Chương 22 :
( cảm ơn bạn hien aqua , đã ủng hộ chuyện của An từ Đầu ( ý là từ tập 1 kìa ) cảm ơn bạn rất nhiều , nếu bạn hien aquaa mà đọc được thì thả tym cho mình biết . Xin cảm ơn ạ )
Dưới phòng khách
" Song Tử ... chú làm gì ở đây vậy " mọi người kéo nhau từ phía ngoài vào .
" Cự giải.... Song Ngư cô ấy biết rồi " khuôn mặt anh vô hồn nhìn cô
" Cái gì ...khốn nạn , anh đúng là khốn nạn mà " Cự giải , lao tới đáng tới tấp vào anh . mọi người không hiểu gì cả .
" Cự giải bình tĩnh có việc gì " Vy vy hoảng quá chạy lại , ngăn Cô
" .....vv....vv" cô kể lại chuyện làm mọi người vừa kinh ngạc , vừa phẫn nộ .
" khốn nạn ... anh đi chết đi sao anh dám đối sự với Song ngư thế hả , tôi sẽ giết anh " Thiên bình nổi đóa.
" Thiên bình từ từ đã , Chuyện đâu còn có đó mà " Vy Vy lại ngăn
" Vy Vy không lẽ cậu bênh cậu ta sao ," Thiên Bình uất ức dận cá chém thớt.
" Thiên Bình ...." Tiêu Nại nhíu mày gắt nhẹ
" em nói sai sao, là vì cậu ta là em họ anh lên anh cũng bênh vực cậu ta " Thiên bình .
" Chuyện này không quan trọng, quan trọng là Song Ngư nó đang ở đâu " tiêu Nại , không chất Thiên Bình quay qua nói với mọi người làm cô rất bực mình .
" Song Ngư nó có thể ở đâu chứ " mọi người đang đắn đo suy nghĩ , thì điện thoại của Song Tử vang lên .
" Alo"
"....."
" Cái gì " Tiếng nghe như muốn xé tan bầu trời làm bọn họ giật mình .
" song tử...có....có chuyện gì vậy , Tìm được Song Ngư rồi hả " Kim Nguư cảm thấy cái gì đó nghột nghạt .
" Bệnh viện.. ..bệnh viện.. ..song ngư. .. .đang ở bệnh viện. .. ..tôi....tôi phải...phải đi đây " mặt như người vô hồn trắng bệch đến kinh sợ , bước đi vừa nhanh vừa vội như sợ mất cái gì đó rất quan trong .
" Bệnh viện sao Song ngư lại ở bệnh viện " Bảo binh níu lấy áo Nhân mã đơ đẫn .
" Nhanh đi xem , xem có chuyện gì " Mọi người cùng kéo nhau đến bệnh viện
- Bệnh viện - Phòng Cấp cứu
Mọi người lôn nóng đi qua , đi lại mặt ai cũng u sầu , Vy Vy Ôm chặt Tiêu Nại khóc hu hu ( khóc nhỏ thui ) anh vừa thương vừa xót, ôm chặt cô hơn , mấy cặp kia chỉ biết ngồi 1 chỗ mà ko nói gì. Riêng Song Tử anh chỉ như người không xó linh hồn nước mắt rơi mà không biết, nhìn anh như thế , nhìn Song Ngư trong phòng cấp cứu ai cũng lắc đầu cho số phận của Họ .
Ting Tinh- phòng cấp cứu mở ra mọi người chạy ngay đến .
" song Ngư cô ấy thế nào rồi " Giọng nói gấp ngáp của mọi người càng làm ông bác sĩ ái ngại .
" Xin lỗi chính tôi đã cố gắng hết sức , Tiêu thư đã trở thành thực vật " Đoàng Tiếng sét đánh ngang tai mọi người
" Thực....Thực ...Vật " Níu áo Tiêu Nại Vy vy cảm thấy , mọi thứ đều trống rỗng .
" Song Tử , cậu chết đi. Chết đi cho tôi " Thiên bình lao đến túm cổ áo anh đẩy , Anh thì giống người giấy vậy mặc cô chà đạpmặc cô đánh đập chửi rủa vẫn im lặng .
- Phòng Bệnh ( Chiều tối)
" Song Ngư , em nghe anh nói không , là anh sai là anh sai rồi , anh không lên nói như thế ,...thật ra anh muốn nói em là cô ấy , chỉ tại anh không biết tại sao thôi...tin anh ...anh vẫn yêu em ....tỉnh lại đi.. anh xin em ...anh xin em " như nói 1 mình , đến cuối anh đã khóc , khóc cho sự ngu ngốc của mình khóc cho mình lại sắp đánh mất người mình yêu, có ai như anh không ? Mối tình đầu đã bỏ lỡ quá nhiều rồi đến mối tình thứ hai, anh lại xem cô là cổ , bâu giờ anh thực sự thích cô , đối với anh bây Giờ có lẽ Cổ Đã là dĩ vãnh là ký ức đau buồn.
" Song Ngư , em nghe anh nói đúng không " Anh vui mừng khi thấy nước mắt từ 2 khoé mắt của cô rơi.
" bác sĩ...bác sĩ " anh hét to .
--------
" Bệnh nhân đã có 1 chút tiến triển rồi , chúc mừng anh , bây giờ những gì anh nói hay ai nói cô ấy đều nghe thấy nhưng không thể thức dậy được , điều đó sẽ phải nhờ vào phép màu thôi "