Đấu Thần

Chương 949: Thần Bí Nhân




Đám người Đơn kiệt chuẩn bị hành động, Lý Dật một mực đợi cho đêm dài, tất cả chúng tông đệ tử đều trở về trướng bồng, bên cạnh bờ sông một mảnh yên tĩnh sau. Chủ trướng bồng vẫn hun hương như trước, Lý Dật hưởng thụ đãi ngộ, cũng là trong lòng thản nhiên. Phá hư đám hỏi lục cực môn cùng phong tông, đối với Long Môn hết sức quan trọng. Bọn họ tuyệt đối sẽ không đặt tại trên người Đơn tông, đằng sau Đơn kiệt, Lý Dật có thể cảm giác được mục quang chú thị đây hết thảy. Đây thuần túy chỉ là bản năng, cũng không có căn cứ.

- Xin hỏi Phong thiếu tông chủ?

Bỗng nhiên ngoài trướng có người hỏi phong tông hộ vệ.

- Các ngươi là ai?

- Chúng ta là đệ tử Thiên tông, bổn tông trưởng lão muốn gặp Phong thiếu tông chủ.

- Thiếu tông chủ đã ngủ rồi, có việc ngày mai nói sau.

- Cái này... Được rồi, ta trở về hồi bẩm trưởng lão.

Xem ra Đơn tông muốn xuất thủ, tên Thiên tông này đến xò xét. Quả nhiên, ngoài trướng đối thoại không lâu, liền nghe được vài tiếng động, có vài tên hộ vệ trúng chiêu, bị mê ngất đi. Theo như phong tông an bài, chủ trướng hộ vệ triệt bỏ một nửa. Thấy vài tên hộ vệ trúng chiêu, bốn phía chủ trướng xuất hiện khí tức năm tên cường giả lập tức vọt tới, không cần nghĩ, Lý Dật biết đây là Đơn kiệt. Năm tên đơn tông đệ tử bắn nhanh tới lều lớn, năm đạo đấu khí đánh ra, xuyên thấu trướng bồng da trâu, oanh kích đại. Không thể không thừa nhận, đám người Đơn kiệt ra tay tàn nhẫn cực kỳ. Nếu không có sớm phòng bị, chính là Lý Dật Đấu Thần cường giả, bị năm tên Đấu Thánh đột nhiện công kích, bị đánh chết chưa nói tới, nhưng sợ rằng ăn không ít thiệt thòi.

Chỉ nghe "Oanh" một tiếng vang thật lớn, năm đạo băng hệ đấu khí hung hãn đến cực điểm bắn thẳng đến, tại trên lều xé mở một cái động to. Một kích không trúng, bọn người Đơn kiệt càng không do dự, lao vào, năm thanh trường kiếm ẩn chứa băng hệ đấu khí cực hạn, đem Lý Dật vây chặt lại. Thủ đoạn thật ác độc, hoàn toàn dùng đấu pháp liều mạng. Lý Dật trong mắt tinh mang lóe lên, song chưởng đánh ra, năm đạo đấu khí cơ hồ đồng tấn công năm vị Đơn tông tuổi trẻ. Lý Dật cũng không muốn giết bọn họ, ra tay lưu lại đường sống, đấu khí pháp tắc ẩn chứa đấu khí oanh ra, bốn phía một mảnh thanh âm leng keng, năm thanh trường kiếm tất cả đều vỡ vụn.

- Ngươi, ngươi là ai.

Tay cầm tàn kiếm, Đơn kiệt hiện tại đã không kịp phản ứng nhìn đối thủ. Bọn họ sớm biết, Phong thiếu tông chủ chỉ là Đấu Thánh cường giả, cho dù Đấu Thánh đỉnh phong, cũng không khả năng một chiêu chấn vỡ trường kiếm năm người phẩm giai không thấp.

- Đơn kiệt, ngươi không có đạo đức.

Lý Dật duỗi lưng một cái, lười biếng đáp lại. Nghe thanh âm Lý Dật, đấu khí mảnh nhỏ rất nhanh tiêu tán, hiện tại Đơn kiệt mới nhìn rõ người đứng ở trước mặt bọn họ, đó là Lý Dật.

- Lý, Lý Dật?

Thấy không ổn, Đơn kiệt xem thời cơ cũng rất nhanh, trầm giọng quát:

- Đi.

Nhưng lúc này, không khỏi quá trễ, Lý Dật nói:

- Làm gì đi vội vã như vậy, đã đến đây, xin mời chớ vội.

Ngoài trướng có một đám thanh âm huyên náo, lúc này có người lớn tiếng la hét:

- Bắt thích khách.

Đã sớm an bài tại ngoài trướng, phong tông cường giả đem trướng bồng đều thoát đi, hơn trăm phong tông cường giả xuất hiện ở chung quanh bọn người Đơn kiệt. Mà nhân số đạt đến mấy trăm người. Còn những người khác nghe được động tĩnh cũng không ngừng tụ tập tới, đem chung quanh chủ trướng vây quanh chật như nêm cối. Lúc này đám người Đơn kiệt vẻ mặt trắng bệch, kết cục như vậy cũng không cần suy nghĩ nhiều.

- Nói đi, ngươi là người Đơn tông?

Phong thiếu tông chủ từ trong đám người đi ra, mục quang lạnh lùng nhìn Đơn kiệt, vẻ mặt lành lạnh sát ý.

- Ai nói ta là người Đơn tông, chúng ta là cửu huyền môn đệ tử.

- Cửu huyền môn đệ tử?

Phong thiếu tông chủ trên mặt hiện lên vẻ khinh thường: - Cửu huyền môn cùng phong tông không có ân oán, cũng không, tại sao phải ám sát ta?

- Chúng ta làm sao biết, đây là mệnh lệnh của cửu huyền môn chủ, chúng ta chỉ là phụng mệnh làm việc mà thôi.

- Không chịu thành thật? Tốt lắm, đừng trách ta không khách khí.

- Kết trận.

Nhìn thấy Phong thiếu tông chủ muốn bảo mọi người động thủ, Đơn kiệt gầm nhẹ một tiếng, sự tình đã đến trình độ này, hắn cũng đem sinh tử không để ý, hành động thất bại, hắn chỉ cầu thân phần cửu huyền tông đệ tử chết đi:

- Sao Bắc Đẩu Ngũ Hành trận, Các huynh đệ, giết một người đủ, giết hai người lợi nhuận.

Đơn tông năm vị cường giả tuổi trẻ đều ngoan cố chống cự lại, nhanh chóng dựa thân hình, kết thành trận pháp phòng thủ, đấu khí tràn ngập quanh thân tụ lại một thể. Đơn tông đấu khí tu luyện có chút đặc thù, đệ tử trong tông đều tu luyện băng thuộc tính đấu khí, băng hệ đấu khí từ Đơn tông sinh sôi nảy nở đến cực hạn. Hôm nay Ngũ Hành trận cùng Đơn tông có tương quan, đồng thời băng hệ đấu khí và phải có năm người kết trận, mới có thể hoàn toàn hòa tan làm một thể. Chỉ thấy băng hệ đấu khí nồng đậm đến cực hạn lượn lờ tại chung quanh năm người, làm nhiệt độ bốn phía cấp tốc giảm xuống.

- Ngoan cố chống cự, Sao Bắc Đẩu Ngũ Hành trận, có thể ngăn cản mấy trăm cường giả Phong tông sao?

Phong thiếu tông chủ ngoài miệng mặc dù nói khinh thường, nhưng trong lòng cũng âm thầm kinh hãi, Đơn tông trấn tông chi bảo "Sao Bắc Đẩu Ngũ Hành trận" cũng có chỗ hơn người, năm Đấu Thánh cường giả liên thủ, có thể vượt cấp khiêu chiến. Nếu có mấy trăm người xông lên, bắt được năm người này cũng phải trả giá không nhỏ. Vấn đề là bọn họ đi đên đây, cũng không phải là đến đánh nhau giết người, mà là đón dâu. Người chết là điềm xấu, chết càng nhiều người càng xấu. Tuy mhìn ra Phong thiếu tông chủ khó xử, Lý Dật cũng không có chủ động đi ra giết giặc. Thành công ngăn trở kế hoạch Đơn tông ám sát, Lý Dật hiện tại sắc mặt ủ dột. Hắn có một loại cảm giác xấu, chính có đôi mắt đang nhìn hết thảy. Loại cảm giác này làm Lý Dật không thoải mái, hắn đột nhiên minh bạch, Đơn tông xung phong chẳng qua là pháo hôi, thủ đoạn Long Môn, chỉ sợ còn ở phía sau. Nhưng Long Môn rốt cuộc có thủ đoạn gì, Lý Dật lại hoàn toàn không biết. Đúng là cảm giác không biết nguy hiểm, mới khiến cho hắn mặt sắc mặt ngưng trọng, Phong thiếu tông chủ cùng Đơn kiệt giằng co hắn cũng không chú ý, toàn bộ chú ý đều ở bốn phía doanh địa.

- Đơn kiệt, không phải muốn chúng ta động thủ sao?

Đơn kiệt dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, làm Phong thiếu tông chủ cực kỳ căm tức, bị tông môn phụ thuộc phản bội, thì bất luận một chủ tông nào cũng không thể chịu đựng được, huống chi là hắn tính nết vốn nóng nẩy.

- Hãy bớt sàm ngôn đi, nếu muốn tánh mạng của chúng ta, phong tông cũng cần trả giá rất lớn.

- Phá trận cho ta, mấy tên phế vật băm thành thịt vụn.

Phong thiếu tông chủ tính nết thô lỗ, quát lạnh một tiếng, hạ lệnh công kích. Hơn trăm phong tông tinh anh đệ tử lập tức chấp hành, vây quanh đám người Đơn kiệt, đấu khí đều nhất loạt đánh ra, còn một nửa vọt lên trên không, từ trên cao oanh kích, cứ thế thay phiên công kích. Cuối cùng Phong tông đệ tử cũng đánh ra toàn lực, đánh ra, Đám người Đơn Kiệt có Sao Bắc Đẩu Ngũ Hành trận tinh diệu cũng uổng công. Đơn kiệt tuy cũng rõ ý đồ đối phương, nhưng thực lực sai biệt quá lớn, bọn họ ngoại trừ vận dụng trận pháp cố thủ, cũng không có biện pháp xử lý.

- Lý Dật huynh đệ, đa tạ ân cứu mạng.

Thắng cục đã định, Phong thiếu tông chủ đi tới bên người Lý Dật, thành khẩn nói. Đơn tông phái ra năm tên thích khách, thực lực cũng làm hắn sợ hãi, nếu không có Lý Dật nhận được tin tức, trước đêm tân hôn, chỉ sợ cũng bị ám sát chết rồi.

- Phong thiếu tông chủ không cần phải khách khí, ta làm như vậy cũng không phải vô duyên vô cớ. Phong tông cùng lục cực môn có hôn nhân, ba đại tông môn mới có thể hợp tác đối kháng Long Môn cùng song kiếm môn được, đây là một việc thất tinh tông muốn thấy.

Lý Dật cũng không dấu diếm ý đồ của mình, nói:

- Nhưng việc đêm nay, chỉ sợ mới bắt đầu, trò hay chính thức còn đang phía sau?

Phong thiếu tông chủ cũng không đần, xuống giọng nói:

- Ngươi nói là Long Môn?

- Phong thiếu tông chủ cho rằng Long Môn i đơn giản đặt cược trên người Đơn tông sao?

- Mẹ nó, ta chỉ muốn kết hôn nữ nhân ta yêu thích, Long Môn chết tiệt còn đến gây khó dễ như vậy.

Phong thiếu tông chủ hùng hùng một hồi, sau đó gói tới một thuộc hạ, phân phó nói:

- Mở rộng phòng ngự, cách doanh địa năm mươi dặm.

Trên chiến trường, đang không ngừng oanh kích, đám người Đơn kiệt đấu khí điên cuồng bị rút ra, đấu khí băng hệ quanh thân bắt đầu yếu bớt, hiển nhiên đã không cách nào chống lại nữa.

- Liều mạng.

Đơn kiệt hai mắt đỏ hồng, đã đến bờ biên giới sụp đổ, vì phòng ngừa chính mình hỏng mất, hắn hung ác hú lên một tiếng quái dị:

- Sao Bắc Đẩu hung mãnh đánh.

Theo lời nói của Đơn kiệt, năm người nhanh chóng chuyển đổi thân hình, sao Bắc Đẩu Ngũ Hành trận bỗng nhiên biến đổi, thiên địa nguyên khí bốn phía ba động, dâng lên trận trận cuồng phong, băng hệ đấu khí ảm đạm xuống một lần nữa nồng đậm lên, một cái băng long chậm rãi hiển hiện tại trước mặt mọi người. Băng long xoay quanh năm người Đơn kiệt, không ngừng vặn vẹo bành trướng, tại vô số đấu khí đấu kỹ oanh kích bay thẳng đến chân trời

- Hung mãnh đánh.

Oanh

Băng long bỗng nhiên tiêu tán, hóa thành vô số tiểu Băng long, vây phong tông đệ tử oanh xuống. Tiếng kêu thảm thiết lên tục vang lên, phong tông đệ tử thực lực cũng tiêu hao rất lờn, không ngờ tới đám Đơn kiệt có thể phát ra một kích cường hãn như thế, lập tức có mấy Phong tông đệ tử bị kích bay ra ngoài, phun ra máu tươi, sau đó mới ngã xuống đất không biết chết sống. Một kích này cũng làm cho tất cả phong tông đệ tử sợ hãi biến sắc. Phong thiếu tông chủ càng có vẻ mặt khó coi, một chiêu "Sao Bắc Đẩu hung mãnh đánh" xé mở vòng vây, đám người Đơn kiệt thực lực cũng gần khô kiệt, cũng không có ham chiến nữa, khẽ quát một tiếng:

- Đi.

Năm bóng người bắn thẳng lên giữa không trung, cố gắng đào thoát đi. Nhưng sao có dễ dàng như vậy, Phong tông tinh anh đệ tử tuy bị oanh tán, nhất thời không cách nào tổ chức truy kích, nhưng đội ngũ hơn ngàn người, có rất nhiều Đấu Hoàng đấu tôn, thậm chí Đấu Thánh cường giả, lập tức liền có vô số bóng người ngự không đuổi theo, đem Đơn kiệt bao vây lại.

- Hảo hài tử, các ngươi không sai, ta sẽ không để cho các ngươi ngã xuống.

Bỗng nhiên, trên không trung có một thanh âm uy nghiêm vang lên. Thanh âm này, không ai có thể nghe ra là từ phương hướng nào truyền tới, nhưng nó lại có mặt khắp nơi, mỗi người đều nghe được rõ ràng. Lý Dật cảm thấy rùng mình, hắn biết rõ trò hay đã bắt đầu. Theo thanh âm uy nghiêm này, xuất hiện một bóng người ở giữa không trung, huyền phù tại phía trên đám người Đơn kiệt. Người này, tựa hồ từ trong không gian bỗng nhiên xuất hiện, cho dù là Lý Dật dùng toàn bộ tinh thần cảm thụ, cũng không có cách nào cảm nhận được hắn ở nơi nào đến, làm thế nào hiện thân. Thần bí nhân này, thực lực quá đáng sợ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.