Đế Thiếu Kiêu Ngạo, Cố Chấp Sủng

Chương 147: Trước mang phụ nữ của anh đi




Đế Kiêu Palace, được coi là "Thiên đường dưới nhân gian", bên trong chứa vô số câu lạc bộ cao cấp quy mô lớn, trung bình và nhỏ, có một số đã được mua lại, trong khi một số khác được chuyển đổi thành các câu lạc bộ phong cách khác nhau.

Giống như đêm nay câu lạc bộ Hoa Tiền Nguyệt Hạ được thiết kế riêng dành cho cuộc tụ họp của các danh viện.

Trước cửa chính của hội trường Hoa Tiền Nguyệt Hạ, một đám cô chiêu trang điểm lòe loẹt ăn mặc lộng lẫy đáng "Đi săn", chỉ cần có một chiếc xe nào đó tiến vào, những người này liền sẽ bắn rada, phát ra thủ đoạn trên người để tranh đoạt đứng đầu.

Đột nhiên, một chiếc xe Maybach đen chậm rãi dừng lại.

Cái này khiến cho đám cô chiêu kia, liếc mắt một cái đã nhận ra đó là xe chuyện dụng của Kiều Thừa Huân.

"Trời ạ, đó là xe của cậu chủ Kiều mà!"

"Cậu chủ Kiều tới!"

"Không ngờ cậu chủ Kiều thế mà lại đến đây!"

Đợi nửa ngày, cửa xe vẫn chưa mở ra. 

Trên Maybach.

Ôn Đề Nhi tự giác mà tháo dây an toàn, định xuống xe, đột nhiên Kiều Thừa Huân gọi cô lại.

"Nơi này loại người nào cũng có, chú ý an toàn, đừng gây phiền toái cho tôi."

"Đã biết, tôi chơi chán sẽ về, ngủ ngon."

Ôn Đề Nhi nói xong lời này, không liếc mắt nhìn anh lấy một cái, trực tiếp mở cửa xuống xe.

Bên ngoài một đám phụ nữ đang mê mẩn mong chờ, nhìn thấy người xuống xe là một cô gái, đều lộ ra ánh mắt thất vọng, rất nhanh bị thay thế bởi sự ghen tị.

"Người con gái đi xuống từ xe cậu chủ Kiều, không phải là người vợ bí mật của cậu Kiều chứ?"

"Tám chín phần là đúng rồi, không trang điểm mà tới, vợ cậu chủ Kiều đúng là tự tin."

"Chỉ có một mình tôi cảm thấy cô ấy rất xinh đẹp thôi sao?"

"Cái này có gì mà xinh đẹp? Giỡn nhau chắc! Cái loại khuôn mặt nhỏ này một chút đặc sắc cũng không có, trời sinh có bộ mặt Bạch Liên Hoa, tôi nhìn chỉ thấy ghê tởm!"

Giọng nói đố kỵ, rất nhanh lấp đi những lời hâm mộ.

..............

Ngồi yên tĩnh chờ trên xe Maybach, một tay Kiều Thừa Huân đặt trên tay lái, ánh mắt vẫn luôn dừng ở phương hướng cô gái nhỏ biến mất, rất lâu không đem tầm mắt thu về.

Đột nhiên, di động vang lên.

Kiều Thừa Huân nhìn thoáng qua tên người gọi đến trên điện thoại: Chiến Cơ.

Để di động kêu nửa phút, mới nhấc máy.

Di động truyền đến lời mời nhiệt tình của bạn tốt Chiến Cơ, "Anh Kiều, tôi nhìn thấy xe của anh, không vào trong chơi sao?"

Kiều Thừa Huân giống như tìm được lý do để xuống xe, ma xui quỷ khiến cởi dây an toàn, trầm giọng nói: "Trước hết đưa mấy người phụ nữ của anh đi đi."

"Ha ha........" Đối phương nở nụ cười, " Mợ chủ Kiều đã đến đây, tôi nào dám sắp xếp phụ nữ cho cậu chủ Kiều, đêm nay cũng chỉ uống rượu, không nói chuyện trăng hoa."

Kiều Thừa Huân không nói gì nữa, trực tiếp ngắt điện thoại.

.............

Tại lối vào câu lạc bộ Hoa Tiền Nguyệt Hạ, cánh cửa hoa lãng mạn đầy dịu dàng được mở rộng, bên trái có một bục bày hoa hồng nhỏ, là chỗ các cô chủ nhà giàu đến đó xác nhận.

Ngoài cô lễ tân ở ngoài, còn có vài vị tiểu thư đứng nói chuyện, dáng vẻ quyến rũ.

Sự xuất hiện của Ôn Đề Nhi, thu hút tầm mắt mọi người, còn có người khe khẽ nói nhỏ.

"Trời ạ, mặt mộc mà đến, cô gái này đúng là tự tin!"

" Ha ha.....Cô ta nghĩ mình rất đẹp đi, tất cả mọi người đều trang điểm, cô ta liền không trang điểm, muốn tạo cảm giác khác biệt mà, đúng là ngu ngốc."

"Nhưng mà chiếc váy trên người cô ta không tồi, là mẫu mới của LI, 68 vạn."

"Chỉ có 68 vạn, không phải có người vừa mặc chiếc váy mấy trăm vạn đi vào sao.."

Ôn Đề Nhi vô cùng bất đắc dĩ, nhìn đi, quả nhiên là đại hội ganh đua.

Đang muốn đi vào hội trường, cô gái tiếp tân đột nhiên gọi cô lại: "Cô gái, mời cô đưa ra thiệp mời của mình."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.