[Dịch] Ẩn Sát

Chương 230 : Vô Đề.




Heidy kháng nghị đầu tiên:

“Tại sao lại đi lâu như vậy? Pizza đã lạnh hết rồi.”

“Việc riêng tư cá nhân.”

Vỗ vỗ đầu nàng, Heidy chu mỏ kháng nghị, thấy Marilyn cũng dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn sang, mới cười nói:

“Đồng hồ đeo tay không cẩn thận bị rơi vào trong bồn cầu, khi thò tay vào lấy thì không thấy, sờ soạng một hồi trong đó làm cho cái tay bị kẹp, phải mất rất nhiều thời gian mới rút ra được... A, Pizza mùi vị không tệ.”

Hắn vươn cánh tay phải tóm lấy một mẩu bánh Pizza ném vào trong miệng, Heidy và Marilyn cùng nở nụ cười khủng bố.

“Buồn nôn...”

Nói xong câu này, Marilyn nở một nụ cười.

“Này, thật là trùng hợp, lại gặp mặt, Marilyn, Heidy, còn có vị... trẻ con Trung Quốc này nữa.”

“Tôi đã từng nuôi một con mèo rất xấu, nó tên là Jane.”

Miệng nhai Pizza, Gia Minh cười nói một câu.

“Cái gì?”

“Sau đó nó ngã từ trên cây xuống chết.”

Giống như đang lẩm bẩm một mình, không để ý tới nữ tử kia nói, Gia Minh tiếc nuối nhún vai. Mấy người trước mắt hơi sững sờ một chút, một người đàn ông thò tay vào trong áo, góc áo hơi mở, một cái báng súng lục lộ ra, ánh mắt nhìn chăm chú vào Gia Minh. Nữ tử tóc đỏ cười cười, nhìn Marilyn:

“Ta đoán sai rồi, bằng hữu của cô toàn là người không biết lịch sự như vậy sao? Có thể bọn họ ngu xuẩn, không hiểu thế cục trước mắt?”

Hôm nay vì đi chơi với Gia Minh, Marilyn đương nhiên, không mang theo vệ sĩ bên mình, đối phương nắm được tin tức tình báo, đến đương nhiên không có ý tốt gì, nhưng mà... thấy Gia Minh cúi đầu nghiên cứu Pizza, sau đó lại nhìn sang cái báng súng của người kia, Marilyn không khỏi có cảm giác buồn cười. Trung Quốc có một câu nói tên là gì nhỉ? Trước mặt Quan công múa đại đao? Đường Kính Nghiêu đã từng dạy cho nàng câu này.

“Cô dự định làm gì? Jane. Có cảm giác mất mát khi Smith mời ta, hay là vì ta cự tuyệt người đàn ông mà cô yêu tới phát cuồng nên có cảm giác khó chấp nhận?”

Từ khi Marilyn bắt đầu tham gia vào công việc kinh doanh của gia tộc, có không ít nam nhân bày tỏ tình cảm với nàng, trong chuyện này, hoặc bởi vì nàng xinh đẹp, hoặc bởi vì nàng có bối cảnh, hoặc bởi vì nàng có một gia tộc giàu có.

Smith ở gia tộc Gambino sở dĩ cũng có dây dưa, đại khái là bởi vì Joseph mê luyến Marilyn mong muốn thu được Marilyn để đả kích Joseph, kết quả đương nhiên là chỉ nhận lấy sự hời hợt của Marilyn.

Nhưng mà bây giờ, sau khi nói ra câu đó, biểu tình của Jane có vẻ mất tự nhiên, nàng với Smith đúng là có chuyện, nhưng mà biết bây giờ đối phương đang chiếm thượng phong, tức giận chẳng giải quyết được gì cả, nên điều chỉnh tâm tình, lập tức cười nhạt.

“Đường Kính Nghiêu đùa bỡn cô. Joseph muốn đùa bỡn cô. Smith cũng chỉ muốn đùa giỡn cô đều làm xấu mặt Joseph. Ta có cảm giác mất mác, nhưng mà cũng tốt, nếu cô đã nghĩ như vậy, thì ta mời ba vị đi một chút... Tiểu tử Trung Quốc, ta nhớ rất kỹ ngươi, buổi sáng hôm nay, ngươi có ấn tượng gì không?”

Gia Minh ngẩng đầu:

“Bắt cóc?”

Nữ tử nhíu mày:

“Không sai.”

“Ta sẽ dùng lực phản kháng.”

“Cứ phản kháng, không sao.”

“Ta biết.”

Gia Minh gật đầu, lẩm bẩm:

“Ta càng phản kháng các ngươi càng hưng phấn.”

“Như vậy...”

Thấy Gia Minh nói câu này, mấy người xung quanh đã đề phòng, nhưng không ai ngờ tới một biến cố đột nhiên phát sinh, một tiếng “ầm” thật lớn vang lên, làm cho toàn bộ tòa nhà dường như là dao động, đèn trên trần nhà bay nhảy loạn xị, vô số vòi chữa cháy được phun xuống như mưa.

“Nổ rồi...”

“Cháy rồi...”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.