Đêm Nay Rất Dài

Chương 16




Trên đường về, Viên Viên dè dặt hỏi: “LiLi, giữa hai người có ám hiệu sao?” 

Thịnh Li dựa vào ghế xem điện thoại, chẳng buồn ngẩng lên: “Ừa, nhưng không nói em biết đâu, đây là bí mật giữa chị và Dư Trì.”

Viên Viên lẩm bẩm: “Em cũng đâu hỏi nó là gì.”

Ai mà biết có phải mấy thứ cấm trẻ em không thể tiết lộ không chứ.

Viên Viên quay sang nhìn cô, lại lí nhí nói: “Ngay cả ám hiệu đó… có thể cũng không được an toàn đâu, hai người muốn gặp mặt, để em làm yểm hộ càng an toàn hơn.”

“Loại tình thú này em không hiểu được đâu.”

“…Được thôi, em là cẩu độc thân(=FA), em không hiểu.”

Hôm nay quay phim cả ngày, giờ Thịnh Li mới rãnh rỗi lướt tin tức, cô nhìn thấy scandal của Phong Húc trên Weibo, tên nhóc này chắc sẽ bị đóng băng hoạt động một thời gian.

Cô nhìn thấy một bình luận có lượt thích rất cao.

[Nếu như Phong Húc bị đóng băng thì người hả hê nhất có lẽ là Lộ Tinh Vũ rồi. Mấy cái đại ngôn (1) lần trước của cậu ta không phải bị Phong Húc cướp mất sao. Lần này Phong Húc bị đóng băng, vậy thì nói không chừng mấy cái đại ngôn trước kia lại quay về tay Lộ Tinh Vũ.]

(1) Đại ngôn/代言: Đại diện quảng bá cho một thương hiệu nào đó.

Phản hồi ở dưới cũng rất đặc sắc.

[Tên Lộ Tinh Vũ 419 (2) ngủ với fan, đời tư hỗn loạn, bị phốt chục lần, tên này khá khẩm hơn chỗ nào? Chỉ có thể nói Dung Hoa quan hệ công chúng quá lợi hại, mỗi lần tẩy trắng (3) đều sạch bong sáng bóng như Vim. Chẳng qua chỉ có fans mới ngu ngục tin tưởng, ấn tượng với người qua đường rớt xuống mức âm rồi kìa.]

(2) 419= for one night: tình một đêm.

(3) Tẩy trắng/洗白: Idol, người nổi tiếng gặp scandal nghiêm trọng thì bắt đầu đi từ thiện, làm việc tốt, tỏ ra đáng thương để vớt vát hình ảnh.

[Hết nhà này sập tới nhà kia sập (4), bao giờ mới có một em trai sạch sẽ, để cho các chị yêu thương chiều chuộng đây?]

(4) Nhà sập/房子塌了: chỉ idol, minh tinh bị lộ tin tức yêu đương, hẹn hò.

[Giới giải trí loạn cào cào, mơ đi cưng.]

Ai nói không có? Dư Trì chẳng phải là một em trai sạch kin kít sao?

Dư Trì ngoài chuyện đẹp trai ra, còn có rất nhiều điểm trên người có thể khai thác, muốn hot muốn bạo chỉ là vấn đề thời cơ. Tiền đề là, cậu phải chấp nhận tiến vào giới này, chấp nhận đóng phim, và có một người đại diện đủ năng lực đã.

Cái gã Khương Nam kia, thôi bỏ đi. Ngoài việc có mắt nhìn, cảm thấy Dư Trì có thể nổi tiếng ra, có điểm nào khen được chết liền.

Thang máy đến tầng 10, Thịnh Li vừa quay về phòng đã nhận được địa chỉ phòng thuê Dư Trì gửi.

Gửi thật luôn à.

Thịnh Li hớn hở, gửi cho cậu một tin.

[Ok, đợi trẫm qua sủng hạnh Dư phi.]

Dư Trì không thèm để ý tới cô.

Thịnh Li mãi suy nghĩ trong lúc tắm, nếu đạo diễn Lưu thật sự muốn tổ chức buổi diễn thử vai cho nhân vật Dương Lăng Phong, cô phải làm thế nào để thuyết phục Dư Trì đến thử vai. Cô vẫn không tin Dư Trì không muốn đóng phim, nếu như cậu thật sự biết bản thân muốn gì, lúc cô hỏi cậu muốn chọn ngành gì, cậu sẽ không qua loa trả lời: “Công nghệ thông tin đi, ngành hot.”

Dư Trì rất có hứng thú với việc biên tập video, sự nhàm chán của đoàn phim nhiều khi Thịnh Li còn chịu không nổi.

Vậy mà Dư Trì có thể ở đoàn phim cả ngày, không hề cảm thấy tẻ nhạt.

Điều quan trọng là…

Điện thoại reo lên, cắt đứt mạch suy nghĩ của Thịnh Li.

Là Dung Hoa gọi.

Cô bật chế độ rảnh tay, đặt điện thoại lên bồn rửa mặt, soi gương skincare.

Dung Hoa trước giờ không nói lòng vòng, trực tiếp vào vấn đề: “Chị chuẩn bị cho Lộ Tinh Vũ đến đoàn phim thử vai Dương Lăng Phong, nếu sắp xếp ổn thoả, em ở đoàn phim vừa hay có thể trông nom nó, gần đây đánh giá của thằng bé không được tốt, đợi đến khi phim được chiếu có thể “buộc chặt” với em…”

“Chị Dung, làm ơn tha cho em! Em không muốn tiếp tục làm thuốc tẩy trắng cho tên yêu nghiệt đó nữa đâu.” Thịnh Li ngắt điện thoại liền ngay và lập tức.

Từ khi Dung Hoa ký với Thịnh Li và Lộ Tinh Vũ, công ty đã luôn “buộc chặt” hai người để PR, cái gì mà “chị em tình thâm”, “cùng nhau trưởng thành cùng nhau nổi tiếng”, “chị rất quan tâm đến em”, “em rất tốt với chị”.

Hai người còn có mấy cái super topic (5), fan ship lên đến tận trời.

(5) Siêu thoại/超话/super topic: những bài viết trong một group mạng xã hội nói về các nhân vật nổi tiếng, có tính đề tài và độ thảo luận cao, hấp dẫn nhiều người tham gia “hóng”.

Trong đó fan couple của hai người là đông quân nhất, có một lần Thịnh Li tò mò click vào siêu thoại ấy xem thử, vậy mà còn có người viết mấy đoạn H văn (6) cho cô và tên Lộ Tinh Vũ kia nữa chứ.

(6)H văn/小黄文: truyện 18+ hí hí

Lướt đọc sơ qua, cô chỉ ước rằng Chúa trời hãy tước đi khả năng đọc hiểu của cô.

Lập tức nhấn report, report, report hết……

Cô thật sự nghĩ không ra, tại sao lại có nhiều người thấy cô có thể ưng mắt tên Lộ Tinh Vũ đó được chứ?

Cái tên cặn bã-ngựa đực-rác rưởi đó.

Cô không hề bị mù nha!

Năm ngoái có một lần, hai người bất hạnh tham gia chung một đoàn phim, tên Lộ Tinh Vũ dắt bạn tình (7) đến khách sạn, lúc ấy cậu ta ở sát vách cô, vì khoảng cách chụp trộm của mấy tên chó săn (8) có hơi xa, chất lượng hình ảnh không được rõ cho lắm, cộng thêm cô bạn tình kia có bóng lưng khá giống Thịnh Li. Đoàn đội (9) quan hệ công chúng dưới trướng Dung Hoa cứ thế phát đi thông cáo tẩy trắng, thanh minh rằng người kia không phải là bạn tình, là hai chị em đặt đồ ăn khuya về phòng, hai người chỉ cùng nhau ăn khuya mà thôi.

(7) Bạn tình/炮友: mối quan hệ để thoả mãn nhu cầu chứ không phải là tình yêu.

(8) Chó săn/cẩu tử/狗仔: phóng viên hay những người chuyên theo chân idol, minh tinh để chụp ảnh, săn tin tức.

(9)Đoàn đội/团队 = Staff: Ekip của minh tinh, nhóm người đứng sau trợ giúp cho minh tinh, phụ trách lên kế hoạch tuyên truyền cho minh tinh và tác phẩm phim ảnh.

Ăn đêm cm gì chứ, Thịnh Li tức muốn chết, tối hôm đó cô đăng Weibo ngay.

Bài đăng Weibo kia chỉ có mấy bé icon mặt cười hay dùng để mỉa mai 🙂🙂🙂, vốn dĩ thái độ của fan cô đều là “Biến, đừng có mà ké fame Thịnh Bạch Tuyết của bà đây, con gái mị trắng sạch như tuyết, đâu dễ cho tên Lộ Cẩu đến vấy bẩn chứ.” Sau đó từ đâu lăn tới một nhóm mấy chị fan sự nghiệp và mấy em fan CP vô tẩy trắng, diễn biến thay đổi thành: “Ngày nào cũng chụp trộm, đứa nào chụp trộm đứa đó là súc vật (10), bọn họ cùng nhau lớn lên, dìu dắt nhau đã được mấy năm, cùng nhau ăn khuya cũng chụp lén cho được.”

(10) Nguyên gốc 尼玛/阿尼玛/ a ni mã: chữ phiên âm của animal, có nghĩa là súc vật.

Bởi vậy mới nói Dung Hoa lợi hại cỡ nào, tài nguyên chị ấy nắm trong tay thì nhiều, đoàn đội quan hệ công chúng dưới trướng cũng không phải là nuôi tốn cơm.

Thịnh Li trở thành công cụ tẩy trắng cho tên Lộ Tinh Vũ không phải ngày một ngày hai, nếu như không phải cô do một tay Dung Hoa nâng đỡ, cô sớm đã trở mặt rồi.

“Em không muốn ở cùng đoàn phim với cậu ta, cái vai diễn đó lúc đầu không phải chị chê phiên vị (11) thấp sao? Sao bây giờ lại để cậu ta nhận nó?”

(11) Phiên vị/番位: là thứ tự xuất hiện tên diễn viên trong các hoạt động tuyên truyền và ở phần giới thiệu diễn viên đầu phim. Phiên vị được sắp xếp theo sức ảnh hưởng của diễn viên.

Định hướng của Dung Hoa đối với Thịnh Li và Lộ Tinh Vũ rất cao, những bộ phim truyền hình Thịnh Li nhận trong ba năm nay hầu như đều là vai nữ chính, thỉnh thoảng chỉ đóng những vai khách mời đặc biệt. Lộ Tinh Vũ mặc dù là một tên lưu manh, nhưng kỹ năng diễn xuất quả thật không tệ, hai năm này Dung Hoa chưa từng nhận qua những vai diễn phiên 4 cho cậu ta.

Nếu Dung Hoa nhúng tay vào, vai diễn kia 80% sẽ thuộc về tay Lộ Tinh Vũ.

Cô còn tính để Dư Trì đi thử vai.

Hợp đồng của Thịnh Li còn chưa đến một năm, hiện giờ nhân khí (12) của cô rất cao, lại không có lịch sử đen, đầu năm nay Dung Hoa đã bắt đầu bàn bạc chuyện tiếp tục kéo dài hợp đồng với cô, vì vậy thái độ hiện tại của chị ấy không còn cứng rắn như trước nữa.

(12) Nhân khí/人气: nổi tiếng, độ nổi tiếng, sự phổ biến.

“Vai diễn này không tệ, có thể hút fans.” Dung Hoa thở dài, giọng điệu mềm mỏng hẳn: “Cứ vậy đi, đạo diễn Lưu muốn tổ chức casting, chị không nhúng tay vào. Để Lộ Tinh Vũ đến thử vai, đạo diễn Lưu có chọn hay không thì tuỳ.”

Thịnh Li nhíu mày: “Lộ Tinh Vũ đồng ý sao?”

Cái tên đó đúng là đồ bỏ đi, còn bày đặt giả vờ, tự cho mình là đại minh tinh.

Dung Hoa chế nhạo: “Nó gây ra biết bao nhiêu phiền phức rồi, còn có quyền gì mà lên tiếng.”

Mệt mỏi một hồi, Thịnh Li cũng lười bình luận gì thêm.

Hôm sau, đạo diễn Lưu vui vẻ nói với cô: “Chú đã gọi mấy cậu tiểu thịt tươi ngày mai đến thử vai đấy, LiLi nếu như cháu có hứng thú có thể đến xem, dù sao vai diễn ấy hầu như đều là đối diễn với cháu.”

Lúc ấy Nguỵ Thành cũng ở bên cạnh, Thịnh Li nhìn anh ấy, sau đó cười nói với đạo diễn Lưu: “Được ạ, nhưng mà đạo diễn, cháu có thể tiến cử một người không?”

“Lộ Tinh Vũ hả? Cậu ta cũng đến.” Đạo diễn Lưu nói, ông không coi Thịnh Li và Nguỵ Thành là người ngoài, “Ngoại hình và kỹ năng diễn xuất của cậu ta đều phù hợp, lúc đầu chú tính mời cậu ta, nhưng vai diễn này đối với cậu ta mà nói thì phiên vị quá thấp, Dung Hoa đã trực tiếp từ chối. Gần đây đánh giá của cậu ta không được tốt, cũng không được ổn định mà lên xuống thất thường. Chú sợ rằng… Nói thật với hai đứa, chú sợ có ngày cậu ta gây ra chuyện lớn, cuối cùng bị phong sát (13) không còn đường lui. Vậy vai diễn nhiều cảnh như vậy phải làm sao, chẳng nhẽ lại đi ghép mặt bằng AI (14) vào?”

(13) Phong sát/封杀: một cơ quan tổ chức hay một cá nhân nào đó dùng quyền lực của mình để phong bế nghệ sĩ, không cho xuất hiện trước công chúng, ngăn chặn tài nguyên đến với nghệ sĩ.

(14) Sử dụng trí tuệ nhân tạo để ghép hoặc hoán đổi khuôn mặt của diễn viên mà vẫn đảm bảo không bị cắt hết cảnh quay.

Vẻ mặt đạo diễn Lưu thoáng lưỡng lự: “Chỉ là chú vừa ý cậu ta thật, nếu như không có ai biểu hiện tốt hơn, vậy thì… chọn cậu ta vậy.”

Thịnh Li cười rộ lên: “Người cháu nói không phải cậu ta.”

Đạo diễn Lưu hiếu kỳ: “Vậy là ai?”

“Trợ lý Dư nhà cháu.” Thịnh Li cười dịu dàng trả lời.

“Ai cơ?”

Đạo diễn Lưu còn tưởng rằng mình nghe nhầm.

Thịnh Li nói: “Dư Trì.”

Cô liếc nhìn Nguỵ Thành, ánh mắt phát ra tín hiệu cầu cứu.

Nguỵ Thành hơi sững ra, chẳng mấy chốc mỉm cười nói: “Chú còn nhớ cậu bé đóng vai lúc nhỏ của cháu trong bộ phim điện ảnh Hoa Sát không?”

“Nhớ chứ, kỹ năng diễn xuất của cậu bé đấy rất tốt, hiện giờ thằng bé thế nào rồi? Còn đóng phim không?” Đạo diễn Lưu hồ nghi, “Hình như không có ai giống vậy, cậu ta tên gì?”

“Chính là Dư Trì.” Nguỵ Thành nhìn sang khu vực nghỉ ngơi, “Mấy năm nay cậu ấy không có tác phẩm nào, nhưng lúc nhỏ rất có thiên phú. Hơn nữa hiện tại điều kiện ngoại hình tốt như vậy, nếu như cậu ấy cũng muốn thử vai, chi bằng cho cậu ấy một cơ hội?”

Đạo diễn Lưu sửng sốt, quay sang nhìn Dư Trì: “Cậu nhóc đó trông không tệ, như cháu nói đấy, vẻ ngoài và khí chất quả thật rất phù hợp…..”

Thịnh Li vội nói: “Vậy đạo diễn Lưu đồng ý rồi đúng không? Để cháu đi hỏi thử cậu ấy.”

Chỉ là thử vai cho một vai diễn phiên 4, Đạo diễn Lưu tất nhiên không có ý kiến gì.

Sau bữa ăn tối có hai mươi phút nghỉ ngơi, Thịnh Li nhân cơ hội này nói chuyện ban nãy cho Dư Trì. Dư Trì nghĩ cũng không thèm nghĩ, lập tức từ chối: “Không đi, tôi đã nói tôi không muốn đóng phim.”

“Không phải cậu không muốn đóng phim, mà là không muốn để bố mẹ kế và gã Khương Nam được như ý, không muốn chịu sự khống chế của bọn họ, cũng không muốn trở thành công cụ kiếm tiền cho bọn họ.” Thịnh Li nhìn cậu chằm chằm, “Lúc nhỏ cậu thà gãy tay cũng không muốn đi đóng phim, tóm lại cậu đều suy nghĩ như vậy chứ gì?”

Dư Trì đang cúi đầu trả lời tin nhắn với thầy chủ nhiệm, nghe cô nói vậy, tay cậu hơi khựng lại, ngẩng đầu nhìn cô: “Không phải.”

Thịnh Li nhích lại gần cậu, nhẹ nhàng khuyên bảo: “Cậu muốn…Tôi biết cậu muốn, sau này đi theo chị đây, chị đảm bảo không có đứa nào dám ép cậu làm những việc cậu không muốn, cũng không có ai nhận cho cậu mấy cái kịch bản rác rưởi nữa.”

Dư Trì liếc nhìn cô, cười giễu: “Vậy bây giờ chị đang làm gì?”

Thịnh Li: “…….”

Chuyện này không thể tính là cưỡng ép cậu, cô đây là đang giúp cậu nha.

“Tôi không giống với những người khác.” Thịnh Li lia mắt nhìn Viên Viên đang canh gác ngoài cửa, dựa cậu sát hơn nữa, “Chị đây đang theo đuổi cậu, nếu cậu chịu nghe lời thì cậu chính là bạn trai của chị.”

Dư Trì tựa ra sau, trốn tránh hơi thở của cô, khoá điện thoại.

Thịnh Li nghiêng đầu, nhìn thấy dáng vẻ không chịu hợp tác của cậu, có hơi bất lực.

Cô ngẫm nghĩ rồi bật điện thoại lên.

Mở Weibo ra, tìm kiếm super topic CP của cô và Lộ Tinh Vũ.

Kiềm lại cảm giác buồn nôn, tìm mấy đoạn H văn của cô và tên Lộ Tinh Vũ, nhấn lưu hình.

Lại mở Weixin ra, từ đầu đến đuôi, gửi toàn bộ hình cho Dư Trì.

Thịnh Li gửi cho bạn một hình ảnh.

Thịnh Li gửi cho bạn một hình ảnh.

Thịnh Li gửi cho bạn một hình ảnh.

Dư Trì vừa liếc mắt đã thấy Thịnh Li spam đầy màn hình, cậu ngẩng đầu hỏi cô: “Gửi cái gì đấy?”

Thịnh Li hít một hơi: “Cậu tự xem đi.”

Dư Trì: “……”

Mấy tấm hình đó chi chít chữ, tốc độ mạng hơi kém, dung lượng hình lại lớn, Dư Trì tiện tay mở một tấm, hơn một phút mà mới tải được 80%.

Cậu hơi mất kiên nhẫn, cái quỷ quái gì đây? 

Cuối cùng cũng tải xong tấm hình, Dư Trì mở ra, phóng to nó, dùng đôi mắt nhìn qua một lần là nhớ của cậu đọc lướt qua…

Ba giây sau, cậu nghiến răng nghiến lợi nhấc chân đá vào ghế của Thịnh Li: “Thịnh Li chị có bệnh hả? Bảo tôi đọc truyện H của chị với thằng khác.”

Thịnh Li thủng thỉnh chống tay xuống bàn, cười đáp: “Nếu như Lộ Tinh Vũ gia nhập đoàn phim, sẽ là thiên đường của fan CP, có lẽ fan CP mỗi ngày đều chơi lớn viết truyện H 300.000 chữ cho tôi và tên Lộ Tinh Vũ kia để ăn mừng.”

Super topic CP có hơn 100.000 fans, hơn 100.000 fans đều có thể nhìn thấy.

“Em nhẫn tâm để chị chịu ấm ức như vậy sao?” Thịnh Li ghé vào tai cậu, thì thầm: “Chị không phải là của em sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.