Tôi đi rất nhanh ra khỏi nơi đó nơi mà không thuộc về một đứa có thân phận như tôi thân phận của một đứa mồ côi
Hình như tôi đã đi quá xa so với chức phận của mình.... và hình như đã quá dễ dãi với kẻ ngoài kia
Sai rồi tôi sai rồi
Sai từ khi cùng hắn tới đây
Tôi bật cười... mình quả là ngu ngốc mà xong lại tự chấn chỉnh bản thân.
-Em đi đâu vậy?
Tôi nhíu mày giật mạnh cái cổ tay đau buốt. Hắn ăn gì mà khỏe ngư trâu mộng vậy chứ
-Buông tôi ra
-Làm tôi bẽ mặt trước bàn dân thiên hạ em nghĩ mình có thể bỏ đi dễ dàng như thế sao? Đừng có mơ
Hắn hét vào mặt tôi
-Vậy anh muốn tôi làm gì khi trực tiếp giám đốc anh xâm phạm tôi, tôi là nhân viên chứ không phải tình nhân của ngài thưa giám đốc cao quý. Nên.... hãy tự trọng một chút. Tôi không phải một đứa con gái tốt nhưng cũng không phải loại lẳng lơ người nào cũng có thể dễ dãi. Vậy nên anh nên buông tay tôi ra
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp cau lại.... người này tới cả lúc tức giận cũng quyến rũ anh....
Chắc anh điên mất
-Tôi chỉ là bầy tỏ cảm xúc với em. Tôi thích em
Vũ nói hắn thực sự nói rất chân thành nhưng mà anh cảm nhận được bảo bối đang rất hoài nghi
Có phải chăng hắn đùa với tôi? Một kẻ có tiền còn thiếu hơi gái đến thế sao? Hắn muốn tìm cảm giác mới lạ sao?
-Từ lần đầu tiên gặp em trên xe bus.... tôi đã thích em...đã đi tìm em. Tôi chắc chắn em là người của tôi...cô gái
Vũ ôm lấy bảo bối, tỳ cằm lên vai nhỏ của cô nàng mùi thơm dìu dịu từ cơ thể cô làm anh ngây ngất... không phải mùi nước hoa...
Tôi cố hết sức bình sinh đẩy hắn ra
-Đồ điên. Tránh xa tôi ra
Tôi bỏ đi... lần đầu tiên tôi sợ một người đến như thế. Một người có thể đọc suy nghĩ của tôi... nhìn thấu tâm can tôi và... hành động của hắn tôi hoàn toàn không nắm được
Cứ như vậy tôi sẽ bị hắn nhấn chìm mất...
Hôm đó tôi lo lắng rất nhiều nghĩ rất nhiều đấu tranh tư tưởng để xem mình có nên đi làm hay không
Cuối cùng thì...
... tôi vẫn đi làm
Bởi vì tôi luôn nói đối diện với sự thật nếu giờ trốn tránh chả phải là tự tay vả một nhát vào mặt mình...
*********:***********
Hàn phu nhân đau đáu nhìn sấp tài liệu trước mặt
Cô gái này quả nhiên rất kiên cường mạnh mẽ. Bề ngoài bất cần hiên ngang bộc lộ hết mọi tính cách phẩm giá
Không giống những cô gái bà đã gặp. Mang một bộ mặt giả tạo không trung thực
Nhưng mà thân thế của cô gái này có chút không tốt... bị bỏ rơi, mồ côi... chắc ông nội Hàn sẽ không thích....
Thật khiến bà đau đầu
Nếu như là người Vũ chọn ở bên suốt đời là cô gái tên Hạ Linh này thì bà không còn gì lo lắng cho con trai nữa
An tâm mà hưởng thụ thôi
Nên dù có chuyện gì xẩy ra bà nhất định chọn cô là thiếu phu nhân nhà họ Hàn là đệ nhất con dâu của bà...
*******
Công ty hôm nay xôn xao thấy lạ.... người ta nhìn tôu với anh mắt rẻ mạt khinh thường
Tôi thật sự làm gì sai?
-ây za....không phải Hạ Linh thủ khoa sao?
-Quỳnh mày muốn sao? Tôi cau mày. Tôi còn chưa tìm nó mà nó lại tìm tôi rồi
-Trèo lên giường với người ta rồi thảo nào ra oai như vậy
-Mày nói gì?
-.... ra vẻ ngọc nữ gì chứ... thật mất mặt, mà mặt mày cũng thật là dày đấy Hạ Linh.... haha rồi chán hắn sẽ đá mày như đá một con chó thôi....
Hahaha
Quỳnh cười chế diễu. Tôi chả hiểu nó đang sủa ra tiếng gì? Đau đầu