Cùng lắm thì bỏ trốn khỏi Tử Anh học phủ, có địa đầu xà nơi này - Chúc lão hỗ trợ, trở thành một vị tán tu tại vị diện cao cấp, muốn giết thì giết, muốn cướp thì cướp, cũng là chuyện vô cùng khoái hoạt.
Đám đệ tử tạp dịch đến từ vị diện cấp thấp, người nào người nấy đều thất hồn lạc phách, tay chân run lẩy bẩy, lắp bắp, co rúm đứng ở một bên, chóp mũi quanh quẩn mùi huyết tinh của hai tên đệ tử ngoại môn cao quý, trong lòng muốn nôn mửa. Loại cảm giác muốn ói này thật ra nhiều hơn là một loại sợ hãi, một loại áp bách. Chính là đại họa lâm đầu, cảm thấy lập tức sẽ gặp phải trừng phạt. Tuy rằng tai họa này hoàn toàn do một người Phong Vân Vô Ngân gây nên, nhưng khó có thể đảm bảo học phủ không tru diệt những kẻ có liên đới, tai bay vạ gió.
- Lớn mật! Thực là lớn mật! Còn chưa chính thức tiến vào học phủ đã dám gây rối, ẩu đả đệ tử ngoại môn một cách bừa bãi... Hơn nữa còn làm liên lụy đến chúng ta...
Một vài tên đệ tử tạp dịch âm thầm thảo luận, nhưng không một ai dám trực tiếp đứng ra chống đối Phong Vân Vô Ngân. Trình Dao cùng Trình Thiết Sơn đều vô cùng cảm động, liền tiến lên đứng ở bên cạnh Phong Vân Vô Ngân. Trình Thiết Sơn lau máu trên khóe miệng, hốc mắt đỏ hoe.
- Vô Ngân! Ngươi thực sự là hảo huynh đệ! Vì ca ca xuất đầu, không đếm xỉa chút nào, đánh cho hai tên súc sinh nhìn người bằng mắt chó này một trận nhừ tử! Vô Ngân ngươi yên tâm, có hậu quả gì, ca ca ta cùng ngươi gánh chịu!
Trình Dao cũng không nói gì thêm, mặt đẹp tràn ngập dị sắc liên tục gật đầu, nhìn chằm chằm Phong Vân Vô Ngân.
Đúng lúc này...
- Hả? Đệ tử tạp dịch thiếu chút nữa đánh chết đệ tử ngoại môn dẫn đường? Ha ha, có ý tứ, rất có ý tứ...
Một đạo Thần niệm từ vạn dặm xa xôi quét qua, trực tiếp ngừng lại tại phiến khu vực này. Sau một khắc, dương quang phổ chiếu, điểm điểm thần mang. Từ trong hư không thẩm thấu ra, rất nhanh hình thành nên một bóng người, chân phải đạp một cái lập tức xuất hiện trước mặt Phong Vân Vô Ngân.
Đây là một vị trung niên nhân nhõ nhã vận một bộ bạch y trắng như tuyết. Tiên phong đạo cốt, mặt chữ quốc, mày như lợi kiếm, đôi mắt hắn bao hàm trí tuệ, vừa rực rỡ như sao trời, lại thâm thúy như đáy hồ sâu. Tựa hồ, bên trong còn có cả quỹ tích vận chuyển của một vài vị diện. Lưng hắn đeo một thanh trường kiếm, kiếm tuệ phiêu dương, toàn thân tràn ra một cỗ dật khí.
Tuy rằng không có chút gì khí phách, thân thể cũng không tản ra kiếm khí sắc bén, cả người bình bình đạm đạm. Chẳng qua ngẫu nhiên sẽ vô tình thấy được trong con ngươi của hắn xuất hiện hình ảnh vị diện được sinh ra, luân chuyển. Hơn nữa, còn khiến cho người ta không nhìn ra được cảnh giới của hắn.
- Các ngươi chính là những thiếu niên thiên tài đến từ vị diện cấp thấp, trúng tuyển trở thành đệ tử tạp dịch của Tử Anh học phủ trong đợt khảo hạch lần này?
Trung niên nhân thuận miệng hỏi, trên mặt luôn nở nụ cười ấm áp, cũng không có ý tứ gì dường như sắp tức giận. Khiến cho người ta cảm thấy trấn định, cho dù là trời sập xuống cũng không loạn, thong dong, rộng lượng.
- Hắc hắc, tiểu oa nhi, người trước mặt này ngươi phải đối phó cẩn thận. Là một nhân vật cực kỳ lợi hại. Tuy rằng không phải là Thần giai, nhưng trong cơ thể lại ẩn chứa huyết mạch Thần giai. Hết sức vị quý, chiến lực người này tất nhiên sẽ vô cùng biến thái. Xem chừng, tại Tử Anh học phủ cũng phải là đệ tử nội môn, thậm chí là đệ tử tinh anh. Hiện tại, ngươi tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn. Bất quá, nhìn dáng vẻ của hắn tựa hồ cũng không muốn ra tay trách phạt. Ngươi cũng không nên xảy ra va chạm với hắn. Cần phải ứng phó cẩn thận.
Thanh âm Chúc lão bên trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân tận tâm chỉ bảo.
- Ách... Vị sư huynh này, chúng ta đều là đệ tử tạp dịch vừa mới nhập học!
Phong Vân Vô Ngân khẽ khom người.
- Ừ, đệ tử tạp dịch, rất tốt! Rất tốt!
Trung niên nhân kia nhìn Phong Vân Vô Ngân một cái thật sâu. Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy toàn thân lục phủ ngũ tạng, kinh mạch, tế bào đều triệt để bại lộ trước ánh mắt của người này. Giống như toàn bộ bí mật của Phong Vân Vô Ngân đều không thể che dấu trước mặt hắn.
- Hả? Có ý tứ, rất có ý tứ!
Trung niên nhân quét mắt nhìn thoáng qua toàn thân Phong Vân Vô Ngân một lần, trong đôi mắt thâm thúy, hiện lên vẻ kinh dị, cảm thán một tiếng.
- Thiếu niên, xem ra tính mạng của ngươi rất đặc thù, mười sáu, mười bảy tuổi đã có được chiến lực khủng bố đến như vậy... Đệ tử tạp dịch? Ha ha, ta xem, không mất bao lâu đã có thể trở thành đệ tử ngoại môn rồi. Hai vị đệ tử ngoại môn này là do ngươi động thủ đả thương?
- Cái này... Sư huynh, hai vị đệ tử ngoại môn này muốn lấy ta ra khai đao lập uy, ta cũng không làm ra chuyện phản nghịch gì, bọn họ lại đứng ngay ở trước mặt ta đòi động thủ giết ta, ta nhất thời tức quá. Cho nên.. Cho nên mới động thủ...
- A…
Trung niên nhân nhẹ giọng cười.
- Trăm, ngàn năm qua, trong lịch sử Tử Anh học phủ, còn chưa từng xảy ra chuyện đệ tử tạp dịch mới nhập môn hành hung đệ tử ngoại môn. Tiểu tử ngươi là người thứ nhất. Loại chuyện này vốn là phải nghiêm trị, bất quá... Mà thôi, ta sẽ phá lệ giúp ngươi một lần, cũng không còn cách nào khác.
Hắn vung tay lên một cái, bắn ra hai đạo Thần man, giống như là xuân phong thổi qua đại địa. Vạn vật sống lại, trong khoảnh khắc đã hoàn toàn chữa trị cho ả thiếu nữ thiên tài cùng với tên chiến sĩ mặc khải giáp.
- Là... Là Hiên Viên sư huynh!
Thiếu nữ thiên tài thoáng đứng lên, trên mặt tràn ngập biểu lộ cực độ rung động, trực tiếp quỳ xuống mặt đất.
- Hiên Viên sư huynh... Ngài khỏe..
Tên chiến sĩ mặc khải giáp cũng trực tiếp quỳ xuống đất, dập đầu như băm tỏi.
- Hiên Viên sư huynh! Hiên Viên sư huynh...
Sắc mặt hắn xám như tro tàn, thân thể không ngừng run rẩy. Trước mặt vị Hiên Viên sư huynh này, hèn mọn không khác gì một con chó.
Thiếu nữ thiên tài khẽ ngẩng đầu quét mắt nhìn thoáng qua Phong Vân Vô Ngân, ánh mắt tràn ngập oán hận, bất quá cũng vô cùng sợ hãi. Vừa tiếp xúc với ánh mắt của Phong Vân Vô Ngân, ả lập tức cúi đầu. Bất quá, cũng cố lấy lại dũng khí, hướng đến vị Hiên Viên sư huynh cáo trạng.
- Hiên Viên sư huynh, những đệ tử tạp dịch kia cả gan dám khi sư diệt tổ, xúc phạm bề trên, tập kích đệ tử ngoại môn, tội đáng chết vạn phần. Hy vọng Hiên Viên sư huynh có thể vận dụng Hình Pháp Đường, trực tiếp xử tử những đệ tử tạp dịch này, ma diệt linh hồn bọn hắn.
- Đủ rồi!
Ai ngờ Hiên Viên sư huynh đột nhiên biến sắc, lập tức uy áp như quân vương phóng xuất ra ngoài, khiến cho người ta ngay cả hít thở cũng không dám hít thở mạnh.
- Các ngươi tưởng rằng ta không biết? Ỷ mình là đệ tử ngoại môn, ức hiếp bừa bãi, vũ nhục đệ tử tạp dịch? Mấy năm gần đây, có không ít đệ tử tạp dịch chết thảm trong tay các ngươi! Chuyện ngày hôm nay, ta tận mắt chứng kiến từ đầu tới cuối. Các ngươi không cần phải nhiều lời. Nếu không dựa theo quy điều của Hình Pháp Đường xử trí, đày bọn ngươi lưu vong, đem xung quân đến tinh cầu hoang vu, đi đào quáng. Làm khổ sai!
Chương 407: La tổng quản (2).
- A..
Ả thiếu nữ cùng tên chiến sĩ không ngừng run rẩy, thân thể mềm nhũn ra không khác gì lá rụng trong gió thu, nằm phủ phục trên măt đất.
- Đúng, đúng.. Hiên Viên sư huynh, chúng ta không dám, không dám nhắc lại việc này nữa...
- Tốt rồi, dẫn bọn hắn vào học phủ đi...
Hiên Viên sư huynh tùy ý nói, chợt dời mắt nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân, tựa cười mà không phải cười nói.
- Có ý tứ... Thiếu niên, sau này chúng ta còn gặp lại… Ha ha...
Tiếng cười vừa dứt, thân hình của Hiên Viên sư huynh lay động vài cái lập tức biến mất.
- Lợi hại, lợi hại. Vừa rồi chính là thuấn di sao? Đến hay đi căn bản là không để lại bất cứ dấu vết nào, tựa hồ đã đạt tới cảnh giới phản phác quy chân, tùy ý có thể xuyên qua không gian.
Phong Vân Vô Ngân liên tục cảm thán.
- Cũng không biết đến khi nào mới có thể đạt tới tiêu chuẩn như vậy.
Lúc này ả thiếu nữ cùng tên chiến sĩ chầm chậm bò dậy, bất quá thân thể vẫn không ngừng run rẩy, trên mặt vẫn còn tràn ngập thần sắc hoảng sợ, ánh mắt vô cùng kinh hoàng, đồng thời có chung một ý nghĩ, tiểu tử này là ai? Làm sao lại có quan hệ cùng Hiên Viên sư huynh? Hiên Viên sư huynh là một trong thập đại đệ tử tinh anh của Tử Anh học phủ, quyền cao chức trọng. Giơ tay nhấc chân đều có thể đánh thủng một viên tinh cầu. Hơn nữa còn là một trong những chấp sự của Hình Pháp Đường. Hoàn toàn có tư cách nói chuyện trước mặt viện trưởng đại nhân. Không có khả năng... Hiên Viên sư huynh nhất định không thể có quan hệ cùng với đám heo chó đến từ vi diện cấp thấp này được. Hiên Viên sư huynh chính là quý tộc trên Hỏa Nguyên đại lục, cùng vị diện cấp thấp có quan hệ gì? Đúng rồi, rất có thể là do Hiên Viên sư huynh vừa mới trông thấy chuyện ngày hôm nay... Bất quá, cho dù bọn chúng phân tích thế nào đi chăng nữa cũng không dám trả thù Phong Vân Vô Ngân nữa rồi. Ít nhất tạm thời bọn chúng không dám có bất cứ động tĩnh gì.
- Tiểu tử, coi như là vận khí ngươi tốt!
Ả thiếu nữ thiên tài hung ác nhìn chằm chằm Phong Vân Vô Ngân.
- Vận khí ta tốt? Ha ha... phải nói là vận khí các ngươi tốt mới đúng, nếu không... Hắc hắc, lúc này ngươi còn có thể đứng nói chuyện cùng ta sao?
Phong Vân Vô Ngân sờ sờ cái mũi, tùy ý cười cười. Biểu hiện này thiếu chút nữa khiến cho ả thiếu nữ cùng tên chiến sĩ tức đến thổ huyết.
- Tốt! Rất tốt! Lá gan ngươi rất lớn...
Ả thiếu nữ giận đến trợn măt, rít lên.
- Tốt rồi, bây giờ ta mang các ngươi đi vào trong học phủ.
Ả thiếu nữ cùng tên chiến sĩ cũng không nói nhiều, mặt mày sa sầm, mang theo đệ tử tạp dịch tiến về phía trước.
Đi được một lúc, mọi người tiến vào bên trong một hạp cốc.
Nơi này non xanh nước biếc hoa cỏ thơm ngát. Vừa tiến vào bên trong hạp cốc mọi người lập tức cảm thấy vô cùng thoải mái, quên hết toàn bộ ưu phiền. Phong Vân Vô Ngân suy nghĩ một chút liền phát hiện ra bên trong hương thơm tại đây có ẩn chứa mùi vị của một vài linh đan diệu dược. Hít một hơi thôi cũng có thể tẩy mao phạt tủy, thoát thai hoán cốt. Tu luyện trong hoàn cảnh này, tuyệt đối có thể ăn chơi làm thật.
Phóng mắt nhìn ra bốn phía, khắp nơi trong hạp cốc đều có các loại kỳ hoa dị thảo sinh trưởng. Có loại hoa lớn bằng lòng bàn tay, linh khí dồi dào, cũng có loại hoa thể tích cực lớn, chỉ cần một cánh hóa cũng đã lớn bằng một người trưởng thành, cành lá mạch lạc, tựa hồ ẩn chứa một loại thiên đạo chí lý. Tùy ý một cành cây ngọn cỏ trong đây cũng có thể tản ra linh khí như thực chất, cực kỳ mờ ảo, loáng thoáng ngưng tụ thành hình người.
- A! Linh Nhân Hoa, Thất Diệp Thần Tiên Tháp, Trích Tiên Thanh Quả, Ngũ Mang Thần Hoa...
Chúc lão bên trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân cảm khái.
- Những thứ hoa cỏ này đều có thể làm thuốc. Tại vị diện cao cấp không tính là thứ gì. Nhưng nếu tùy tiện đào ra một gốc, đưa xuống vị diện cấp thấp sẽ trở thành bảo vật vô giá, có thể khiến cho võ giả ở vị diện cấp thấp trùng kích cảnh giới. Còn nữa, hạp cốc này linh khí dồi dào, là một khối bảo địa.
-Vâng!
Phong Vân Vô Ngân bao quát bốn phía xung quanh một lần. Đột nhiên hắn cảm thấy gốc Khí vận thụ tông môn thứ phẩm bên trong nạp giới của mình phát sinh một ít biến hóa! Thổ nhưỡng màu vàng biến thành màu xanh ngọc, các loại kỳ hoa dị thảo cũng bắt đầu phát triển mạnh, một vài cành trên cây ngoại trừ mọc ra vô số trái cây linh thạch tử khí, trái cây linh thạch hạo khí, cũng bắt đầu mọc ra trái cây thánh quang..
- Ồ? Chúc lão, ta cảm thấy gốc Khí vận thụ tông môn tứ phẩm tựa hồ chiếm được bổ dưỡng cực lớn. Bắt đầu sinh trưởng ra năng lượng thể cao cấp hơn..
Phong Vân Vô Ngân kinh ngạc. Chúc lão chép miệng bĩu môi nói.
- Tiểu oa nhi, bản thân gốc Khí vận thụ tông môn tứ phẩm này là đồ tới từ vị diện cấp cao. Hiện tại ngươi đưa nó trở về quê hương, đương nhiên nó sẽ hấp thu chất dinh dưỡng từ vị diện cấp cao, bắt đầu lột xác. Đây cũng không phải là việc gì kỳ quái.
Một đám đệ tử tạp dịch đến từ vị diện cấp thấp đi ở bên trong hạp cốc, thậm chí còn có ý nghĩ thò tay ngắt lấy thiên tài địa bảo bên trong hạp cốc. Bất quá lại sợ phạm phải quy củ, cuối cùng không dám động thủ. Chẳng qua trông mà thèm đến đỏ mắt, không ngừng nuốt nước miếng.
Mọi người ngẫu nhiên còn trông thấy được một ít hồ điệp bảy màu, ong mật, chim chóc lóe lên Thần mang, không ngừng bay qua bay lại bên trong hạp cốc. Tuyệt đối không phải là phàm vật, tràn ngập linh khí.
- Ha ha, tỷ tỷ lại một đám người từ vị diện cấp thấp đi lên. Chúng tỷ muội, mau ra mà xem.
Bất chợt một đàn hồ điệp phun ra tiếng người, nhẹ nhàng bay lượn xung quanh đám người Phong Vân Vô Ngân.
- Chậc chậc. Ngươi thực là đẹp trai...
Một con hồ điệp màu hồng phấn, lớn bằng lòng bàn tay đột nhiên bay đến, không ngừng quanh quẩn trước mặt Phong Vân Vô Ngân. Phong Vân Vô Ngân chỉ ngửi thấy một mùi hương kiều diễm động lòng người. Sau một khắc, chỉ thấy một hồi ánh sáng hồng phần tỏa ra bốn phía, con hồ điệp liền huyễn hóa thành một thiếu nữ tuổi vừa mười sáu, mặc một bộ thải y, thướt tha động lòng người, đường cong ưu mỹ, đứng ở trước mặt Phong Vân Vô Ngân, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm hắn, hai gò má đỏ hồng.
Rất nhanh, toàn bộ hồ điệp trong hạp cốc đều huyễn hóa thành người, đều là những thiếu nữ tư sắc động lòng người, ríu rít chỉ trỏ, nhẹ nhàng cười kiều diễm động lòng người.
Còn có ong mật, bươm bướm, cũng đều hóa thành người, nam có, nữ có. Khung cảnh vô cùng náo nhiệt, cảm thấy vô cùng tươi mới, thoải mái cười đùa.
- Thật là Thần kỳ! Thật là Thần kỳ!
Những đệ tử tạp dịch này vô cùng cảm thán.
- Cần gì phải nói nhiều! Có cái gì hay mà xem! Một đám nhà quê, hai lúa! Mau đi theo ta!
Ả thiếu nữ thấy vậy, phẩy tay một cái đẩy vài thiếu nữ hồ điệp ra, quát lớn.
- Có cái gì náo nhiệt mà nhìn, cút hết ngay!
Toàn bộ hồ điệp, ong mật, bươm bướm, sâu lông đều lập tức giải tán.
- Tiểu oa nhi linh khí, linh thảo, linh dược trong hạp cốc này cũng đủ để khiến cho một ít động vật bình thường tiến hóa thành yêu. Bất quá chuyện này cũng không có gì to tát. Tại vị diện cao cấp, đây là việc bình thường.
Chúc lão cười khả ố nói.
Chương 407: La tổng quản (3).
- Năm đó lão đầu tử cũng có một vài nữ bộc hồ điệp. Hắc hắc, bọn họ không khác gì nữ tử nhân loại, bất quá cùng nữ tử hồ điệp sinh hoạt vợ chồng, lạc thú hơn nhiều. Mùi thơm trên cơ thể các nàng, thậm chí còn có dịch thể tiết ra từ chỗ kín, đều là hương linh động lòng người.
- Khục khục... Chúc lão... Ngài có thể ít nói về những thứ này được không... Ta cảm thấy, trước kia ngài là một tên lưu manh phải không...
Phong Vân Vô Ngân lập tức ngắt lời lão.
Chúc lão cười ha hả, lơ đễnh.
Mọi người xuyên qua hạp cốc, trước mặt mọi người đột nhiên xuất hiện cảnh tượng thế ngoại đào nguyên.
Trước mắt là hình ảnh núi sông nguy nga tráng lệ, có hoa viên, dược viên, dòng suối, dãy núi, mạch khoáng. Non xanh nước biếc, cảnh trí động lòng người. Thiên địa linh khí lồng đậm, thậm chí còn có thể ngưng kết thành tinh thể, lơ lửng khắp nơi trong không gian, có thể nói là kỳ quan!
Phong Vân Vô Ngân tiện tay chụp một cái, thiên địa linh khí trong tay hắn có thể ngưng kết thành vô số mảnh vụn tinh thể. Hắn suy nghĩ một chút liền lập tức minh bạch, nếu như hấp thu những viên tinh thể này để tu hành, tốc độ đề thăng cảnh giới so với ở vị diện cấp thấp sẽ nhanh hơn một chút. Nhưng trọng yếu hơn, phẩm chất chân nguyên tu luyện ra sẽ cao hơn vị diện cấp thấp gấp 10 lần!
Ngoại trừ núi sông, bên trong thế ngoại đào nguyên này còn tồn tại vô số công trình kiến trúc. Động phủ trên núi, đình đài, hiên tạ, tiểu kiều, giả sơn, diễn võ trường, mật thất tu luyện... Nói cách khác, cảnh tượng trước mặt tổng hợp lài mà nói chính là một tòa thành thị được xây dựng giữa núi non. Bên trong tòa thành này cũng xuất hiện rất nhiều võ giả. Mỗi người đều long tinh hoạt hổ, khí độ bất phàm. Phong Vân Vô Ngân quét mắt nhìn thoáng qua chỉ thấy số lượng võ giả nơi này cực kỳ khổng lồ, khoảng chừng vài vạn người! Chiến lực mỗi người đều vô cùng mạnh mẽ.
Hiện tại, những võ giả này dường như đang xem náo nhiệt, chỉ trỏ về phía bọn họ, vừa cười vừa thấp giọng luận đàm.
- Hả, lại là một đám đệ tử tạp dịch?
- Ừ, chính là đệ tử tuyển chọn từ vị diện cấp thấp lên, giống chúng ta năm đó. Thực là non nớt mà...
- Ha ha! Cũng không thể nói là non nớt, mọi người nhìn xem. Nhóm đệ tửu tạp dịch này tinh Thần phấn chấn, nhuệ khí đằng đằng, toàn bộ đều muốn đại triển quyền cước, muốn thực hiện khát vọng. Rất tốt... Ha ha ha!
Toàn bộ võ giả tu hành bên trong tòa thành nằm giữa núi non này chính là đệ tử tạp dịch của Tử Anh học phủ!
Phong Vân Vô Ngân cũng gặp qua một vài đệ tử tạp dịch, khí tức còn vượt qua cả 2 người đệ tử ngoại môn có mặt ở nơi này.
- Ồ? Chúc lão, nơi này có võ giả. Chiến lực một bộ phận trong số đó còn vượt qua cả ả đàn bà thối cùng tên chiến sĩ mặc khải giáp vừa rồi bị ta đánh nằm bẹp dí dưới đất kia. Kỳ quái, thực là kỳ quái.
- Ừ... Tiểu oa nhi. Có một vài đệ tử tạp dịch chiến lực võ thuật hoàn toàn đã vượt qua đệ tử ngoại môn. Chỉ điều tuổi tác quá lớn, không còn quá nhiều tiềm lực. Cho nên cả đời không có cách nào trở thành đệ tử ngoại môn. Bất quá những người như vậy, cũng có thể lăn lộn ở nơi này. Chính là quản sự trong hàng ngũ đệ tử tạp dịch, nắm giữ thực quyền. So với đệ tử ngoại môn bình thường thì tiêu dao, thoải mái hơn rất nhiều.
Chúc lão giải thích.
Đúng lúc này.
Vèo!
Một ngọn gió thổi qua, một vị lão giả mặc hồng bào, đại mã kim đao xuất hiện tại bên cạnh nhóm người Phong Vân Vô Ngân, mặt mày nghênh ngang biểu tình khi nhìn về phía nhóm người Phong Vân Vô Ngân không khác gì đang nhìn hàng hóa, mở miệng chậc chậc nói.
- Lại là một đám đệ tửu tạp dịch, bất quá số lượng quá ít, chỉ có chưa đến trăm người!
Trên đỉnh đầu vị lão giả mặc hồng bào này xuất hiện 5 đạo kiếp số Đế giai, vô số pháp tắc Đế giai pha tạp, giao hoa với nhau. Còn có một con sông dài, trên đầu của hắn bắt đầu cuồn cuộn chảy, một vài vầng minh nguyệt lơ lửng ở bên trên.
- Chiến lực của vị lão giả mặc hồng bào này tuyệt đối vượt xa hai tên đệ tử ngoại môn vừa nãy bị ta hành hung. Không biết hắn có thân phận gì?
Phong Vân Vô Ngân suy nghĩ.
- La tổng quản, nhóm đệ tử tạp dịch này giao lại cho ngài. Từ giờ trở đi, ngài phải dạy dỗ bọn họ cho tốt!
Thiếu nữ thiên tài không mặn không nhạt nói.
Lão giả mặc hồng bào La tổng quản khẽ nheo mắt, cũng là bộ dạng không gần không xa nói.
- Lão phu biết rõ. Xin nhị vị yên tâm, lão phu thân là tổng quản đệ tử tạp dịch của Tử Anh học phủ, nhậm chức đã trên vạn năm. Nói khó nghe một chút, lúc lão phu nhậm chức tổng quản đệ tử tạp dịch, nhị vị còn đang bú sữa mẹ. Ha ha, bởi vậy, nhị vị chỉ cần giao mấy người này cho lão phu. Còn về phần những chuyện khác cũng không cần đến phiên hai người dạy dỗ ta.
Lão giả mặc hồng bào La tổng quản này, hầu như không cấp cho hai người đệ tử ngoại môn này bất cứ chút mặt mũi nào.
- Tốt! La tổng quản, ngươi ỷ già lên mặt, thực sự là rất thối. Bất quá, ngươi là lão tư lịch (người đi trước), chúng ta cũng không so đo với ngươi!
Sắc mặt thiếu nữ thiên tài dần dần hiện lên vẻ giận dữ, bất quá rất nhanh đã thu liễm lại, sầm măt nói.
- Đám đệ tử tạp dịch này ta giao lại cho ngươi! Cố gắng tài bồi cho tốt, để xem trong số này bồi dưỡng ra được bao nhiêu đệ tử ngoại môn.
Nói xong, nội tâm thiếu nữ thiên tài khẽ động, đột nhiên nói.
- La tổng quản, mời dời bước, ta có chút chuyện muốn nói.
- Hả? Muốn làm trò quỷ gì?
La tổng quản khẽ chau mày, bất quá cũng dời bước đi theo. Thiếu nữ thiên tài đi tới gần, thì thầm vào tai lão.
- La tổng quản, nhóm đệ tử tạp dịch này đại đa số đều quy củ. Bất quá trong đó có một kẻ hết sức cứng đầu, không dễ dàng quản thúc. Ta đề tỉnh La tổng quản một câu, nên thường xuyên chú ý đến kẻ này, nếu không đến lúc bị hắn khiêu khích tôn nghiêm, lại mất hết mặt mũi...
- Hả? Còn có kẻ cứng đầu?
La tổng quản khinh thường lắc đầu.
- Trong Tử Anh học phủ, số lượng đệ tử tạp dịch là khổng lồ nhất. Hạng cứng đầu gì lão phu chưa gặp qua? Lão phu thích nhất chính là trị mấy tên cứng đầu này! Nói, nói thử nghe coi, là kẻ nào cứng đầu?
- Ừ...
Thiếu nữ thiên tài bất động thanh sắc chỉ tay về phía Phong Vân Vô Ngân bĩu môi nói.
- La tổng quản, tên tiểu tạp chủng này, ngài phải dạy dỗ hắn cho tốt mới được!
- A… Chỉ là một tên thiếu niên mười mấy tuổi miệng còn hôi mùa sữa, lão phu còn tưởng là đại nhân vật nào. Tốt rồi lão phu đã biết.
La tổng quản phất phất tay, cực kỳ không kiên nhẫn.
- Nếu như không còn chuyện gì nữa, mời nhị vị rời đi, lão phu còn có nhiều quy củ cần phải dạy dỗ cho đám đệ tử tạp dịch mới này.
- Tốt! Tốt! Chúng ta cáo từ!
Thiếu nữ thiên tài cùng tên chiến sĩ mặc khải giáp nháy mắt ra dấu, lập tức thuấn di rời đi.
- Toàn bộ các ngươi đứng vững cho lão phu!
Lúc này, La tổng quản chắp hai tay sau lừng, Thần sắc tràn đầy cao cao tại thượng, ngông cuồng tự đại, chậm rãi khoan thai tiến đến.