Đế Thiếu Kiêu Ngạo, Cố Chấp Sủng

Chương 122: Dụ rắn ra khỏi hang




Một người giàu hơn nghìn vạn lại đi mạo danh cô nhiễu loạn internet, mục đích là gì?

Dụ rắn ra khỏi hang? Hay chỉ là trêu đùa?

Không nghĩ ra.

Mặc kệ tên giả mạo này có mục đích gì, Ôn Đề Nhi cũng không thể chính diện đáp lại để tránh bị người ta phát hiện ra tung tích của cô.

Cho nên, cô chỉ ngồi xem rồi coi như xong.

...

Phòng sách.

Kiều Thừa Huân ngồi trước máy tính, đôi mắt sắc bén nhìn về phía trước, năm ngón tay nắm chặt di động để bên tai.

Đầu dây bên kia truyền tới giọng nói trầm thấp của một người: "Anh Kiều, anh ta không xuất hiện."

Kiều Thừa Huân trầm giọng nói: "Chơi lớn một chút."

Chiến Cơ: "Vâng..."

Mười phút sau - -

Khăn Quàng Đỏ giả lại bắt đầu công kích.

Bây giờ, anh ta công kích internet khu Tam Đại Thương Nghiệp của thủ đô, Tam Đại Thương Nghiệp là mạch máu kinh tế của thủ đô, thế nhưng đường truyền internet bây giờ tại khu vực này đang bị gián đoạn, tổn thất không thể lường trước được.

Xem chiến đến đây, Ôn Đề Nhi có phần đứng ngồi không yên.

Cái đồ giả mạo này muốn làm gì?

...

Phòng sách.

Kiều Thừa Huân vẫn còn đang tiếp tục cuộc trò chuyện với Chiến Cơ.

Trải qua một vòng tấn công mới, Chiến Cơ bất đắc dĩ mở miệng: "Anh Kiều, anh ta vẫn không xuất hiện."

Ánh mắt Kiều Thừa Huân sắc lạnh, trầm giọng nói: "Lại chơi lớn hơn một chút."

Chiến Cơ: "Vâng!"

Mười phút sau, Khăn Quàng Đỏ giả lại bắt đầu công kích mới.

Lúc này, anh ta công kích toàn bộ internet khu Đông Thành!

Nửa ngày sau, trong phòng ngủ của thiếu nữ đột nhiên truyền ra một tiếng mắng đầy tức giận: "Ông nội nhà nó!"

Ôn Đề Nhi thật sự ngồi không yên nữa, cô chuyển máy tính sang "hình thức địa ngục", mười đầu ngón tay mảnh khảnh gõ một chuỗi số liệu phức tạp trên bàn phím...

......

Hội sở quốc tế Đế Kiêu.

Trong sân nhảy ngày đêm đều chìm trong âm nhạc sập xình, ánh đèn chớp lóe, mùi thuốc lá rượu chè hỗn tạp vô cùng khó ngửi, trai xinh gái đẹp ăn mặc táo bạo không ngừng vặn vẹo uốn éo trong tiếng nhạc, nghiễm nhiên chính là một mảnh xa hoa truỵ lạc.

Đột nhiên!

"Loẹt" một tiếng, tiếng nhạc bất chợt dừng lại, trong nháy mắt đại sảnh rơi vào một vùng đen kịt giơ tay không thấy ngón.

"A a a..." Tiếng hét chói tai của những kẻ nhát gan, nơi nơi đều là người chạy tán loạn, khung cảnh vô cùng hỗn loạn.

Cùng lúc đó, tầng hầm ngầm dưới sàn nhảy.

Đèn chân không rất sáng, tuy bầu không khí có chút ngột ngạt nhưng còn tươi mát hơn trong sàn nhảy rất nhiều. Hiệu quả cách âm không được tốt lắm, những tiếng hét chói tai bên trên, bên dưới này đều nghe thấy rõ.

Trong phòng sách sáng sủa, một người đàn ông đẹp trai, cao gầy dáng người khỏe mạnh ngồi trước máy tính.

Màn hình máy tính dừng lại ở một trang màu hồng trắng.

Trên nền trắng là dòng chữ màu hồng: Mặc kệ anh là ai, mong hãy đổi tên ID khác, đừng mạo danh tôi; nếu như anh muốn chết, tôi không ngại công bố IP của anh trên mạng lưới internet quốc tế đâu.

Nhìn đối phương đưa ra lời cảnh cáo hung tàn, Chiến Cơ nhếch môi cười, trong đôi mắt sâu không thấy đáy xuất hiện một tia vui sướng vì giành thắng lợi.

Nhưng đáng tiếc, ý đồ giải mã khóa máy tính đã hoàn toàn tê liệt, có lẽ ngay cả hệ thống cũng không làm gì được.

Tóm lại, máy tính xem như báo hỏng, sửa cũng chưa chắc khôi phục lại được.

Chiến Cơ không chút hoang mang cầm di động, chụp màn hình máy tính nhưng lại không gửi đi.

Anh ta mở danh bạ điện thoại, trực tiếp gọi điện cho Kiều Thừa Huân: "Anh Kiều, anh ta xuất hiện rồi."

"Có thể truy tìm không?"

"Mạng lưới internet của hội sở Đế Kiêu đã hoàn toàn tê liệt, nguồn điện cũng bị cắt đứt, tường lửa mà tôi thiết lập không chịu nổi một kích của anh ta, là sơ suất của tôi."

Kiều Thừa Huân nghe vậy, đôi lông mày nhăn lại.

Quả nhiên Khăn Quàng Đỏ vẫn còn đang ẩn núp trong mạng lưới internet, đáng tiếc hiện tại không thể tìm ra địa chỉ, nếu không một khi bị hacker quốc tế để mắt tới, Chiến Cơ sẽ gặp nguy hiểm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.