Dì Tôi Là Một Teen Girl

Chương 56: Chương 56




Lúc này trong tư thế nằm nghiêng cả hai đã rất gần, thật gần.

Phần lưng của Cô dường như đều đã chạm hẳn vào phần ngực trước của mình qua lớp vải thun.

Đê mê và dần trở nên ngây dại.

Mình khẽ lấy bàn tay phải đang tê cứng vì phí phạm đặt ở giữa tự nãy giờ mà nâng từ từ lên trên và luồn hẳn vào phần lỗ trống được tạo bởi cái gáy đang lấm tấm mồ hôi của Cô và chiếc gối mềm dùng kê đầu.

Cố gắng luồn tay ngày một sâu đến mức mà những ngón tay mình xuyên qua chiếc gáy và vòng vèo ngang qua bả vai bên kia cho đến khi khẽ chạm nhẹ vào một thứ mềm mềm chính cái bêb vếu hiện đang ẩn sâu trong lớp vải thun của Cô.

Có lẽ vì quá gần nên mũi mình bị tóc Cô phủ kín.

Một thứ mùi hương thật dịu nhẹ, khá dễ chịu và lưu giữ những thứ cảm giác đầy thú vị.

Tự nhủ với lòng.

Đắm chìm trong từng khoảnh khắc và cố gắng nắm bắt từng thời cơ.

Tay trái mình sau khi đã chụp hẳn lấy bím để kéo cả phần hạ bộ của Cô lại gần hơn thì nó cứ như được dịp tung hoành mà thả sức vùng vẫy tự do đắm mình thật sâu vào trong cái thứ ngày một ướt át ấy và cũng may là nhờ Cô đã chủ động chống hờ một bên chân lên như lúc nãy để tay mình có thêm không gian mà hoạt động hết công sức.

Những ngón tay mình dần dà đều đặn theo từng động tác khá giống với lúc khi còn nằm ở sân sau.

Nó cứ cố gắng nhét vào thật sâu rồi hiện ra đến lưng chừng với đầy ắp thứ nước nhờn ấy sau đó lại vào như cũ.

Cứ thế mọi thứ tiếp diễn đều đặn và có phần nhanh hơn theo thời gian với những tiếng động rất quen thuộc.

Thật sự mình thấy bức rức ở rất nhiều nơi trên cơ thể.

Phần eo dưới của mình áp sát vào người Cô khiến cho đôi lúc thằng nhỏ cứ như chạm hẳn vào phần cửa sau làm Cô bất chợt rùng mình và giật cả người lên từng hồi nhạy cảm.

Nó cứ đâm chỉa hết chỗ này đến chỗ khác làm ình tưng tức nơi đầu khấc ít nhiều.

Cả hai ngày càng siết chặt cơ thể vào nhau nhiều hơn cộng thêm cái nóng hừng hực của tiết trời mùa hè về đêm nên mồ hôi lại bắt đầu ứa ra ào ạt ướt đẫm trong ánh điện lòa xòa của bóng đèn ngủ được đặt ngay phía trên cửa.

Cái nóng này không gây khó chịu là mấy về mặt cơ thể nhưng phần nào nó khiến cho lửa nhục dục trong mình sục sôi và khó kiềm chế đến mức mà dường như đôi lúc đầu óc mình không còn làm chủ được những hành động tự vô thức nữa.

Mồ hôi Cô ra nhiều ướt nhòe của áo.

Cảm thấy rất rõ khi nó cứ dinh dính vào phần lưng Cô và ngực trước nên mình liền khẽ đưa cánh tay từ bím lên xắn chiếc áo đến gần ngang nách sau đó lại cho nó di chuyển lại vị trí cũ nơi chùm lông đen mảnh ướt nhẹp và bếch cả vào da thịt mà hoạt động hết công suất.

Lúc mình xăn lên thì Cô cũng cố gắng hùa theo để mọi việc trở nên dễ dàng và nhanh chóng.

Khi chiếc áo vùa được nâng lên thì bất ngờ một bên vếu vô tình chạm hẳn vào cánh tay phảinãy giờ đã luồn qua gáy thả tòn ten sâu dưới gần nách Cô của mình.

Nhanh như cắt vì bắt được thời cơ đầy thuận lợi mình nắm hẳn một bên vếu và ngấu nhiến cái đầu ti nhỏ xíu qua từng ngón tay.

Cô khẽ nhón người lên né tránh nhưng không kịp.

Cứ thế mình bóp và nghiền cộng thêm những cái hôn đê mê lên gáy và cả những nhịp mân mê bím ngày một nhanh mạnh.

Cô run lên bần bật và khẽ phát ra những âm thanh to nhỏ không đều.

Trong phòng bắt đầu ùa lên những tiếng rên và nhịp thở không kiểm soát của cả hai.

- Trang...nóng không... Mình thì thầm vào tai Cô khi những chiếc hôn từ môi mình đang bám đầy ở đấy.

- Nóng...nhưng kệ đi...bật điều hòa lát lạnh lắm...kệ đi... Cô trả lời đứt quãng.

- Ừm... Mình ưng thuận sau đó lại hăng say hoạt động và dí những ngón tay ra vào bím nhanh hơn rất nhiều.

- Ưm...ưm...nhẹ...nhẹ thôi...ưm... Những tiếng rên phát ra ngày một nhiều cho đến khi Cô khẽ rún cả phần dưới lại kẹp cả bàn tay mình trong cái háng kia và sao đó thì khẽ nhắc nhẹ.

- Hả... Mình chưa hiểu gì nên chợt dừng hẳn lại mà ngơ ngác ngạc nhiên.

- Không...không gì...ưm...a... Cô trả lời và sau đó lại bắt đầu rên khe khẽ.

Có lẽ vì quá đắm chìm vào giây phút hoang lạc mà mình bất chợt quên bén cảm giác của người "cùng chơi".

Cứ thế, cứ thế cả hai cứ dần dà say sưa mân mê nhau.

Cô từ từ đưa cánh tay ra phía sau và khẽ chạm vào thằng nhỏ mình mà vuốt nhẹ nhẹ nơi đầu khấc làm ình có cảm giác vừa thích lại vừa thốn đến khó tả.

Rồi bất chợt nâng phần hạ bộ của Cô lên cao hơn đến mức mà thằng nhỏ mình như chưa có lực đẩy nào mà đã tự động dính nhè nhẹ vào thứ nước nhờn và cả hai môi mềm của cái bím ấm nóng kia.

Như hiểu ra tất cả, mình cũng bắt chước nâng người lên nhưng lúc này là tạo lức đẩy.

Nhón lên để thằng nhỏ có đà mà vào sâu hơn trong bím.

Hai cái môi mềm ấy như từ từ tách ra và nhanh chóng nuốt chửng cả "khúc cây" của mình, chúng ôm chặt ve vuốt và trơn tru khiến ình thấy tưng tức và phần nào đó sâu, thật sâu.

Cái tư thế nằm nghiêng này khó diễn tả cảm giác lắm.

Vừa thấy sướng lại vừa thấy tức vả cả nhức nhối nơi đỉnh đầu.

Cũng vì cái cách nhập cuộc và tư thế đang nằm mà hầu như cái bím tham lam kia nuốt hết cả thằng nhỏ của mình vào trong đến tận cuống họng nó.

Cho đến khi chạm đến phần gốc thì cũng là lúc những tiếng rên, tiếng suýt soa và cả một tiếng thở dài đến kinh ngạc chợt bùng lên mạnh mẽ và vô chừng.

...Ưm...ưm...síttttttt...hùm...hùm...ưm....aaaaa...ừm...hùm...

Mình hơi đau nhói và lạnh người.

Phải cho thằng nhỏ nhanh chóng di chuyển trong cái hang động ấy vì hình như mình có cảm giác các thớ thịt mềm dẻo và nóng hôi hổi kia đang dày vò và ngấu nghiến bẻ cong nó đến kinh khủng.

Vẫn để nguyên tay phải dưới gáy Cô như một chỗ tạo đà, cánh tay còn lại mình khẽ đặt hờ lên eo Cô để lấy thế.

Khẽ nhón người lại phía sau mình thít lại và chợt nâng hẳn người lên một cái chắc nịch.

Cô run lên và rên lên khá to.

Mình thì lúc đó bắt đầu có được sự phấn chấn vì nước nhờn bên trong bím đã ra rất nhiều và bôi trơn hầu như nguyên cả "khúc cây" khiến mọi thứ trở nên dễ dàng đến mức chỉ cần lao động hăng say thì sẽ được tận hưởng.

Trong căn phòng nóng nực đêm hôm ấy, cái không gian mà màn đêm u tối và tĩnh mịch đang vây kín và phủ đầy.

Có hai con người đang nằm đó, nằm ở tư thế nghiêng lạ lẫm và khẽ đâm chọt vào nhau đầy thách thức.

Có lẽ họ ghét nhau.

Không...chưa biết thế nào nhưng với riêng mình lúc ấy thì rất vui.

Vui vì cuộc đời đang biếu không ình những thành quả và sự đê mê mà không cần lao động gì nhiều vẫn có thể nhận được.

Thiết nghĩ mặt mình những lúc gần gũi Cô Trang thường hay biểu cảm lắm.

Mà có lẽ là như này.

Mấy khi được thiên nhiên ưu đãi như vậy đâu nên cứ thỏa sức mà vùng vẫy và tận hưởng thôi.

Mình cảm thấy vậy nhưng còn Cô ra sao thì mình chỉ dám nhìn sắc mặt và những cảm giác cũng như chuyển động từ cơ thể trần truồng kia mà đánh giá và suy đoán thôi.

Dần dà nhịp va chạm giữa mông Cô và phần háng mình tạo nên những tiếng "bành bạch" ngày một to dần mà đôi lúc mình cảm thấy hơi ngượng về chúng.

Mọi thứ cứ thế tiếp tục và kéo dài đến tận hơn 5 phút thì mình bắt đầu có cảm giác tưng tức quen thuộc.

Có lẽ là đã đến lúc đó thật rồi.

Mình chợt dừng lại trong khi bím Cô thì vẫn chuyển động mà nhai ngấu nghiến lấy thằng nhỏ của mình.

Chuyển cả hai tay xuống ôm chặt bụng Cô mặc kệ cho sức nặng từ cả thân thể kia đang đè nặn lên một bên tay.

Mình khẽ thu người và thực hiện những cú nấc cuối cùng thật chậm chạp nhưng đầy mạnh mẽ.

Và rồi chỉ vài giây sau thằng nhỏ mình tuôn những thứ nước đùng đục và ứ nghẹn từ nãy giờ vào sâu bên trong những thớ thịt của cái bím nóng hổi và tấy mọng kia.

Cô trân người và rên khe khẽ khi thứ nước nhờn của Cô lại bắt đầu chảy ra lai láng và tới giờ mình mới kịp để ý.

Cả hai nằm đó và không ai dám cử động.

Thằng nhỏ mình teo túm và thoi thóp thở gấp trong dòng sữa với mùi vị đầy lạ lẫm, cái bím thì vẫn liên tục rỉ ra những thứ nước nhờn quái dị và chảy lang ra khắp của háng của cả hai nhớp nháp

Hồi lâu sau mình khẽ nhón người rút "thằng osin yếu ớt" ra khỏi "bà chủ nhà với đôi môi kì dị" kia.

- Mệt quá...phù... Mình thì thầm vào tai Cô.

- Ừm...Trang cũng mệt... Cô khẽ gật đầu rất dà dặn.

- Mà vào bên trong có sao không... Mình thắc mắc hỏi nhỏ.

- Có thuốc cấp tốc...sáng uống...đừng lo... Cô cười và bắt đầu quay lại nhìn sâu vào mắt mình.

- Ừm... Mình mỉm chi.

- Giờ ngủ hả...Duy... Cô vuốt tóc mình và nhướn mày hỏi khe khẽ khiến ình cảm giác yêu thương nồng ấm đến lạ.

- Ừm...Duy bị đau nhức nhiều chỗ...nãy giờ cứ giật giật nên vết thương lại nổi lên... Mình hôn vào má Cô và khẽ than thân.

- Ừm...chứ Trang có nói là...nữa đâu mà giải thích... Cô liếc mình rất tinh quái.

- Ừm... Mình cười.

- Mà vầy khó ngủ quá... Cô Trang cà vào cái ngực lấm tấm mồ hôi của mình nói nhỏ.

- Sao khó ngủ...ngủ đi...chắc tầm 3h mấy rồi đó... Mình hít thật sâu mùi tóc Cô và rả lời ra vẻ rất chiều chuộng.

- Bây giờ chưa khô...chứ lát khô...rít với dính lắm...không ngủ được... Cô nũng nịu.

- Phòng Duy không có nhà vệ sinh đâu...bên trong kia chỉ là cái bồn rửa mặt thôi... Mình chỉ tay vào chiếc cửa giữa phòng giải thích.

- Chết...nãy giờ tưởng có...vậy muốn rửa chút thì đi đâu... Cô tròn mắt hỏi mình.

- Tầng hai...gần phòng Dì...cánh cửa to đùng lúc nãy á... Mình cười và thì thầm nho nhỏ.

Cái màn đêm với ánh sáng le lói làm ọi thứ trở nên đê mê và kích thích đến lạ.

Chẳng mấy chốc với những va chạm nhẹ nhàng mà thằng nhỏ đau nhức của mình lại bắt đầu ngóc đầu nhìn lên.

- Xuống đó...người nhà Duy thấy thì chết đó... Cô khẽ nói nhỏ hơi dè chừng.

- Duy mệt cũng có muốn đi đâu...thôi...đứng dậy đi...Duy dẫn xuống... Mình dụi nhẹ cặp mắt mệt mỏi và chống tay chuẩn bị ngồi dậy.

- Được hông vậy...lỡ có chuyện gì thì mệt lắm...thôi khỏi... Cô víu vai mình dìm nằm xuống nhẹ nhẹ.

- Thôi...Duy cũng khó chịu nữa...rít rồi...giờ này khuya Dì ngủ say lắm...đi...xuống thôi... Mình quyết đứng dậy và làm theo những gì đang nghĩ.

- Ừm...bước nhè nhẹ thôi nha... cô cũng bắt chước ngồi dậy theo và bám vai mình.

Mình đứng dậy đi cà nhắc vì hơi tê chân lại bật đèn.

Rồi nhanh như cắt quay lại nhìn Cô Trang, nhìn lại bãi chiến trường quằn quại mà hai người đã tạo ra.

Cô Trang đứng từ từ dậy và khẽ với tay lấy chiếc quần chip nhỏ để hờ trên nệm từ lúc nãy mà cúi xuống nhè nhẹ lâu phần nước đùng đục đang chảy thành dòng đằng đặc từ chiếc bím xuống phần háng chân kia.

Mình cười mỉm.

Cô liếc khẽ đầy lém lĩnh.

- Khỏi lau...xuống rồi rửa... Mình cười và chiếu cặp mắt săm soi vào cái vùng tam giác đen đầy nhạy cảm với phần lông mu đẹp đến ngạc nhiên.

- Duy...có cái áo to nào không...chứ vầy...đi ngại lắm... Cô khép háng lại và đứng thu mình che chỗ nhạy cảm.

- Lại tủ kiếm đi...nhiều áo thun lắm... mình chỉ về hướng tủ ngay bên cạnh.

- Ừm... Cô ôm vếu và bước lững thững lại gần chiếc tủ.

- Bên dưới... mình nhắc khéo khi thấy CÔ cứ ngước lên nhìn ngăn bên trên tủ.

- Cái này nha... Cô cười và khẽ đưa tay ra với một chiếc áo thun màu xanh lam.

- Ừm...nhanh đi... Mình gật đầu và ra hiệu nhanh lên.

- Ủa...Duy không mặc hả...cứ ngồng ngỗng nhìn kì lắm... Cô tiến lại gần mình và chỉ tay vào thằng nhỏ đỏ hỏn đang nhìn trời nhìn mây.

- Không sao mà...để cho đẹp... Mình gõ nhẹ vào phần thân cái thằng nhóc tinh ranh đó khen lấy khen để.

- Chết...ghê... Cô nhướn mày che miệng cười nhẹ rất duyên.

- Nói chứ để mặc cái quần đùi chứ không có chuyện gì lại gay nữa... Mình cười gãi đầu.

- Ừm...nè...Đi thôi... Cô tiến lại tủ và với tay lên trên lấy chiếc quần đùi trắng ình.

- Ừm... Mình với tay nhận lấy và khẽ vặn chốt cửa.

Cả hai bước ra khỏi phòng và mình xung phong bước xuống trước khe khẽ nhìn về phía cửa phòng Dì.

Mọi thứ vẫn im lặng và chẳng động tĩnh gì như lúc nãy.

Có lẽ Dì ngủ say lắm rồi.

Mình quay lại phía trên và ra dấu cho Cô bước nhanh xuống.

Tới nơi cả hai khẽ mở cửa phòng vệ sinh sau đó cùng bước vào một lúc.

Run lắm, run đến mức phải kiềm cả hơi thở cho đến khi khóa cửa WC thì mới thở phào nhẹ nhõm.

Tuy nhiên vẫn phải giữ mọi thứ yên ắng vì WC ngay sát phòng Dì không cách âm nên bà Dì xì teen vẫn rất dễ nghe thấy tất cả.

Cô Trang đảo bước nhanh chóng tiến lại gần vòi sen bự mà khẽ kéo chiếc áo thun dài che cả phần nhạy cảm qua hẳn đầu sau đó vắt hờ lên trên chiếc móc ngay cạnh bên.

Khẽ bật vòi sen một tràn nước mát lạnh tuôn xuống người Cô đầy quyến rũ.

Đột nhiên đầu óc mình chợt nhớ lại, nhớ về cái hoàn cảnh ngày trước, cái ngày mà mình và Cô ân ái nhau cũng dưới chiếc vòi sen thần thánh nhưng là ở nhà Cô còn bây giờ lại là nhà mình.

Chỉ cần nhiêu đó cũng đủ khiến thằng nhỏ mình lại chào cờ mặc dù cho cảm giác đau bùng bục nổi lên xuyên suốt thân người nó.

Mình tuột hẳn chiếc quần đùi cỏn con mà khẽ tiếng lại gần Cô.

Dang rộng hai cánh tay ôm hờ Cô từ phía sau và sau đó khẽ xoay người Cô lại với ý định khẽ trao lên môi một nụ hôn nồng ấm.

- Đừng Duy...đừng...phòng kế bên nghe thấy đó...đừng Duy... Cô khẽ đầy nhẹ ngực mình ra và nhăn nhó chối từ.

- Không sao...chỉ hôn thôi mà... Mình cười nhẹ để cho nước từ vòi sen ào ào khắp mặt.

- ... Cô im lặng mặc ình muốn làm gì làm nhưng tốt nhất là chỉ như lời nói vừa rồi.

Mình ngấu nghiến môi Cô với đôi tay ôm chằm và ghì chặt ngang eo.

Từng dòng nước mát lạnh tuôn xuống rửa trôi nhiều thứ liên quan đến những va chạm lúc nãy nhưng dù đã hết sức cố gắng chúng vẫn không sao rửa trôi được đầu óc mình lúc đó.

Bắt đầu lại nổi máu dê, mình khẽ đưa một tay xuống xoa khẽ chiếc bím đang lạnh lẽo và cứng dần lên của Cô dưới làn nước tựa như mưa kia.

Mình vẫn hôn.

Cô bắt đầu kháng cự.

Cố gắng hôn sâu và kiềm tay Cô lại để mà ra sức dằng lấy những gì đang thèm khát tự trong đầu.

Đầy cảm giác, phải nói là thế.

Cảm giác vụng trộm và hồi hộp gấp ngàn lần lúc nãy.

Mình ôm chặt Cô hơn và khẽ lấy hai ngón tay kia banh nhẹ chiếc bím đang dần ướt kia nhưng là vì những dòng nước nhạt nhẽo tự bên trên theo kẽ ngón tay mình mà thấm dần vào bên trong nó chứ không phải tự thân nó tiết ra.

Khẽ nhón người xuống bên dưới mặc cho Cô giẫy nẫy, mình đưa thằng nhỏ vào đúng vị trí và bất chợt đứng lên trong sự thèm khát.

Thằng nhỏ mình đi vào rất khó khăn trong bím Cô một lần nữa.

Cô nhón người vì thứ gì đó tựa như gai châm.

- Đừng...đau lắm... Cô nhắm mắt lại giãy nãy.

- Ừm...chỉ vậy thôi...để đó đi... Mình ôm chặt lấy Cô và nói nho nhỏ.

Cô như dần hiểu ra và không kháng cực nữa mà bắt đầu hôn ngược lại mình.

Mình vui lắm vì Cô luôn chiều mình.

Đáp trả lại mình cố gắng dùng cả hai tay xoa đều hai núm vếu sau đó vân vê chúng bằng những khả năng có thể.

Thằng nhỏ mình tuy không di chuyển nhưng nó lại bị cái thớ thịt mềm nhẽo tự bên trong nhào nặng tứ tung đên mức bức rức và sắp không chịu nổi vì độ thốn thì bất chợt.

- Duy...nhanh đi...Dì tèeeeeeeee... Bên ngoài cửa bất ngờ xuất hiện tiếng "lốc cốc" và những câu từ phá đám đáng ghét.

- Hả...ai...ai đó... mình hốt hoảng và chợt bất định hướng về không gian và thời gian.

- Dì...Linh nè ông...đêm nên điên hả...nhanh coi...mắc tè... Dì Linh cáu gắt từ bên ngoài cửa.

- Linh...Dì...con...con đang ị mà...nhanh gì nổi... Mình hiểu ra và run bắn người nhìn Cô Trang đầy lo lắng và cố bịa ra lí do ngăn cản Dì.

Cô Trang lập tức rời khỏi mình và tiến lại chỗ để đồ dơ ngồi xuống lấy chiếc áo thun màu xanh lơ mặc vội vàng và thu hẳn người vào.

- Sao nghe thấy tiếng vòi sen chảy mà...ỉa gì ông... Dì Linh giễu cợt mà đâu biết mình đang hoảng sợ đến mức nào.

Dì mà biết thì chắc đào lỗ chôn mình luôn quá.Nhất là phía đối tác lại là Cô Trang.

- Con bật tại nãy...bật để tắm nhưng mắc quá chạy lại ị...giờ tắt nè... mình khẽ chối quanh co lấp liếm.

- Vậy mau đi...mắc quá... Dì hối mình.

- Không...bị táo bón...ị chảy rồi...đêm hôm gì ngủ đi...đi lung tung chi vậy... Mình khẽ nói như mếu và nhăn nhó trách Dì mặc dù Dì không thể nào thấy được.

- Đi đái ba ơi...nhanh coi...tức bụng quá rồi...căng như bà bầu...nhanh... Dì đập cửa ầm ầm như con nít và la inh ỏi hết cả lên.

- Con ị mà...Dì tè thì đợi đi... Mình nói vọng ra từ bên trong.

- Có hai bồn cầu mà...đứa đái đứa ị... Dì nài nỉ mình mà vẫn đập ầm ầm.

- Không...ghê lắm...muốn giống như hồi hè năm ngoái nữa hả...kinh... Mình lắc đầu nguầy nguậy và lại gần chiếc quần đùi lúc nãy nhặt lên và mặc vào.

- Hè nào...à...rồi...nhưng nhanh đi chứ giờ sao... Dì nói và chợt thay đổi giọng vì nhớ về kỉ niệm kinh khủng năm trước.

Mình khẽ tiếng lại mở he hé cánh cửa nhìn Dì nói nho nhỏ.

- Dì đi ra sân đi...con lâu lắm...cũng hơn 10 phút nữa...à...nửa tiếng... Mình nhìn Dì cười ngượng nghị như thật sự vậy và đầu óc thì bắt đầu lập kế hoạch.

Sau câu nói đó mình thấy mặt Dì buồn cười đến kinh khủng khiếp.

Mắt thì trợn ngược lên, miệng mím chặt lại đầy ngạc nhiên và ra vẻ trời ơi đất hỡi lắm.

- Gì...ra sân sao được... nghĩ sao giờ này nói tui ra đó ông...mở cửa coi...tui nhắm mắt lại... Dì đẩy cửa tính xông vào.

- Không mà...chết đó...đi ra sân đi...còn không thì tè dầm trong quần... Mình nhanh chóng sập cửa đánh ầm và bắt đầu thấy ánh mắt đầy sợ hãi của Cô Trang nhìn mình vì hành động mở cửa ngu xuẩn vừa rồi.

- Ra sân người ta đi ngang qua thấy sao...chết liền á... Dì gõ cửa tiếp tục van nài mình.

- Sân sau...phía sau á trời... Mình nói rõ to.

- Xa...mở cửa ra đi...đái miếng... Dì nói giọng con nít đáng yêu cực kì.

- Ra đi...con không mở đâu... Mình hét lên vì thấy bộ mặt rất thê thảm của Cô Trang sợ đến xanh mặt.

- Chìa khóa để đâu... Dì đạp ầm vào cửa một cái đầy bực tức.

- Phía trên tủ lạnh...con cứ lát mắc ị...lát ngừng...khổ lắm...như giờ nè...Dì không vào được đâu... Mình chỉ và sau đó nói những lời nho nhỏ như kiểu xin lỗi vậy.

- Đi ị rồi chết luôn trong đó đi nha... Dì hét lên rất to và chợt nghe bước chân.

Sau câu nói đó mình bắt đầu nghe những tiếng bước chân trên cầu thang đầy mệt mỏi.

Vẫn cố gắng lắng tai theo dõi cho đến khi tất cả chìm vào yên lặng thì mình nhanh chóng đi lại gần phía cửa và mở khẽ ra nhìn liếc sau đó nhanh chóng chạy lại cầu thang và nhìn xuống tầng trệt.

Biết mọi thứ đã yên mình nhanh chóng đi lại WC ra dấu cho Cô Trang đi nhanh lên phòng mình.

Cô Trang với vẻ mặt xanh mét chạy vội vã lên trên phòng mình với những bước chân đầy vội vã.

Sau khi Cô đã đi ra và tiến lên phòng mình đóng khẽ cửa thì nhanh như cắt mình tiến vào lại trong WC đã được mở tan hoang và đứng đái từ từ đợi Dì lên.

Ngồi đó cũng tầm gần 5 phút gì đó thì bắt đầu nghe thấy tiếng chốt cửa sau và tiến bước chân quen thuộc nhưng có chăng là giờ đây hơi hối hả hơn chút.

Bóng dáng Dì Linh dần xuất hiện.

- Tưởng chết luôn trong đó rồi... Dì liếc đểu mình với ánh mắt trắng kinh khủng.

- Con xin lỗi...con nhịn hông nổi... Mình cúi đầu nhìn xuống đất đầy hối hận.

- Gớm...ủa...tắm hả... Dì cười khẽ kiểi tha lỗi và lấy tay xoa mái tóc ướt của mình.

- Thì đang tắm vì nóng quá rồi cái mắc ị á... Mình ngước đầu lên cười lém lỉnh.

- Ờ...lên ngủ đi... Dì nói và nhắm mắt lờ đờ.

- Sao mặt Dì trắng với lấm lét vậy...trắng bệch á... Mình mở to tròn mắt ngạc nhiên.

- Thì mới hết hồn tưởng chết rồi... Dì nói rõ to.

- Sao vậy... mình lại được dịp ngạc nhiên.

- Nãy ra tới sân sau cái thấy tấm bạt tủ xe ở ngoải...nhóc mang ra hả... Dì nói và khẽ nhướn một bên chân mày hỏi ngược lại mình.

- Dạ...chiều mang ra...tính nằm vì trời nóng quá...nhưng cuối cùng không nằm...quên đêm vô... Mình ấp úng giải thích trông rất ngu.

- Điên...nằm đó chi...mà để kể...nãy ra đang tè cái hết hồn lập tức kéo quần đứng dậy luôn đó... Dì tường thuật trông rất li kì và hấp dẫn.

- Ủa...sao vậy...sao kì vậy... Mình ngạc nhiên hỏi khẽ vì có chút gì đó hơn lấp ló quen thuộc.

- Thì thấy...thấy cái bóng đen ngòm đứng chỗ cái gốc cây cũ nhà bên kia chứ gì... Dì nói ra vẻ rất ma quái.

- Hả...gì...cũng thấy...à...cái gì vậy Dì...ma hả... Lúc nãy thì thật sự giật mình run lên bần bật vì nãy mình và Cô Trang cũng đã thấy cái bóng đó mà đinh ninh là một trong ba chị em Song Song.

Cớ sao nếu là con người thì làm sao Dì lại cũng thấy như vậy chứ.

Đáng sợ thật.

- Không...ma cỏ gì... Dì lắc đầu nguầy nguậy nhìn mình.

- Chứ ai vậy Dì... Mình ngạc nhiên to mắt trông chờ vào câu trả lời này biết bao.

- Là...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.