Đế Tôn

Chương 988: Chín Đại Thế Giới (1)




Hắn ở trên tư biện, ở trên đạo pháp thần thông biến hóa, đã vượt xa học cung chư thánh từ cổ chí kim, đạt tới một thành tựu loại đỉnh!

Người này chính là Đa Văn Thánh Nhân, siêu phàm nhập thánh, Thánh Giả vi tôn, trong học cung chư Thánh là Thần Tôn cấp cường giả, mà Đa Văn Thánh Nhân chính là tồn tại cường đại, uyên bác nhất trong lịch đại Thần Tôn của Huyền Hoàng Học Cung!

- Có thể vào pháp nhãn của lão tổ, cho là hắn có thần Đế chi tư, để cho ta tự mình lấy pháp lý đả động hắn, dụ hắn bái nhập Huyền Hoàng Học Cung ta, Giang giáo chủ này hẳn không phải là phàm phu tục tử.

Đa Văn Thánh Nhân lâm vào trầm tư:

- Đạo bất đồng bất tương vi mưu, Đạo của ta, là trục xuất Bách gia Duy Ngã Độc Tôn, ta hướng hắn biểu diễn Đạo của ta, để cho hắn thấy ta có thể trở thành Đế Sư, Thần Đế chi sư. Ngay cả như vậy cũng không có thể khiến cho hắn động tâm, Đạo của hắn là cái gì?

Giang Nam rời xa tòa mao lư này, tâm cảnh bình phục lại, hắn cùng với Đa Văn Thánh Nhân ngoài mặt cũng không có bao nhiêu trao đổi, chẳng qua là bình thản hai câu nói, Đa Văn Thánh Nhân muốn mời hắn tiến vào mao lư, mà hắn lên tiếng từ chối nhã nhặn.

Này nhìn như hai câu nói tầm thường, nhưng trong đó bao hàm ý nghĩa rất nhiều, là người ngoài không cách nào tưởng tượng!

Từ vừa mới bắt đầu, Đa Văn Thánh Nhân liền hướng hắn biểu diễn Đại Đạo chi âm, Thiên Đạo cộng minh, thuận ứng Thiên mệnh, thuận lòng trời mà đi, nếu như được giúp đỡ, tất nhiên là cảnh tượng vận đạo hưng thịnh.

Đây là thứ nhất.

Thứ hai, Đa Văn Thánh Nhân hướng hắn biểu diễn ra Đạo của mình, trục xuất Bách gia, Duy Ngã Độc Tôn, chư thánh đều ở dưới hắn, đều là hạ phẩm, duy chỉ có Đạo của mình là thượng phẩm, là độc tôn chi đạo, là Thần Đế chi đạo.

Thứ ba, tòa mao lư này cũng ngụ ý sâu xa, cho thấy hắn không màng quyền thế, chỉ có giáo hóa chúng sinh, cho dù là đối với Thần Đế vị cũng không để ở trong lòng, hướng Giang Nam thần phục.

- Ba cái này kết hợp ở chung một chỗ, chính là nói, Đa Văn Thánh Nhân có năng lực trục xuất Bách gia Duy Ngã Độc Tôn, phụ tá ta đi lên Thần Đế vị, cũng tức là hắn có tài làm Đế Sư, nhưng không có dã tâm tranh bá vấn đỉnh Đế vị. Hơn nữa hắn thuận ứng Thiên mệnh, sau lưng có Huyền Hoàng Đại Thế Giới lão tổ ủng hộ, là thuận lòng trời mà đi, chỉ cần ta bái ông ta làm thầy, hắn liền có thể phụ tá ta trèo lên trên đế vị!

Giang Nam nghĩ ngợi nói:

- Huyền Hoàng Học Cung đúng là nội tình sâu đậm, không phải chuyện đùa, Đa Văn Thánh Nhân đúng là có tài Đế Sư, làm người ta cao sơn ngưỡng chỉ. Bất quá, đạo bất đồng bất tương vi mưu, ta cùng với Đạo của hắn không hợp, chỉ có thể cự tuyệt.

Trò chuyện với nhau, cũng không nhất định phải nói chuyện, nhất định phải miệng phun liên hoa, ngược lại, Đa Văn Thánh Nhân hướng hắn triển lộ ra ý cảnh thâm thúy như uyên kia, thắng được thiên ngôn vạn ngữ.

Đế Hoàng chi đạo của Đa Văn Thánh Nhân, là trục xuất Bách gia Duy Ngã Độc Tôn, là thuận lòng trời mà đi, mà Đạo của Giang Nam là lấy tổ tông chưa đầy pháp, Thiên Đạo chưa đủ sợ làm quy tắc chung, mà muốn đến một bước này, phải bỏ pháp tổ tông, đánh tan Thiên Đạo, sau đó mới có thể đi ra ngoài.

- Trăm nhà đua tiếng, trăm hoa đua nở, tư biện luận chứng, mới có thể làm cho ta hấp thu đến đầy đủ kiến thức giải thích, mới có thể lan truyền ra, làm được tổ tông chưa đầy pháp, Thiên Đạo chưa đủ sợ. Trục xuất Bách gia Duy Ngã Độc Tôn, ngược lại sẽ hạn chế con đường của ta. Hơn nữa, dựa vào Đa Văn Thánh Nhân cùng Huyền Hoàng Học Cung, cùng với Huyền Hoàng Lão Tổ ủng hộ, lúc này mới có thể đi lên Thần Đế vị, Thần Đế, như vậy tất nhiên bị quản chế bởi Huyền Hoàng Học Cung, rất uất ức, chỉ là một tượng gỗ, có niềm vui thú gì chứ?

Đây cũng là nguyên nhân căn bản mà Giang Nam cự tuyệt Đa Văn Thánh Nhân, Đạo của ta, cần gì phải người khác chỉ điểm?

Trong Huyền Hoàng Học Cung, dần dần người bắt đầu nhiều hơn, tinh anh đến từ các cái thế giới tề tụ, Giang Nam thậm chí còn cùng đám người Hạo Thiếu Quân, Hoang Cảnh Thiếu Tôn chạm mặt, bất quá nơi đây là Thánh Địa, cho dù là đám người Hạo Thiếu Quân cùng Hoang Cảnh Thiếu Tôn cũng không dám ở chỗ này động thủ.

- Giang giáo chủ, Huyền Hoàng Học Cung chính là Thánh Địa, không thích hợp động thủ.

Hạo Thiếu Quân cười nói:

- Bất quá ở trong Vọng Tiên Đài liền không có hạn chế này, ta rất muốn để cho giáo chủ nhìn một chút, thành tựu của ta trong khoảng thời gian này.

- Giang mỗ rất mong đợi.

Giang Nam mỉm cười nói:

- Hy vọng lần này Hạo huynh không nên bị ta một chiêu đào thải.

Trong mắt Hạo Thiếu Quân hiện lên nhất đạo tinh mang, đánh cái ha ha nói:

- Dễ nói, dễ nói.

Hoang Cảnh Thiếu Tôn bước đi, chiến ý hừng hực:

- Giang giáo chủ, ngươi bảo đảm tốt đại cốt chùy của ta, bởi vì ta muốn đích thân đoạt lại!

Giang Nam bật cười khanh khách:

- Thiếu Tôn, quần cộc của ngươi đã bị Tam Khuyết đạo hữu nhìn chằm chằm, cũng muốn bảo đảm tốt mới được, nếu quần cộc của ngươi bị bới, Thiếu Tôn chỉ sợ liền phải chạy trần truồng.

Trong mắt Hoang Cảnh Thiếu Tôn sát cơ bắn ra bốn phía, đột nhiên một tòa quang cầu phá vỡ Huyền Hoàng Mẫu Khí nặng nề, bay theo mà đến, trên cầu có hai vị nữ tử vung tay, giết đến thiên băng địa liệt, là Liên Nguyệt Thánh Nữ cùng Vi Tuyết Chủ.

Thủ đoạn của hai nữ tử này kinh người, làm cho những cường giả khác trên cầu phải trốn ở góc phòng, đủ loại thần thông cùng pháp bảo đều xuất hiện, hận không thể đem đối phương giết chết.

Bất quá quang cầu đi tới trước học cung, nhị nữ lập tức nhất tề dừng tay, thu liễm sát khí, từng cái từng cái giống như thục nữ, bước chân liên tục đi vào học cung.

- Liên Nguyệt sư tỷ, cường giả Trung Thiên thế giới chúng ta cũng ở nơi đây, chúng ta cũng đi qua đi?

Vi Tuyết Chủ liếc thấy Giang Nam cùng Hạo Thiếu Quân, Hoang Cảnh Thiếu Tôn đứng chung một chỗ, hì hì cười nói.

Liên Nguyệt Thánh Nữ không tỏ rõ thái độ, cất bước đi tới, Vi Tuyết Chủ nháy mắt mấy cái, ánh mắt rơi vào trên người Hạo Thiếu Quân, kinh ngạc nói:

- Hạo sư huynh, ngươi không phải là bị Giang giáo chủ đào thải ra khỏi cục sao? Làm sao còn có thể ở nơi đây? Đúng rồi, ngươi nhất định là đi cửa sau, hối lộ Hắc Bạch nhị sứ có đúng hay không?

Hạo Thiếu Quân lơ đễnh, cười nhạt nói:

- Tuyết Chủ, tương lai ta thành tựu Thần Đế, ngươi có thể làm Đế phi của ta, ta thích tính cách e sợ cho thiên hạ bất loạn của ngươi, cô gái bực này, điều giáo lên mới có cảm giác thành tựu.

- Hạo sư huynh thật biết nói ngọt, nói làm trong lòng người ta có chút bối rối.

Vi Tuyết Chủ ha ha cười nói:

- Sau đánh chết khẳng định rất thú vị, nói không chừng sẽ càng ngọt.

Hạo Thiếu Quân hừ lạnh một tiếng, ánh mắt của Vi Tuyết Chủ lại rơi vào trên người Hoang Cảnh Thiếu Tôn, cười nói:

- Thiếu Tôn, nếu không chúng ta liên thủ, ngươi giúp ta giết chết Hạo sư huynh cùng Liên Nguyệt sư tỷ, ta giúp ngươi giết chết Giang giáo chủ, ý của ngươi như thế nào?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.