“ Ngươi cho dù là sát thần nổi tiếng đi nữa cũng không được nhận vụ này !!” Nguyễn Nam nhấn người lực lưỡng về phía trước mà nói.
“ Bộ trưởng, có cần phải giấu diếm như vậy không ??” Lê Tỉnh vẫn không hiểu chuyện gì, hỏi tiếp.
“ Đó là hiểu lầm thôi !!” Nguyễn Nam nói.
“ Đó là lệnh truy nã sát nhân hàng loạt mới nhất - Lưu Kim…” Dạ Minh Ưng bật miệng.
Hắn tin chứ, chắc chắn Lưu Kim không phải hạng người như vậy, càng che dấu càng dễ gây hiểu lầm.
Nguyễn Nam quay phắt lại, trừng mắt nói:
“ Nếu chỉ là mấy tên thùng rỗng kêu to còn được, đây là một cái Hắc Kiếm Sĩ đã đánh bại gần một phần ba số kiếm tông ở Nhật Bản đó, Long Tử chưa chắc trụ được !!”
“ Ta tin Lưu Kim tai qua nạn khỏi…” Dạ Đình Nghê cũng bước lên nói.
Lê Tỉnh thấy có biến, thông qua bộ đàm trên mặt nạ đen hỏi chuyện:
“ Thế này là thế nào ??”
“ Trước hết bình tĩnh mà đóng vai Lê Tỉnh, thân phận của Hoàng Từ còn khá mới, chắc hẳn không làm sao, ta sẽ cố tỏ ra ít nói trầm tính để giảm chú ý.” Linh Linh hồi đáp.
“ Hảo !”
Lê Tỉnh bước lên phía trước, tháo mở mặt nạ, bắt tay Nguyễn Nam mà nói:
“ Ta là Lê Tỉnh, một hiệp sĩ mặt nạ qua đường, mong được chỉ giáo !”
Chuẩn rồi, ngữ điệu, văn phong đều có chút giống gốc Nhật.
“!?!?” Tất cả quân lính đều đồng dạng sửng sốt.
Sát thần ư, đây là cực sắc nam thần thì có.
Hắn mở to mắt long lanh, tóc trắng bay bay khẽ trong gió, trông rất giống nhân vật từ phim bước ra, tuỳ tiện một cái nháy mắt, đem mấy nữ nhân ở đây đều đánh ngã.
“ Đừng có như vậy thân thiết, ngươi muốn săn tiền thưởng, bỏ qua vụ này đi !!” Nguyễn Nam khinh thường nói.
Bằng mọi giá phải bảo vệ được Long Tử !
“ Yên tâm yên tâm, nhưng, có chuyện ta muốn hỏi, ta cùng bằng hữu có cái thứ đồ này, hẳn là tham gia thi đấu giải thợ săn trẻ được chứ ??” Lê Tỉnh thầm cảm ơn Nguyễn Nam chu đáo, nói, chìa huy hiệu tham gia ra.
“ Ngươi lấy đâu ra thứ này !!” Nguyễn Nam dù biết có thể huy hiệu đoạt, nhưng, hắn rất không mong tên này kiếm sư giết Lưu Kim lấy huy hiệu.
“ Vốn nói chuyện này không được tra xét sao ??” Lê Tỉnh sắc lẹm đáp.
“Đồ khốn, nếu ta mà có bằng chứng ngươi làm gì Lưu Kim, mấy cái kia kiếm ta đều bẻ hết đi !!”
“ Cảm tạ…” Hắn đáp.
Cứ như vậy, Nguyễn Nam kéo quân lính đi, để mặc lại bốn cái này người ung dung tự tại.
“ Trước hết về thăm các nàng, nói chuyện một lúc đã…” Lê Tỉnh nói.
“ Không, ngươi giờ dù thế nào cũng không nên xuất hiện, cũng đừng bàn bạc gì cả, tin vào các nàng sẽ hiểu ngươi…” Linh Linh đáp.
“ Vậy qua điều tra tại sao ta lại thành sát nhân…” Hắn thở dài, đeo lên mặt nạ đen, phóng mình bước đi.
……
“ Hoàng muội, ngươi nói thật hay giả ta đều rõ cả, vậy nên, Lưu Kim giờ đang ở đâu ??” Một nam tử đội mũ đen, lịch lãm tựa người vào tường, hỏi.
“ Ta không biết !!” Louisa đáp.
“ Nào, Hoàng muội, ngươi phải hiểu hắn mật thiết với ngươi thế nào chứ, hắn là đạo sư ngươi đó, đạo sư làm, đồ đệ cũng phải chịu !!” Formosa cười tươi, chống tay mạnh một tiếng đe doạ, nói.
Hắn chờ nàng đáp, nàng không đáp, hắn liền đưa tay tới tắt máy ghi âm hội thoại đi.
“ Ta là nhà tâm lý học, nắm bắt nhân tâm của Hắc Kim rất dễ, nhưng, Hoàng muội hỡi Hoàng muội, ta vẫn phải đảm bảo cho chiến thắng tuyệt đối của ta…
Tưởng tượng xem, nữ điện chủ tương lai có đạo sư là một kẻ sát nhân hàng loạt, có ai sẽ chấp nhận ngươi cơ chứ…
Cho dù ngươi có nhiều Hắc Kim, nhưng, không có phiếu bầu của một phần hai dân thành Roma, tất cả đều hoá hư vô…
Vì lẽ đó, Lưu Kim hắn chắc chắn sẽ mang trên thân một cái trọng án !!!” Formosa cuồng lên giải thích.
Tuy là huynh muội, hắn lại như hận không thể đá bay tiểu muội đi từ nhỏ, vì hắn, cũng là một kẻ ham lắm cái kia quyền lực !
“ Ngươi đừng hòng làm gì chàng !!!” Louisa mắt đỏ ngầu hét lên.
“ Chàng ư ?? Sư đồ luyến hả ?? Càng là cái cớ tốt để đá ngươi xuống…” Formosa cười quỷ dị nói.
Hắn lả lướt chỉnh lại mũ, ra khỏi phòng thẩm vấn, khẽ đi kiếm một nói yên tĩnh để uống trà.
“ Hà, khó gớm, kì công gớm !” Formosa cảm thán.
……
“ Luna, con không bỏ hắn, chắc chắn sẽ dùng chung một cái nấm mồ !!!” Hoàng vương Thái Lan trên ngai cao nói.
“ Lưu Kim không có tội tình gì hết, hắn chỉ bị oan thôi !!!” Luna đáp lại.
“ Thật tình, chuyện con là khôi lỗi Tử Sắc Giáo Phái giải quyết đã đủ mệt rồi, giờ dính đến cái kia sát nhân hàng loạt, e rằng ngay cả đệm “na” cũng phải bị đổi.” Hoàng Vương than thở.
“ Đúng đó Đại Công Chúa, ta thấy vì tình mà bỏ sự nghiệp thế này, rất là oan trái a !!” Một nữ nhân đứng bên cánh phải cung điện nói.
“ Im đi, ngươi từng là tì nữ thân thiết của ta, đã từng trong thời gian ta mất tích thay thế ta, vậy mà không hiểu cho ta sao !!” Luna đáp lại.
“ Lưu Kim đối với cương thổ Thái Lan được xác định có ba vụ giết người, bằng chứng đều được camera cùng khám nghiệm tử thi làm rõ !!” Mitalina vẫn tại vị trí ấy! nói.
“ Đúng vậy, Luna, để tránh thị phi, ta sẽ không cấp quyền cho con thoát khỏi cung điện này…” Hoàng Vương day trán khó khăn nói.
“ Nói cách khác…người muốn giam con ư ??” Luna tuyệt vọng.
“ Đưa Đại Công Chúa về tẩm cung !!!” Hoàng Vương không đáp, khoát tay ra lệnh.
………
“ Dương đại biểu, nếu ngươi còn tiếp tục khiếu nại đơn truy nã này, ta có quyền thẩm vấn ngươi tội tòng phạm !!” Trịnh Dung nói.
“ Trịnh Quân Quản, ta đưa là chính là lý luận, tuy nhiều là giả thuyết nhưng đều rất thuyết phục, không hề kém cái kia quá trình gây án được dựng lên.” Dương Liễu sắc mặt tiều tuỵ, da hơi thâm vì thiếu ngù nói.
“ Ta không xem, quân lệnh như sơn, không thể dễ thế mà gỡ bỏ !!” Trịnh Dung cương quyết đáp.
“ Nhưng…”
“ Dương Đại Biểu, ta nhịn lâu lắm rồi, đi đi, không quay lại đây cho đến khi xử án xong !!!” Trịnh Dung nói.
-Bíp bíp đã thiết lập chặn đại biểu Dương Liễu- Máy canh cửa hồi đáp.
Dương Liễu đành chỉ cắn môi mà đi, quyết tâm không bỏ cuộc.
……
Lê Tỉnh nhân diện xác thực rất có ích, hắn trong một buổi sáng thu được không đếm xuể ly kì chuyện giết người.
Hắn cũng rút ra kết luận:
“ Có một thằng tác sầu đời tên Lê Hoàg chỉ đăng Đế Vương Tiền Truyện ở mỗi vtruyen.com, bọn khác đều là đăng trộm truyện, nếu muốn thằng tác không chết vì sầu đời thì qua vtruyen.com đọc.”
“ Thứ hai, có kẻ đang muốn hãm hại ta, thông qua chuỗi sự kiện cực kì đồ sộ này, chúng chắc chắn là có nhiều người, hơn nữa kế hoạch còn chi ly tỉ mẩn !!”
Linh Linh nhẹ gật đầu đồng ý.
……
Và tại cái mốc thời gian ấy, trong một phòng trọ vắng vẻ, một tẩm cung rộng đến mênh mang, một cái hành lang lạnh lẽ của quân khu, có những con người đang cùng một ý chí:
“ Nếu chiến đấu vì hắn là tội lỗi, ta nguyện làm tội nhân !!!”
Giới thiệu truyện , truyện khá hay theo thiên hướng nhẹ nhàng .