Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương

Chương 115




“Cậu có thể nhìn thấy sắc quỷ?”

Tôi kinh ngạc hỏi cô ấy.

An bình lắc đầu, con mắt híp híp, hướng phía phương hướng sắc quỷ tới gần chút, cái mũi run lên, nhướng mày, tay vừa nhấc liền muốn hướng phía sắc quỷ sờ soạng, chỉ thấy sắc quỷ lập tức vọt đến một bên khác cạnh tôi.

Tôi biết, An Bình khẳng định là không nhìn thấy dáng vẻ sắc quỷ, nhưng cô ấy có thể dựa vào khí tức đến cảm giác, nơi nào có linh hồn.

Dù sao, cô ấy không phải âm dương nhân, tuy nói tu vi khu quỷ sư đi lên, con mắt tự nhiên có thể nhìn thấy hồn thể, nhưng vẫn như cũ không bằng thuần Âm Dương Nhãn tự nhiên. Đọc truyện nhanh nhất tại Tamlinh247.com

Giồng như tôi, tôi là bởi vì trấn quỷ khiến trong thân thể cùng sắc quỷ phát sinh cộng hưởng, có tiểu gia hỏa, tôi mới dần dần bắt đầu có thể nhìn thấy quỷ hồn.

Nhưng tôi không hề giống người có Âm Dương Nhãn trời sinh, có thể nhìn thấy tất cả hồn phách tồn tại ở dương gian.

Mới bao nhiêu thời gian, An Bình liền có thể có năng lực như vậy!

Quả nhiên, trong cơ thể của cô ấy có huyết mạch An gia gia, cha mẹ của cô ấy, tại một phương diện nào đó, nhất định kế thừa thiên tư từ mấy trưởng bối trong nhà.

Trong lòng tôi vì An Bình cảm thấy cao hứng, quay đầu nhìn về phía sắc quỷ, kích động nói: “An bình cũng sẽ khu quỷ, về sau anh không có ở đây, cô ấy cũng có thể bảo vệ em”!

Sắc quỷ sờ lên đầu của tôi, thản nhiên nói: “Còn kém xa lắm “.

Anh không có hiện thân, nhưng thanh âm lại thiết thực truyền vào trong lỗ tai An Bình, chỉ gặp hai gò má cô ấy đỏ lên, hiển nhiên là bị tức, không phục kêu lên: “Ta vừa mới bắt đầu học, ngươi tin hay không, không bao lâu, ta liền có thể đuổi kịp An Trạch, tương lai, ta nhất định sẽ vượt qua gia gia”!

Tôi nghe được sắc quỷ nói như vậy, nhịn không được giật giật ống tay áo của anh, trừng mắt liếc một cái: “ anh đi đi”!

“Mình không muốn hắn đi, lão công của cậu nói không sai,mình đích xác còn kém xa lắm, nhưng chỉ là hiện tại, cũng không phải tương lai!” Đọc truyện nhanh nhất tại Tamlinh247.com

An bình có cốt khí nói, sắc quỷ lúc đang nghe cô ấy nói ba chữ ‘lão công cậu’ trong mắt sau mặt nạ lóe ra một đạo ý cười, nguyên bản khí thế hùng hổ doạ người cũng thu hồi đi không ít.

Câu nói này thật đúng là phù hợp tính tình An Bình.

Tôi bị lời của cô ấy cổ vũ đến, sắc quỷ nói cho tôi biết, tiểu gia hỏa còn đang trong bụng của tôi trưởng thành, không có dư thừa sức mạnh cho tôi dùng, nói cách khác, tương lai không lâu sau, tôi cũng có thể dựa vào chính mình, bảo vệ mình, không chịu đến tổn thương.

Âm phủ tồn tại, có thể nói chính là vì phục vụ dương gian, vì đem những linh hồn kia tìm một chỗ dàn xếp.

Hắc Bạch Vô Thường bọn họ, mỗi ngày đều đang bận bịu hồn xiêu phách lạc, mà tôi, tôi chẳng những là thê tử sắc quỷ, đối với âm phủ tới nói, tôi cũng là vương hậu.

Ở một mức độ nào đó, nhiệm vụ của tôi là giúp một số linh hồn dương gian bất lực thực hiện mong muốn của họ và đưa họ trở lại âm giới..

Người công nhân không đầu này, ngay tại trên công trường bên cạnh chúng tôi, bởi vì bên ngoài vây quanh một vòng tường vây rách rưới, tôi không cách nào nhìn thấy tràng cảnh bên trong.

Sắc quỷ tựa hồ là đã sớm biết mục đích tôi tới nơi này, một mực đứng bình tĩnh ở một bên, không lên tiếng.

Chúng tôi cùng hướng phía phiến cửa lớn sắt lá màu xanh ngọc kia đi đến, nửa đường, tôi còn hỏi sắc quỷ, sự tình gần nhất ở hoàng cung.

Tôi cũng không có bỏ qua dáng vẻ An Bình vểnh tai, tập trung tinh thần nghe lén mà nín cười.

“Xử lý gần ổn rồi, mấy tên quỷ quan dụng ý khó dò kia, ta đã đem bọn hắn đặt ở âm lao tầng thấp nhất, cùng đám đại quỷ môn quan hung ác kia một chỗ”.

Tôi chỉ là nghe anh nói, liền không nhịn được dựng hết lông lên.

Thời điểm tôi còn đang tu dưỡng ở hoàng cung, Bạch vô thường có cùng tôi nói âm lao qua âm phủ, nơi đó chia sáu tầng, mỗi một tầng cai quản đều là đẳng cấp ác quỷ khác nhau.

Có một số khu quỷ sư hoàn toàn không cách nào khu trừ khí tà ác, là âm phủ phái Âm sai đến hiệp trợ, cưỡng ép mang về âm phủ, bọn chúng sớm đã không còn nhân tính, là thứ triệt để ác ma, đành phải đưa chúng nó nhốt tại trong âm lao.

Nghe nói, tại tầng dưới chót nhất, cũng chính là tầng thứ sáu âm trong lao, liền phong ấn thủ phạm sau đại chiến âm phủ, kẻ cầm đầu lạc bại, nghe nói bị sắc quỷ cùng một đám thiên thần liên hợp lại, mới đánh trọng thương nó, đưa nó thành công trấn ép tại đây.

Những quỷ quan môn kia, bị giam tại tầng kia, cái này cùng tử hình không khác nhau chỗ nào.

Sắc quỷ có chút xoay người, tiến đến bên tai của tôi, nhỏ giọng nói: “Nàng còn nhớ rõ ngày đó, ta đột nhiên xuất hiện, đưa nàng…… trước đó, ta chính là đang thẩm vấn những cái lũ súc sinh kia”. Đọc truyện nhanh nhất tại Tamlinh247.com

Mặt của tôi cọ một chút đỏ lên, khí tức lạnh buốt của anh không ngừng mà phun ra bên tai của tôi, ngứa ngáy.

Cái này còn không phải trọng điểm! Nhiều nhất làm cho tôi cảm thấy xấu hổ chính là, nửa câu đầu anh nói!

Anh còn có mặt mũi xách chuyện này ra! Tôi còn đang suy nghĩ, anh khi đó làm sao đột nhiên xuất hiện, ngay trước mặt Bạch vô thường, đem tôi bắt tiến gian phòng, làm loại sự tình xấu hổ kia!

Thật sự là quá không muốn mặt mũi nữa mà!

Tôi lập tức hai tay che lỗ tai, nửa câu anh nói sau tôi cũng chỉ nghe một nửa, vẫn là dưới tình huống đang thất thần, tôi vội vàng che lỗ tai, đuổi kịp An Bình đi ở phía trước.

Ai ngờ, cô ấy như cái vô sự người, vỗ vỗ bờ vai của tôi, một mặt giống như là bộ dáng hiểu ngươi ta, thấm thía nói với tôi rằng, lời nói bên trong còn mang theo một chút vị chua.

“Ta hiểu, ta hiểu, ta sẽ không quấy rầy các ngươi.”

“mình không phải ý tứ này nha.”

Tôi bị cô ấy huyên náo dở khóc dở cười, mím môi trừng mắt liếc sắc quỷ, lại liếc qua An Bình, dùng ánh mắt truyền lại lời nói.

“Nhìn xem anh! Đều là anh a, giờ này lại lôi chuyện này ra nói!”

Ai ngờ sắc quỷ còn giả bộ như không thèm để ý chút nào, thật sự là kém chút không làm tôi tức chết.

Tôi xem như nhìn thấu sắc quỷ! Có một mộ mặt dày, vốn cho là cái tên sắc quỷ, hiện tại tôi mới chính thức hiểu rõ đến, anh rất xấu bụng, từ khi tôi cùng anh quan hệ càng gần chút về sau, anh càng là không chút kiêng kỵ đùa giỡn mình.

Mỗi lần đều đem tôi tức gần chết. Đọc truyện nhanh nhất tại Tamlinh247.com

Nhưng là, dù vậy, tôi vẫn như cũ thích…… Không, thậm chí có thể nói là yêu.

Yêu muốn chết.

Chúng tôi đi tiến phiến cửa sắt, tôi liếc mắt liền thấy được ở bên trong chẳng có công nhân Không đầu nào, trên công trường khắp nơi đều là các công nhân mặc quần áo lao động, đầu đội mũ màu vàng đang làm công việc.

Bọn họ quần áo phần lớn bị phơi thành màu đồng cổ, sau lưng có chút còng, cánh tay tráng kiện chống ra dưới lớp quần áo, thân thể rắn chắc có thể so với những người đàn ông khỏe đẹp cân đối.

Có người hai tay để trần, trên cổ vắt ngang một đầu khăn lông màu trắng, mồ hôi đầm đìa quơ công cụ, công việc rất vất vả, một khắc đều không có dừng lại.

Còn có mấy người xem xét qua liền biết, bộ dáng không giống như là công nhân bình thường, trong tay cầm một khối gậy, trên thân quần áo lao động không có nhiễm phải một chút xíu bùn nhão, hiển nhiên chính là quản đốc công nhân.

Sự xuất hiện của chúng tôi, khiến mấy công nhân cách khá gần dừng việc làm trong tay, trong đó một người đàn ông nhìn tuổi tác tương đương chùng tôi chạy tới, đầu tiên là xoa xoa mặt mũi tràn đầy mồ hôi, nhiệt tình nói: “Các ngươi đến công trường chúng ta là có chuyện gì sao?”

Ai ngờ, cử động của hắn cùng nhanh liền bị quản đốc bên cạnh thị sát một cái bắt được, nam nhân kia có vẻ lung túng.

Tôi cảm thấy mười phần không thoải mái.

Nói khó nghe chút, cay con mắt, còn cay trái tim.

Tướng mạo đốc công xấu xí đến không có cái gì trở ngại, chủ yếu là hắn chẳng những xấu, thần thái cũng là cực kì xấu xí, càng đem hình tượng hắn mười phần thấp kém làm nổi bật lên đến.

“ Này! Ngươi đang lười biếng cái gì! Nhanh đi làm công cho ta việc! Bằng không lão tử cắt tiền lương của ngươi!”

Con mắt tôi nhíu lại, chú ý tới cái nhiệt tình trên mặt tiểu ca này, xẹt qua một tia oán hận cùng không cam lòng, chỗ cơ bắp quai hàm hung hăng căng thẳng.

Thân thể của anh ta đang run rẩy, răng phát ra tiếng vang kẽo kẹt, anh ta giống như là muốn cắn nát hàm răng, cố nén phẫn nộ.

Tôi gặp tên đốc công khac cầm một cuốn ghi chép đi tới, đối với công nhân tiểu ca bận bịu này mỉm cười nói:” Ngươi đi công việc trước đi”. Đọc truyện nhanh nhất tại Tamlinh247.com

Đốc công mặt dài hình dáng xấu xí, hơn nữa tôi chú ý tới hắn khi nhìn đến An Bình về sau, trong mắt xẹt qua một đạo quang mang háo sắc tham lam, cho dù rất nhanh giấu ở đáy mắt, nhưng vẫn là bị tôi nhạy bén bắt được.

Muốn giấu diếm qua con mắt của tôi?

Tôi tự nhận mình giác quan thứ sáu cực mạnh, người cũng mười phần mẫn cảm, dù sao cũng so với người thường phải cảm nhận được nhanh chút biến hóa trong lòng người khác.

Nhìn thấy ánh mắt dâm đãng của hắn một mực rơi vào trên thân An Bình, tôi đã cảm thấy buồn nôn không thôi.

Giờ phút này, tôi xem như triệt để tin tưởng bình luận ở trên bài viết tôi đã đọc.

Có thể có dạng đốc công này, hắn chẳng những nghiền ép công nhân không nói, còn uy hiếp bọn họ, không cho bọn họ tiền lương.

Bên trên đưa tin sự cố tai nạn lao động, cũng có lý do nói thông được!

“Hai vị tiểu cô nương tới nơi này làm gì, nơi này bản như thế, chúng ta không bằng qua bên kia văn phòng ngồi xuống, uống trà tâm sự, thế nào?”

Hắn lộ ra một ngụm răng vàng, trong dạ dày tôi lại là một trận bốc lên.

Tôi hiện tại bắt đầu đau lòng như nếm qua đồ ăn hỏng, tôi thật sợ chờ chút một chút không cẩn thận, cho phun ra.

“Vị thúc thúc này, tôi muốn đi vào ngồi một chút thì không cần, ngay ở chỗ này nói đi”. An bình trấn định tự nhiên, tôi có thể nhìn ra trong ánh mắt cô ấy để lộ ra chi tình chán ghét, nhưng cô ấy thế mà chịu đựng.

Tôi còn tưởng rằng, với tính tình cô ấy đã sớm nổ tung đi.

“Tiểu cô nương dung mạo thật là xinh đẹp, liền làm theo cô nói là được rồi”. Đốc công sắc sắc cười hắc hắc.

Trong lòng tôi không khỏi cảm thán, rõ ràng đều là sắc, sắc quỷ làm ra liền cực kì yêu mị, mang theo sức mê hoặc trí mạng, thế nhưng vì sao nam nhân ở trước mắt lại chỉ làm cho lòng người sinh buồn nôn?

Đang lúc tôi nghĩ đến, sắc quỷ nhẹ nhàng bóp một chút vành tai của tôi, tôi ghé mắt, nhìn thấy sau mặt nạ trong hai con ngươi mang theo bất mãn, tôi lập tức kịp phản ứng, đặt mình làm chuyện ngu xuẩn.

Tôi vậy mà đem sắc quỷ cùng với kẻ bất nhập lưu hạng đặt chung một chỗ so sánh, mình cũng điên rồi mà.

Tôi vội vàng xích lại gần hắn, thấp giọng nói xin lỗi.

Ai ngờ, sắc quỷ cúi người, mang theo mặt nạ mặt xích lại gần tôi, dưới mặt nạ bờ môi cong lên, trong lời nói mang theo ý cười: “Hoa nhi thích vi phu’ Mị hoặc’, về sau vi phu cần phải càng thêm hết sức lực.”

Tôi suýt nữa phát nộ, hung hăng đạp anh một cước.

Hiện tại là lúc nào, còn nói những lời này!

“Chúng ta đến đây, chính là muốn hỏi một chút chuyện này. An bình giơ tay lên cầm điện thoại, sẽ thấy tin tức đầu đề chỉ cho hắn nhìn, nói, là trên công trường này phát sinh sự tình có phải không”?

Lần này, gã đốc công trên mặt cứng lại, sắc mặt lập tức đen xì, trong mắt mang theo hung quang, nhìn tôi cùng An bình


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.