CHƯƠNG 221: HẬN Ý TRONG MẮT
CHƯƠNG 221: HẬN Ý TRONG MẮT
Theo tiếng gọi của Trương Ngọc Dung, tôi bước vào phòng ngủ, sau đó tôi thấy Trương Ngọc Dung mặc bộ đồ lụa ren đen, dây đeo tất và vớ đen. Làn da mỏng manh lộ ra qua tấm vải đen, đó thật sự là cám dỗ mạnh mẽ nhất trên đời.
Giờ phút này, cô xinh đẹp quyến rũ tựa như một yêu tinh tuyệt thế, khiến lòng người dâng trào, không kìm được. Mặc dù tôi đã chiến nhau với Thư Hiểu Cầm gần như cả đêm qua, nhưng bây giờ ham muốn bùng nổ, làm tôi có ý muốn đè cô ấy dưới mình mạnh mẽ tàn phá.
"Ông xã, ngoại trừ chỗ đó, hôm nay anh muốn chơi thế nào, em sẽ chiều anh hết."
Trương Ngọc Dung rất nhút nhát, như một bông hoa trong nụ, vẻ quyến rũ đầy e thẹn.
Kiểu quyến rũ này khiến cô trông càng lúc càng mê hoặc, gợi cảm.
Bên cởi quần áo bên đi về phía trước, khi đi đến trước giường lớn, quần cũng vừa rơi trên mặt đất.
Dạng hai chân ra, tôi trực tiếp leo lên trước thân hình xinh đẹp của Trương Ngọc Dung, giữ lấy đôi chân nhỏ nhắn, trắng hồng của cô ấy với đường cong hoàn hảo và một mùi thơm nhẹ.
"Trước đó em đã dùng hoa tươi để tắm rửa qua..."
Cô ấy nhẹ nhàng giải thích, nhưng lời giải thích này nghe như một loại quyến rũ vào lúc này, như thể nó đang thúc giục tôi nhanh lên
Xoay người, tôi nhẹ nhàng vuốt ve và hôn, cho đến khi cơ thể mềm mại của cô ấy dần dần vặn vẹo, cái miệng nhỏ nhắn quyến rũ không ngừng kêu “ngứa”…
Sau gần nửa tiếng, với sự giúp đỡ nhau của tôi và cô ấy, chúng tôi cùng lúc lao đến thiên đường tình yêu.
Tôi ôm cô vào lòng, ngực áp vào tấm lưng mịn màng của cô, tôi đưa hai tay ra vuốt ve nhẹ nhàng làm cô lại hét lên.
"Ngọc Dung , anh rất muốn đi vào. Trên đời này không có thân thể nào khác có thể mê người hơn, hấp dẫn hơn em, làm anh có thể từ bỏ tất cả để có được."
Trong lời nói ấm áp, tôi nhẹ nhàng liếm thuỳ tai của cô ấy, cái vuốt ve của tôi càng trở nên dịu dàng và trìu mến hơn, điều này khiến cô ấy hết lần này đến lần khác say mê, bản thân cũng khó mà kìm lòng được.
"Ông xã à, anh đừng làm nữa. Em sợ em không nhịn được, giờ em sẽ cho anh, em cầu xin anh được không, nếu anh đã thích em rồi, thì đợi khi anh trở về trong vinh quang, khi đó em tự tặng mình cho anh. Em tin anh có thể làm được, và sẽ sớm thôi ..."
Trương Ngọc Dung đã cầu xin rất nhiều, tôi biết bây giờ cô ấy đang rất muốn, đừng nói cô ấy, dù là người phụ nữ với tính cách lạnh lùng, trải qua khiêu khích của tôi, nhất định sẽ trở nên điên cuồng.
Nhưng tôi hiểu suy nghĩ của cô ấy, tôi cảm ơn cô ấy đã lo lắng cho sự an toàn của tôi, vì vậy tôi đã buông cô ấy ra, hy vọng rằng một ngày nào đó tôi thực sự chiếm được cô ấy trong tương lai.
Đúng lúc này, Tưởng Lâm và Cố Diệu Hà quay trở lại. Thật trùng hợp, cửa phòng ngủ không đóng nên cả hai đều thấy cảnh Trương Ngọc Dung mơ màng gợi cảm đang ngồi trong vòng tay tôi.
Cố Diệu Hà thì tốt hơn, dù sao thì tôi cũng đã làm chuyện đó với cô ấy nhiều lần rồi, nhưng Tưởng Lâm thì thảm rồi, cô ấy là gái trinh tiêu chuẩn. Cảnh say đắm giữa tôi và Trương Ngọc Dung khiến mặt cô ấy đỏ bừng ngay lập tức, sau đó quay người đi ra ngoài.
"Hình như còn đồ ngoài xe, tôi ra ngoài một lát."
Cố Diệu Hà bối rối quay đầu lại và định bỏ đi, nhưng Trương Ngọc Dung đã hét lên.
"Hà Hà, lại đây cùng hầu hạ ông xã của chúng ta nào."
Cố Diệu Hà trông rất xấu hổ, mặc dù cô ấy biết Trương Ngọc Dung là người phụ nữ của tôi, mặc dù cô ấy biết rằng tôi có nhiều phụ nữ, nhưng rõ ràng cô ấy đã không tính đến việc phục vụ tôi với những người phụ nữ khác.
"Nhưng, nhưng tôi..."
Tôi không cho cô ấy nhưng nhị gì nữa, tôi bước ra khỏi giường, bế cô ấy lên giường lớn.
Ngay sau đó, không cần tôi ra tay, Trương Ngọc Dung cởi bỏ quần áo của cô, thậm chí còn nhân cơ hội bôi dầu vào vòng một hoàn hảo cho đến khi Cố Diệu Hà khẽ ậm ừ.
"Ông xã, em sẽ giúp anh vuốt ve cô ấy."
Trong sự vùng vẫy bất lực của Cố Diệu Hà, Trương Ngọc Dung dựa vào phía trước săn chắc và đầy đặn của cô, rồi thè chiếc lưỡi hồng hào. Không cần phải nói thêm về sức mạnh của chiếc lưỡi nọ, dưới tốc độ 240 nhịp một phút, cho dù là thần tiên cũng chịu không nổi, huống hồ Cố Diệu Hà lại là một mỹ nữ dâm đãng như vậy.
Trương Ngọc Dung nằm sấp sau Cố Diệu Hà, tôi quỳ xuống sau Trương Ngọc Dung, nhẹ nhàng ưỡn cặp mông thơm tho căng tròn của cô ấy, thỉnh thoảng va chạm vào vùng nhạy cảm nhất trên cơ thể mỏng manh của cô ấy, khiến để cô ấy rên rĩ liên tục.
Giờ phút này, Cố Diệu Hà dưới thân càng là kêu gào, khuôn mặt quyến rũ tràn đầy đau đớn cùng điên cuồng, ngay cả đôi tay trắng như ngọc kia cũng không nhịn được ôm trọn bộ ngực của Trương Ngọc Dung, khiến Trương Ngọc Dung rên rĩ đến mất giọng, cơ thể quằn quại.
Việc hai người họ yêu nhau lắm cắn nhau đau khiến tôi say như điếu đổ.
Mười phút sau, Trương Ngọc Dung không nghĩa khí mà xuất ra, sau đó Cố Diệu Hà, người đang trong cơn điên cuồng, tìm đến tôi.
Trương Ngọc Dung vặn vẹo eo như một con rắn bên cạnh, đôi tay thon thả và trắng nõn xoa nhẹ trên cơ thể của mình, vẻ mặt đầy mơ màng, trong khi Cố Diệu Hà tự giác tách đôi chân mảnh mai ra mà chờ đợi tình yêu đến.
"Hà Hà, hầu hạ ông xã cho tốt, tôi ra ngoài trước nha!"
Giữa tiếng cười ngọt ngào vang lên, Trương Ngọc Dung thay quần áo, sau đó đạp lên giày cao gót rời khỏi phòng ngủ, sẵn tay đóng cửa lại.
Ngay sau đó, dưới sự va chạm dữ dội không thương tiếc của tôi, Cố Diệu Hà bật ra tiếng rên rĩ đầy đau đớn nhưng lại rất thoả mãn. Tiếng rên đó, giống như một con hồ ly chín đuôi từ cõi âm, lay động tâm hồn tôi dữ dội, càng làm bộc lộ ham muốn điên cuồng và nguyên sơ nhất trong cơ thể tôi ...
Sau khi giải quyết xong trận chiến, tôi giúp Cố Diệu Hà dọn dẹp, rồi cả hai tự mặc quần áo của mình.
Trước khi rời khỏi, cô ấy đã níu tôi lại.
"Sao, muốn làm nữa à?"
Vết ửng hồng trên khuôn mặt quyến rũ của cô vẫn chưa hoàn toàn mờ đi, sắc hồng lại nổi lên.
"Cái gì? Không phải chuyện đó. Em muốn nói, tại sao Ngọc Dung lại đi ra ngoài?"
“Anh chưa từng ngủ với cô ấy, em có tin không?"
“Ah ?!” Cố Diệu Hà không thể tin được, mức độ khó tin đó còn gây sốc hơn cả việc tôi nói với cô ấy rằng tôi và Trương Ngọc Dung đã có một đứa con, “Việc này không thể nào chứ?”
Với giọng hoài nghi của cô ấy, tôi giải thích toàn bộ sự việc cho cô ấy.
Sau khi nghe tôi giải thích, cô ấy im lặng một lúc lâu mới nhẹ nhàng gật đầu, "Thảo nào, chẳng trách anh lại mê mẩn Ngọc Dung và tốt với cô ấy như vậy."
Tôi vỗ mạnh vào cái mông đầy đặn của cô ấy, "Em không có lương tâm, anh đối với em không tốt sao? Anh chưa từng đưa ai đi du lịch, kể cả Ngọc Dung, em là duy nhất." . "
Cố Diệu Hà mím môi cười rồi nắm lấy tay tôi và hôn lên má tôi một cách trìu mến.
"Vâng, vâng, ông xã rất tốt với Hà Hà."
"Xem như em có lương tâm."
Vuốt nhẹ sống mũi của cô, sau đó tôi bước ra khỏi phòng ngủ.
Vào lúc này, Trương Ngọc Dung đang nghe báo cáo với Tưởng Lâm, báo cáo về hành trình trong hai ngày qua.
Phải nói rằng Tưởng Lâm làm việc quả thực rất có quy củ và khiến người khác yên tâm, kể cả việc Trương Ngọc Dung cần đi đâu và muốn đi đâu, cô ấy cũng tìm hiểu trước nơi đó và chuẩn bị kỹ càng
Nói chung, cô ấy rất tận tâm tận lực và là một vệ sĩ rất tốt, vượt xa tiêu chuẩn.
"Người đẹp Tưởng , cực khổ cho cô rồi."
Tưởng Lâm trừng tôi một cái, ánh mắt kia không có tình cảm, chỉ có hận ý.
Tất nhiên, điều cô ấy ghét không phải việc hôm nay cô ấy không gõ cửa mà vào rồi thấy cảnh mờ ám giữa tôi và Trương Ngọc Dung, mà là hôm ở trong phòng khách của công ty bảo vệ, tôi đã hỏi cô ấy có còn trinh hay không.
Từ biểu hiện của cô ấy tôi có thể thấy được,cuối cùng cô ấy đã xác định được lý do cho câu hỏi của tôi lúc trước ...