Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng

Chương 114: Rắc rối tìm đến cửa (1)




Tháng ngày sau đó, những thành viên của Sử Lai Khắc học viện tham gia chiến đấu, bắt đầu luyện tập những chiến thuật mà Đại Sư truyền đạt, nhất là bốn người mới gia nhập, mỗi ngày đều phải vượt qua được yêu cầu phối hợp.

Phối hợp một đoàn đội mới vốn không phải là điều dễ dàng, nhưng nếu như trong đoàn đội này có một gã Khống chế hệ hồn sư vô cùng xuất sắc, thì tất cả trở nên đơn giản hơn rất nhiều.

Đường Tam không thể nghi ngờ chính là người có thể đảm nhiệm được yêu cầu này, dưới sự điều phối của hắn, bốn người mới gia nhập dần dần quen thuộc với phương pháp chiến đấu của Sử Lai Khắc thất quái, đồng thời Đường Tam cũng đã quyết định chọn ra những thành viên tham gia Dự tuyển chiến đấu, chủ yếu là bốn người trong Sử Lai Khắc thất quái tiến hành luân phiên tham gia. Dự tuyển chiến đấu mặc dù không phải quá trọng yếu nhưng ít nhất cũng phải vượt qua được, bởi vậy Đường Tam đã xác định ra bốn người luân phiên tham gia, bao gồm chính bản thân mình cùng với Tà Mâu Bạch Hổ có hồn lực cực mạnh, thêm vào một cường công hồn sư là Tiểu Vũ. Diệp Phi Linh sẽ thay hắn chủ trì thế cục nếu như đối thủ không quá mạnh.

Đối với việc chia nhóm chiến đấu như thế này, mọi người hầu hết đều tán đồng. Hoàng Viễn, Kinh Linh cùng Thái Long lúc đầu có chút e ngại thực lực của Diệp Phi Linh, nhưng tận mắt nhìn thấy nàng bổ một chưởng vỡ cả đại thụ, từ đó mới không dám khinh thường vị tiểu muội nhỏ tuổi nhất này nữa, sau đó trong lòng còn thầm suy đoán, không biết vị tiểu muội này có phải là truyền nhân của Liễu Nhị Long sư phụ hay không??!

********

Diệp Sâm sau khi tìm người tra được tin tức, không nghĩ tới nữ hài kia thế nhưng lại là người của Sử Lai Khắc học viện.

Hiện tại Độc Đấu La Độc Cô Bác đang là cố vấn của học viện bên đó, nếu như hắn tới đó thu người về, sau đó lại chuyển sang Thiên Đấu Hoàng Gia học viện thì không biết có bị cản đường không. Dẫu sao giữa hai gia tộc đã có thâm cừu đại hận truyền kiếp, khiến cho mối quan hệ vô cùng ác liệt.

Trọng yếu nhất là nữ hài đó có nguyện ý trở về Cửu Tâm Hải Đường hay không. Thế nhưng thay vì suy nghĩ nhiều, hắn lựa chọn phương thức tiến đến tìm hiểu.

********

Văn phòng tiếp khách của Sử Lai Khắc học viện.

- Diệp Sâm ngươi thật là khách sáo, mời ngồi!

Đối với việc có người thăm dò đồ đệ mình, Đại Sư tất nhiên là người đầu tiên đứng ra xem xét. Diệp Sâm cũng tận tình kể lại cố sự gia tộc.

- Năm đó, Trần Phi a di vốn là thanh mai trúc mã của Diệp Tát Khắc thúc thúc, chỉ là từ nhỏ gia gia ta đã hứa hôn thúc thúc cùng Ngân gia - hiện tại đang là công quốc phủ bá tước. Diệp Tát Khắc thúc thúc lúc ấy không biết có phần hôn ước này, cho nên ở bên ngoài ước hẹn cùng Trần Phi a di, sau đó có kết hôn cùng a di ở Tác Thác Thành, cho nên việc này gia tộc cũng không biết, dẫn tới một hồi cố sự lạc mất tiểu hài của hai người, sau đó không biết có chuyện gì mà Diệp Tát Khắc thúc thúc cưới Ngân Ngọc a di, về sau Trần Phi a di mất vì khó sinh! Bao nhiêu năm qua thúc thúc luôn một mực tìm kiếm hài tử, hiện tại Diệp Tát Khắc thúc thúc nghe được tin hài tử xuất hiện, cho nên mới cử ta tiến đến học viện các ngài thăm hỏi một chút, là có thể gặp nàng để đưa nàng trở về gia tộc hay không?

Đại Sư đối với mấy chuyện trong gia tộc người ngoài không có hứng thú, nhưng nhị đồ đệ là người hắn nhìn từ nhỏ đến lớn, bên cạnh nàng không có một người thân, có thể nói là bơ vơ. Nếu không phải Tiểu Vũ cùng Đường Tam ở cùng học viện đó, có lẽ nàng đã chết vì kiệt sức khi làm công độc sinh rồi. Chỉ là hắn vẫn hiểu được một điều, con người ai cũng luôn khát vọng có một gia đình.

- Việc này ta không dám thương lượng trước được, vì hiện tại đang là thời khắc cao điểm trong dự tuyển Cao Cấp Hồn Sư Học Viện Đại Chiến, ngươi tới đây thì có thể gặp nàng một lát, nhưng ta tuyệt đối từ chối việc đưa nàng trở về gia tộc ngươi lúc này!

Đại Sư thần sắc kiên quyết mà nói.

- Vâng, là Diệp Sâm quá đường đột rồi!

Diệp Sâm cẩn thận mà trả lời. Hắn không dám đắc tội vị trước mặt một chút nào, không phải bởi vì hắn hồn lực thấp mà khinh thường. Vị này là sư phụ của nữ hài đó, nếu đạt được sự tán đồng của hắn, có lẽ cơ hội đưa nàng trở về gia tộc sẽ tăng cao hơn.

Đại Sư nhìn biểu tình Diệp Sâm, sớm đoán được ý định của người này. Nhưng hắn không vì thế mà ngăn cản Diệp Sâm tới gặp Diệp Phi Linh.

Đại Sư bị gia tộc ruồng rẫy, đó là bởi vì khúc mắc của riêng hắn, nhị đồ đệ khác hắn, biết đâu nàng lại hi vọng trở về.

Ô cửa sổ mang theo ánh nắng vàng ấm áp tỏa sáng, khiến cho mỗi người đều cảm thấy thật ấm áp hiền hòa.

********

Diệp Phi Linh hồng hộc thở dốc, không phải vì nàng quá mệt, mà là bởi vì hét khản cổ. Con gà mập ngu ngốc kia, thế nào lại nổi lửa đốt nàng cùng Tiểu Vũ.

- Tứ Ca, ngươi đứng lại đó cho ta, hôm nay không cho ngươi ăn hành ta không mang họ Diệp!

Mã Hồng Tuấn vểnh mông đứng trên một thân cây đại thụ, nhìn xuống dưới kiêu ngạo nói:

- Cửu muội, ta mà đứng lại thì là người ngốc hả?

Sau đó hắn còn lè lưỡi trêu tức nàng. Diệp Phi Linh tức điên lên, cơ hồ muốn chụp chết hắn.

Đây là hiệu quả mà Đường Tam đề bạt chiến thuật: quấy rối!

Dường như Mã Hồng Tuấn làm được rất thành công, hơn nữa còn ghi điểm tuyệt đối.

Giữa lúc Diệp Phi Linh đang gào thét với Mã Hồng Tuấn, mọi người hai bên vẫn đang chiến đấu hăng say, Triệu Vô Cực nhảy vào gọi.

- Diệp nha đầu, có người tìm ngươi này, tới văn phòng tiếp khách đi!

Diệp Phi Linh kinh ngạc nhìn. Sao lại có ai tới tìm nàng lúc này?

Trong đầu hiện lên nghi vấn, nhưng chân nàng đã bước thật nhanh tới văn phòng tiếp khách.

*******

- Phi Linh, có một người tự xưng là người nhà đến đây tìm ngươi, nói muốn đưa ngươi trở về!

Đại Sư đứng ở ngoài hành lang đợi nàng, thông báo trước một tiếng.

Diệp Phi Linh nhìn ánh mắt Đại Sư, gật đầu, sau đó bước vào trong văn phòng.

- Xin chào, vị ca ca này, ngươi là người muốn tìm gặp ta?

Diệp Phi Linh tuyệt nhiên không có nhắc đến hai chữ "" người nhà "" bởi vì trong đầu nàng không hề có ký ức. Một đứa trẻ bị vứt bỏ ở rìa Thánh Hồn thôn, làm sao có thể có "" người nhà "" được?

- Chào tiểu nha đầu, chúng ta lại gặp mặt!

Diệp Sâm ôn nhu cười. Khuôn mặt kia, nếu không phải tóc nàng là màu xanh lục thì có lẽ hắn thật sự đã nhầm tưởng nàng là Trần Phi a di.

- Mời ngươi nói trước!

Diệp Phi Linh bình thản ngồi xuống ghế, tự động rót trà vào chén, đẩy về phía Diệp Sâm, sau đó chính mình cầm chén trà uống dở của sư phụ uống tiếp.

Diệp Sâm không để ý đến tiểu tiết, chỉ cảm thấy nàng phong thái quả thực giống Trần Phi a di năm đó, khoáng đạt cùng một chút tươi sáng. Hắn bắt đầu kể lại chuyện xưa, sau đó mới nhìn nàng ý vị mà nói một câu.

- Theo ta được biết, ngươi xuất phát từ Thánh Hồn thôn, sau đó theo chân Đại Sư đi tới trung tâm Đế Quốc này! Thời gian Trần Phi a di lạc mất hài tử cũng trong khoảng thời gian này, đồng thời khuôn mặt của ngươi cực kỳ giống nàng, cho nên ta dám chắc ngươi chính là hài tử của nàng!

- Mời vị ca ca này nói ra mục đích của ngươi tới đây đi, bởi vì ta còn nhỏ không hiểu được nhiều chuyện như vậy!

Diệp Phi Linh uống hết trà, ngước đôi mắt ngây thơ hỏi hắn. Diệp Sâm nhìn vào, cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Đôi mắt trong sáng đến vậy, tuyệt đối là không biết nói dối.

- Ta là theo lệnh của gia tộc đến tìm lại ngươi nhận thân! Ngươi có nguyện ý theo ta trở về gia tộc hay không? - Diệp Sâm ôn hòa nói, cố gắng biểu hiện thành ý của hắn hết mức có thể.

Diệp Phi Linh trầm tư suy nghĩ, không ngờ khối thân thể này lại có người thân? Xem ra cũng là một hồi cố sự. Gia tộc tất nhiên là muốn tìm hiểu, nhưng còn nhận thân thì nàng chưa có chắc.

- Chuyện này để sau hãy nói đi, Diệp Phi Linh là học sinh của ta, hiện tại đang trong thời kỳ quan trọng, cho dù có muốn nhận thân thích cũng phải chờ sau Cao Cấp Hồn Sư Học Viện Đại Chiến rồi tính!

Phất Lan Đức từ bên ngoài bước vào chen ngang. Hừ, nếu không phải hắn tới kịp, có phải nha đầu này đã bị người đào đi không?

Diệp Phi Linh ân một tiếng, đứng dậy chào viện trưởng, sau đó mỉm cười nhìn Diệp Sâm.

- Đúng vậy, vị ca ca này, ngươi có thể nói với họ một tiếng rằng chờ ta thi đấu xong lại tính được không, dù sao cũng sắp tới ngày khai mạc đại hội rồi, ta hiện tại cần tập trung!

Diệp Sâm nhìn biểu hiện lễ phép nhu thuận loli ngọt ngào, nhất thời không biết vì sao lại đáp ứng.

Mặc dù biết kết quả trở về là sẽ bị ăn mắng, nhưng đối với tiểu nữ hài ngoan ngoãn nghe lời, hắn cũng không có cách nào chối từ đi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.