[Dịch]Bạch Y Tiên Nữ

Chương 1 : Lễ hội hóa trang




-Chị hai, anh ba, hai người xem em có đẹp không? – Nó xoay vòng tròn trước mặt Nhã Âu và Lạc Dương rồi lại chạy nhảy ríu rít như con chim nhỏ. Chưa để cho anh chị kịp trả lời, nó đã lại líu lo:

-Sao hai người còn chưa thay đồ đi, hôm nay là lễ hội hóa trang đó, mặc thế này em không cho vô đâu, hehe.

-Em đang dọa ai đó hả? Không cho thì không cho, anh thà ở nhà ngủ còn hơn. – Lạc Dương cốc đầu nó, nhìn rất là yêu thương nha.

-Ui da…! – nó xoa xoa cái đầu tội nghiệp rồi nhanh chóng nịnh nọt – Thôi mà, Hai với Ba không hóa trang cũng được, nhưng phải đi với em đó, năn nỉ mà…

Giương đôi mắt cún con nhìn Nhã Âu và Lạc Dương, nó cầm tay hai người lay lay.

-Thôi được rồi cô nương, tôi đi, tôi đi, được chưa? – Cuối cùng chị hai Nhã Âu cũng lên tiếng. Yeah! “Nịnh nọt kế” thành công!

-Dương, em cũng đi đi, phải xem thành quả bé út vất vả đấu tranh với nhà trường thế nào chứ, đâu dễ gì trường cho tổ chức lễ hội hóa trang. Hồi trước mình học làm gì có.

Chị hai đã lên tiếng thì có chín lá gan Lạc Dương cũng không dám cãi, nhà “nữ quyền” mà, hehe. Miễn cưỡng khuất phục, Lạc Dương làm một động tác gập người và đưa tay ra nhường lối như một công tước quý tộc:

-Được rồi được rồi, Nhã Âu tiểu thư và Tiểu Long Nữ tiểu thư, mời!

Hai chị em nó phá lên cười trước cái hành động quá ư là quái đản của Lạc Dương. Cuối cùng ba đứa cùng tung tăng dắt tay nhau tới lễ hội hóa trang của trường.

=====

-Woa woa woa…! Ai đây? Ai đây? Châu ơi mày hóa trang thành Tiểu Long Nữ dễ thương quá đi. – Mấy nhỏ bạn tấm tắc khen khi Châu đến trường.

-Hehe, thank you! Tụi mày hóa trang thành phù thủy teen với nữ hiệp khách cũng đẹp ngất ngây con gà tây chớ bộ.

-Chuyện! Tụi tao mà! – Mấy nhỏ lại vênh mặt lên tự đắc.

-Thì đó! Mày không thấy ở đây tụi mình nổi nhất hả? Đen trắng đỏ đủ màu – nó chêm vô.

-Haha, lâu ngày không gặp, trình độ “tự sướng” của mấy nhóc lên level quá nhỉ? – Chị Nhã Âu nghe tụi nó nói nhịn không được mà phì cười.

-Chị ơi đó là còn chưa tới giờ “lên cơn” của tụi nó đấy.

-Anh Ba! Anh toàn xỏ xiên tụi em không hà! – Một lũ đồng thanh.

-Haha, thế anh mày nói không đúng à? – Lạc Dương cũng không chịu lép vế.

Thấy mấy cái mặt đang nhìn nhau gườm gườm như sắp có chiến tranh tới nơi, chị Nhã Âu nhanh chóng đánh trống lảng hòa giải:

-Lễ hội cũng được đó chứ! Nhìn hoành tráng phết! Mấy đứa đúng là “hậu sinh khả úy”, chị với thằng Dương hồi trước cũng nghĩ tới cái này nhưng mà không làm sao xin phép nhà trường được, mấy đứa làm sao hay vậy?

-Là con Châu á chị, cái lễ hội này mà tổ chức được công đầu là của nó á, một tay nó lên kế hoạch, phân công tổ chức, vân vân và vân vân, mà công lớn nhất là: thuyết phục thầy hiệu trưởng. – Mấy nhỏ lanh chanh khai luôn làm nó không cách nào ngăn kịp, hix, chuyến này chết chắc.

-Hay! – Lạc Dương vỗ tay cái “Bốp”. – Út! Nói anh nghe em làm sao mà thuyết phục được hiệu trưởng “lão gia” bảo thủ số một đó vậy?

Ting! Chủ đề nóng! Mọi người ngay lập tức tập trung chú ý về phía nó, đúng là không thể hiểu tại sao nó lại có thể thuyết phục được thầy hiệu trưởng vốn có tiếng bảo thủ, cố chấp, đặc biệt ác cảm với các hoạt động phong trào không mang tính chất học thuật. Vậy mà lại chấp nhận cho nó tổ chức cái lễ hội hóa trang tốt nghiệp, quả là hi hữu!

-Hi, có gì đâu, em… ờ thì… hì hì…

-Nói nhanh! – Áp lực đè nặng.

-Chị hai, anh ba, mọi người bình tĩnh, để em từ từ giải thích…

-…

-Hì hì… thật ra thì “lão gia” lúc đầu cũng không đồng ý, nhưng mà sau khi em hứa với “lão gia” một điều kiện thì “lão gia” ngay lập tức chấp nhận…

-Điều kiện gì? – Đồng thanh.

-A…haha…hì…cũng không có gì to tát, em chỉ hứa sẽ đưa 2 cựu học sinh ưu tú từng đậu thủ khoa Đại học kiêm cựu Bí thư và phó bí thư Đoàn trường về phát biểu mấy câu góp vui cho lễ hội ý mà…

-Hả? – Đồng thanh tập 3 – Em dám bán đứng chị/anh hả?

-Hì hì – “Nịnh nót kế” xuất kích – Có đâu, thì đằng nào anh chị cũng tới rồi, chỉ cần lên kia nói mấy câu, xong vô uống trà cùng “lão gia”, tiện thể làm dùm “lão gia” bản kế hoạch nâng cao trình độ giảng dạy cho năm sau, cũng không có cực nhọc gì lắm, hehe…cái chính là giúp đàn em có được một lễ hội vui vẻ thế này…

-Đúng đúng đúng! Anh chị tốt bụng nhất định giúp tụi em mà! – đám còn lại cũng nhanh chóng hùa theo nịnh nọt.

-Thua! – Nhã Âu và Lạc Dương đành giơ tay đầu hàng, đấu không lại nhỏ em lẻo mép này rồi, thiệt tình!

-Á á á! Tới giờ rồi, Hai, Ba ơi, mau vô cánh gà chuẩn bị, MC sắp mời rồi kìa…

Nhã Âu và Lạc Dương miễn cưỡng bước tới cánh gà, đúng là Châu tiểu quỷ mà…

Như chợt nhớ ra điều gì, nó nói với theo Âu và Dương:

-Mà em đậu Đại học anh chị còn chưa thưởng cho em, không được quên đâu đó…

Ừ nhỉ? Âu Dương (từ giờ gọi tắt Nhã Âu và Lạc Dương là Âu Dương nhé) nhìn nhau, đúng là không nhắc thì quên mất, hồi trước đã hứa sẽ thưởng nếu bé út đậu Đại học, bây giờ đậu rồi, thưởng gì cho bé nhỉ?

Hai người nhìn xung quanh, một lễ hội hóa trang thật lớn được tổ chức bao quát khắp khuôn viên trường, đèn hoa trang trí rực rỡ từ ngoài cổng, bên trong học sinh hóa thân thành đủ kiểu nhân vật, từ công chúa tới phù thủy, từ hoàng tử tới siêu nhân, từ thiên thần tới ác ma, cả các nhân vật hoạt hình dễ thương như Mickey, Donald hay Kitty đều có cả. Đúng là lễ hội hóa trang, con người ta không nhất thiết phải sống với hiện thực mà có thể hóa thân thành nhân vật mà mình muốn,có lẽ dù chỉ một lần được sống với nhân vật của mình cũng là điều hạnh phúc lớn nhất.

Khoan đã! Hai người nhìn nhau như vừa nảy ra một sáng kiến nào đó, rồi không ai bảo ai, cùng nhìn về phía nó. Nó đang tung tăng trong bộ cổ trang trắng muốt, lớp vải voan bên ngoài bị gió thổi chốc chốc lại tung bay như vui đùa. Tóc nó cũng được búi theo kiểu cổ trang rất bắt mắt. Phần trên được cố định bằng vài chiếc kẹp xước nho nhỏ, chân tóc xõa dài thẳng mượt cũng không chịu kém cạnh mà tung bay cùng với tà áo. Cả người nó toát ra một vẻ thanh thoát yêu kiều, vừa hồn nhiên ngây thơ, vừa vui tươi tràn ngập sức sống, đẹp đến ngây người. Nhìn nó bây giờ quả đúng là một Tiểu Long Nữ - đệ nhất mỹ nhân trong truyền thuyết. Nó đúng là rất thích Tiểu Long Nữ, thích cái dáng vẻ thanh thoát trong bộ y phục trắng muốt, thích được bay lượn như tiên nữ giống chị Lưu Diệc Phi, cho nên mới cố ý hóa trang thành Tiểu Long Nữ. Nếu nó đã thích Tiểu Long Nữ như vậy… Âu Dương lại lần nữa nhìn nhau, nhìn nó, rồi nhìn đến mọi người... hẳn ai cũng đang hóa trang thành nhân vật mà mình yêu thích, ai cũng mong ước một lần được trở thành nhân vật của mình. Vậy thì…

Hai người cùng mỉm cười, nhìn nhau rồi gật đầu, như đã cùng quyết định một điều gì đó…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.