Đấu Thần

Chương 997: Hai Con Dế Cực Lớn




So với vẻ tự tin thong dong của Lý Dật, vẻ tro tàn trên mặt Tu La môn chủ càng ngày càng thảm trọng, hắn phí công hung ác nói:

- Kêu ta nhận thua, đừng mơ tưởng!

Nói xong thủ quyết khẽ động, một vòng xoáy đấu khí lại một lần nữa hiện lên trong lòng bàn tay. Chỉ có điều khi Tu La môn chủ vung ra vòng xoáy đấu khí này, vòng xoáy đấu khí rất nhanh bạo liệt giống như bạo khí.

Nhìn thấy màn này, Lý Dật lắc đầu, khuyên nhủ:

- Ngươi làm vậy chỉ phí công.

Tu La môn chủ lúc này mới nhụt chí, nhưng có chút không cam lòng hỏi thăm:

- Làm sao ngươi nhìn ra được?

Lý Dật muốn hắn thua tâm phục khẩu phục, liền thản nhiên nói:

- Ta vẫn luôn cảm thấy rất kỳ quái, tại sao cường giả Tu La môn ngươi mỗi lần công kích hay phòng ngự đều sẽ xuất hiện vòng xoáy đấu khí, cho đến vừa rồi ngươi sử dụng lực vòng xoáy cực đại đánh bại ba đại tông môn, ta mới đột nhiên lĩnh ngộ được, thực lực của cường giả Tu La môn, cũng không phải tới từ bản thân, nguồn gốc lực lượng của các ngươi chính là Tu La giới! Cho nên, cường giả Tu La môn các ngươi mới không rời khỏi Tu La giới, cho dù rời khỏi, cũng phải ở khu vực Tu La giới có thể khống chế, đó chính là phạm vi năm trăm dặm xunh quanh Long Thành. Ta nói không sai chứ!

Giải thích của Lý Dật cuối cùng đã khiến cho mọi người hiểu rõ chỗ quỷ dị của Tu La môn, khó trách bọn hắn chỉ có thể dựa vào Long Môn đến thống trị Thần chi lĩnh vực, cũng chỉ có thể dẫn dụ mấy chục vạn quân đội của ba đại tông môn xâm nhập vào xung quanh Long Thành mới có thể dung nạp vào bên trong Tu La giới. Chỉ có điều, cho dù bản thân hiểu rõ điều này, cũng không có lực hoàn thủ lại Tu La môn chủ, Lý Dật làm sao có thể đánh bại Tu La môn chủ?

- Ngươi nói không sai, nếu như ta có thể rời khỏi Tu La giới, nếu sử dụng đấu khí Thần chi lĩnh vực đã sớm thuộc về ta rồi!

- Nếu đã biết khởi nguồn lực lượng của ngươi, ta có thể chặt đứt liên hệ của ngươi với Tu La giới. Bất hạnh vô cùng đối với ngươi lại là may mắn vô cùng đối với ta, ta vừa vặn bố kết trận pháp này, sức mạnh của trận pháp này đối với Tu La giới ẩn chứa uy lực cực lớn chỉ sợ không bằng một giọt nước với biển cả mênh mông. Nhưng trận pháp này có thể ngăn cách hữu hiệu liên lạc của ngươi với Tu La giới, nói cách khác, Tu La môn chủ hiện tại căn bản không cách nào hấp thu được sức mạnh bên trong Tu La giới. Chỉ có điều khiến cho ta không ngờ chính là, ngươi ngoại trừ lấy sức mạnh từ Tu La giới, bản thân rõ ràng không hề có đấu khí tu vi.

Nhưng rất kỳ quái, tại sao ngươi lại là phong hào Đấu Thần cường giả!

Những lời nói của Lý Dật hoàn toàn giải thích cho nghi hoặc của tất cả mọi người, hiện tại đã không có người chỉ trích Lý Dật ôm tâm tư thắng lợi. Đây không phải là may mắn, nếu không có tâm tư nhạy bén, không có hành động quyết đoán và trận pháp đặc biệt kia, cho dù Lý Dật đã biết Tu La môn chủ có liên hệ với Tu La giới cũng không có cách đánh bại được hắn.

- Ta nhận thua, nhưng ngươi cũng đừng quá đắc ý, Lý Dật, đánh bại ta, không phải ngươi, cũng không phải bản thân ta, mà là lão bất tử kia, hừ, sớm muộn sẽ có một ngày, ta biết sử dụng đấu khí tu vi của mình để cho ngươi biết cái gì là cường giả phong hào đấu thần thật sự!

- Ta rất mong chờ, nhưng hiện tại, ngươi nên thực hiện hứa hẹn đi.

Thực hiện hứa hẹn chính là giao Tu La giới lại cho Lý Dật, chuyện này đối với Tu La môn chủ mà nói là chuyện nghiêm trọng không thể gánh vác, khi hắn đáp ứng thuần túy vì cho rằng bản thân đã nắm chắc thắng lợi, căn bản không có ý thức mình sẽ thất bại, hơn nữa lại còn thua hoàn toàn như vậy. Lúc này thấy Lý Dật đưa ra chuyện hứa hẹn, lập tức im lặng.

Thấy Tu La môn chủ vẻ mặt xấu hổ không đáp lại, Lý Dật lại nói:

- Xem ra Tu La môn chủ muốn lỡ hẹn rồi… Nói đùa thôi, môn chủ không cần quá để ý, nhưng chuyện của ba đại tông môn…Yêu cầu của ta cũng không quá đáng, năm đại tông môn của Thần chi lĩnh vực vẫn phân chia địa vực như cũ, lãnh địa của Song Kiếm môn do Thất Tinh tông tiếp quản, yêu cầu này không quá đáng chứ!

Đây chính là ý đồ của Lý Dật, mặc dù ba đại tông môn cũng không hài lòng với ý đồ này.

Cân nhắc đến điểm này, Lý Dật tiếp tục nói:

- Đương nhiên ba đại tông môn cũng chịu tổn thất không nhỏ trong trận loạn tông môn này, Long Môn ít nhiều phải đưa ra chút bồi thường!

Lúc này Tu La môn chủ vẫn ở trong trận pháp Lý Dật bố kết, vẫn không cách nào hấp thu được năng lượng của Tu La giới, bởi vậy hắn thật sự rất khó phản bác lời nói của Lý Dật. Nhưng với thân phận của hắn, nếu đáp ứng dưới sự uy hiếp Lý Dật, vậy thể diện đã gây dựng năm ngàn năm qua thật sự không còn gì nữa.

- Nếu đã hứa với người ta, vậy thì phải giữ lời!

Bỗng nhiên một thanh âm vang lên, thanh âm này cũng không lớn, nhưng từng chữ đều truyền đến tai mọi người.

Nhìn về hướng thanh âm này phát ra, lúc này Lý Dật mới phát hiện trong

Tu La giới tâm chẳng biết từ lúc nào đã có thêm một người. Người này cũng không sử dụng đấu kỹ tàng hình lẻn vào Tu La giới tâm như Tiểu

Thiên, nhưng trong rất nhiều cường giả ở đây lại không hề có người nào phát hiện ra sự xuất hiện của hắn, tình cảnh này, thật sự khiến người ta cảm thấy quỷ dị, quỷ dị đến mức sởn hết cả gai ốc.

Nhìn thấy người này, trái tim Lý Dật nhất thời loạn nhịp. Người này, hắn cũng không xa lạ gì, chính là khách uống rượu tiêu dao với Long Y Y hôm đó.

Khách uống rượu tiêu dao vẫn giữ dáng vẻ có chút lười biếng, hắn nhìn Tu La môn chủ, trong ánh mắt có một tia bất mãn rèn sắt không thành thép.

- Ngươi rốt cục cũng hiện thân rồi, Tu La giới chủ, chắc hẳn không phải lão nhân gia ngươi mới đến.

Lý Dật thản nhiên nói.

Quan hệ giữa người này và Tu La giới, Lý Dật sớm đã suy đoán, lúc này y hiện thân trong Tu La giới tâm, lại dùng giọng điệu và ánh mắt này nhìn Tu La môn chủ, như vậy tất cả mọi việc đều đã rõ ràng. Nếu Lý Dật đoán không sai, khách uống rượu tiêu dao chính là Tu La giới chủ Giang

Thiên Nhất, còn Tu La môn chủ chỉ là một trong hai người con trai của y!

- Lý Dật, xem ra hôm đó ta đã quá xem thường ngươi, đấu khí tu vi của ngươi tuy không được xem là trình độ cao nhất, nhưng tâm tư nhạy bén đúng là thiên hạ vô song. Được rồi, Tu La giới xem như bại bởi tay ngươi, nhưng thứ ngươi đánh cược lại không thể lấy. Cho dù ngươi thắng, cũng không lấy được Tu La giới, bởi vì, ta mới là Tu La giới chủ!

Lý Dật mỉm cười:

- Ta cũng không định dành Tu La giới trên tay Tu La môn chủ, chỉ là muốn nói cho hắn biết, làm người thì cần phải khiêm tốn!

- Đúng, làm người thì cần phải khiêm tốn…Nhưng ngươi bây giờ ngược lại có một cơ hội, một cơ hội thắng được Tu La giới thật sự!

- Xin ngài chỉ giáo cho?

- Ván bài vừa rồi của các ngươi có không công bằng, bởi vì ngươi cũng biết rõ, người đánh bại hắn không phải ngươi. Ta có thể cung cấp cho các ngươi một điều kiện đánh cược công bằng. Nếu như ngươi có thể đánh bại hắn dưới điều kiện này, như vậy, ta chấp nhận Tu La giới bại bởi tay ngươi. Lý Dật, ngươi nên biết rõ, chỉ có ta mới có thể ưng thuận hứa hẹn này, hơn nữa tất nhiên cũng sẽ tuân thủ hứa hẹn này!

Cường giả như Giang Thiên Nhất, Giới Chủ của Tu La giới, nếu như hắn muốn đổi ý hoặc căn bản không cần đổi ý, với năng lực của hắn, chỉ cần hắn muốn, hoàn toàn có thể dựa vào lực lượng của Tu La giới giết chết toàn bộ cường giả bên trong Tu La giới. Nếu hắn đã nói công bằng, vậy thì nhất định sẽ công bằng, nếu hắn nói sẽ tuân thủ hứa hẹn, như vậy Lý

Dật cũng không cần hoài nghi.

Lần này rất đáng đánh cược.

- Được, vậy thì tại hạ sẽ đánh cược với Tu La môn chủ, chỉ là không biết sẽ đánh cược như thế nào?

- Tu La môn chủ vì bị ta cấm chế, cho nên không cách nào sử dụng đấu khí bản thân, vì vậy hắn mới thua ngươi, Lý Dật các hạ cũng không muốn thắng không vẻ vang chứ. Ba ngày sau, ta sẽ giải trừ cấm chế cho hắn, đến lúc đó sẽ đánh cược lại, nếu như Lý Dật các hạ còn có thể thắng hắn, Tu La giới sẽ thuộc về ngươi.

- Nếu như ta thua thì sao?

- Cho dù ngươi thua, có ta ở đây, Tu La giới cũng sẽ không xen vào chuyện của các tông môn, các ngươi tự mình xử trí!

Lợi ích không tệ, bất luận thắng thua đều không thiệt thòi, cuộc giao dịch này rất đáng làm. Lý Dật sảng khoái nói:

- Được, vậy ba ngày sau quyết chiếnTu La giới tâm, không gặp không về!

- Không gặp không về…Chư vị xin mời đi theo ta, đã đến Tu La giới, lão già ta cũng muốn tận lực tiếp khách, ba ngày này, chư vị sẽ ở Tu La động phủ của ta!

Chính sự bàn xong, Tiểu Thiên sớm đã không kềm nén được từ xa xông tới, kéo tay áo Tu La giới chủ Giang Thiên Nhất nói:

- Được lắm, lão quỷ này, thì ra kết giới này là do ngươi làm ra. Ta đã kiếm được mấy con dế lớn ở đây, nào, chúng ta đấu một trận.

Giang Thiên Nhất lặng lẽ cười, chỉ vào Lý Dật nói:

- Ngươi muốn nói con dế này sao?

- Hắn là một con người, làm sao là con dế của ta được, lão quỷ, mới vài ngày không gặp, ngươi đã trở nên ngu xuẩn rồi sao?

Tiểu Thiên cổ quái nhìn Giang Thiên Nhất, một con người sao có thể trở thành một con dế được, hắn thật sự có chút không hiểu rõ.

Giang Thiên Nhất không để ý, chỉ vào Tu La môn chủ nói:

- Hắn là con dế của ta.

Sau đó lại chỉ Lý Dật nói:

- Hắn là con dế của ngươi. Ba ngày sau, chúng ta sẽ đấu hai con dế này, thế nào hả?

Tiểu Thiên giờ mới hiểu được ý tứ của Giang Thiên Nhất, không khỏi vỗ tay kêu hay nói:

- Lão quỷ ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi, ngươi đúng là một kẻ thú vị, được! Hay lắm, ba ngày sau chúng ta sẽ đấu hai con dế này.

- Cho nên trong ba ngày này, ngươi phải dạy dỗ con dế của ngươi thật chu đáo, nếu ngươi thua trước mặt nhiều cường giả như vậy, thì đúng là không còn thể diện gì nữa!

- Yên tâm yên tâm, tiểu tử này vốn cũng có chút cổ quái, chỉ cần ta dạy dỗ cho hắn chút bản lĩnh trong ba ngày, đấu với con dế của ngươi cũng không phải không có phần thắng.

Tiểu Thiên tỏ ra rất thú vị, hào hứng cực cao, lập tức chuyển tới trước mặt Lý Dật, lớn tiếng nói:

- Tiểu tử, trong ba ngày này, ngươi chính là con dế của ta, tất cả mọi việc đều phải nghe theo ta, bằng không coi chừng ta vặn tay chân của ngươi xuống.

Tuy đã định ra định ước, nhưng Lý Dật thật sự không có bao nhiêu phần thắng, trước đó hắn công nhiên khiêu khích, đó là vì nhìn thấy phần thắng chắc chắn, hiện tại ván bài này đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi khống chế của hắn. Đấu Thần đỉnh phong và phong hào Đấu Thần mặc dù chỉ hơn kém một bậc, nhưng thực lực của cả hai đã cách biệt một trời một vực, trong thời gian ba ngày ngắn ngủn, trừ phi Tiểu Thiên đem tất cả thực lực của mình chuyển sang người Lý Dật, bằng không có dạy cho hắn bao nhiêu bản lĩnh cũng phí công.

Nhưng Tiểu Thiên dù sao cũng là phong hào Đấu Thần thành danh đã lâu, hơn nữa tính tình cổ quái, nói không chừng còn có chút thủ đoạn, có sự trợ giúp của hắn, còn tốt hơn trăm lần so với tự mình tu luyện. Nghĩ đến đây, Lý Dật cũng cam tâm làm con dế của hắn.

Lập tức hai lão quỷ dắt theo “con dế” của mình rời khỏi Tu La giới tâm, bay vút về hướng Tu La địa phủ mà Tu La giới chủ đã nói. Đệ tử tinh anh của ba đại tông môn cũng bám sát phía sau, chuyện đã đến bước này, đã không còn trong phạm vi bọn hắn có thể khống chế được, khó khăn lắm mới đến được đệ nhất kết giới trong truyền thuyết của Thần chi lĩnh vực, tại sao không thừa cơ đi thăm thú một chút cái gọi là Tu La động phủ này?

Thì ra Tu La động phủ cách chỗ giới tâm cũng không xa, nói là địa phủ, kỳ thật cũng không phải nằm dưới mặt đất, nó là một khoảng không được đào ra, có lẽ ban đầu khi Giang Thiên Nhất sáng tạo ra kết giới này đã chủ ý tạo thành. Tu La động phủ nằm trong hai ngọn núi, bên ngoài động phủ hoa thơm mọc khắp nơi, cây cối xanh um.

Chỉ có điều chỗ Tu La động phủ lại có một cấm chế, cho nên đệ tử của ba đại tông môn mới không phát hiện ra.

Đi vào trong Tu La động phủ, cảnh gấm vóc xa hoa càng làm cho các cường giả líu lưỡi, những người ở đây đều có thân phận phi phàm, chưa có người nào chưa từng nhìn thấy cảnh giàu sang phú quý, nhưng tình cảnh vàng son lộng lẫy như trước mắt, đúng là cả đời chưa từng nhìn thấy. Toàn bộ động phủ dùng hoàng kim làm tường, châu báu làm đèn, càng kỳ diệu hơn là mặc dù Tu La động phủ ở trong sơn thể, nhưng bố cục các nơi đều rất thoái mái, không hề có vẻ chật chội nhỏ hẹp, sau khi nhìn kỹ, mỗi một chi tiết đều có ý nghĩ sáng tạo.

Nhìn thấy đám cường giả líu lưỡi, Tu La giới chủ Giang Thiên Nhất cũng tỏ vẻ đắc ý, nhìn mọi người nói:

- Tu La động phủ này của ta như thế nào?

Mọi người đương nhiên đều tán thưởng, giờ mới hiểu tại sao Tu La giới chủ lại muốn dẫn bọn họ tới, thì ra là muốn khoe khoang.

- Đẹp thì có đẹp, nhưng nơi này rất nhanh sẽ không còn thuộc về ngươi, mà là của ta!

Trong thanh âm tán thưởng bỗng nhiên vang lên tiếng nói bất hòa của Lý Dật.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.