểu rõ ý của nhau. Trong bốn thủ hạ của A Đức Kim Tư, sợ rằng chỉ có Bá Nạp Tư không nghĩ đến quả Thượng vị thần Thần cách đó. Dù sao nó không thích hợp để Bá Nạp Tư luyện hóa, mà ba người còn lại lúc nào cũng nghĩ đến.
“Hán Bố Lý Đặc, Cái Đằng. Các ngươi muốn viên Thượng vị thần Thần cách trong Không gian giới chỉ kia không” Áo Gia Văn trực tiếp thần thức truyền âm nói.
Trong mắt hai người Hán Bố Lý Đặc, Cái Đằng đều hiện tia mỉm cười.
Cái Đằng thần thức truyền âm nói: “Tuy nhiên, trước hết chúng ta phải giải quyết Bá Nạp Tư, thực lực của hắn cực mạnh, không giết chết hắn. Chúng ta không có khả năng lấy được Không gian giới chỉ”
“Được, mọi người đồng tâm hiệp lực, liên thủ giết chết Bá Nạp Tư. Còn về phần viên Thần cách đó, chúng ta sau khi có được xem nó có thuộc tính gì sẽ cho người đó” Hán Bố Lý Đặc nói, hai người Áo Gia Văn, Cái Đằng đều lập tức đồng ý.
Ba người nhìn nhâu, lập tức lao xuống bên dưới.
“A Đức Kim Tư Đại nhân” Cái Đằng ra vẻ thống khổ kêu lên.
“Bá Nạp Tư tiên sinh, ngươi đừng quá thương tâm” Hán Bố Lý Đặc cũng bay xuống nói.
Lúc này Bá Nạp Tư đang đắm chìm trong bi thương, nhiều năm như vậy, hình ảnh hắn và A Đức Kim Tư ở cùng một chỗ không ngừng hiện lên trong đầu, nước mắt không kìm được chảy xuống gương mặt Bá Nạp Tư. Hắn không hề biết suy nghĩ trong lòng ba người Áo Gia Văn.
“Động thủ” Áo Gia Văn thần thức truyền âm quát.
Ba người Áo Gia Văn, Cái Đằng, Hán Bố Lý Đặc cơ hồ đồng thời xuất hiện vũ khí trong tay. Trong nháy mắt đồng thời đánh về phía Bá Nạp Tư ở cách đó không xa, trong mắt ba Trung vị thần lộ ra sát khí, không hề lưu tình.
“Bất hảo” Trong nháy mắt Bá Nạp Tư cảm nhận được khí thể đáng sợ sau lưng, lúc này hóa thành điện quang bay về phía trước.
Đáng tiếc, cường giả tốc độ nhanh đến mấy thì khi bắt đầu chạy trốn đều có một quá trình gia tốc. Giờ khắc này, tốc độ của hắn không quá nhanh, mà tốc độ ba người Áo Gia Văn, Hán Bố Lý Đặc, Cái Đằng đều đạt đến cực hạn, tấn công từ ba phía.
“Các ngươi muốn làm gì” Tiếng quát phẫn nộ của Bá Nạp Tư vang lên trong đầu ba người Áo Gia Văn.
Bá Nạp Tư xoay người đối mặt với ba người Áo Gia Văn, đồng thời hắn cũng bay ngược lại phía sau.
“Chết đi”
Kiếm quang màu xanh, quang mang thánh khiết và một thanh chiến đao uẩn hàm khí tức hủy diệt, ba Trung vị thần toàn lực một kích. Các cây đại thụ nguyên thủy tồn tại không biết bao nhiêu năm xung quanh, trực tiếp hóa thành tro bụi, mặt đất cũng xuất hiện các hố sâu.
“hỗn đản” Bá Nạp Tư là người thông minh, trong nháy mắt đoán được mục đích của ba người.
Lúc này hắn không kịp chạy. Cắn răng một cái, Bá Nạp Tư hóa thành lôi điện, cầm thanh Thượng vị thần khí Ca Đặc Tư trường mâu trực tiếp nhắm về phía tên Cái Đằng mạnh nhất trong ba người. Muốn từ nơi này mở ra một lỗ hổng thoát thân.
Ba người Áo Gia Văn sao có thể cho hắn chạy?
“Oanh”
Ba đấu một.
Mặt đất chấn động, cự thạch cây cối, Ma thú trong phạm vi ngàn mét bị hóa thành bụi phấn. Tro bụi bay lên, nhưng chiến đấu đã kết thúc, Bá Nạp Tư ánh mắt lờ mờ ầm ầm ngã xuống, bước theo sau A Đức Kim Tư.
“Bồng” Ngực bị đâm một lỗ thủng, cường giả cũng ầm ầm ngã xuống.
Thanh Ca Đặc Tư trường mâu, không đơn giản chỉ có vật chất công kích mà còn có Linh hồn công kích. Bá Nạp Tư chịu ba Trung vị thần liên thủ một kích mặc dù chết, cũng đem Cái Đằng người mạnh nhất trong ba người kéo theo làm điểm bồi thường.
Bá Nạp Tư không hổ là người mạnh nhất trong bốn người.
“Hô” Trong lòng hai người Áo Gia Văn và Hán Bố Lý Đặc đều run lên. Trong tro bụi ngập trời hai người nhìn nhau, đều cảm thấy may mắn, nếu như một kích lúc sắp chết của Bá Nạp Tư mà đối phó bất cứ ai trong bọn họ, thì bọn họ cũng không thể trốn được.
“Hán Bố Lý Đặc, Thần cách trong Không gian giới chỉ là thuộc tính gì sẽ thuộc người đó” Áo Gia Văn cười nói.
“Đó là điều đương nhiên” Hán Bố Lý Đặc cười nói: “Tuy nhiên, kẻ không được Thần cách sẽ được thanh Ca Đặc Tư trường mâu, thế nào?”
“ha ha, đương nhiên ta đồng ý” Áo Gia Văn cười nói.
Lúc này trên mặt đất có bốn thi thể, phân biệt là hai thi thể không đầu của A Đức Kim Tư, và thi thể của Bá Nạp Tư và Cái Đằng. Mà Áo Gia Văn và Hán Bố Lý Đặc đang rất vui vẻ, đang bàn tán phân chia lợi ích.
“Không gian giới chỉ này, ai sẽ lấy máu nhận chủ, lấy Thần cách trong đó ra?” Áo Gia Văn nhìn về phía Hán Bố Lý Đặc.
Hán Bố Lý Đặc nói: “Áo Gia Văn chẳng lẽ ngươi không tin ta? Vậy ngươi mở Không gian giới chỉ này đi” Áo Gia Văn gật gật đầu, đi về phía Quang minh Thần phân thân của A Đức Kim Tư. Nhưng khi đi ngang qua Hán Bố Lý Đặc thì…
Trong mắt Hán Bố Lý Đặc hiện lên một tia hàn quang.
“Chết đi, Thượng vị thần Thần cách và Thượng vị thần khí đều là của ta” Hán Bố Lý Đặc đột nhiên động, đồng thời đánh ra một kích mạnh nhất về phía Áo Gia Văn.
Nhưng quỷ dị nhất là, đúng lúc Hán Bố Lý Đặc động thì Áo Gia Văn đang ở phía trước thân hinh chợt léo lên, hóa thành một đạo hồ tuyến, tay cầm thanh cự kiếm bổ tới.
Kinh ngạc.
Hai người đều nao nao, đều kinh ngạc. đối phương có ý nghĩ giống như mình.
“Thượng vị thần Thần cách, Thượng vị thần khí đều là của ta” Áo Gia Văn phẫn nộ trong lòng.
Thanh quang quấn quanh trường kiếm và thanh cự kiếm tản mát ra thánh quang chói mắt đồng thời đâm về phía đối phương, mắt hai người Áo Gia Văn và Hán Bố Lý Đặc nhìn nhau một lát, đều nhìn thấy sát ý trong mắt đối phương. Không phải ngươi chết thì ta vong.
Giết chết đối phương, đoạt được bảo vật.
“Thương”
Kiếm quang thanh quang vô cùng quỷ dị đánh vào cự kiếm thánh quang. Một đạo Không gian liệt phùng trong nháy mắt xẹt qua thân thể Áo Gia Văn. Thân thể Áo Gia Văn nổ tung, chỉ có một cái đầu lâu bay về phía xa xa.
“Ha ha” Áo Gia Văn chỉ còn chiếc đầu lâu đắc ý cười to.
“Bồng” Thân thể Hán Bố Lý Đặc rớt xuống mặt đất, hắn đã chết.
Hán Bố Lý Đặc tu luyện đúng là phong nguyên tố pháp tắc. Hắn không hiểu Linh hồn công kích huyền ảo. Chiêu thức mạnh nhất của hắn là Thứ nguyên công kích, mặc dù khiến Áo Gia Văn trọng thương, nhưng một kiếm vừa rồi của Áo Gia Văn, ẩn chưa Linh hồn công kích, trực tiếp tiêu diệt Linh hồn của hắn.
Bốn Trung vị thần, chỉ còn Áo Gia Văn.
“Rốt cuộc thành công” Áo Gia Văn vô cùng kính động khiến cơ mặt vặn vẹo. Chiếc đầu lâu của hắn lập tức bay đến trước thi thể A Đức Kim Tư.
Đồng thời bên dưới đầu hắn không ngừng sinh trưởng, Áo Gia Văn không kịp đợi, hắn lập tức khống chế một giọt máu trực tiếp tích vào Không gian giới chỉ. Không gian giới chỉ giống như bọt biển hút lấy giọt máu, lúc này cánh tay của Áo Gia Văn cũng đã mọc ra.
“Nhất định phải là Quang minh thuộc tính. Nhất định phải là Quang minh thuộc tính” Áo Gia Văn thầm nói trong lòng.
Áo Gia Văn rất lo lắng, cầm lấy Không gian giới chỉ, cắn răng một cái, Áo Gia Văn lấy ngay Thần cách trong đó ra.
“Đây là…” Áo Gia Văn trợn trừng mắt nhìn Thần cách trước mặt. Thần cách màu đen đang tỏa ra ánh sáng trắng.
“Quang minh Thượng vị thần Thần cách, đúng là Quang minh thuộc tính” Áo Gia Văn kích động đến độ thân thể run lên.
“Ha ha, đúng là Quang minh thuộc tính, đúng là Quang minh thuộc tính” Áo Gia Văn vô cùng sung sướng mà khóc: “A Đức Kim Tư? Ha ha, ở bên cạnh ngươi ta nhìn lâu như vậy chính là vì ngày này, đây đúng là Quang minh thuộc tính. Không bao lâu nữa, ta sẽ là Thượng vị thần, ta là Thượng vị thần”
Trong lòng Áo Gia Văn run lên.
“Đợi đến khi trở thành Thượng vị thần, Kim Tư Lợi, phụ thân nhất định trả thù cho ngươi, nhất định vậy” Ánh mắt Áo Gia Văn chớp lên, lúc này thân thể hắn đã sinh trưởng đến phần eo.
Áo Gia Văn nhìn viên Thượng vị thần Thần cách trong tay, không tự chủ được mà cười rống lên. Hắn ở Vị diện ngục giam đã đợi ngày này không biết bao nhiêu năm. Hắn rốt cuộc cũng có được một quả Thượng vị thần Thần cách.
“Áo Gia Văn ta rốt cuộc cũng trở thành Thượng vị thần”
Tích một giọt máu lên trên viên Thượng vị thần Thần cách, Thần cách lập tức dung nhập vào trong cơ thể hắn, Áo Gia Văn rất chờ mong vào tương lai. “Ân?” Sắc mặt Áo Gia Văn biến đổi, lập tức quay đầu nhìn lại.
Đôi mắt vàng lợt lạnh như băng đang nhìn chằm chằm vào hắn.
Tử huyết nhuyễn kiếm yêu dị, Hắc Ngọc trọng kiếm tản ra thanh quang.
“Lâm Lôi” Sắc mặt Áo Gia Văn biến đổi.
Hắn vừa trải qua hai trận chiến sinh tử. Linh hồn lực đã tiêu hao chín thành, mà Thượng vị thần Thần cách còn chưa có luyện hóa. Muốn Luyện hóa thần cách phải mất hơn 10 năm. Điểm chết người chính là Lâm Lôi quá gần hắn, thân thể hắn chưa chữa trị hoàn toàn, tốc độ không đạt đến mức nhanh nhất.
Không kịp chạy.
“Chết đi” Lâm Lôi từ trên lao xuống, Hắc Ngọc trọng kiếm, Tử Huyết nhuyễn kiếm đồng thời bổ ra.
“Hừ, muốn chết” Áo Gia Văn cười lạnh trong lòng.
Trốn không thoát? Chạy, tại sao phải chạy?
Một tên Hạ vị thần mà thôi.
Thanh cự kiếm trong tay Áo Gia Văn mang theo một đạo Linh hồn lực cuối cùng không hề do dự đánh về phía Tử Huyết nhuyễn kiếm. hắn lựa chọn giống như tên An Lạp Tư lúc trước, với nhãn lực của hắn, rõ ràng nhìn ra Tử Huyết nhuyễn kiếm không bình thường.
“Thương” Tử Huyết nhuyễn kiếm và Cự kiếm chạm nhau trong chối lát. Áo Gia Văn bay ngược lại, muốn né tránh đòn tấn công từ Hắc Ngọc trọng kiếm.
“Ông”
Trên thân Hắc Ngọc trọng kiếm một đạo kiếm ảnh hư ảo màu vàng trực tiếp bay ra nhanh như tia chớp chui vào trong cơ thể Áo Gia Văn. Một kích mạnh nhất của Lâm Lôi.
Một kích cực mạnh dung hợp Đại địa mạch động và Thổ chi nguyên tố.
“Hư vô kiếm ba”.
“Không”
Hai mắt Áo Gia Văn trợn trừng lên, hắn không kịp hối hận, tiếc nuối đã ầm ầm ngã xuống, hắn đã có thể trở thành Thượng vị thần, có thể tiêu diêu tự tại, làm một cao thủ trong Địa ngục, đáng tiếc.
“Nói về Linh hồn công kích, ngươi còn không bằng tên Trung vị thần đến ám sát ta” Lâm Lôi nhìn về phía thi thể của Áo Gia Văn.
“Tranh đoạt Thượng vị thần Thần cách?” Lâm Lôi nhìn mấy thi thể của Trung vị thần xung quanh, lắc đầu thầm than.
Hai mắt Áo Gia Văn vẫn trợn trừng, trước khi chết, trong mắt hắn vẫn tràn ngập tia khó tin, tuyệt vọng. hắn vừa rồi còn kích động đến phát run, tưởng tượng ra tương lai tươi đẹp, nhưng tất cả đều biến mất trong nháy mắt.
Áo Gia Văn hắn chết không nhắm mắt.