Dị Thế Triệu Hoán Văn Thần Mãnh Tướng

Chương 15: Ma Vân Sơn




Chương 15: Ma Vân Sơn

Bạch Sầu tướng mạo nho nhã, dáng người thẳng tắp, mặt như Quan Ngọc, từ dung mạo có thể lờ mờ nhìn ra lúc tuổi còn trẻ tuyệt đối là một mỹ nam tử ngọc thụ Lăng Phong.

Hình ảnh khiến người ta ấn tượng sâu sắc nhất là con mắt Bạch Sầu. Con mắt không lớn, nhưng là một đôi mắt đen nhánh, bên trong chứa đựng vô số tình cảm, đây hẳn là một nam tử ưu sầu, một người có tâm sự.

Dựa theo nghi thức tộc lễ thành nhân, phụ thân của người hành lễ tiến lên đích thân buộc quan cho hắn ta, cho thấy hắn ta đã đầy mười tám tuổi, chính thức cập quan.

Cũng từ ngày này trở đi, hắn ta chính thức trở thành một nam thử trưởng thành trên thế giới này.

Hơi trầm ngâm, Bạch Sầu hỏi Bạch Vũ, "Ngươi bây giờ đã trưởng thành, quyết định lựa chọn con đường nào?"

Bên trong Bạch phủ, bất luận là nam hay nữ, sau khi thành niên đều có thể lựa chọn con đường của mình. Trong số đó, lựa chọn lớn nhất là lưu tại trong tộc, làm việc cho gia tộc, sau đó rèn luyện thực lực, để có thể tiến vào Thần Tàng cảnh, khi đó có thể trở thành trưởng lão trong tộc.

Đáng nhắc tới chính là, bên trong Bạch phủ ngoại trừ tộc trưởng, Tam đại trưởng lão là người có quyền lực lớn nhất. Xưng hô cũng rất đơn giản, là Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão. Danh xưng Tam đại trưởng lão này là cố định, giống như một loại chức vị.

Ngoại trừ Tam đại trưởng lão, những trưởng lão khác được gọi bằng tên của họ. Tỉ như Bạch Vũ trở thành trưởng lão, sau đó xưng hô sẽ là Vũ trưởng lão.

Trước mắt Bạch gia cụ thể có bao nhiêu vị trưởng lão, Bạch Vũ không biết, bởi vì tin tức này không công bố ra ngoài, đệ tử trong tộc cũng không biết, có lẽ chỉ có tộc trưởng cùng Tam đại trưởng lão mới biết được số lượng trưởng lão trong tộc.

Còn có một lựa chọn khác là ra ngoài, đi ra ngoài tu luyện, đi hết đất liền để trải nghiệm, đây cũng là một thế lực tiềm ẩn mà gia tộc lưu lại. Bởi đại lục này mênh mông vô biên, đệ tử trong tộc đi ra ngoài rèn luyện, có thể tại nơi nào đó định cư lại.

Theo đó khi Kim Vân Bạch gia phát sinh cơ sự ngoài ý muốn , thì cũng không đến mức huyết mạch đoạn tuyệt, ở bên ngoài còn có hỏa chủng tích trữ.

Cũng không phải tất cả những người đi ra ngoài sẽ ở bên ngoài định cư, có tộc nhân bên ngoài thu được kỳ ngộ, về sau thực lực tăng vọt, trở lại trong tộc làm việc cũng không phải không có khả năng.

"Ta lựa chọn đi mở điểm định cư mới."

Lời này vừa nói ra, các tộc nhân trong điện xôn xao. Bạch Sầu ổn trọng, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Bạch Vũ, "Ngươi biết ngươi đang nói cái gì không?"

Bạch Vũ không e dè nhìn Bạch Sầu, "Ta đương nhiên biết."

Mặc dù con người ngày nay tự xưng là chủ nhân của thế giới này, nhưng cũng chỉ là tự xưng mà thôi, vùng đất mênh mông vô biên này đến cùng ẩn giấu bao nhiêu bí mật, nhân loại cũng không biết được.

Tại nơi hoang vu vắng lặng, tồn tại sơn tinh quỷ mị, thú hoang và những chất độc kỳ lạ. Nếu như lựa chọn ra bên ngoài mở điểm định cư, cũng chẳng khác gì cướp đoạt tài nguyên, địa bàn từ trong tay những sinh vật đó.

Đây không phải một việc dễ dàng.

Bạch Vũ cười nhạt một tiếng, "Ta đương nhiên biết ở bên ngoài mở điểm định cư rất khó khăn, cho nên ta sẽ không lựa chọn nơi quá xa xôi hoang vắng, ta lựa chọn Ma Vân sơn, cách Kim Vân huyện trăm dặm ."

Ma Vân sơn? Bạch Sầu nhíu chặt lông mày, "Nơi đó mặc dù cách Kim Vân huyện không phải quá xa, nhưng từ nơi này đến Ma Vân sơn đường xá hiểm trở, rất khó vận chuyển vật tư. Mà ở Ma Vân sơn còn có một nhóm đạo tặc, ngươi có thể giải quyết sao, nếu như ngươi lựa chọn Ma Vân sơn, trong tộc nhiều lắm là cho ngươi mang theo một nhóm nô dịch, còn có chút vật tư sinh hoạt. Nghĩ việc phải giải quyết đám đạo tặc kia, thì chỉ có thể dựa vào chính ngươi."

"Một đám tiểu mao tặc thôi mà." Bạch Vũ lạnh nhạt.

Ánh mắt Bạch Sầu phức tạp nhìn Bạch Vũ trước mắt,có chút lạ lẫm cũng có chút tự tin, "Nếu đó là lựa chọn của ngươi, vậy ta cũng không cách nào ngăn cản."

Sự việc Bạch Vũ lựa chọn mở điểm định cư mới truyền khắp toàn bộ Bạch phủ, thậm chí ngay cả người bên ngoài phủ Kim Vân huyện đều có chỗ nghe thấy.

Kể từ khi loài người ra đời trên trái đất này,đó là một lịch sử cùng vạn vật tranh đoạt chém giết. Theo thời gian mọi thứ đều được cân bằng, ngươi đạt được nhiều, người khác sẽ mất đi càng nhiều, mỗi một địa bàn, quá trình kiến tạo đều được bao phủ bởi cái chết và xác chết.

Đối với chuyện Bạch Vũ mở điểm định cư, rất nhiều người sau khi xác định sự tình là thật hay giả ,đều có thái độ không lạc quan, chỉ có cực ít người tán thưởng.

Cũng chẳng biết tại sao, sự việc Bạch Vũ muốn mở điểm định cư truyền ra khỏi Bạch phủ, rất nhanh liền truyền khắp cả Kim Vân huyện.

"Chỉ là một kẻ con thứ của Bạch phủ mà thôi, lại có năng lực đi mở điểm định cư, chỉ là lòe người." Trong tửu lâu có người cao giọng đàm luận.

"Đúng, ta thấy không đến mấy ngày, cái người gọi là Bạch Vũ kia sẽ xám xịt chạy về nhà, ha ha."

Người trong Bạch phủ ra ngoài mở điểm định cư rất hiếm, nhưng không phải không có. Tỉ như Nhị trưởng lão Bạch Trục Ưng, ở bên ngoài có được lãnh thổ của riêng mình.

Bạch Trục Ưng là một trong số rất ít người tán thưởng Bạch Vũ. Sau khi nghe thấy Bạch Vũ muốn tự mình ra ngoài mở điểm định cư, nhãn tình sáng lên, tiểu viện truyền ra tiếng cười lớn của hắn, “ trong thế hệ tuổi trẻ Bạch phủ, Bạch Vũ này mới tính là nam nhân!"

Trong tộc, Bạch Trục Ưng là thủ lĩnh phái chủ chiến, một mực chủ trương đối ngoại khuếch trương. Hắn có được phiên địa của riêng mình cũng là điều dễ hiểu. Lúc còn trẻ hắn cũng là một kẻ đầy tham vọng, dã tâm to lớn.

Bên ngoài mở điểm định cư kỳ thật là mở lãnh địa của riêng mình. Thu nhập từ khoáng vật trong đất, còn có linh dược đều phải nộp lên trên gia tộc ba phần, còn lại da lông huyết nhục động vật, và các loại thu nhập khác thì tất cả hoàn toàn thuộc về chủ nhân lãnh địa đó.

Bởi vì da lông huyết nhục động vật là do chủ nhân phiên địa săn giết, gia tộc cũng sẽ không quá nhúng tay vào, còn có thu nhập khác cũng là chủ nhân tự mình vận doanh, đối với gia tộc không có bất cứ quan hệ nào. Không thể không nói rằng, ở một số phương diện gia tộc vẫn rất có nhân tính.

Về phần khoáng vật cùng linh dược thu nhập được, ba phần cũng không tính là nhiều. Bởi vì bên ngoài mở địa bàn mới, đối với rất nhiều thế lực mà nói đây là một miếng mồi béo bở. Nếu như không có Bạch phủ chấn nhiếp, không biết sẽ có bao nhiêu ngưu quỷ xà thần xuất hiện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.