Đế Vương Tiền Truyện

Chương 174: Tử cục.




Trên một ngọn núi trắng xóa tuyết, đếm không hết màu đen áo đồng phục đang đứng nghiêm, một bộ hết sức có kỉ luật.

Một cái nam tử thân hình to lớn, mặt lộ ra nét già nua mà cứng rắn, miệng cắn chặt, nhìn phía trước nữ nhân đang quỳ lại mình.

Arthur – Quốc trưởng Bata Thất Tộc...

Arthur nơi này đứng chính là sào huyệt cuối cùng của Bata Thất Tộc, phía trước quỳ lạy hắn là một nữ nhân tàn tạ, thân mặc hắc y, đã nhiều điểm rách da nát thịt, máu chảy ra thấm đỏ trên tuyết trắng, từng giọt đều cho người ta thấy thương tâm.

“ Arthur, ngươi không nghĩ đến nhân loại sao !!!” Louisa gào lên.

“ Bọn ta Bata Thất Tộc sẽ nắm giữ hơi tàn cuối cùng của nhân loại, chắc chắn không để chúng ta tuyệt diệt, nhưng, không đời nào ta giúp ngươi cứu lũ người bẩn thỉu dưới kia !!” Arthur gầm lên.

“ Nếu vậy...hôm nay ta sẽ khiến Hắc Kim nhận chủ !!!” Louisa trên tay hiện ra một cây Hắc Thương, khó khăn múa lên một vòng, chĩa thẳng mặt Arthur.

Arthur mặt không đổi sắc, hai tay hai thanh huyền ô đại đao xuất hiện, cũng là từ Hắc Kim lực lượng cấu thành.

Hai bên Hắc Kim lấy cứng đối cứng, lấy bạo chế bạo, đồng thời chính là chia sẻ lẫn nhau ý thức, trong quá trình ấy tự bầu ra kẻ nào mới là chân chính bá vương.

........

/Vương gia, lũ Hắc Kim ở địa điểm cuối cùng đã bị tha hóa, gọi là Ác Kim, bọn chúng sẽ phục vụ cho việc giết chóc, càng nhiều giết chóc càng khiến bọn chúng thỏa mãn, kẻ khát máu là người chúng quy phục...

Lại nói, trong trận đại chiến giữa võ hiệp thế giới với tội phạm thế giới, sự nằm xuống của Ratank Thần Điện đã dẫn đến sự nằm xuống của một lượng lớn Hắc Kim, bọn chúng ở đấy, hấp thụ oán niệm chất chồng từ xác người, từ tử sĩ, dần hình thành nên tâm tình biến thái, tạo ra trạng thái như thế kia.../

Hắc Kim trên người Lưu Mẫn giải thích một hồi.

Lưu Mẫn nhanh chóng tăng tốc, tiến đến địa điểm cuối cùng ấy.

..........

“ Louisa, ngươi...” Lưu Mẫn thân ảnh bất ngờ xuất hiện, bá đạo chen ngang giao tranh, nói.

Ngay lập tức, một đoàn lớn Ác Kim từ hằng hà sa số binh sĩ đằng sau nhao lên, hóa thành một khối lớn hắc cầu, tụ trên đầu Arthur, huyễn hình thành một hình mặt quỷ, nhìn chòng chọc vào Lưu Mẫn, định bụng đe dọa đối phương.

“ L-Lưu Kim...” Louisa dĩ nhiên nhận ra, yếu ớt nói.

“ Ừ.” Lưu Mẫn từ khóe mắt rơi xuống một giọt lệ.

Hắn không có khả năng hồi phục cho người khác, với thương thế hiện giờ của nàng, nhãn tiền thấy được là tử cục, là vĩnh viễn rời xa.

Lưu Mẫn trong lòng thầm ân hận, nếu như hắn đến đây sớm hơn, nếu như, nếu như vậy...có thể nàng đã không phải đến nông nỗi này.

“ Lưu Kim, ta, ta biết đây là điểm cuối rồi, lo tốt cho nhân loại...ta mãi là...đồ đệ của ngươi...” Louisa cười, hơi thở loạn lên.

Dứt rồi...

Không còn nhìn thấy nàng qua Phương Thiên Chi Nhãn nữa, sinh mệnh đã triệt để kết thúc rồi.

Lưu Mẫn khóc không ra tiếng nữa, ngửa mặt lên trời cười đầy điên dại.

Nguyệt Vĩ Hồ, hắn biết nàng kết cục rồi...

Killta Susume, hắn cũng đã rõ ràng...

Dương Liễu, hắn biết...

Luna, đồng thời...

Và ngay cả bây giờ, Louisa cũng đã ra đi...

Hắn đã cố dồn nén rồi, hắn đã cố chuyển hóa cơn phẫn nộ này thành sức mạnh, nhưng, ngay cả chính hắn cũng không chứa nổi, chính hắn cũng không thể chịu nổi sự dằn vặt này...

Lưu Mẫn trong đầu là hàng trăm hàng ngàn kí ức đang chạy qua, tất cả tụ lại, tất cả như điên cuồng gào thét, chính hắn tiềm thức đang xé đi hắn tiềm thức...

“ Ngươi là Lưu Kim ?? Ta cũng mặc kệ ngươi là ai, đến đây chỉ có tử cục !!!” Arthur nhìn Lưu Mẫn đang cười điên dại mà nói.

Lưu Mẫn ngắt đi quãng cười, nghiêng đầu nhìn sang, hai bên đồng tử cực nhanh biến chuyển...

“Hủy...diệt...” Lưu Mẫn trừng mắt, nói

Arthur mặt tái đi, nhìn một lực lượng lớn đến không gì sánh được bay đến, hắn hoàn toàn không có cơ may sống sót, Hủy Diệt Chi Nhãn tấn công vào từng tế bào, vào cả gốc rễ của linh hồn, không chỉ của hắn, ngay cả hàng ngàn binh sĩ Bata Thất Tộc cũng một dạng bốc hơi.

Ác Kim mất chủ, hóa thành một đoàn điên cuồng gào thét, nhanh chóng bay đến Lưu Mẫn trên thân, bọn chúng thầm reo hò, sát thần mà bấy lâu nay bọn chúng tìm kiếm đã xuất hiện.

Kẻ mà có thể trong một cái nhìn diệt đi 10 nghìn nhân mạng...

Lưu Mẫn tiếp nhận một lượng lớn như vậy Hắc Kim, rất nhanh biến thuế chuyển hóa, dần hình thành nên một cái đen tuyền bộ giáp, điểm thêm vài chi tiết huyết sắc của Huyết Vương Bào.

“ Lưu Kim...ngươi phải tự chủ, ngươi không thể cứ đánh mất bản thân như vậy !!!” Bên trong Thiên Địa Tâm Thức, Lê Tỉnh gào lên.

Hắn nhận ra rất rõ, cái thiên địa này, đã là không còn được thanh bạch màu bá khí, nhiều phần là oán niệm và ép buộc, một mực không thể nào lý giải, một mực như không cách nào loại bỏ...

/Vương gia, đến đi, còn một thứ ngài chưa thu lấy, là hạch tâm của sự vượt khó, vô cùng bổ dưỡng !!!/

Hắc Kim đã bị ác tâm thôn phệ, điều nó làm cho Lưu Mẫn lúc này chỉ có điên cuồng thu vào sức mạnh.

“ Nói ra địa điểm.”

/Vương gia, là ở Nhật Bản Cổ Quốc, Danh Tam Cương./

-Vụt !!!!!-

............

Tại một nơi sâu bên trong lòng địa cầu, bên dưới Cổ Loa thành vị trí, một pháp trận đáng phát sáng, chỉ cần nhìn thôi cũng cảm nhận được vô ngần kinh thiên năng lực.

“ Các ngươi, ta nghĩ ta biết hắn định làm gì rồi...” Hỗn Trụ nhíu mày, nói.

“ Lão Đại, ngươi tính thế nào ??” Hắc Trụ lên tiếng.

“ Lấy lại cho hắn lý trí đi, Satan không phải là một đối thủ dễ chơi.” Thường Trụ chen vào.

“ Lão Đại, ngươi thông qua khả năng nhìn thấu tương lai vốn đã đoán được viễn cảnh này sao ??” Thánh Trụ hỏi.

“ Không, khi đó, ta chỉ có tâm niệm để lập lại phong ấn thôi, không nghĩ hắn sẽ tiến xa đến mức độ này.” Hỗn Trụ hết sức đau đầu nói ra.

“ Hoàng Từ đã chết, người thân của hắn hầu như đã toàn bộ chết, các ngươi có ý thức được điều ấy không !!!” Huyết Trụ quát lên.

“ Ta khác các ngươi, ngay từ đầu ta đã là viễn cổ sinh vật, ngay từ đầu ta đã là ác ma bất diệt, ngay từ khi ta vẫn còn chìm đắm bên trong nhân gian mê cảnh, ta đã không biết bao nhiêu lần thù hận xuất thân của mình, thù hận cả khả năng trường sinh của mình, ta không tài nào hiểu được vì sao mỗi một lần nhìn người thân ngã xuống lại như một lần chết đi sống lại của chính ta vậy !!!!

Các ngươi đã tu đến mức thui chột đi cảm xúc rồi, chỉ còn ta và Hoàng Từ còn lưu lại, chính vì vậy các ngươi không hiểu tình huống lúc này đâu, lão đại, ngươi sai rồi, việc ngươi hồi sinh Lưu Kim là sai ngay từ đầu rồi !!!”

Huyết Trụ một hơi mắng.

“ Hồi sinh hắn chưa bao giờ là sai lầm của ta !!” Hỗn Trụ quát lên.

“ Đều là lỗi của ngươi, đều là vì ngươi quá lý trí !!!” Huyết Trụ đáp lại.

Một hồi căng thẳng qua đi, Hỗn Trụ lên tiếng.

“ Cho dù thế nào, ta cũng sẽ ủng hộ Lưu Kim, ta cần các ngươi theo ta, phục vụ cho mục đích của hắn.” Hỗn Trụ nói ra.

“ Khởi động hệ thống tứ linh...”

Trên mặt đất, người ta có thể thấy rõ ràng từng hồi rung động, một đạo phá không đi lên, lần lượt hiện ra tứ linh, long, ly, quy, phượng, phủ kín cả một vùng trời, tất cả hướng về phía Lưu Mẫn mà bay đến.

đồng nhân đấu la...

Trảm vũ hồn điện, diệt hạo thiên tông, đánh bom hải thần đảo, xiên đường tam, chém đầu thất quái đây...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.