Đế Sủng

Chương 24: Ủy Khuất




Nguyên ma ma hơi trầm tư, xoay người nhìn thẳng Tri Y, hòa ái nói: “Cô nương, ngày hôm qua không phải chúng ta nói ở chỗ này mấy ngày, chờ qua sinh thần phụ thân, ngài lại có thể thấy Hoàng Thượng sao?”Sợ Tri Y nhất thời nghe không hiểu, bà cố ý nói cực kỳ thong thả, mặt mày mang theo ý cười yếu ớt.Tri Y nhớ lại lời này, gật gật đầu, nhưng vẫn có vẻ ủy khuất, ngón tay nhỏ bé toàn thịt chỉ chỉ mặt bánh bao “Nhớ Hoàng Thượng ~ “Từ ma ma cố ý nói: “Chẳng lẽ cô nương không nhớ Thái Hậu nương nương?”“Cũng nhớ.” Tiểu cô nương ôm lấy chân bà, ngửa đầu thiên chân nói, “Ma ma, Hoàng Thượng, gặp Hàm Bảo Nhi.”Từ ma ma nghe xong xì một tiếng, Tiểu chủ tử của bà thật đúng là thông minh.

Biết chính mình ở Mộ phủ vài ngày không thể đi gặp Hoàng Thượng, đã nghĩ để cho Hoàng Thượng đến gặp nàng.Nhưng vẫn chỉ có thể lắc đầu, “Hoàng Thượng có việc, tạm thời không gặp được cô nương.”Tri Y ứng thanh, cảm xúc rõ ràng xuống thấp, vuốt lông Tuyết Bảo Nhi chút một.

Hai má thường xuyên mang theo núm đồng tiền cũng không thấy, xem ra là thật sự không vui.Nguyên ma ma không mở miệng không được, “Cô nương không thích người này sao?”Tri Y nghĩ nghĩ, mềm nói: “Phụ thân, không thích.”Đuôi lông mày Nguyên ma ma khẽ nhúc nhích, thuận thế vỗ vỗ, “Cô nương là nói, phụ thân không thích ngài, hay là ngài không thích phụ thân?”“Cũng không ~ thích.”Tiểu cô nương rất sâu sắc, chỉ một lần đối mặt liền cảm giác được “phụ thân” lãnh đạm.

Nếu là Tuyên Đế hoặc Thái Hậu như thế, tiểu cô nương đại khái sẽ rất thương tâm, nhưng không biết nguyên nhân Mộ Liên Thu xa lạ với nàng, cho nên tự nhiên nói ra ba chữ “Không thích”.Nghe vậy, Nguyên ma ma Từ ma ma hai người liếc nhau, cũng không biết là nên vui hay nên buồn.

Nói là vui vì vị Tiểu chủ tử này xem ra sẽ không có khả năng bởi vì thân sinh phụ mẫu mà quên Thái Hậu Hoàng Thượng, còn buồn lại là… Nếu vẫn còn như thế, chỉ sợ cô nương sẽ không thể thân cận cùng phụ mẫu.Ánh mắt Nguyên ma ma ra dấu, đứng dậy để cho Từ ma ma ôm lấy người, “Cô nương đói bụng không? Chúng ta đi xem có điểm tâm gì trong rương không…”Tri Y lập tức dời đi sự chú ý, ôm cổ Từ ma ma, chỉ qua vài câu nói khuôn mặt đã tràn đầy ý cười.Nguyên ma ma chỉ huy mấy gã sai vặt bà tử Mộ phủ bày biện đồ vật.

Tích Ngọc không nhịn được đi lên nói: “Ma ma, chúng ta muốn ở chỗ này ở mấy ngày mới hồi cung?”Nàng ấy cũng không thích người nhà này, dù sao vẫn là địa phương quen thuộc làm cho người ta an tâm hơn.“Tiểu nha đầu lừa đảo gấp cái gì.” Nguyên ma ma tiếp tục thong dong sai sử người khác, lại nói, “Tóm lại sẽ không lâu, chờ xem.”Tích Ngọc gật gật đầu, nhìn nhìn ngoài sân, tiểu nha đầu bên ngoài chuẩn bị chiết mấy cành hoa để cho tiểu chủ tử các nàng vui vẻ.Không bao lâu đã đến thời gian ngọ thiện, Từ ma ma giúp Tri Y thay đổi một bộ váy dài tán hoa, làn váy hoa đào tú nghiên, đóa hoa là dùng chỉ giao ti Hải Thanh Quốc tiến cống thêu lên, giống như một tầng kim phấn mỏng manh, giống như phát sáng dưới ánh mặt trời.Bởi vì tuổi còn nhỏ, Tri Y cũng không thích hợp mang nhiều châu sai, ở eo treo một túi lưới màu hồng, trên mặt là hai viên trân châu sáng ngời.Rất ít khi Tri Y mặc xiêm y rườm rà như thế này, vừa thay váy xong liền tò mò nhấc lên, bị Từ ma ma không ngừng nói, “Ôi cô nương của ta, váy không thể tùy tiện nhấc lên.”“Y?” Tri Y nghi hoặc nhìn về phía bà, “Hoàng Thượng, xốc.”Ý tứ của nàng là ở trước mặt hoàng thượng cũng nhấc vài lần, Nguyên ma ma không nhịn được khụ khụ, thật sự là ý tứ trong lời nói của Tiểu chủ tử các nàng rất dễ dàng làm người ta hiểu lầm….

Cũng may cô nương còn nhỏ.Nhìn lướt qua Từ ma ma, Nguyên ma ma đánh giá từ trên xuống dưới Tri Y một thân y phục hoa lệ, mỉm cười khẽ lắc đầu nói: “Ngươi thật sự là thiếu kiên nhẫn.”Từ ma ma ngắm Tri Y, trìu mến nhìn đi nhìn lại, cũng không quay đầu lại nói: “Là ta không quen nhìn phụ mẫu của cô nương.

Nếu bọn họ không coi trọng cô nương, ta sẽ để cho bọn họ biết cô nương của chúng ta đều là bảo bối của Thái Hậu cùng Hoàng Thượng, đến ngày mai, làm sao còn phải nhìn ý tứ của bọn họ.”Nghe xong lời này, mặc dù trong lòng Nguyên ma ma có không ủng hộ đến đâu cũng không ngăn cản gật gật đầu.Các nàng vốn là theo lời Thái Hậu đến nhìn xem Mộ phủ đối với cô nương như thế nào, nếu hôm nay đã muốn thấy thái độ của Mộ phủ, tất nhiên bọn họ cũng sẽ không khách khí, trực tiếp làm cho mấy người này biết địa vị của cô nương trong lòng các chủ tử, mặc dù không thân cận, cũng không thể chậm trễ.Tỳ nữ dẫn bọn họ tới chính sảnh, Mộ Liên Thu đã nhập tọa, bên trái là một nữ tử khuôn mặt thanh lệ khí chất nhu uyển, bên cạnh nữ tử là một bé gái ước chừng ba tuổi.

Khi thấy đoàn người của Tri Y đến đây, nữ tử mang đứa bé đứng dậy, có lễ với hai ma ma.Từ ma ma cũng không nhìn nàng ta, chỉ nói với Mộ Liên Thu: “Mộ đại nhân, không biết vị này là… ?”Mộ Liên Thu còn chưa mở miệng, nữ tử phúc thân nói: “Thiếp thân Lâm thị, gặp qua hai vị ma ma.”Hai ma ma đều là nữ quan có phẩm cấp trong cung, ngày thường mặc dù cũng không ra mặt, nhưng cũng không ai dám chậm trễ, Lâm thị làm như thế cũng không ngạc nhiên.

Chỉ có Mộ Liên Thu giống như cảm thấy nàng ta không cần làm như thế, lạnh nhạt nói: “Kinh Trúc, thân mình ngươi yếu đuối, ngồi trước đi.”Nguyên ma ma ôn thanh mở miệng, “Vẫn là chậm đã đi.

Mộ đại nhân, quý thiếp trong phủ ngài chỉ có vị Lâm thị này?”Mộ Liên Thu gật đầu.“Quý thiếp, cũng là thiếp.” Nguyên ma ma không nhanh không chậm, “Thiếp, tức là nô.

Cũng là nô, làm sao có thể dùng bữa cùng chủ? Lão nô cũng không phải là người Mộ phủ, vốn không nên quản giáo sự vụ của Mộ đại nhân, nhưng Thái Hậu nương nương đã giao phó cho lão nô đưa cô nương trở về, dặn dò lão nô chăm sóc cô nương cho tốt.”Nguyên ma ma ngừng một chút, tiếp tục mỉm cười nói: “Lão nô không nhịn được nhiều lời vài câu, cũng không ngại lại quan trọng hóa vấn đề.

Miễn cho chuyện không quy củ để cô nương nhớ, ngày sau ảnh hưởng đến cô nương, người khác còn nói… Cô nương của chúng ta không có giáo dưỡng.”Nguyên ma ma nói chậm rãi, lên xuống rất có ngữ điệu, hạ nhân ở chính đường nghe được ngẩn ra, sau đó gật đầu.Trong lồng ngực Mộ Liên Thu nghẹn một hơi, sau một lúc lâu cũng không nuốt xuống được.

Nhưng thấy ánh mắt mọi người đều nhìn vào đây, chỉ có thể nói: “Ma ma nói đúng, là bản quan sơ sót.”Lâm thị liền đứng không thể ngồi xuống, Từ ma ma tùy ý liếc mắt nhìn nàng ta, “Cũng là như thế, liền đến chia thức ăn cho cô nương đi.”Thiếp thất trong phủ hầu hạ đại cô nương con vợ cả dùng bữa, tuy rằng ít nhưng quả thật là có thể làm.

Nhưng ai cũng thấy, cử chỉ của Từ ma ma rõ ràng là có ý làm nhục mặt mũi của Lâm thị và Mộ Liên Thu.Thật ra sắc mặt Lâm thị vẫn ôn nhu như trước không có gì biến hóa, đem nữ nhi giao cho tỳ nữ, nhẹ nhàng đến bên cạnh Tri Y, âm thanh ôn nhu: “Không biết ngày thường cô nương thích ăn gì?”Ở trong cung khi Tri Y dùng bữa cũng là được các ma ma và cung nữ hầu hạ, cũng không cảm thấy có cái gì không đúng, còn cười với Lâm thị, mắt chớp chớp, giống như có chút tò mò.Đáng tiếc Lâm thị không cảm giác được ý tốt của tiểu cô nương, vốn là bộ dáng bình tĩnh thong dong, thấy nụ cười này ngược lại cứng đờ, thiếu chút nữa không cầm chắc khăn tay.Nguyên ma ma vừa thấy, sắc mặt không thay đổi, trong lòng lại nhịn cười.Tiểu chủ tử của các bà, thật sự là khiến người yêu mến .Ngồi xuống không được một khắc, chủ mẫu trong phủ khoan thai đến chậm, rốt cục xuất hiện trước mắt mọi người.

Quần áo kiểu dáng tinh xảo đẹp đẽ quý giá, góc áo còn chưa đến cửa đã nghe thấy thanh âm bất cần của chủ nhân: “Nghe nói Tri Y đã trở lại?”Dứt lời, Trang thị được tỳ nữ vây quanh xuất hiện.Bình tĩnh mà xem xét, Trang thị ngày thường rất đẹp, so với Lâm thị hơn không chỉ một hai phần.

Da thịt trắng hơn tuyết, thần thái kiều nghiên nhàn lệ, má đào mang ý cười, khi mở miệng ánh mắt mang vài phần linh động, trong lời nói mang theo khí thế.

Nếu chỉ nhìn bên ngoài, là nam tử cũng sẽ không bỏ nàng ta mà chọn Lâm thị.Mộ Liên Thu không biết đã bao nhiêu lâu không gặp vị chính thê này, khi đối mặt với nàng ta không khỏi thất thần, ngược lại khi nhớ tới chuyện Trang thị đã làm, tâm trạng lại xấu đi không nhìn nàng ta nữa.Trang thị giống như không thèm để liếc mắt nhìn hắn một cái, ngược lại đi đến trước mặt Tri Y, cười duyên nói: “Để cho mẫu thân nhìn xem, tiểu Tri Y của chúng ta đã lớn bao nhiêu rồi.”Tri Y đột nhiên bị nàng ta ôm lấy, “Nha” một tiếng, quơ quơ chân, quay đầu giơ tay về phía Từ ma ma gọi, “Ma ma, ma ma”Tư thế ôm của Trang thị không thuần thục, làm cho Tri Y có chút không thoải mái, hơn nữa vì hoàn toàn không quen biết, tự nhiên Tri Y có điểm sợ nàng ta.Thấy thế Trang thị không thú vị bĩu môi, đem Tri Y buông ra, điểm điểm trán nàng, “Gọi là ma ma cái gì, đến mẫu thân cũng không biết ?”Tri Y nghi hoặc nhìn nàng ta, mắt to của hai người không khác nhau là mấy nhìn nhau, cảnh tượng có vài phần khả quan.

Nhưng lúc này nửa khắc Trang thị cũng không chờ, không nghe Tri Y gọi người, nháy mắt trầm mặt, đứng dậy nói: “Thôi, dù sao bây giờ ngươi đã có Thái Hậu sủng ái, nói vậy cũng không nguyện ý nhận thức mẫu thân ta.”Sau đó lên vị trí chủ tọa ngồi, không để ý đến mặt mũi đen sì của Mộ Liên Thu.Tri Y bị nàng ta dọa sợ, ôm chặt lấy Từ ma ma, trong mắt nhanh chóng đong đầy nước mắt nóng hổi, cực kỳ ủy khuất vùi trong lòng Từ ma ma nức nở, không hiểu sao đột nhiên Trang thị trở nên hung như thế.Từ ma ma đau lòng, cũng mặc kệ trường hợp ôm người nhẹ giọng dỗ dành.Nguyên ma ma trầm mặc không lên tiếng đem cảnh này thu vào trong mắt, trong lòng than nhỏ một tiếng.Chả trách ban đầu Tĩnh Thái phi nói đừng dễ dàng để cô nương trở về Mộ phủ, phụ thân cô nương là hồ đồ một chút, trọng yếu hơn là vị mẫu thân này… Rõ ràng vẫn là tâm tính của một đứa nhỏ yếu ớt a.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.