[Dịch] Ác Ma Pháp Tắc

Quyển 2-Chương 541 : Tuy thắng mà bại (Đoạn 3)




Kỵ binh xung phong, biến thành một hồi tử chiến!

Sức chiến đấu của thú nhân vượt quá xa tưởng tượng của binh lính loài người! Thường thường bọn họ dùng toàn bộ khí lực đem trường mâu đâm ra, trúng người thú nhân nhưng cũng không cách nào khiến đối phương lập tức mất sức chiến đấu!

Có nhiều thú nhân còn cường hãn khiến cho nhân loại vô phương tưởng tượng! Thậm chí có chiến sĩ thú nhân toàn thân bị đâm trúng, trên người cắm vài cái trường mâu lại có thể rít gào chém đứt thanh mâu, sau dó dùng thân thể khổng lồ của họ trực tiếp đập xuống, đem kỵ binh từ trên lưng ngựa văng xuống đất!

- Rút kiếm!! Rút kiếm!! Giết bọn chúng!!!

Tướng quân lãnh binh Miro toàn thân nhiễm huyết, áo giáp trên người đã nhiễm đầy máu tươi không rõ là của chính mình hay đối thủ!

Hắn rất nhanh đã phát giác ra cục diện thế này, trường mâu trong tay kỵ binh căn bản vô phương thi triển, hắn đã nắm thập tự trảm kiếm trên tay của mình. Thân là trung cấp kỵ sĩ, trường kiếm trên tay vị tướng quân này đã bắt đầu bộc phát ra quang mang đấu khí!

Hắn ra sức một kiếm đem tên đầu tên thú nhân trước mặt chém làm hai nửa. Cao giọng quát lên:

- A… A…

Đám kỵ binh cũng buông bỏ trường mâu trong tay, nắm thập tự kiếm lên cùng thú nhân vật lộn! Khắp nơi kêu thảm! Huyết quang khắp nơi!!!

Kỵ binh loài người lâm vào khổ chiến! Bởi vì áo giáp thú nhân phi thường cứng rắn dày cộm! Bởi bọn họ có được thể chất xuất sắc trời sinh, những thiết giáp này trọng lượng đạt đến mười thậm chí cả trăm kg mang trên người cũng không làm chậm đi sức chiến đấu của bọn họ chút nào!

So với loài người, áo giáp của thú nhân mặc dù có vẻ thô lậu, nhưng lại là phi thường dầy!

Rất nhiều binh lính của Roland phát hiện, chính mình đã liều mạng vất vả chém ngã đối phương, nhưng không cách nào đột phá nổi áo giáp cứng rắn trên người chúng, chỉ cần một thoáng sửng sốt như vậy, đối phương đã trở tay cắt rớt đầu tên lính này!

Mà loài người thì không cách nào mặc được những loại giáp dày thế này. Những kỵ binh này cũng không phải là những kỵ binh chân chính trọng binh, áo giáp của bọn họ ước chừng chỉ hơn hai mươi kg, tại một số chỗ hiểm dày hơn một tí...

Nhưng những thú nhân này đều có lực lượng rất lớn. Một đao chém xuống thậm chí có thể làm áo giáp loài người lõm vào luôn!

Một ít thú nhân dùng vũ khí đại chùy, một chùy bổ ra, chẳng cần biết áo giáp trước ngực ngươi dầy bao nhiêu, hắn cũng có thể trực tiếp đem ngực ngươi đập lõm vào thật sâu!

Càng ngày càng nhiều kỵ binh đã bị đánh rớt xuống ngựa.

Xa xa, Rostock tướng quân trên tường thành sắc mặt âm trầm như nước! Mà phía sau hắn, Luoyantaer vẻ mặt tự tin lúc mới rồi cũng lộ ra biểu tình khiếp sợ!

Kỵ binh đối với bộ binh chính diện giao phong a!!!

Đây chính là kỵ binh đối bộ binh chính diện xung phong a!!! Hơn nữa binh lực song phương cơ hồ bằng nhau!!!

So với tuyệt đại bộ phận trận hình trong dĩ vãng của loài người, dưới tình huống binh lực bằng nhau kỵ binh chỉ cần một khi vọt tới trước mặt đội ngũ bộ binh liền chính là một tràng chém giết!

Nhưng những thú nhân quái vật này, lại dùng tố chất siêu cường hãn của họ, dùng huyết nhục của chính mình mà gắt gao chính diện chống đỡ ba ngàn kỵ binh xung phong!

Loài người mượn mã lực mới miễn cưỡng công phá được hàng ngũ đối phương, nhưng lại không cách nào xuyên thấu! Rốt cục lâm vào cảnh thảm sát!

Cuối cùng, dưới sự quả cảm chiến đấu của kỵ binh nhân loại, thú nhân bắt đầu chậm rãi lui về phía sau. Phía kỵ binh càng không ngừng tiến về phía trước, càng ngày càng nhiều kỵ binh vọt vào cái lỗ hổng kia, giống như ba đào dậy sóng, hung hăng vuốt về phía trận địa đối phương.

Từ trên tường thành nhìn lại, hàng ngũ thú nhân bắt đầu bị ép đến càng lúc càng dầy, càng ngày càng rã, sau đó càng không ngừng lui về phía sau.

Nhưng chính là mỗi một bước tiến của kỵ binh đều đã phải nỗ lực đánh đổi bằng cả vùng máu tươi!

Rốt cục, sau khi Miro tướng lãnh một kiếm chém bay đầu tên thú nhân trước mặt, chung quanh hắn đã không còn một địch nhân còn sống.

Mà chiến sĩ thú nhân, lui về phía sau với quy mô lớn đang nhao nhao chạy đi, Miro đang muốn hô to đuổi giết lại nhìn thoáng qua chung quanh, nhất thời ánh mắt tối sầm!

Chung quanh bên cạnh hắn, cơ hồ đã không còn binh lính nào đứng vững!

Phàm là người lao vào hàng ngũ thú nhân đang chạy ào ào, đại bộ phần đều bị đánh rớt xuống ngựa.

Mà thú nhân tộc mặc dù lui ra sau nhưng bọn chúng cũng không có đại loạn, trên người Miro nhiều chỗ bị thương, chiến mã của hắn cũng đã sớm bị giết chết. Trường kiếm của hắn mới rồi cùng chùy sắt của một chiến sĩ thú nhân va chạm vài cái cũng đã biến dạng.

Binh lính của thú nhân tộc lui ra sau, nhưng phía sau bức tường gỗ họ dựng lên lại có một đội binh thú nhân xếp thành hàng đi ra.

Nhìn lại bên người một chút, ba ngìn kỵ binh chỉ sợ còn lại có một nửa. Miro hung hăng cắn răng:

- Lui!

Đây là sau một vạn năm, quân đội loài người lần đầu tiên chính diện cùng quân đội thú nhân chiến đấu với quy mô lớn.

Ba nghìn kỵ binh nhân loại đối phó với bốn ngàn bộ binh thú nhân, song phương tổn thất cơ hồ ngang nhau… nhưng nhân loại thì chết nhiều hơn một ít!

Dưới mệnh lệnh của Rostock, lại một kỵ binh doanh đi ra, nhưng chi kỵ binh này cũng không có tới chém giết mà là tiếp ứng quân đội của Miro rút về.

Bên phía thú nhân tộc vừa mới xây xong bức tường gỗ, lạnh lùng nhìn những động tác này của quân đội nhân loại.

Bởi vì đã biết những thú nhân này ăn thịt người, cho nên Rostock đã hạ lệnh tận hết khả năng đem từng thi thể binh lính trên chiến trường đều đeo trở về.

Ba nghìn kỵ binh tiếp ứng xếp thành hàng, cùng những thú nhân giằng co xa xa. Những người khác khẩn trương vận chuyển thi thể, thú nhân không hề tiến lên nhưng Rostock tướng quân đứng trên tường thành vẻ mặt lại hết sức ngưng trọng!

- Cường địch!

Luoyantaer hốt nhiên mở miệng nói một câu như vậy.

- Đích thật là cường địch.

Lão tướng quân thở dài, nhìn những thuộc cấp phía sau sắc mặc khác nhau:

- Bọn họ dùng không quá bốn ngàn bộ binh ngăn cản ba nghìn kỵ binh chính diện xung phong chém giết, hơn nữa kiên trì vượt qua hơn hai khắc! Ta nghĩ nếu là bộ binh quân đội thì không cách nào làm được điều này.

Dừng một hồi, lão tướng quân đột nhiên thấp giọng than thở một câu:

- Đây là trận chiến đầu tiên… tuy thắng mà bại a.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.