Đêm Nay Ngủ Cùng Ai

Chương 13: Đạo Cao Một Thước, Ma Cao Một Trượng




Khi người hành giả tu được một chút công đức (đạo cao 1 thước) thì khó khăn phải vượt qua sẽ đến mạnh hơn, dồn dập hơn trước (ma cao một trượng), nhưng cuối cùng cái thiện vẫn chiến thắng cái ác.

Tiêu Tiêu nhắm chặt mắt lại, nhưng một lúc lâu sau vẫn không có bất kì cảm giác nào, cô không khỏi buồn bực mà chậm rãi mở mắt , liền bắt gặp Chung Thụy với vẻ mặt chế nhạo mà đứng thẳng người, cười híp mắt nhìn mình.

Khuôn mặt của cô “ Ầm” một cái toàn bộ đỏ lên, chính mình lại có thể chờ mong nụ hôn của Chung Thụy, quả thật là càng sống càng xấu hổ mà.

“ … Nguyễn Tình sao đột nhiên bị NG nhiều lần như vậy?” Tiêu Tiêu quay mặt sang một bên, không được tự nhiên mà nói sang chuyện khác.

“ Nhìn vẻ mặt xấu hổ của em, so với cô ấy thú vị hơn nhiều.”

Câu trả lời của Chung Thụy là ngoài dự đoán của Tiêu Tiêu, đoán chừng nếu Nguyễn Tình biết được chắc sẽ khóc đây. Ảnh đế lại có thể vì muốn nhìn khuôn mặt đỏ chót ngượng ngùng của mình, mới nghiêm túc lên, hèn chi trong năm phút đồng hồ Nguyễn Tình lại bị NG mười lần.

Không thể không nói, sở thích của Chung Thụy đúng là kì lạ.

Với tính tình của Nguyễn Tình, bây giờ dám chắc là đang ở trong phòng nghỉ mà phát cáu, người thứ nhất gặp nạn nhất định là trợ lí bên cạnh cô ta cùng với chuyên viên trang điểm.

“ Ở trước ống kính, em chính là Thanh Nhã, không được quên điều này!” Chung Thụy đột nhiên thu lại nét cười, thản nhiên mở miệng.

Tiêu Tiêu ngẩn ra, anh ta đặc biệt đi theo đến phòng nghỉ, là muốn nhắc mình điều này sao?

Tiêu Tiêu mím môi, trải qua nhiều năm, nỗ lực bao lâu nay, cô mới nhận được cơ hội cùng diễn chung với Chung Thụy, nếu như phạm lỗi mà đánh mất, rất có thể sẽ không có lần tiếp theo, mình sao lại có thể phân tâm ở trước ống kính?

Tiêu Tiêu cắn môi, nhìn Chung Thụy nhẹ nhàng gật đầu.

Nguyễn Tình ở trong phòng nghỉ vừa mới phát cáu một trận, cô ta mỉm cười đi ra, vẻ mặt tức giận và bực dọc của trước đó không còn thấy nữa. Thật giống như sự tức giận khi bị NG chưa từng phát sinh qua một lần.

“ Đạo diễn, tôi có thể tiếp tục rồi.”

Đạo diễn Tề lướt qua cô ta một cái, ngoảnh mặt về phía Chung Thụy gật đầu : “Vậy thì tiếp tục, mỗi người vào vị trí của mình đi!”

Nguyễn Tình tay nắm thành quyền trong tay áo, hung hăng liếc Tiêu Tiêu một cái.

Chung Thụy bỗng nhiên nghiêm túc diễn, làm cho cô ta xấu mặt ở trước mắt nhiều người như vậy, có phải là do Tiêu Tiêu gợi ý hay không ?

Không phải lần trước quay quảng cáo rất thuận lợi sao, sao lần này lại nửa đường làm cho cô ta bị NG nhiều lần như vậy?

Nguyễn Tình hết sức không phục, nghĩ đến vừa rồi nghe trợ lí nói, Chung Thụy sau khi kết thúc lập tức vào phòng nghỉ của Tiêu Tiêu.

Cô ta bất giác mà chau lại ấn đường, chẳng lẽ nói Tiêu Tiêu lại quyến rũ Ảnh đế cao cao tại thượng, có Chung Thụy là chỗ dựa phía sau?

Đúng rồi, bộ phim này vốn không có nhân vật Thanh Nhã, tỷ tỷ của Thanh Trà. Đạo diễn Tề không có thói quen sửa kịch bản, lại đột nhiên tăng thêm nhân vật, nhất định là có người đề nghị bên tai ông ta. Có quan hệ tốt nhất với đạo diễn Tề, không phải Chung Thụy thì còn ai vào đây.

Thế nhưng, Chung Thụy người ở phía sau này thật bí hiểm, Nguyễn Tình đã thăm dò rất lâu, ngay cả đạo diễn Ôn cũng không biết được. Cô ta không dám tùy tiện trêu chọc vị Ảnh đế này, nhưng lại nhịn không được mà suy nghĩ. Chung Thụy lãnh đạm với những ngôi sao nữ bên cạnh , cũng không nghe nói có quan hệ mật thiết với ai, scandal cũng không có, chẳng qua đều là do các nữ ngôi sao mượn địa vị của anh ta thăng tiến trên con đường giải trí mà thôi.

Tiêu Tiêu lại có thể bắt được Chung Thụy, Nguyễn Tình nghĩ việc này quả thực là lãng phí thảo luận ngày đêm.

Hoặc là, Tiêu Tiêu câu dẫn người đứng sau Chung Thụy?

“Cắt….” Đạo diễn Tề cau mày, ném kịch bản bên chân Nguyễn Tình: “Cô có nghiêm túc xem lại kịch bản không? Lời thoại của Thanh Trà rất ít, nhưng mà xuất thân của nàng ta, quá trình trưởng thành của nàng ta, là loại người gì cô có hiểu rõ chưa?”

Đạo diễn Tề khoát khoát tay, không thể chịu nổi Nguyễn Tình một lần nào nữa, ông cầm các tờ áp phích rơi đầy trên đất, không nhịn đươc mà nói : “Thanh Trà là một nữ tử thanh cao như tiên giáng trần, ngoài lạnh trong nóng, cô thể hiện quá mức quyến rũ, lại không phải hoa khôi thanh lâu, diễn đến như vậy là đang õng ẹo làm dáng sao?”

Từ sau khi Nguyễn Tình nổi tiếng, lần đầu tiên cô ta bị đạo diễn chửi rủa thậm tệ ngay tại chỗ không chút nể mặt, trên khuôn mặt một mảnh trắng xanh. Cô ta đã thể hiện tốt nhất, đạo diễn Tề lại còn không hài lòng, cái này không phải là lựa xương trong trứng gà sao?

Căn bản là đang lợi dụng việc công để báo thù riêng?

Đúng rồi, cô ta nghe nói đạo diễn Tề và đạo diễn Ôn quan hệ bất hòa, có phải đó là nguyên nhân giận chó đánh mèo ở trên người mình hay không?

Vừa nghĩ đến việc như thế, trong lòng Nguyễn Tình không thoải mái.

Hai vị đạo diễn lớn ngấm ngầm tranh đấu gay gắt, lại kéo theo cả người vô tôi, còn ở trước mắt nhiều người như vậy quát mắng mình, làm cho thể diện của Nguyễn Tình bay đến nơi nào rồi?

“Đạo diễn, tôi không phục. Mỗi người mỗi sắc thái, diễn xuất cũng không giống nhau, ông đây là sỉ nhục diễn xuất của tôi.”

Đạo diễn Tề hừ lạnh trong đáy lòng, sớm biết được nữ ngôi sao này rất trèo cao, phía sau có đạo diễn Ôn, sao có thể đem ông ta đặt ở trong mắt!

“ Đây là tác phẩm của tôi, cô là diễn viên chuyên nghiệp, lẽ nào ngay cả yêu cầu thấp nhấp của tôi cũng không đạt được? Nếu thực sự làm không được , bằng không cô và Tiêu Tiêu đổi vai ngay bây giờ đi?”

Vai Thanh Nhã càng khó đối phó, vả lại còn bị chỉ đạo võ thuật nghiêm khắc kia giày vò, Nguyễn Tình tất nhiên không muốn.

“… Đạo diễn, xin cho tôi một cơ hội nữa.”

Đạo diễn Tề đau đầu, người này với người kia thật phiền phức, Nguyễn Tình là dạng này, Tiêu Tiêu cũng vậy luôn!

“Cô nghỉ ngơi trước đi, Thanh Nhã cô tiếp tục! Lần này cô lại ngây ra mà quên mất lời thoại nữa, đợt sau sẽ lập tức thay đổi người, không cần đến nữa!”

Nguyễn Tình đắc ý nhìn Tiêu Tiêu một cái, quả nhiên đạo diễn Tề vẫn còn xem trọng cô ta, làm áp lực nhưng căn bản cũng không nói lời gì quá nặng, cho dù mình không tốt cũng sẽ được giữ lại.

Tiếng tăm của cô ta, mặc kệ thế nào đều lớn hơn nhiều so với Tiêu Tiêu, đạo diễn sao lại cam lòng để cô ta rời khỏi?

So sánh những cái đó, Tiêu Tiêu vẫn là nguy hiểm hơn….

Hừ, cho dù Tiêu Tiêu bám víu vào người phía sau Ảnh đế, cũng chưa chắc lợi hại như mình!

Tiêu Tiêu trầm mặc, gật đầu, nắm chặt trường kiếm trên tay, bước chậm đến bức rèm phía sau hậu trường.

Nguyễn Tình thấy cô đi qua, lạnh lùng nói bên tai Tiêu Tiêu: “ Bạn học cũ à, có cần tôi giúp cô nói tốt vài câu trước mặt đạo diễn để cho cô ở lại không?”

Tiêu Tiêu dừng bước, biểu cảm chuyển sang lạnh lùng, ánh mắt như mũi tên.

Nguyễn Tình hoảng sợ, bị ánh mắt lạnh giá của cô hù dọa đến nỗi lùi xuống hai bước, trừng mắt nói: “ Thái độ này của cô là sao đây, hiếm khi tôi có lòng……”

“ Câm miệng!” Tiêu Tiêu lạnh lùng phun ra hai chữ, không để ý đến Nguyễn Tình, cô xoay người rời đi.

Nguyễn Tình, nghiến răng nghiến lợi, con nhóc này dám coi cô ta thấp bé…..

Ngay sau đó, Nguyễn Tình nhìn Tiêu Tiêu đứng ở trước cảnh được bố trí, dường như bình tĩnh chặn lại thanh kiếm muốn ra khỏi vỏ, giá lạnh cứng rắn, lúc này cô ta mới hiểu rõ cô đã hòa nhập vào trong nhân vật từ lâu.

Trong tích tắc khi đi ra khỏi phòng nghỉ, Tiêu Tiêu chính là Thanh Nhã, Thanh Nhã chính là Tiêu Tiêu, một sát thủ “ vô huyết vô lệ”( không máu không nước mắt).

Nhìn nam chính tắm rửa, ánh mắt của nữ sát thủ không còn lộ ra vẻ si mê, mà là đông lạnh, giống như thợ săn đang chờ đợi con mồi lộ ra kẽ hở, chuyên tâm mà lạnh lùng, sắc đẹp trong mắt nàng không được giữ lại chút dấu vết nào.

Nam nhân khẽ động, chậm rãi đưa lưng về phía Thanh Nhã cúi đầu múc nước.

Cơ hội tốt!

Phía sau lưng không có cánh cửa nào mở, đúng là thời cơ ám sát tốt nhất, Thanh Nhã sao lại có thể bỏ qua?

Trong nháy mắt cô rút ra đoản kiếm trên lưng, không chút do dự phi thân xông đến.

Đáng tiếc nam nhân sớm đã có chuẩn bị, chỉ là dụ rắn ra khỏi hang!

Cánh tay dài duỗi ra dễ dàng bắt lấy Thanh Nhã, ném cô vào trong thùng tắm.

Hai tay Thanh Nhã bị hắn trói ở phía sau người, đoản kiếm lại vắt ngang trên cổ nàng, không thể cứu vãn, người thua làm giặc, ánh mắt của nàng vẫn bình tĩnh như trước, giống như đã sớm đoán được ngày này.

Thân là sát thủ, chung qui sẽ có một ngày thất thủ, Thanh Nhã cũng không có xót xa và ân hận, càng không có sợ hãi và tuyệt vọng, dù có cũng chỉ là giải thoát…. và sự tán thưởng thản nhiên….

Nam nhân này vậy mà có thể dùng một tay bắt mình, Thanh Nhã không thể không bội phục. Người trên giang hồ có thể làm được như vậy, tuyệt đối sẽ không vượt quá năm người!

“ Cắt___” Đạo diễn Tề lộ ra cái dáng vẻ tươi cười nhợt nhạt, với một cảnh này tương đối hài lòng : “ Đúng vậy, Thanh Nhã làm rất tốt, đi nghỉ ngơi trước đi, chuẩn bị cảnh tiếp theo.”

“ Vâng,” Tiêu Tiêu còn chưa đi ra từ trong nhân vật Thanh Nhã, tiếng trả lời lạnh như băng, mặt không chút biểu cảm mà từ thùng tắm ra ngoài

Chẳng qua là, gương mặt của cô từ từ đỏ lên.

Vừa rồi, cô cùng Chung Thụy mặt đối mặt gắt gao nằm cùng một chỗ, quần áo ướt đẫm sau đó càng trở nên mỏng hơn, đến nỗi có thể nhạy cảm mà cảm nhận được tim đập cùng cơ ngực rắn chắc của anh ta.

Ở trong nhân vật thì không có cảm giác gì, nhưng vừa mới đi ra, Tiêu Tiêu lại cảm thấy ngượng ngùng.

“Hắt xì hơi…” mới đi được vài bước, cô toàn thân ướt đẫm bị gió lạnh thổi qua, nhịn không được đánh một cái hắt hơi.

Đầu vai được người ta phủ thêm một cái khăn tắm lớn, phía sau truyền đến tiếng nói lười biếng của Chung Thụy : “ Chậm quá, muốn mình bị cảm sao?”

Tiêu Tiêu quấn chặt khăn tắm, lườm Chung Thụy chỉ mặc quần đùi bơi ở phía sau. Trên khăn tắm còn vương mùi nước hoa thường ngày của anh ta, cô có chút do dự có nên trả lại cho Chung Thụy hay không, để tránh thân trên trần trụi sẽ làm cho anh ta cảm lạnh mất.

Chung Thụy nhìn ra sự ngập ngừng của cô, không khỏi nở nụ cười: “Thế nào, muốn cùng tôi xài chung một cái khăn tắm sao?”

Tiêu Tiêu ngẩn ra, nghĩ tới lúc hai người cùng quấn trong chiếc khăn tắm, phải sít sao dựa sát vào nhau, cô lắc đầu ngay lập tức, bước nhỏ chạy đến phòng nghỉ thay ra bộ quần áo ướt sũng.

Tiêu Tiêu mới vừa đi ra, lại nghe thấy tiếng của đạo diễn Tề đang lên án Nguyễn Tình mạnh mẽ, khóe miệng cô khẽ nhếch, nở nụ cười hơi ác ý.

Nguyễn Tình cũng có ngày hôm nay, mấy năm xao nhãng việc diễn xuất, hiện tại rốt cuộc cũng nếm phải vị đắng chứ?

Từ góc độ của Tiêu Tiêu, còn có thể nhìn thấy trong mắt Nguyễn Tình tràn ngập lửa giận, nhưng lại mang bộ dạng giận mà không dám nói gì, rất hiếm thấy.

Đạo diễn Tề lại có thể làm cho vị tiểu thư cao ngạo này chịu thua? Hay là nói Nguyễn Tình còn có chiêu chờ đạo diễn ở phía sau?

Với tính cách có thù tất báo của Nguyễn Tình! Người này thật có khả năng sẽ làm như vậy.

Tiêu Tiêu vốn là muốn xem một chút Thanh Trà của Nguyễn Tình diễn cùng với Chung Thụy, xem ra Nguyễn Tình hoàn toàn không vượt qua cửa ải này được. Đạo diễn Tề thở gấp mà dằn lại cơn tức ,cho cô ta lời khuyên về vai diễn, về phần Nguyễn Tình tiếp thu được bao nhiêu cũng không biết được…

Cô nhếch môi cảm thấy không có gì thú vị, đang nghĩ có nên quay trở về phòng nghỉ hay không, liền thấy trợ lí cầm điện thoại đến cho đạo diễn Tề.

Hồi lâu, chỉ thấy vẻ mặt không vui của đạo diễn Tề.

“ Anh nói cái gì? Tôi không đồng ý…”

“ Đã hiểu!”

Đạo diễn Tề ngắt điện thoại, vẫy tay bảo mọi người tập hợp.

“Tuyên bố với mọi người một viêc, công ty đã quyết định đêm mai vào khung giờ vàng sẽ bắt đầu công chiếu bộ phim truyền hình này.”

Trong phim trường nổi lên một trận xôn xao, công ty lại làm trận chiến đột kích như vậy, phim truyền hình còn chưa quay xong, giai đoạn tuyên truyền còn chưa hoàn thành đúng thời hạn, thì vội vã công chiếu…… Lẽ nào còn có ẩn tình gì?

Đạo diễn Tề thở dài, ra hiệu bảo bọn họ im lặng: “ Bộ phim truyền hình vốn đang được chiếu tạm thời bị cấm, chúng ta vừa vặn là tiết mục phát sóng tiếp theo, chỉ có thể sắp xếp như vậy!”

Cũng may chỉnh lí của mười tập đầu cũng đã sắp hoàn thành xong! Nếu không đạo diễn Tề kiên quyết sẽ không đồng ý để bọn họ làm xằng làm bậy! Tuy nhiên, điều này không phải là chuẩn bị hủy hoại danh tiếng của đạo diễn Tề sao?

“Tiến độ bị xáo trộn rồi, chúng ta phải nhanh chóng quay xong nửa đoạn sau.”

Đến lúc chiếu phim, áp lực của đạo diễn và diễn viên lập tức gia tăng, tiến độ không thể tiếp tục kéo dài nữa, bọn họ chỉ có thể tăng tốc hoàn thành lại còn phải bảo đảm chất lượng…

Ánh mắt của đạo diễn Tề quét về phía Nguyễn Tình, hơi hơi nhăn mày: “ Thanh Trà tiếp tục, chừng nào cô quay xong cảnh này thì đêm nay chúng ta mới kết thúc công việc!”

Nguyễn Tình vẻ mặt không còn chút máu, Angel lại càng đen: Ngày mai, buổi chiều có một chương trình truyền hình, Nguyễn Tình lại phải lên sân khấu. Đêm nay nếu như quay không xong, phải sắp xếp thế nào đây?

“Đạo diễn Tề…” Angel làm ra dáng vẻ tươi cười muốn cầu xin, bị đạo diễn Tề không lưu tình mà phất tay cắt ngang.

“ Trừ phi cô ta không muốn vai này, bằng không đêm nay phải quay xong cảnh này.”

Nói đến đây, Angel cũng không giúp Nguyễn Tình tranh thủ thời gian được, chỉ cầu nguyện cô ta mau chóng đem cảnh này quay xong.

“ Cắt…”

“ Dừng!”

“ Làm lại một lần nữa”

“ Không được, làm lại!”

“ Cắt, cắt, cắt…”

Đạo diễn Tề nhìn mặt đồng hồ, đã 3 giờ sáng rồi, rõ ràng là phải làm suốt đêm, nhưng một cảnh này vẫn không qua được.

Trợ lí vội vàng tiến lên trang điểm lại, lớp phấn dày trên mặt Nguyễn Tình, cũng không che giấu được vẻ tiều tụy của cô ta.

Vào nghề được năm năm, ngoại trừ mới vừa bắt đầu vài tháng, sau đó con đường ngôi sao của cô ta cũng khá thuận lợi, có khi nào bị làm khó dễ đến mức nửa đêm nửa hôm còn không có thời gian ngủ?

Đạo diễn Tề căn bản là nhắm vào cô ta, nếu không thì sao vẫn không để cho cô ta qua được màn này?

Nguyễn Tình cau mày, một cảnh này cô ta rõ ràng đã rất chăm chú, sao mà từ đầu đến cuối vẫn không qua được?

Chung Thụy không có thời gian cùng Nguyễn Tình NG như vậy, từ sớm đã ở một bên ngồi nghỉ ngơi trên ghế dựa.

Anh uống một ngụm trà đậm, một đêm không ngủ, trên mặt mảy may không thấy một chút tiều tụy nào.

Quả nhiên là tố chất trời sinh nên làm nghề này……

Tiêu Tiêu sờ sờ mặt mình, cảm thấy khi cô quay về nhất định phải đắp một cái mặt nạ, để tránh kém hơn Chung Thụy.

“ Nhìn ra được điều gì rồi?” Chung Thụy ngồi sát lại gần Tiêu Tiêu thấp giọng mở miệng.

Tiêu Tiêu sững sốt, thấy anh nghiêng người nhích lại gần, gần như là kề sát lỗ tai mình mà nói vậy. Cô không khỏi xê dịch ra ngoài một chút, cũng theo đó nhỏ giọng nói: “ Hình tượng của Thanh Trà rất phù hợp với Nguyễn Tình, tính tình cũng tương tự, tôi nghĩ cái cô ta thiếu chính là ánh mắt.”

Chung Thụy khẽ gật đầu, diễn xuất của Nguyễn Tình cũng có gì đáng ngại, bất kể tính tình bản thân cùng giơ tay nhấc chân cũng không có vấn đề gì, đáng tiếc trong cặp mắt kia lại thiếu mất vẻ thu hút.

Nhất là theo thời gian qua đi, trong con mắt kia sự phẫn hận cùng không cam lòng càng ngày càng dữ dội, cùng với Thanh Trà cách càng ngày càng xa.

“ Tiền bối Chung không định đi giúp cô ấy một chút sao?” Tiêu Tiêu ngậm ống hút, uống trà sữa. Nếu mà Chung Thụy không mở miệng để Nguyễn Tình bị ép buộc làm đi làm lại nhiều lần, đoán chừng đến ngày mai cô ta cũng chưa quay xong.

Lẽ nào bọn họ cũng phải ở trong phim trường dây dưa theo nữa?

Chung Thụy nắm tay của Tiêu Tiêu, nghiêng đầu, khóe miệng cong lên, trong mắt ý cười dào dạt: “ Cô ta không phải là em, vì sao tôi phải giúp cô ta?”

Tay của Tiêu Tiêu rất nhỏ, không giống các ngôi sao nữ bình thường, thon dài xinh xắn, móng tay cũng không có trang trí gì, trắng noãn lại có chút thịt, cầm êm êm rất thoải mái.

Tiêu Tiêu bị anh làm cho hoảng sợ, vội vàng nhìn lướt qua tứ phía, may là hai người bọn họ ở trong góc tối, hầu hết lực chút ý đều ở cảnh bố trí bên kia, lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm, trừng Chung Thụy một cái: “ Tiền bối, ở nơi đông người không nên lôi kéo như vậy!”

Cô muốn rút tay về, lại bị Chung Thụy cầm chặt!

“ Chỉ có hai người chúng ta ở chỗ này, tại sao không lôi kéo được?”

Tiêu Tiêu cứng lại, nhất thời bị nghẹn đến nỗi không nói ra lời!

“Cảnh ban nãy, em biểu hiện rất khá, đã từng nhìn qua rồi sao? ( ý anh Thụy là chị Tiêu nhìn cảnh nam tắm lần nào chưa ấy) Chung Thụy thấy cô tức giận mà rút tay về, vô tình nhíu mày, ý cười trong mắt anh càng sâu.

“ Không có,” Tiêu Tiêu nghi ngờ mà nhìn anh ta chăm chú, cảnh mới nãy có cái gì sao?

Dù sao cô vẫn cảm thấy trong câu nói của Chung Thụy có hàm ý gì đó, làm cho cả người cô nổi da gà đều dựng thẳng lên.

Chung Thụy chậm rãi đứng lên, bóng dáng to lớn đưa lưng về phía ánh sáng nên nhìn không rõ nét mặt : “Như vậy, chờ đến lúc được chiếu ra, nhìn kỹ một chút.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.