Đêm Nay Ngủ Cùng Ai

Chương 23: Luyện Tập Phải Dùng Đúng Người




Trước đó Tiêu Tiêu đã điều chỉnh tâm trạng rất tốt, nhưng khi tiến vào phim trường thì trái tim lại nhịn không được đập dồn dập, cuối cùng lại biến thành lóng ngóng tay chân, ngay cả A Sâm nhìn cũng thấy không ổn, che mắt lại chỉ cảm thấy vô cùng thê thảm.

Đạo diễn Tề nhìn thấy cô khẩn trương thành dạng này, không khỏi cười ra tiếng, an ủi Tiêu Tiêu: “Còn chưa bắt đầu đã như vậy rồi, đến lúc đó Chung Thụy phải phối hợp với cô sao đây?”

Tiêu Tiêu lộ ra một nụ cười cứng ngắc, nghĩ là một chuyện, nhưng làm lại là một chuyện khác.

Chỉ là đối mặt với Chung Thụy thôi, cô cũng đã khẩn trương đến nỗi nói không ra lời rồi.

May mắn đạo diễn Tề cắt bớt mấy lời thoại, nếu không thì não của Tiêu Tiêu cũng bị nhét đầy không còn chỗ trống, phỏng chừng đến lúc đó muốn đứng cũng không nổi.

A Sâm cũng cổ vũ cô: “Đạo diễn Tề cho cô cơ hội tốt như vậy, cô đừng có lãng phí đó. Nào làm theo tôi, hít sâu vào. Lúc cô còn ở trường học, khi trình diễn lần đầu tiên, giáo viên hẳn là đã dạy cô làm cách gì để giải tỏa áp lực rồi phải không?”

Tiêu Tiêu gượng cười: “Lần đầu tiên tôi lên sân khấu, giáo viên dạy tôi, nhìn khán giả thành trái bí đao thì sẽ không có chuyện gì nữa.”

A Sâm trầm mặc, chẳng lẽ cô muốn nhìn Chung Thụy thành trái bí đao à?

Tiêu Tiêu cũng phát hiện mình nói không đúng, ánh mắt lén nhìn Chung Thụy, thấy anh không có phản ứng gì, chắc là không có nghe thấy đâu, lúc này cô mới nhẹ nhàng thở ra.

“Vậy xem Chung Thụy là bạn trai của cô đi, có thể hòa nhập vào nhân vật rất nhanh đó.” A Sâm dẫn đầu đánh vỡ không khí trầm mặc, mở miệng đề nghị.

Tiêu Tiêu lắc đầu: “Tôi đâu có bạn trai?”

“Bạn trai trước kia đâu? Người yêu khi còn ở trường học đâu?” A Sâm không từ bỏ ý định, lại tiếp tục hỏi nữa.

Tiêu Tiêu vẫn lắc đầu, A Sâm nhìn mà đau đầu, lần này thực sự không có cách gỉ rồi.

“Vậy xem Chung Thụy như người yêu của cô đi, lúc hôn môi tự nhiên có thể làm được à.” Những điều A Sâm nói cũng chỉ có như vậy thôi, nên làm như thế nào vẫn phải nhìn xem Tiêu Tiêu đã.

Cô giật mình, xem Chung Thụy như người yêu của mình?

Tiêu Tiêu quay đầu nhìn về phía Chung Thụy, người kia hạ mi mắt, cúi đầu, lật xem kịch bản. Sườn mặt tuấn mỹ, vẻ mặt rất chăm chú, cho dù không nói lời nào, nhưng hào quang vẫn không giảm, cho dù ở trong đám đông ánh mắt của mình vẫn tức khắc hướng về phía anh …

Chung Thụy có lẽ cảm giác được có ánh mắt của ai đó dừng trên người mình, anh thoáng ngẩng lên, tầm mắt của hai người đối diện nhau, khóe miệng anh khẽ cong lên, trong con ngươi đen tuyền hàm chứa ý cười, hơi hướng về phía Tiêu Tiêu gật đầu ra hiệu.

Nhìn lén lại bị người ta bắt quả tang, Tiêu Tiêu vội vàng cúi đầu, xấu hổ mà cười cười.

Về phần đạo diễn Tề đột nhiên sửa lại kịch bản, Chung Thụy không nói hai lời liền đồng ý ngay , sau đó xem lại lời thoại một lần nữa.

Cô biết thực ra Chung Thụy đã học thuộc lòng lời thoại rồi, nhưng vẫn ôn tập một lần trước khi quay phim, có thể thấy được anh rất nghiêm túc và cẩn thận đối với diễn xuất.

Cho dù hiện tại đã giành được ngôi vị Ảnh đế ba năm liền, nhưng về phần chuyên nghiệp này của Chung Thụy thì chưa hề thay đổi.

Nói vậy, đây chính là nguyên nhân mà Chung Thụy đứng ở ngai vàng Ảnh đế sừng sững không ngã đó sao.

“Mỗi người vào vị trí của mình đi!” Đạo diễn Tề vỗ tay, ra hiệu Tiêu Tiêu cùng Chung Thụy đứng tại vị trí: “Hai người bắt đầu từ lúc Thanh Nhã ngã xuống , Chung Thụy chú ý một chút, cánh tay đỡ cô ấy hơi cao lên một chút, nếu không đến lúc Tiêu Tiêu ngẩng đầu hôn môi, động tác sẽ không được tự nhiên cho lắm.”

“Không thành vấn đề,” Chung Thụy gật đầu. Tiêu Tiêu chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi xuống, rồi dựa vào ngực anh.

Một lần nữa trở về vòng ôm ấm áp của Chung Thụy, Tiêu Tiêu nghe thấy tim của mình lại đập nhanh hơn, cô không khỏi khinh bỉ đạo hạnh của mình quả thực rất kém cỏi, bây giờ còn chưa bắt đầu, tim nhảy loạn cái gì chứ?!

Chung Thụy dường như cũng cảm giác được sự hồi hộp của Tiêu Tiêu, anh cúi đầu động viên cô: “Đừng lo lắng, không cần chú ý tới ống kính, dựa theo bình thường mà làm là được rồi.”

Tiêu Tiêu ngoại trừ gật đầu, cũng không nói thêm lời nào nữa.

Cô khẩn trương không phải vì ống kính, mà là vì Chung Thụy người này được không!

Đạo diễn Tề nhìn thấy máy quay phim đã được chuẩn bị ổn thỏa, vung tay lên: “Ok! Bắt đầu!”

Tiêu Tiêu thầm đọc ở trong lòng ba lần, cô là Thanh Nhã, là nữ sát thủ yêu mến Thiếu chủ, không phải là một nữ diễn viên!

Hai mắt nhắm lại từ từ mở ra lần nữa, cô khôi phục lại vẻ mặt vô cảm của Thanh Nhã, tình ý nơi đáy mắt như dòng nước chảy lăn tăn, tình cảm bên trong lộ ra hoàn toàn.

Đạo diễn Tề hài lòng khẽ gật đầu, biểu hiện của Tiêu Tiêu đúng là không làm ông thất vọng. Mặc dù vì ngẫu hứng biểu diễn của Chung Thụy mà bị ngắt ngang, làm cho chân tay của cô lúng túng một lúc, bây giờ lại có thể lập tức hòa nhập vào vai diễn, quả thực rất có tiềm lực….

Tiêu Tiêu dựa theo lời nói ban nãy của đạo diễn Tề, đem tay phải của mình khoát lên vai Chung Thụy, vẻ chần chờ thoáng hiện lên trên mặt, cô từ từ đến gần Chung Thụy.

Càng ngày càng gần, ngay cả một cọng lông mi của Chung Thụy cũng nhìn thấy rất rõ ràng, đôi môi thì gần trong gang tấc.

Môi của cô hơi mở ra, nâng cằm lên, sau đó…

Tiêu Tiêu hung hăng* hôn lên môi của Chung Thụy!

* Nguyên bản là nhất cổ tác khí: một tiếng trống làm tăng tinh thần. Khi đánh trận phải dựa vào dũng khí, một tiếng trống dũng khí tăng lên, đánh hai tiếng trống dũng khí suy giảm, đánh ba tiếng trống dũng khí không còn. Sau này được ví với người đang hăng hái làm một mạch cho xong công việc

“Cắt___” Đạo diễn Tề nhìn chằm chằm màn ảnh, xém chút nữa ném luôn kịch bản trên mặt đất.

Tiêu Tiêu che mặt, không dám nhìn Chung Thụy, càng sợ phải đối mặt với đạo diễn Tề, cô biết bản thân đã làm hỏng mất rồi.

“Đây là hôn môi của cô sao?” Đạo diễn Tề cào cào tóc, đi nhanh tới trước mặt Tiêu Tiêu: “Bảo cô từ từ đến gần, sao bỗng nhiên đến cuối cùng lại thành đâm đầu vào, miệng không đau sao? Còn nữa lúc hôn phải nhìn Chung Thụy, không được nhắm lại, mắt cô nhắm chặt, ngay cả miệng còn chưa thấy rõ ở chỗ nào liền…”

Đạo diễn Tề không nói nữa, diễn xuất của Tiêu Tiêu rõ ràng không tệ, nhưng sao vừa đến cảnh hôn lại xuất hiện tình trạng này chứ?

Ông ta làm đạo diễn nhiều năm như vậy, không ngờ đây là lần đầu tiên chứng kiến cảnh hôn tệ như thế!

Vậy gọi là hôn sao?

Thô bạo lại dã man, hoàn toàn không có cảm giác thẩm mĩ nào hết, chỉ là hai cái đầu đụng vào nhau!

Không biết Chung Thụy ra sao, bây giờ khóe miệng của Tiêu Tiêu còn đang đau, đoán chừng anh cũng không tốt hơn đâu.

Ban nãy lúc mình đâm đầu qua, răng đụng răng, miệng cũng đụng lệch chỗ, làm khó Chung Thụy, nhưng không ngờ là vẻ mặt anh không thay đổi, cũng không có trách móc cô.

Tiêu Tiêu bị đạo diễn Tề nói, hận không thể đào một cái hố chôn mình vào, thể hiện lại có thể kém như vậy, phải làm sao để tiếp tục nữa đây?

Chung Thụy xoa nhẹ khóe miệng bị đụng đến tê dại, anh bất đắc dĩ mà cười: “Đạo diễn Tề, đây là lần đầu tiên Tiêu Tiêu diễn cảnh hôn, có thể khẩn trương là chuyện bình thường, có thể cho cô ấy một cơ hội nữa không?”

Đạo diễn Tề thở dài, ông ta cũng là do nhất thời xúc động, quả thực diễn viên lần đầu đóng cảnh hôn đều sẽ xuất hiện tình huống này, chẳng qua dường như Tiêu Tiêu làm thái quá mà thôi.

Ông ta khoát tay, mình cũng không phải là người có lòng dạ hẹp hòi: “Làm lại một lần nữa, trang điểm lại cho hai người đi, vụ va chạm này của Tiêu Tiêu, làm cho màu son của cô đều nhòa cả rồi.”

Không biết chuyện, còn cho rằng Tiêu Tiêu lấy tay chùi mất.

Đầu của Tiêu Tiêu cúi thấp tới ngực, gần như là không còn mặt mũi để gặp người ta…

Tiêu Tiêu nhanh chóng điều chỉnh tốt tâm trạng của mình, lướt nhanh qua sự uể oải nơi đáy lòng. Giống như Chung Thụy nói, lần đầu diễn cảnh hôn khó tránh khỏi khẩn trương tạo nên sai sót, có kinh nghiệm, về sau sẽ tốt hơn.

Cô nhìn Chung Thụy bên cạnh, thấy anh nhìn sang đây với ánh mắt cổ vũ, cô không khỏi cảm động mà cười cười, lòng tin tăng lên rất nhiều.

Lần thứ hai, mình nhất định sẽ thành công…

“Cắt___” Không đến năm phút đồng hồ, đạo diễn Tề đã nhíu mày, trực tiếp hô dừng lại!

“Tiêu Tiêu, người cô cứng ngắc như cương thi vậy, đây là phim kinh dị sao? Lại còn giống cảnh xác chết sống dậy hôn nam chính!”

“Tôi xin lỗi,” một khi Tiêu Tiêu đối mặt với Chung Thụy thì sẽ bắt đầu hồi hộp, hoàn toàn đem nhân vật Thanh Nhã quăng đến chín tầng mây, dĩ nhiên diễn xuất của cô rất tự nhiên nhưng mà bởi vì lo lắng liền trở nên cứng ngắc.

“Đạo diễn, xin cho tôi một cơ hội nữa!”

Cô cũng không tin, quá tam ba bận, mỗi lần cô quay phim số lần bị NG rất ít, chẳng lẽ sắp sinh ra kỉ lục mới ngay lúc này sao?

Lần này Tiêu Tiêu đã sớm chuẩn bị, xin phép đạo diễn Tề cho cô thời gian mười lăm phút , tránh mặt trong phòng nghỉ để điều chỉnh lại tâm trạng của mình , phải đem nền móng xây dựng thật vững chắc, tuyệt đối sẽ không bị NG nữa!

Đạo diễn Tề buồn bực mà phất tay bằng lòng, có thể lúc trước số lần Tiêu Tiêu bị NG quá ít, diễn xuất so với những diễn viên mới bình thường đều tốt hơn, ông ta đã quen rồi, hiện tại bỗng nhiên xuất hiện tình trạng này, có chút không thể tiếp nhận được

Trong phòng nghỉ, Tiêu Tiêu nắm kịch bản dùng sức vừa gõ vừa đập vào đầu mình.

Vừa rồi ở trước mặt Chung Thụy, thực sự nảy sinh nhiều vấn đề, cô vốn rất tin tưởng khả năng diễn xuất của mình, nhưng hiện tại cũng bắt đầu nghi ngờ rồi.

A Sâm ở bên cạnh thở dài, không nghĩ tới Tiêu Tiêu có thể diễn rất tốt với bất kì một nhân vật nào, nhưng cảnh hôn lại là điểm yếu của cô.

“Biểu hiện trước đó của cô đều rất tốt, sao gặp phải cảnh hôn lại mắc kẹt vậy chứ? Chung Thụy là diễn viên rất tốt, những nữ diễn viên đã từng hợp tác với anh ta đều có biểu hiện rất xuất sắc, anh ta có thể lôi kéo, hoặc là kích động đối phương diễn xuất tốt hơn bình thường.”

Về nguyên nhân thì người đại diện “gold medal” này cũng không rõ lắm, nếu Chung Thụy chủ động mang Tiêu Tiêu hòa nhập vào vai diễn, đừng nói cảnh hôn nho nhỏ, đoán chừng ngay cả cảnh giường chiếu cũng có thể hoàn thành dễ dàng.

Hiện tại lại ầm ĩ thành dạng này, A Sâm quả thực không thể tin nổi.

Nói cho cùng biểu hiện của Tiêu Tiêu, thật sự là vô cùng thể thảm, ngay cả A Sâm nhìn cũng chẳng được nữa là.

“Bản thân tôi cũng không hiểu được, có thể cảnh hôn kia thực sự không vượt qua được chướng ngại trong lòng thì phải?” Cô đem tất cả vấn đề đổ lỗi cho cảnh hôn, đặc biệt đối tượng này chính là Chung Thụy.

Bỗng nhiên Tiêu Tiêu có một ý tưởng rất tuyệt, cô ngồi trước mặt A Sâm, nghiêm túc hỏi: “Bằng không, tôi với anh ở trong phòng nghỉ luyện tập trước một chút nhen?”

A Sâm sửng sốt một chút, vội vàng xua tay: “Nói đùa à, mặc dù thời gian tôi ở trong giới không ngắn, nhưng tôi căn bản không biết diễn xuất!”

Tiêu Tiêu đáng thương nhìn chằm chằm anh ta, hai tay hợp thành hình chữ thập: “Người đại diện, anh thương tôi đi mà, nếu lại NG nữa, phỏng chừng đến tối cũng chưa ra khỏi phim trường đâu?”

A Sâm do dự: “Nhưng mà tôi thật sự không biết diễn xuất, phải phối hợp sao đây?”

Tiêu Tiêu nói ngay lập tức: “Không có việc gì khó, anh chỉ cần ngồi bất động, tôi di chuyển là được rồi!”

A Sâm gắng gượng đáp ứng: “Vậy tôi ngồi im, cô cứ tưởng tượng tôi là con rối gỗ là được.”

Tiêu Tiêu “xì” một tiếng liền nở nụ cười: “Vậy tiên sinh rối gỗ, đến lúc đó không được lộn xộn nha.”

Tiêu Tiêu hít một hơi thật sâu, bây giờ cô là Thanh Nhã, người trước mặt chính là Thiếu chủ.

Không phải Tiêu Tiêu, cũng không phải Chung Thụy, lại càng không phải A Sâm.

Cô ngồi đối diện với A Sâm, hai mắt nhìn chằm chằm anh ta, từ từ đến gần…

A Sâm nhìn thấy ánh mắt của Tiêu Tiêu chỉ trong phút chốc dường như tràn ra sự hâm mộ cùng quyến luyến, anh ta không khỏi sửng sốt.

Diễn xuất của cô, xem ra còn lợi hại hơn so với trong tưởng tượng của anh ta.

A Sâm dẫn dắt không ít người mới, vẫn chưa có ai có thể chỉ trong một giây đồng hồ, lại chưa hề chuẩn bị mà lập tức hòa nhập vào tâm trạng nhân vật.

Anh ta cuối cùng cũng hiểu được, phản ứng của đạo diễn Tề vì sao lại lớn như vậy.

Đã quen nhìn thấy Tiêu Tiêu nhanh chóng hòa nhập vào nhân vật, nhưng bây giờ cô lại mắc kẹt không thoát ra được làm cho người ta thật sự rất khó thích ứng…

Mặt của hai người càng ngày càng gần, chóp mũi đụng chóp mũi, chỉ một chút xíu nữa thôi, bốn cánh môi sẽ chạm vào nhau.( oai không muốn đâu)

Vẻ mặt của Tiêu Tiêu không thay đổi, trong lòng A Sâm lặng lẽ gật đầu, muốn mở miệng, nói cho cô biết, biểu hiện bây giờ rất tốt.

Nếu dựa theo tình trạng hiện tại, cùng diễn với Chung Thụy , tuyệt đối không thành vấn đề!

“…Hai người đang làm cái gì hả?”

Chẳng qua không đợi A Sâm mở miệng, phía sau truyền đến âm thanh của Chung Thụy.

Anh ta quay đầu lại, thấy Chung Thụy đang dựa vào cánh cửa, ánh mắt thản nhiên mà nhìn họ chằm chằm, vẻ phức tạp nơi đáy mắt chợt lóe rồi qua.

Không đợi A Sâm mở miệng giải thích, Chung Thụy đột nhiên nở nụ cười.

Khóe miệng anh hơi cong lên, nhưng mà đáy mắt không nhìn thấy ý cười: “Hai vị muốn bí mật hôn nhau, đợi quay xong cảnh này rồi sau đó mới hôn không được à?”

A Sâm lặng lẽ rùng mình một cái, vô tội nhìn về phía Tiêu Tiêu ở bên cạnh đã hoàn toàn đờ ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.