Đêm Đông Cung

Chương 4




13.

Trong xe ngựa im lặng quá.

Thái tử hay Hoắc Yến, chậm rãi kể lại câu chuyện du hành thời gian của mình sau tai nạn.

Ở thời hiện đại, Hoắc Ngôn là nam diễn viên đỉnh lưu do tôi đích thân phát hiện và giới thiệu, anh ấy vừa đoạt giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất năm nay.

"Tôi ch ế t rồi à?"

Tôi ghé vào trên chiếc bàn thấp hỏi:

Hoắc Yế nhấp một ngụm trà và lắc đầu:

“Sau vụ tai nạn xe hơi, cô đã rơi vào trạng thái thực vật, giờ vẫn đang nằm trong bệnh viện.”

“Sau khi tôi xuyên qua, tôi đã bị ràng buộc hệ thống đăng cơ, hệ thống nói với tôi chỉ cần chúng ta lên ngôi, chúng ta có thể quay trở lại."

Sau một hồi trò chuyện, chúng tôi đã đạt được thỏa thuận.

Việc chúng ta phải làm bây giờ là đưa Hoắc Yên lên ngôi.

Khi đến gần Đông Cung, tôi chợt nhớ đến cái đêm ở bể suối nước nóng, có chút xấu hổ:

“Khi nào thì anh biết đó là tôi?”

Hoắc Yến quay mặt đi một cách không tự nhiên và ho nhẹ.

"Sau khi tỉnh dậy sau cơn hôn mê, tôi muốn gi ế t cô, nhưng tôi lại nhìn thấy hiệp sĩ lợn được vẽ trên giấy để bàn."

"..."

Đó vốn là một bức vẽ tôi định dùng để mắng hoàng tử, không nghĩ nó làm cho tôi và Hoắc Yến nhận ra nhau.

GGBond thật hữu dụng!

GGBond: Bộ phim hoạt hình "GG Bond: Xứ Sở Kẹo Mút" xoay quanh hành trình chú lợn siêu nhân GG Bond giúp đỡ cô bé Jixiang trở về nhà sau khi cô vô tình đi lạc vào Thế giới Viễn tưởng.

Sau khi vào Đông Cung, một hàng cung nữ và thái giám đứng hai bên, kinh ngạc nhìn tôi đi theo thái tử.

Trong ánh mắt họ hiện lên sự ngưỡng mộ khó tả.

Ngay cả đại thái giám của Đông Cung cũng dịu lại thái độ và kính cẩn gọi ta là Dạ thái giám.

14.

Mấy ngày nay, tôi đã nghe thấy không biết bao nhiều lời bàn tán, nói rằng mình có phúc khí gì đó có thể hấp dẫn thái tử.

Tôi phẩy tay lia lịa mỗi khi nghe thấy nó.

Không hẳn đâu!

Nhưng không thể không nói chính là để Hoắc Ngôn trở thành diễn viên xuất sắc nhất chỉ sau vài năm không đơn giản như vậy nếu như anh ấy không có tài năng gì cả.

Khi còn là một diễn viên, anh ấy hàng ngày chạy khắp nơi xử lý các công việc của chính phủ, bận rộn đến mức chân không bao giờ chạm đất, vì vậy bây giờ làm thái tử cũng rất thành thạo trong công việc của mình.

Khiến người khác rất khó tìm ra sai lầm được.

Hoắc Yến rất tốt với tôi, cho tôi cả ngày ở Đông Cung ăn uống ch ờ ch ế t.

Điều ấn tượng hơn nữa là nhờ sự giám sát của Tần Tứ trong việc sửa sách, chương mới nhất của "Đông Cung dạ khuyết" ngày càng trở nên nổi tiếng sau khi phát hành.

Tục truyền nói, chuyện xấu giữa thái tử và nhiếp chính vương đã lan truyền cả trong và ngoài hoàng cung.

Nhiếp chính vương dũng cảm và lạnh lùng x thái tử hiền lành ôn nhu rất được lòng dân chúng.

Mỗi khi họ cãi nhau trong triều đình, mọi người đều cười và khen ngợi họ thật là tình lữ hiếm thấy, nói rằng đây là một cặp vợ chồng thực sự đang cố gắng tránh bị nghi ngờ.

Để đưa Hoắc Yến lên ngôi, tôi đã sử dụng chiêu tiếp thị tổng hợp của ngành giải trí để tạo đà cho thái tử.

Là người quyền lực nhất triều đại chỉ sau hoàng đế, nhiếp chính vương, bất kể sự việc là đúng hay sai, chỉ cần bị ràng buộc thì tài nguyên sẽ bị lệch hướng.

Rốt cuộc không ai dám máu trước mặt hai vị cao thủ thực sự để hỏi xem đó là đúng hay sai.

Có một thời gian, đảng phái của Hoắc Yến nhận được sự ủng hộ của nhiều quan chức.

Đây là sự lăng xê.

Việc tôi sống ở Đông Cung, ăn uống chờ ch ế t đã khiến mẹ ruột của hoàng tử, đương kim hoàng hậu cảnh giác.

Các mama trong cung đưa tôi đến cung Phượng Nghi để thẩm vấn.

Tôi nghe được từ những người thị nữ của mình rằng hoàng hậu đang có ý định gi ế t tôi.

Thái tử có thân phận quá cao quý đến mức không thể chung sống với thái giám.

Tôi hồi hộp chờ đợi Hoắc Yến quay lại và cứu tôi trên đường đi, nhưng tôi đã bị đánh bất tỉnh khi đi ngang qua vườn Thượng Uyển.

15.

Khi tỉnh lại lần nữa, tôi đã nằm trên nền đất lạnh lẽo.

Thấy động tác của tôi, có người giơ chân đá tôi, lớn tiếng nói:

"Mẫu phi, tiểu An Tử tỉnh rồi."

Tôi xoa xoa phần sau đầu nhức nhối, ngước mắt nhìn lên người phụ nữ quyến rũ ngồi trên ghế chính.

Tần Tứ ngồi bên cạnh uống trà mà không nhìn tôi.

Chỉ trong vài giây, đầu óc tôi hoạt động rất nhanh, người đá tôi chắc chắn là nhị hoàng tử đang tranh giành với thái tử.

Người ngồi cạnh chắc chắn là chị gái của Tần Tứ, Hâm quý phi hiện tại.

Nếu không có hắn thì Hâm quý phi và Nhiếp chính vương quả thực là cùng một mẹ, và họ rất giống nhau.

"Tiêu An Tử, không uổng công bổn cung đưa ngươi vào cung. Gần đây ngươi đã làm rất tốt."

Hâm quý phi điềm nhiên mỉm cười.

Lúc này tôi mới hiểu toàn bộ câu chuyện về việc một người phụ nữ có thể vào cung làm thái giám như thế nào.

Tất cả chuyện này hóa ra là sự sắp đặt của Hâm quý phi.

Vốn sự hiện hữu của tôi chỉ là một nước cờ nhằm hạ bệ thái tử.

"Đến đây, bổn cung nhìn ngươi một chút."

Hâm quý phi nắm lấy tay ta trìu mến khen ngợi:

"Bây giờ ngươi càng ngày càng hấp dẫn, khó trách thái tử bị ám ảnh bởi ngươi và không ngừng theo đuổi."

Tôi cúi đầu và không nói gì.

Tần Tứ không hiểu hừ một tiếng, đứng dậy rời đi.

"Ta mệt rồi, chúng ta về cung trước đi."

Thấy Tần Tứ rời đi, Hâm quý phi cười nịnh nọt:

"A Tứ là một đứa trẻ phóng khoáng, không thể chịu được sự sắp đặt, tính toán này."

"Đây là lần đầu tiên bổn cung cho gọi ngươi kể từ khi ngươi vào hoàng cung. Ngươi không cần thiết phải câu nệ như vậy."

Tôi bối rối nói: "Không phải hoàng hậu cho gọi thần sao?"

Nhị hoàng tử kiêu ngạo, cười nói: “Nếu trên đường không phải mẫu thân và thê thiếp của ta bắt cóc ngươi, sao lại dụ được thái tử đến đây?”

“Tất cả những gì ngươi phải làm là ngoan ngoãn nghe lời cùng thái tử hợp phòng."

"Hạ gục thái tử trong một đòn. Ta liền hứa cho ngươi một đời vinh hoa phú quý."

16.

Khi tôi được mama đưa đến một thiền điện trong ngự hoa viên, tôi nghe thấy Hâm quý phi ở ngoài tường đang hỏi về hành trình của hoàng đế.

Bây giờ xem ra bọn họ dự định để hoàng đế bắt quả tang thái tử tằng tịu với một thái giám, xác nhận tin đồn thái tử đồng tính, khiến hoàng đế nổi giận và ph ế truất.

Ngay khi bước vào sảnh đường, tôi đã nhìn quanh tìm cách trốn thoát.

Nhị hoàng tử trước cửa ra lệnh:

"Nếu thái tử đã hôig cung, liền lộ ra chút dấu vết nào đó cho hắn tìm tới."

Bây giờ Hoắc Yến đã biết được tin tức tôi đã bị bắt đi, hắn nhất định lo lắng, nếu tới đây, hắn sẽ dễ dàng rơi vào bẫy của nhị hoàng tử.

Tiếng động bất thường mà tôi tạo ra trong phòng đã thu hút sự chú ý của nhị hoàng tử.

Anh ta đẩy cửa, giơ chân lên đá vào ngực tôi khiến tôi ngã xuống đất.

"Còn muốn chạy trốn?"

"Ngươi không sợ ta vạch trần ngươi và Hâm quý phi sao?"

Nhị hoàng tử rất kiêu ngạo:

"Bị vạch trần? Thái giám Tiêu An Tử cùng thái tử có mối quan hệ bất chính, chính là thái tử sợ mọi chuyện bại lộ, giết chết tiêu hủy chứng cứ, liên quan gì đến ta, cùng mẫu thân và thê thiếp?”

Cơn đau ở ngực khiến tôi không thể đứng thẳng được.

Cánh cửa lại đóng lại, tôi cuộn tròn trên mặt đất, cố đứng dậy nhưng không thể làm gì được. Ý thức của tôi có chút mơ hồ, nửa tỉnh nửa mơ hình như nghe thấy giọng nói của Tần Tứ, hình như cũng nghe thấy giọng nói của Hoắc Yến.

Bỗng dưng xa rồi chợt gần


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.