Đế Thiếu Kiêu Ngạo, Cố Chấp Sủng

Chương 113: Hồ Ly xảo quyệt




Kiều Hào Uyển.

Trong phòng ngủ của thiếu nữ thi thoảng lại truyền ra những tiếng kêu la đầy tức giận.

"Con mẹ nó, bà cô của tôi thật sự đánh thầy lang*, không cần thêm máu!”

*thầy lang = bác sĩ, thầy lang được nhắc đến ở đây là một nhân vật trong game, hình như có chức năng hồi máu cho đồng đội.

"Dịch Hạch, ông nội nhà cậu, đợi lát nữa xem tôi đá thầy lang đi, có anh ta không có tôi, có tôi không anh ta!"

"Tức chết tôi rồi..."

Bốp...

Bàn tay dùng sức đập bàn phím, cuối cùng cũng đánh xong phó bản.

Tuy toàn thắng nhưng Ôn Đề Nhi lại không cảm thấy sảng khoái.

【 Kênh đội ngũ 】

Ngự Tỷ Dũng Mãnh: Thầy lang cái nỗi gì, lần nào cũng không nghe theo lệnh chỉ huy!

Dịch Hạch: Có lẽ là do anh ta không đeo tai nghe.

Người Gửi Tiền Tiết Kiệm: Chà chà...Tôi ngược lại thấy vị thầy thuốc này rất thú vị, mỗi lần đều nhằm vào Ngự Tỷ, lần nào cũng đúng.

Đầu Viên Đạn: Tôi cũng thấy vậy, thầy thuốc, nói một câu đi.

Đội ngũ năm người thì bốn người đều đã lên tiếng.

Chỉ có ID "Hồ ly" là thầy thuốc thì vẫn im lặng không nói gì.

Tính ra, Ôn Đề Nhi đã chơi "Vương giả OL" này cũng được 2 năm rồi, mỗi lần đấu nhóm hoặc đánh phó bản đều có bốn đồng đội cố định: Dịch Hạch, Đầu Viên Đạn, Người Gửi Tiền Tiết Kiệm, cùng với Hồ Hy..

Chỉ cần năm người cùng tổ đội, không có phó bản nào không hoàn thành, cho tới bây giờ đoàn đội pk cũng chưa từng thua, có thể nói là đội ngũ cực mạnh trong “Vương giả OL”.

Trong đó Dịch Hạch, Đầu Viên Đạn cùng Người Gửi Tiền Tiết Kiệm là ba người rất hoạt bát, chỉ có Hồ Ly chưa từng nói qua một câu, mà thực lực của anh ta cũng là yếu nhất.

Mỗi lần Ôn Đề Nhi muốn đá anh ta ra, lại nghĩ tới người này đã theo bọn họ 2 năm liền có chút không đành lòng, dù sao thằng nhãi này cũng khiến người ta vừa yêu vừa hận.

Nghĩ tới đây, cô gửi đến kênh đội ngũ một tin: Thầy lang, nói một câu.

Đợi nửa ngày sau, Hồ Ly mới sống lại.

Hồ Ly: Tôi thích nghe giọng nói khi cô tức giận.

Hử...

Ôn Đề Nhi giống như nghe thấy một trận gió rít gào qua tai, rất lạnh.

Ông nội nhà anh!

Cô tức giận gõ bàn phím: Anh có bệnh?

Dịch Hạch: Khà khà... Thì ra Hồ Ly là em trai cuồng Ngự Tỷ.

Đạn Viên Đầu: Hồ Ly dùng tên này cũng thật có lí, không hổ là lão hồ ly.

Người Gửi Tiền Tiết Kiệm: Nói như vậy, Hồ Ly chính là cố ý muốn trêu chọc Ngự Tỷ?

Hồ Ly: Ừ

Ừ cái em gái nhà anh!

Ôn Đề Nhi trợn trắng mắt, ra sức gõ bàn phím: Lần sau anh mà còn như vậy, đừng mơ vào đội ngũ của tôi nữa.

Hồ Ly: Lần sau sẽ thay đổi.

Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, tiếp theo chính là giọng nói lẽ phép của Bộ Khinh Khinh: "Mợ chủ, cậu chủ đã về, cô nhanh xuống ăn cơm...."

Kiều Diêm Vương đã về?

Ôn Đề Nhi theo bản năng nhìn thời gian ở góc phải dưới màn hình, thì ra đã 7 giờ 20 phút, là thời gian ăn cơm tối.

Vì thế, cô nhắn tin tới kênh đội ngũ: Chồng tôi đi làm về, đi ăn cơm đây, buổi tối gặp lại.

Nói xong, logout tại chỗ.

......

Một nơi khác trên thế giới.

Trong phòng ngủ sạch sẽ, ánh mặt trời xuyên qua tấm rèm cửa bằng sa mỏng màu trắng chiếu lên sàn gỗ bóng loáng.

Người đàn ông đẹp trai mặc áo ngủ màu trắng, đôi con ngươi đen láy hơi co lại, ánh mắt dừng lại trên màn hình máy tính.

Bạo Tẩu Ngự Tỷ: Chồng tôi đi làm về, đi ăn cơm đây, buổi tối gặp lại.

"Đề Nhi..." Lạc Ly thì thào gọi tên cô, đáy mắt mang theo chút ưu thương, "Anh ta đối xử với em có tốt không?"

Không có ai trả lời câu hỏi của anh ta.

Trong trò chơi, ID của anh ta là... Hồ Ly.

Một con hồ ly yên lặng bảo vệ cô.

......

Kiều Hào Uyển.

Trong phòng ăn, Kiều Thừa Huân ngồi ngay ngắn bên bàn ăn, dáng ngồi thẳng tắp tao nhã, cả người toát ra khí chất quý tộc.

Ôn Đề Nhi nhẹ nhàng đi tới, tiện tay lôi ra một cái ghế, ngồi đối diện anh, tự nhiên cầm bát đũa trực tiếp ăn cơm.

Đôi mắt lạnh lùng của Kiều Thừa Huân khẽ nâng lên, ánh mắt rơi vào trên gương mặt của thiếu nữ, "Tắm qua rồi?"

"Ai cần anh lo." Ôn Đề Nhi lạnh giọng đáp lại.

Khuôn mặt lạnh lùng nghiêm túc của Kiều Thừa Huân trong nháy mắt liền biến đen.

Người phụ nữ đáng chết, muốn cho qua chuyện này với anh?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.