[Dịch] Bá Khí (Thiên Địa Bá Khí Quyết

Chương 359 : Dung hợp Hoàn mỹ




Chúc Lão cũng là dân cờ bạc, rõ ràng, tay phải hắn trực tiếp đánh ra một trảo, vừa đánh ra một đạo Thần Thuật nho nhỏ, Thâu Lương Hoán Trụ.

- Oanh!

Cái kiếm cốt kia, trong nháy mắt từ trong tay Cổ Thương biến mất, hóa thành một đạo lưu quang, trực tiếp bắn vào đùi phải Phong Vân Vô Ngân.

Cây kiếm cốt này, chính là một cái xương đùi.

- Ách.

Trong phút chốc, quanh thân Phong Vân Vô Ngân, trào ra một cổ cảm giác kỳ dị, hắn cơ hồ là có thể thấy, xương đùi phải mình bắt đầu lột xác, xương bắt đầu xuất hiện một tầng thanh đồng, vô số kiếm hình văn tự, đồ án, đều bắt đầu diễn sinh.

- Ngao! ! ! ! ! ! kiếm cốt Bổn đế là Bổn đế hao phí mấy ngàn năm, trên vạn năm, tôi luyện ra một cây kiếm cốt. Đáng chết, Đáng chết!

Cổ Thương vừa tức vừa sợ, trực tiếp gào thét kêu lên.

Cổ Thương Kiếm Đế bắt đầu gào khóc, hắn cảm giác đau đến không muốn sống nữa, một cây kiếm cốt của hắn, bị hấp thu rồi. Lúc này Chúc Lão cùng Kiếm Tiên Đồ Lục hiệp trợ, Phong Vân Vô Ngân đã đem cây kiếm cốt Cổ Thương hao hết vạn năm, rèn luyện ra thu vào thể nội.

Cây kiếm cốt, là một đoạn xương đùi, hiện tại là xương đùi của Phong Vân Vô Ngân bắp đùi, tại(ở) dung hợp, phù hợp. Khiến cho Phong Vân Vô Ngân bắp, bắt đầu lột xác, biến thành một cây xương mầu thanh đồng cổ xưa, phía trên điêu khắc vô số kiếm văn, dấu vết, chiêu số kiếm pháp, còn có từng đạo Thuần Dương kiếm khí, tất cả đều ở trong đó.

Đây là kiếm cốt, phù hợp cùng Cổ Thương chủ tu chính là Thuần Dương kiếm khí, vì vậy, tôi luyện ra kiếm cốt phong ấn rất nhiều hơi thở kiếm pháp Thuần Dương. Mà, Phong Vân Vô Ngân tu luyện kiếm pháp, rất nhiều loại, từ lúc đầu Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu Kiếm Pháp, đến sau đó Thiên Giai kiếm pháp không trọn vẹn, Huy Hoàng Nhất Kiếm. Có thể nói, Phong Vân Vô Ngân tu luyện kiếm pháp, không được hệ thống, cơ hồ chính là vô số lộ số. Bất quá, là dựa vào Kiếm Tiên Đồ Lục ảo diệu, đem những thứ kiếm pháp này dung hợp hoàn mỹ không tỳ vết.

Theo lý thuyết, Phong Vân Vô Ngân không thể nào hoàn mỹ dung hợp cây kiếm cốt Cổ Thương, nhất định là bạo thể.

Vì vậy, thời điểm Cổ Thương ở một bên gào khóc, cũng gầm rú nói.

- Ngươi ma đầu kia, tước đoạt kiếm cốt Bổn đế, chính là hành vi ma đầu. Tiểu ma chết bầm, nhưng kiếm pháp của ngươi lộ số rất nhiều, Bổn đế rất rõ ràng, ngươi cùng Bổn đế Thuần Dương kiếm khí, hoàn toàn bất đồng, nếu ngươi mạnh mẽ dung hợp kiếm cốt Bổn đế, là muốn chết. Hai loại kiếm pháp lộ số hoàn toàn bất đồng, làm sao có thể dung hợp? Ngươi lập tức bị bạo thể. Ha ha ha ha.

Cũng đúng như lời nói của Cổ Thương, tại thời điểm dung hợp cây kiếm cốt, bản thân kiếm khí Phong Vân Vô Ngân, đang bài xích cây kiếm cốt. Làm cho, quanh thân Phong Vân Vô Ngân, cũng dâng lên xung đột, xé rách đau đớn từ xương bắp đùi phát ra.

Nhưng vào lúc này. . .

- Hưu!

Kiếm Tiên Đồ Lục trong nạp giới, tán phát ra một cổ hoàng kim ý chí, Thần ý mông lung, ẩn chứa ở bên trong, ca tụng mơ hồ đang trấn an. Cổ hoàng kim ý chí, thoáng cái dung nhập vào hồn cốt bên trong xương đùi Phong Vân Vô Ngân đang luyện hóa kia.

Trong khoảnh khắc, một loại lực trấn an kỳ dị, giống như thánh nhân giáo hóa, vuốt ve các loại xung đột trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân.

Đoạn kiếm cốt kia, bên trong ẩn chứa các loại kiếm pháp huyền ảo, kỷ xảo, kinh nghiệm, chiêu thức, tự động dung nhập vào trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân. Hoàn mỹ không tỳ vết, tìm không được chỗ sơ hở nào cả.

- Ken két ken két!

Xương cốt quanh thân Phong Vân Vô Ngân giòn vang, cả người lại bắt đầu cao lên.

Hơn nữa, ở quanh thân Phong Vân Vô Ngân từng cái lỗ chân lông lại bắt đầu phát ra Thuần Dương kiếm khí, khí chất của hắn, cũng tăng thêm nho nhã, tinh khiết, có một chút chút tiên phong đạo cốt.

Một chút Thuần Dương kiếm văn, kiếm pháp dấu vết thô to, đang ở trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân hiện ra.

- Ân, không tệ, ta nắm giữ kiếm pháp Cổ Thương cuộc đời tu luyện, Thuần Dương kiếm khí, chẳng khác là chiếm được một chút đạo thống kiếm pháp.

Phong Vân Vô Ngân tay phải hơi động, trong lòng bàn tay, ngưng tụ ra một thanh Thuần Dương khí kiếm, cắt hư vô, phá toái uy năng phát ra.

- A! ! ! ! ! ! ! Không! ! ! ! !

Cổ Thương gào thét, bên trong đôi mắt, tất cả giàn giụa nước mắt.

- Không, Bổn đế rèn luyện vạn năm kiếm cốt rồi, đã bị tước đoạt. A! Bổn đế vạn năm khổ công, vạn năm tu vi,. À không, Không cam lòng, Bổn đế mưu định bố trí tới một cái bẫy, để mục đích sống lại, muốn chinh chiến vị diện, giết chóc, cướp đoạt hết thảy, thế nhưng lại bị một già một trẻ hai quái thai này mà thất bại trong gang tấc.

Cổ Thương kiếm cốt, sau khi bị Phong Vân Vô Ngân dung hợp, cả người hắn giống như già yếu mấy trăm tuổi rồi, khí thế quanh thân, uy áp, uy nghiêm, tất cả đều suy bại.

Phải biết rằng, Cổ Thương lần này sống lại, thực lực cảnh giới, cũng không có khôi phục trạng thái đỉnh, dựa lớn nhấtchính là cái kiếm cốt, hiện tại, kiếm cốt mất đi, bị Phong Vân Vô Ngân đoạt được luyện hóa, lực chiến đấu, khí thế Cổ Thương cũng đã giảm xuống rất nhiều.

Lực chiến đấu của hắn hiện tại, chỉ sợ là không bằng tên Đế Giai 4 kiếp kia rồi.

- À không! Bổn đế kiếm cốt!

Cổ Thương đau đến không muốn sống nữa, hơn nữa, thân thể hắn vừa động, đã nghĩ muốn chạy trốn khỏi viên tinh cầu này.

Chúc Lão khẽ mỉm cười, hữu quyền trực tiếp đánh ra, Thần Vương Quyền.

- Oanh!

Một cổ Thần Giai pháp tắc thô to, đánh ra ngoài, sức mạnh phiên giang đảo hải, ngưng tụ ra Thần vương nhàn nhạt, trấn áp Chư Thiên, trực tiếp trào ra.

- Phốc.

Trong hư không, Cổ Thương, cùng với thủ hạ Cổ Thương là 4 tên hộ giả, bị quyền phong đánh qua, bị Thần Giai pháp tắc trấn áp, miệng phun máu tươi, đều bị trọng thương.

Chúc Lão đánh ra một quyền này, bản thân khí sắc, cũng suy bại không ít, vẻ mặt tái nhợt, lắc đầu bật cười nói.- Một quyền này, cũng chỉ là đả thương bọn họ mà thôi. Một quả mảnh vỡ thần cách, còn không dùng được. Khôi phục không được quá nhiều thực lực, hơn nữa, mệt đến chết người.

Lúc này ánh mắt Hoàng đế nhìn lướt qua trên mặt đất đám người Cổ Thương giãy dụa hộc máu, tâm căng thẳng, tất cả cũng trút xuống, sau đó nhẹ giọng nói.

- Lão nhân gia, ngài, ngài đến tột cùng là người nào?

Hiện tại Chúc Lão, cũng là bộ dáng trung niên, phong độ vô cùng, nhưng khẩu khí như ông cụ non, cất giọng là lão giả.

- Hoàng đế lão nhi, hắc hắc, lão đầu tử chính là Chúc Lão.

Hoàng đế đem lau mồ hôi, trong lòng ước chừng cũng là phán đoán ra một chút địa vị của Chúc Lão, lấy lòng nói.

- Lão nhân gia, một quyền ngài đem 5 tên Đế Giai, toàn bộ đả thương, phần thực lực này, ở vị diện chúng ta, sợ rằng, đã vô địch.

Chúc Lão hứ nói.

- Đừng cho lão đầu tử uống súp, Cổ Thương Kiếm Đế này, nếu như khôi phục tới đỉnh phong chiến lực, lão đầu tử cũng không phải là đối thủ của hắn. Lần này cũng chỉ là nhặt được tiện nghi mà thôi. Còn có, nếu như không phải là tiểu oa nhi kia hấp thu Cổ Thương kiếm cốt, làm cho tu vi của hắn giảm đi, thì hắn cũng khó giải quyết. Nói muốn tại cái vị diện này vô địch, đó chính là nói ngoa, Bạch Cốt Đao Đế kia, ít nhất lão đầu tử trước mắt đánh không lại, ở Vô Biên Hải Vực giới thứ 8, cũng ẩn tàng một chút đại năng vô thượng.

Ngừng lại một chút, Chúc Lão không hề cùng hoàng đế nói nhảm nhiều nữa, sau đó nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân.

- Tiểu oa nhi, ngươi bổ mấy quyền, hoặc là thử một chút Thuần Dương kiếm khí ngươi mới vừa lĩnh ngộ ra, đem mấy con chó chết hoàn toàn tiêu diệt.

- Hảo.

Phong Vân Vô Ngân hiện tại, vóc người cao đến một thước tám, trong đôi mắt, ẩn hàm nhiều loại kiếm pháp, đối với kiếm đạo lĩnh ngộ, vừa tăng lên tầng lầu, tựa hồ cũng là dưỡng thành một chút khí thế rồi.

- Không cần thiết trực tiếp giết bọn hắn, Bọn họ cũng còn có chút chỗ dùng.

Vừa dứt lời, Phong Vân Vô Ngân tế lên Bá Khí Hồng Lô, trực tiếp đem Cổ Thương, cùng thủ hạ hút vào bên trong lô đỉnh, luyện hóa. Muốn lấy ra bổn nguyên năng lượng bọn họ, tăng lên tu vi của mình.

Lúc này, Phong Vân Vô Ngân đã thành thánh, tạo nên Bá Khí Hồng Lô, chính là Thánh Quang lượn lờ, từng đạo thượng cổ văn minh, đều gia trì trong đó. Có thể xưng là Thánh Lô. Hơn nữa, Thánh Lô này từ một ức Thiên Địa đan Điền tạo thành. Có thể lớn có thể nhỏ. Lớn, có thể có trên trăm mẫu, nhỏ thì, có thể thu nhỏ trong lòng bài tay, cực kỳ thần diệu.

Đem Cổ Thương chủ tớ năm người hấp thu, Phong Vân Vô Ngân tâm niệm vừa động, Thánh Lô áp súc bằng bàn tay, được Phong Vân Vô Ngân nắm trong tay, khẽ thưởng thức.

Chúc Lão tự đáy lòng nói.

- Hảo pháp bảo!

Phong Vân Vô Ngân nhẹ giọng nói.

- Chúc Lão, đây cũng không phải là cái pháp bảo gì, là công pháp của ta.

Chúc Lão khẽ gật đầu, một đạo truyền âm nhập mật, đưa vào linh hồn Phong Vân Vô Ngân.

- Tiểu oa nhi, công pháp này, lão đầu tử cũng không có nhìn thấy qua. Tựa hồ là Thần Giai công pháp, bất quá, ngươi bây giờ tu vi còn thấp, không cách nào hiển hiện ra ảo diệu công pháp này. Tóm lại, công pháp này cướp lấy thiên địa tạo hóa, bá đạo chí cực, ngươi muốn nhiều khổ công, hảo hảo tu luyện mới được.

- Ân, Chúc Lão, điều này ta hiểu.

Phong Vân Vô Ngân nhận chân gật đầu.

- Vô Ngân công tử. . .

Lúc này, Ngọc Yêu Nhiêu hoa si, ngơ ngác nhìn Phong Vân Vô Ngân, đôi mắt dao động.

Lúc này Phong Vân Vô Ngân, vóc người hiên ngang, ngọc lập, quanh thân trừ phát ra Chân Long hơi thở cao quý, còn có Thuần Dương hơi thở không tỳ vết, hấp dẫn vô cùng.

Mặc dù nói, Phong Vân Vô Ngân mới vừa 16 tuổi, nhưng kết hợp vóc người của hắn hiện tại, đã là một mỹ nam tử rồi, không còn là tiểu tử hôi sữa chưa mọc lông.

Phong Vân Vô Ngân, không nghi ngờ chút nào, đối với người khác phái lực hấp dẫn vô cùng kinh khủng.

Phong Vân Vô Ngân chẳng qua là nhìn Ngọc Yêu Nhiêu khẽ mỉm cười, sau đó liền không nhìn tới nàng. Hắn chỉ nhìn Chúc Lão nói.

- Chúc Lão, hiện tại, Cổ Thương đã chết, hắn lưu lại vài món pháp bảo, chúng ta phân chia đi.

Tại trong hư không, còn huyền phù xuống vài món pháp bảo.

Ba bản Thiên Giai cao cấp công pháp bí tịch.

Một thanh Tru Tiên Bảo Kiếm, dĩ nhiên, bảo kiếm này bên trong ẩn chứa kiếm phách, đã bị Phong Vân Vô Ngân hấp thu rồi, lúc này chỉ là một thanh bảo kiếm bình thường, chẳng qua là phẩm chất cùng tài liệu tốt hơn rất nhiều, chỉ là không có thần vận mà thôi.

Ngoài ra còn có hai kiện pháp bảo, Phần Thế Ma Chung, Hỏa Diễm Ba Tiêu Phiến.

Chúc Lão liếm liếm đôi môi, cười nói.

- Tiểu oa nhi, hai kiện pháp bảo kia, lão đầu tử nhận rồi. Lão đầu tử ở bên trong mảnh vỡ thần cách có một đạo pháp tắc hấp thu pháp bảo tu luyện. Hai kiện pháp bảo này, thật ra là mặt hàng tương đối bình thường. Có thể cho lão đầu tử hay không?

- Ha ha ha.

Phong Vân Vô Ngân cười một tiếng.

- Chúc Lão, ngươi theo ta còn khách khí làm gì? đồ ngươi muốn, cứ việc cầm đi. Lần này, ta đạt được một đoạn kiếm cốt Cổ Thương, coi như là đủ rồi.

Cho nên, một già một trẻ, phân chia vài món pháp bảo Cổ Thương trân quý nhất.

Phần Thế Ma Chung, Hỏa Diễm Ba Tiêu Phiến, đã bị Chúc Lão trực tiếp dùng miệng nuốt vào bụng.

Tru Tiên Thần Kiếm kia, bị Phong Vân Vô Ngân tùy ý rắt tại bên hông, làm bội kiếm cho mình sử dụng;

Còn lại 3 quyển vũ kỹ bí tịch, cũng là Thiên Giai cao cấp, trong đó có Thuần Dương kiếm pháp, Thuần Dương chân khí, hai môn này là Cổ Thương chủ tu công pháp. Còn lại lại một quyển, là một môn tâm pháp bí tịch.

Chiếm được Cổ Thương kiếm cốt, giống như là đã luyện thành Thuần Dương kiếm pháp, Thuần Dương chân khí, vì vậy, 3 bản bí tịch này, Phong Vân Vô Ngân cũng không thấy lạ, đưa cho hoàng đế, hai mắt Hoàng đế sáng lên, liên tục cảm ơn.

- Tốt lắm, tiểu oa nhi, hiện tại, chúng ta muốn nhìn, làm như thế nào rời khỏi viên tinh cầu này. Nói vậy, Cổ Thương lưu lại trận pháp Truyền Tống, để cho ta hảo hảo tìm xem.

Chúc Lão cười nhìn Phong Vân Vô Ngân nói.

- Sau khi ăn hai kiện pháp bảo, ta tràn đầy sức sống.

Chúc Lão ánh mắt vừa động, đi ra khỏi mê cung huyễn trận. sau đó đến bên quan tài cổ xưa, cũng không biết là làm bằng vật liệu gì làm thành.

Đám người Phong Vân Vô Ngân, cũng là theo sát phía sau.

Mọi người vây quanh quan tài.

Tại trên quan tài, khắc một chút trận pháp, có một mắt trận, bất quá bên trong rãnh lõm, cũng không có bảo thạch linh thạch gì cả.

Chúc Lão chăm chú quan tài, suy tư một phen, rồi sau đó có nắm chắc nói.

- Tìm được rồi, quan tài này, có một trận pháp Truyền Tống, hẳn là có thể truyền tống rời khỏi viên tinh cầu này. Nhưng, trong mắt trận, thiếu hụt năng lượng thể. Nhưng đó cũng không phải việc khó gì, linh thạch bảo thạch, ở nơi viên tinh cầu này, còn nhiều, rất nhiều, các ngươi cũng nhận được rất nhiều, tùy ý lấy ra một chút là có thể mở ra tòa Truyền Tống trận này rồi.

Hoàng đế gật đầu nói.

- Lão nhân gia, lần này tầm bảo, mặc dù lâm vào âm mưu, bất quá, ngươi cùng Vô Ngân hóa giải rồi. Vì vậy, cũng là tiện nghi chúng ta, chúng ta thắng lợi trở về, trong nạp giới, cũng toàn bộ là linh thạch, bảo thạch. Hiện tại lấy một chút, mở ra Truyền Tống trận này.

- Đợi một chút.

Chúc Lão khẽ hơi khoát tay, ánh mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân.

- Tiểu oa nhi, lần này, ngươi mặc dù đạt được không ít chỗ tốt, thậm chí còn đạt được Cổ Thương kiếm cốt, kiếm pháp đạo thống. Bất quá, ở trong tay ngươi hai thằng nhóc chết của Bạch gia, ngươi bây giờ muốn lập tức truyền đưa ra ngoài, sợ rằng.

- Lão nhân gia, ý của ngài là, chúng ta ở chỗ viên tinh cầu này, tránh đầu gió?

Hoàng đế lập tức kịp phản ứng.

Phong Vân Vô Ngân mỉm cười nói.

- Chúc Lão, sau khi ta hấp thu Cổ Thương kiếm cốt, tướng mạo mặc dù không có thay đổi quá lớn. Nhưng vóc người cao lớn không ít, mấu chốt nhất chính là, phương diện khí chất, xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Ta giờ phút này truyền ra ngoài, người của Bạch gia, cũng không nhất định có thể nhận ra.

Cũng đúng, hiện tại Phong Vân Vô Ngân chỉ cần cố ý để phát ra khí thế, hiển hiện ra trang nhã, vương giả. Toàn thân cũng là Thuần Dương hơi thở, không tỳ vết. Loại khí chất này, cùng trước kia so sánh hoàn toàn là hai loại phong cách rồi.

Lại thêm thân cao một thước tám, đây cũng là thân thể khác xưa.

Nhưng, Phong Vân Vô Ngân vừa nói xong, lại nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.