"Ai thành thần rồi?" Lâm Lôi trong nháy mắt nghĩ tới mấy người.
"Hy vọng không là thánh vực cường giả của dị vị diện." Đức Tư Lê thấp giọng nói, nghe Đức Tư Lê nói như vậy Lâm Lôi cũng gật đầu. Hôm nay thần cấp cường giả của Ngọc Lan đại lục đang ở vào thế yếu, nếu người mới thành thần vẫn còn dị vị diện ……
Vậy, tình huống của bọn họ sau này càng thêm không ổn .
"Đức Tư Lê, đi. Chúng ta đi xem tới cùng là ai đạt tới thần cấp." Lâm Lôi mở miệng nói.
Đức Tư Lê cũng cười nói :”Được. Chúng ta hãy đi xem ai may mắn đột phá như thế." Đối với đám cường giả đạt đến hạ vị thần mấy ngàn năm rồi Lâm Lôi bọn họ sẽ có một tia kiêng kỵ, nhưng đối với người mới thành thần bọn họ cũng không phải quá mức lo lắng.
Lâm Lôi, Đức Tư Lê hai người lập tức cực nhanh bay về phương bắc.
Đức Tư Lê cũng am hiểu tốc độ nên sau khi thành thần tốc độ tự nhiên càng thêm kinh người, mặc dù không kịp Lâm Lôi nhưng hai người đồng thời phi hành chỉ tốn hao thời gian rất ngắn đã bay tới trên bầu trời của Hắc ám chi sâm. Lúc này, bọn họ đã cảm giác được thiên địa pháp tắc ba động tiêu mất.
"Ở phương bắc, nhưng rất xa." Lâm Lôi cau mày nói.
Hắn vừa rồi đã triển khai thần thức, nhưng thẳng đến tận bờ biển Bắc hải vẫn còn cách nơi phát ra thiên địa pháp tắc ba động rất xa.
"Chẳng lẽ là tại Bắc cực băng nguyên?" Đức Tư Lê suy đoán .
Nếu ở phía bắc của Ngọc Lan đại lục vậy chỉ có thể ở hai nơi, một là ở phương bắc, một chính là tại Bắc cực băng nguyên. Lâm Lôi, Đức Tư Lê bọn họ đều phi thường tò mò, tới cùng là ai thành thần ? Ngoại trừ tò mò cũng có một tia chờ đợi.
Chờ đợi, thành thần chính là người của Ngọc Lan đại lục.
"Đức Tư Lê, Bắc cực băng nguyên ta cho tới bây giờ vẫn chưa từng đi qua ? Ngươi có muốn cùng ta ta đi một lần không ?" Lâm Lôi quay đầu về Đức Tư Lê cười nói.
"Đương nhiên không ngại." Đức Tư Lê cũng có ý đó.
Lúc này, Lâm Lôi, Đức Tư Lê hai người hóa thành hai đạo ảo ảnh xẹt qua trường không, trực tiếp hướng phương Bắc cực nhanh bay tới.
Ngọc Lan đại lục vị diện, lục địa tại Ngọc Lan đại lục ngược lại là diện tích nhỏ nhất, nam bắc thẳng tắp không sai biệt lắm mới chỉ có hai ba ngàn dặm, nếu so cùng hải dương chênh lệch tựu lớn.
Chưa kể Nam Hải vì Nam Hải có thể xưng là khôn cùng vô tế. Một vạn Ngọc Lan đại lục, cũng không bằng một phần mười Nam Hải .
Còn Bắc hải, phạm vi so với Nam Hải nhỏ rất nhiều nhưng so với Ngọc Lan đại lục vẫn lớn hơn nhiều.
"Hô hô " gió lạnh thét.
Càng hướng phương bắc, khí trời lại càng lạnh, hơn nữa bây giờ là tháng một đúng lúc lạnh nhất, cho dù với tốc độ của Lâm Lôi bọn họ cũng phải bay vài tiếng cuối cùng mới nhìn thấy Bắc cực băng nguyên.
Lâm Lôi, Đức Tư Lê hai người hạ xuống trên một khối băng của Bắc cực băng nguyên.
"Bắc cực băng nguyên quả nhiên thật là động nhân." Lâm Lôi than thở.
Nơi này quá lạnh, gió lạnh này căn bản là ’Phong Nhận’, nếu người có thực lực yếu đến nơi đây có lẽ sẽ trực tiếp bị gió cắt thành bùn thịt. Đương nhiên đối với Lâm Lôi cùng Đức Tư Lê hai người mà nói, gió lạnh này cũng không toán cái gì.
Bắc cực băng nguyên, trên một tòa băng sơn khổng lồ.
Trên Ngọc Lan đại lục cao sơn vượt qua vạn thước đều rất hiếm thấy nhưng ở chỗ này, băng sơn vượt qua vạn thước lại là cực kỳ hay gặp. Tại Bắc cực băng nguyên cũng có ánh mặt trời nhưng ở chỗ này lại không hề có chút nhiệt lượng nào tỏa xuống.
Đặc biệt là gió lạnh thổi bay rất nhiều khối băng vỡ ra cũng khiến thiên địa có đôi khi mờ mịt.
"Người vừa thành thần, quả nhiên là Áo Lợi Duy Á." Lâm Lôi trên mặt có nụ cười.
"Ngươi phát hiện hắn rồi ?" Đức Tư Lê trên mặt nhất thời lộ ra vẻ mừng rỡ, Đức Tư Lê mặc dù trải qua mấy ngàn năm tu luyện. nhưng trình độ phát triển linh hồn không thể bằng cường độ linh hồn của Lâm Lôi sau khi hấp thu hai ngàn vạn linh hồn tinh hoa.
Đó cũng chính là nguyên nhân vì sao Ba Mông Đặc, Đại vu sư và những người khác đều muốn luyện chế linh hồn tinh hoa.
"Theo ta." Lâm Lôi trực tiếp bay lên sau đó bay về hướng đông bắc, Đức Tư Lê cũng đi theo phía sau.
Đại khái bay gần ngàn dậm nữa Lâm Lôi cùng Đức Tư Lê đã tới một tòa cự hình băng sơn vượt qua mười vạn thước, lúc này Đức Tư Lê cũng phát hiện Áo Lợi Duy Á đúng là đang ở bên trong cự hình băng sơn này. Chỉ thấy một nam tử đầu tóc màu bạc từ trong băng sơn đi ra.
"Lâm Lôi, Đức Tư Lê, mời đến đây đi." Áo Lợi Duy Á trên mặt cũng có vẻ tươi cười.
Lâm Lôi cùng Đức Tư Lê có chút kinh ngạc.
Áo Lợi Duy Á tóc đen trắng lẵn lộn nhưng hôm nay Áo Lợi Duy Á đầu đầy ngân phát, hơn nữa khí tức của Áo Lợi Duy Á trước mặt tương đối đến gần ’Quang Minh’.
"Áo Lợi Duy Á quang minh pháp tắc ngươi tu luyện đến hạ vị thần trạng thái rồi sao?" Đức Tư Lê mở miệng nói.
Áo Lợi Duy Á không mở miệng chỉ hơi gật đầu.
Lâm Lôi, Đức Tư Lê hai người lúc này đi theo Áo Lợi Duy Á vào trong băng động. Băng động này sâu phi thường Lâm Lôi, Đức Tư Lê dọc theo băng động một hồi rẻ rồi một hồi hướng phía dưới kéo dài …… đại khái bay chừng hơn mười dặm, mới đến nơi Áo Lợi Duy Á ở.
"Nơi này lạnh quá." Đức Tư Lê than thở.
Áo Lợi Duy Á ở sâu trong băng sơn quả thực phi thường lạnh lẽo, so với các nơi khác ở Bắc cực băng nguyên lạnh hơn gấp mười, gấp trăm lần.
"Đinh đông."
Ở bên cạnh còn có một thủy đàm, từ thủy đàm trung đang tản ra hàn khí kinh người.
"Nơi này là chỗ lạnh nhất trên Bắc cực băng nguyên." Áo Lợi Duy Á cười nói ”Năm đó ta không ngừng đào móc ở đây, các ngươi không biết thôi, khối băng ở đây cứng rắn thế nào, tuyệt đối không kém hơn một ít trân quý quáng thạch. Ta đào rất lâu mới tới nơi đây -"
Áo Lợi Duy Á chỉ về phía thủy đàm.
"Thanh huyền băng trường kiếm này lúc ấy chính là nằm ở trong hàn đàm." Ở nơi chí hàn thế này còn có thủy đàm vốn chính là chuyện quái dị trong đó còn có một thanh huyền băng trường kiếm. Lâm Lôi, Đức Tư Lê đều thầm đoán thanh huyền băng trường kiếm này có thể có lai lịch gì hay không.
"Đi vào bên trong ngồi."
Áo Lợi Duy Á mang theo Lâm Lôi, Đức Tư Lê hai người tiến vào bên trong động.
"A?" Lâm Lôi cùng Đức Tư Lê đều chấn động.
Bởi vì trong này vẫn còn có Áo Lợi Duy Á đầu đầy tóc đen, Áo Lợi Duy Á tóc trắng trực tiếp đi tới, rồi sau đó cùng Áo Lợi Duy Á tóc đen dung hợp làm một thể. Sau khi hai Áo Lợi Duy Á dung hợp tóc lại trở thành hoa râm.
Quỷ dị!
"Áo Lợi Duy Á. không ngờ a." Lâm Lôi cùng Đức Tư Lê đều nở nụ cười ”Ngươi không chỉ quang minh pháp tắc phương diện tu luyện thành thần mà ngay cả hắc ám pháp tắc phương diện cũng tu luyện thành thần , bội phục, bội phục!"
"Được rồi, bổn tôn của ngươi đâu?" Đức Tư Lê dò hỏi.
Áo Lợi Duy Á có thể tu luyện ra hai đại thần phân thân, nếu cộng thêm bổn tôn, hẳn là có ba thân thể mới đúng.
"Ta lúc ấy chỉ để một thần cách tại trong cơ thể còn một thần cách tại bên ngoài cơ thể." Áo Lợi Duy Á lạnh nhạt nói.”Ta không muốn tu luyện các pháp tắc khác, chỉ cần tu luyện quang minh pháp tắc cùng hắc ám pháp tắc đến mức tận cùng vậy là đủ rồi."
Lâm Lôi, Đức Tư Lê đều gật đầu.
Nếu xác định chỉ tu luyện hai đại nguyên tố pháp tắc, đích xác không cần tạo ra ba thân thể , như vậy linh hồn sẽ bị chia ba phần , Áo Lợi Duy Á như bây giờ, cũng chỉ có hai phần linh hồn mà thôi.
Lâm Lôi nghi hoặc nói :”Áo Lợi Duy Á, tóc ngươi sao vậy ? Hai phương diện ngươi đều thành thần sử dụng quang minh thần phân thân hẳn là tóc trắng, mà hắc ám thần phân thân sẽ là tóc đen, như thế nào hai người dung hợp, sẽ ra kết quả này?"
"Bởi vì ……"
Áo Lợi Duy Á lạnh nhạt cười ”Sau khi hai thân thể dung hợp ta có thể mang quang minh thần lực, hắc ám thần lực dung hợp cùng một chỗ sử dụng, về phần tóc ta, kỳ thật cũng là thần lực ngưng tụ mà thành, ta muốn biến thành cái dạng gì sẽ ra cái dạng đó."
Lâm Lôi, Đức Tư Lê dở khóc dở cười, bọn họ không nghĩ tới Áo Lợi Duy Á cũng có một mặt như vậy.
Bất quá bọn họ cũng rất giật mình, Lâm Lôi rất rõ ràng, hai loại lực lượng trái ngược sẽ không thể đồng thời sử dụng, như Áo Lợi Duy Á thực lực tự nhiên có thể tăng nhiều.
"Áo Lợi Duy Á, ngươi có thể nói xem ngươi là làm như thế nào không?" Đức Tư Lê trầm ngâm một hồi mới mở miệng nói.
Áo Lợi Duy Á nhìn hắn một cái, nhưng vẫn còn nói :”Lâm Lôi, còn nhớ lần ta cùng Hắc Đức Sâm quyết chiến không? Ngươi lúc đó cũng ở bên cạnh mà."
"Ta nhớ kỹ." Lâm Lôi gật đầu, lần đó Hắc Đức Sâm thiếu chút nữa đã giết chết Áo Lợi Duy Á nhưng hơn mười năm sau Áo Lợi Duy Á lại khiêu chiến rồi một kiếm giết chết Hắc Đức Sâm.
"Lần đó ta hôn mê mấy tháng, sau khi tỉnh lại, ta chợt có thể dung hợp hai loại cùng một chỗ sử dụng ." đáp án của Áo Lợi Duy Á khiến Lâm Lôi, Đức Tư Lê có chút kinh ngạc. Cho dù người khác biết, cũng không thể bắt chước.
Lâm Lôi trong lòng cũng hiểu .
Năm đó sau khi Áo Lợi Duy Á bị Hắc Đức Sâm đánh trọng thương nhưng chỉ hôn mê đã khiến rất nhiều người nghi hoặc.
Bởi vì thân thể thương thế dù có nghiêm trọng thế nào trải qua trị liệu ma pháp đều có thể chữa trị, nhưng Áo Lợi Duy Á vẫn hôn mê? Thánh vực cường giả chết không ngạc nhiên, hôn mê mấy tháng mới là ngàn năm khó gặp, lúc đầu không ai biết tại sao hôn mê.
Bây giờ mới rõ được .
"Lần hôn mê đó có lẽ có liên quan đến linh hồn, có lẽ còn vì linh hồn Áo Lợi Duy Á khá kỳ lạ." Lâm Lôi còn nhớ, tà nhãn vương giả lúc đầu muốn đống kết linh hồn Áo Lợi Duy Á nhưng đã thất bại.
Lâm Lôi nhìn Áo Lợi Duy Á một cái :”Áo Lợi Duy Á hẳn là có chỗ còn chưa nói, linh hồn biến thành như vậy dám chắc có hai đại pháp tắc tu luyện huyền bí." Lâm Lôi hiểu được điểm này nhưng đối với chuyện của người khác tu luyện thế nào hắn tự nhiên sẽ không hỏi tới.
Tự mình tu luyện tốt vậy là đủ rồi.
"Áo Lợi Duy Á, lần này chúng ta tới là có một việc trọng yếu." Lâm Lôi liền mang chuyện phát sinh tại La Áo đế quốc toàn bộ giảng lại, cũng mang tình huống hôm nay của Ngọc Lan đại lục cẩn thận nói một phen cho Áo Lợi Duy Á.
Hai hàng lông mày của Áo Lợi Duy Á cau lại :”Không ngờ mới có hơn chín năm mà Ngọc Lan đại lục cũng phát sinh nhiều việc như vậy ."
"Áo Lợi Duy Á, đối mặt với rất nhiều dị vị diện cường giả. Ngươi quyết định làm sao bây giờ? Đứng ở này Bắc cực băng nguyên, hay là?" Lâm Lôi chờ mong nhìn Áo Lợi Duy Á. Áo Lợi Duy Á chính mình vừa có một thanh huyền băng trường kiếm lai lịch khó lường hơn nữa hai đại thần phân thân dung hợp làm một.
Về thực lực, Lâm Lôi cũng không tin tưởng có thể đánh bại hắn.
Lâm Lôi cũng không ghen ghét, trái ngược, hắn còn thật cao hứng, hôm nay Ngọc Lan đại lục có cường giả càng mạnh mới có thể bảo vệ cho Ngọc Lan đại lục.
"Sao còn phải nói?" Áo Lợi Duy Á khóe miệng có một tia cười lạnh.”Đây là địa bàn của chúng ta đám hỗn đản kia dám đến chỗ chúng ta tùy ý giết hại, chúng ta không ra tay người ta sẽ cho rằng chúng ta sợ đấy." Áo Lợi Duy Á cho tới bây giờ không chỗ nào sợ hãi.
Như lúc đầu vừa tới Bắc cực băng nguyên đã dám đi khiêu chiến Lạp Sắt Phúc Đức.
"Càng huống chi, bây giờ đạt tới thần vực trong thời gian ngắn muốn đột phá cũng không thể. Cũng nên đi ra ngoài chiến đấu một phen." Áo Lợi Duy Á trong mắt chợt lóe lên một tia quang mang ”Nhiều dị vị diện cường giả lại đây, sao ta có thể bỏ qua cơ hội chiến đấu tốt như vậy?"
Lâm Lôi cùng Đức Tư Lê nhìn nhau, xem ra, bọn họ thật ra đã quá lo lắng.
Với tính cách của Áo Lợi Duy Á sau khi thành thần cũng sẽ không nguyện chỉ đơn giản ẩn tại Bắc cực băng nguyên.
Áo Lợi Duy Á nhìn Lâm Lôi một cái. Kỳ thật hắn có một câu chưa có nói …… năm đó tại Chúng thần mộ địa Lâm Lôi từng vài lần cứu quá hắn còn bởi vì ân tình của Lâm Lôi Áo Lợi Duy Á hắn tuyệt đối sẽ không vì mạng nhỏ mà trốn ở chỗ này.
"Ha ha, hảo, bây giờ có Áo Lợi Duy Á chúng ta ba người liên thủ còn e ngại Ba Mông Đặc sao?" Lâm Lôi cười to nói.
"Ba Mông Đặc, ta cũng muốn nhìn hắn có thể ngăn cản một kiếm này của ta hay không ?" Áo Lợi Duy Á trong mắt có tự tin.
Đức Tư Lê cũng nở nụ cười.
"Đi thôi, chúng ta tới Long huyết tòa thành. Hắn đã sai tên dị vị diện thánh vực cường giả mời Ba Mông Đặc tới Long huyết tòa thành tìm chúng ta." Đức Tư Lê mở miệng nói ”Chúng ta cứ ở Long huyết tòa thành đợi tên Ba Mông Đặc kia."
Lâm Lôi nở nụ cười :”Ta đang suy nghĩ, Ba Mông Đặc kia nếu dụng thần thức điều tra phát hiện chúng ta có ba thần cấp cường giả, có thể sợ đến không dám ra đây nữa hay không ?"
Áo Lợi Duy Á, Đức Tư Lê không khỏi cũng nở nụ cười.
Lập tức Lâm Lôi, Đức Tư Lê, Áo Lợi Duy Á tam đại thần cấp cường giả liền bay khỏi Bắc cực băng nguyên, về tới Long huyết tòa thành. Tại Long huyết tòa thành chờ đợi Ba Mông Đặc đến.