Hùm thiêng khi đã sa cơ cũng hèn.
Đến hùm thiêng còn hèn thì sá gì em Dung. Quả thực trần đời tôi chưa thấy ai trở mặt giỏi như em ấy. Nhớ hồi mới vào, không chỉ tôi, Phú lỉnh mà ngay cả thằng Tâm cũng bị em Dung nhìn bằng nửa con mắt. Đợt đấy nghe ông Hùng kế toán trưởng nói thân thế em này kinh khủng lắm nên bọn tôi dù có ghét cái thái độ của nó đến mấy thì cũng chỉ nuốt nước bọt đánh mà âm thầm bàn tán về mông với ngực của em ấy thôi. Với cả đợt đấy thấy ngay cả ông Hùng hét ra lửa cũng cưng chiều không dám làm gì nó. Nó thích nghỉ thì nghỉ mà thích đi làm thì đi, xong còn cho nó cầm quỹ, thu chi các kiểu … nên bọn tôi chắc mẩm con này không phải con thứ trưởng thì cũng cháu bộ trưởng. Éo phải dạng vừa đâu.
Vâng, đến khi có biến mới biết, nó éo phải dạng vừa, nó dạng rộng cơ. Sau khi ông Hùng bị cho đi chăn kiến mới lộ ra em Dung là bồ nhí của ông ấy. Được ông Hùng đưa về đây để tiện bề hú hí. Để che mắt với nâng cao vị thế của em ấy nên ông Hùng mới tung tin em ấy là COCC. Đù, ở trong này chuyện éo gì cũng có thể xảy ra các ông ạ.
“Nhưng giờ ông Hùng tèo con mèo rồi, con này nó còn ở đây làm gì. Sao không tếch mợ nó đi cho lặng nước?". Chắc hẳn các ông định hỏi tôi câu này đúng không ?
Haizzzz. Tay đã nhúng bùn, có phải muốn giũ là giũ được đâu. Trong đợt thanh trừng, tôi nghe phong phanh đâu ông Hùng với lão T giám đốc cũ cùng nhau biển thủ hơn 100 tỷ. Tuy rằng các bác ở trên sau khi đâm chém chán chê cũng đã thống nhất là xử lý nội bộ. Nhưng xử lý xong thì cũng không thể cho các đồng chí ấy nghỉ được. Bởi lẽ nghỉ thì lấy đâu ra người chịu trách nhiệm với 100 tỷ ấy nữa. Các đồng chí ấy vẫn cứ phải ngày ngày đến công ty. không làm gì cũng được nhưng phải có mặt để cứ mỗi khi có họp tổng kết với giải trình, các đồng chí ấy lại phải lên đóng phim “Con mà nhà họ hứa". Đại loại như: “Tôi xin nhận khuyết điểm, tôi cam kết sẽ sửa sai, đề nghị các đồng chí cho tôi thời gian để khắc phục hậu quả".
Ở đâu không biết chứ ở ở trong dầu khí, lúc tôi vào nghe nói có bác già đến tuổi nghỉ hưu rồi mà vẫn không được về vườn chỉ bởi lẽ vẫn đang trong quá trình khắc phục hậu quả. Mà bác ấy khắc phục hơn chục năm rồi đấy. Không ít đâu.
Mấy cái chuyện này, anh em nào làm trong công ty nhà nước chắc không lạ gì. Ở những chỗ như này, phải có cái ô cực to ở trên thì làm sai mới xin được thuyên chuyển sang (hoặc lên) vị trí mới. Chứ không thì cứ như tù giam lỏng ở đây đến hết đời.
Lan man một tí để giải thích cho anh em hiểu tại sao em Dung không tếch được khỏi đây. Em ấy là tay sai đắc lực của ông Hùng kế toán trưởng. Ông Hùng còn chả tếch được thì còn lâu mới đến lượt em ấy.
Và khi mà còn ở đây thì em ấy lại phải tìm cho mình 1 cái ô mới. Đinh với Trịnh thì còn lâu mới là ô của em ấy. Với 2 lão ấy, em Dung có nghĩa vụ phải “chăm sóc" vô điều kiện nếu như không muốn “lên đường”.
Vậy nên em ấy mới tìm đến thằng Tâm. Nhìn cả công ty, thằng đấy là thân thế nhất. Hơn nữa nó lại con trẻ, lại mê gái, trước cũng đã từng tà lừa em Dung nhưng không được. Thả thính thằng này dễ hơn hẳn những thằng khác. Có điều, bên cạnh thằng Tâm lúc đó còn có … em Linh.
Xét một cách khách quan thì em Linh cũng thuộc loại có nhan sắc. So với em Dung thì mỗi người mỗi vẻ. Nhưng phải cái là em Linh là gái quê, giả dụ gái quê mà thuỳ mị nết na, con nhà gia giáo thì còn đỡ. Đằng này em ấy lại kiểu teen đú. Và quan trọng là em ấy bị thằng Tâm chén rồi. Chén nhiều lần rồi. Và dù em Dung chắc cũng nát chả khác gì em Linh nhưng các cụ bảo rồi: Một tí cái lạ bằng 1 tạ cái quen. Hơn nữa về độ xôi thịt thì em Linh chả có cửa so với em Dung. Với cả cái khoản kia thì một đứa từng trải, đã phục vụ cho bao nhiêu thằng đàn ông như em Dung, chắc hẳn phải hơn đứt gái quê như em Linh rồi.
Với bằng đấy cái lợi thế, nên cái việc thằng Tâm đá em Linh để cặp với em Dung là điều hiển nhiên.
Khi 2 đứa nó cặp với nhau rồi, thì tôi với Phú lỉnh mới thấy khả năng lật mặt của em ấy. Thế éo nào mà mới cách đây vài tháng, nó còn băng thanh ngọc khiết, làm cùng công ty nhưng chưa bao giờ liếc bọn tôi đến 1 cái. Vậy mà bây giờ nó thay đổi 180 độ.
Hôm đầu tiên nó lộ mặt thật là khoảng 1 tháng sau vụ thanh trừng. Hôm đó là tối thứ bảy, Quên nói, công ty tôi được nghỉ thứ 7 chủ nhật. Nhưng thường 1 tháng bọn tôi mới về quê hoặc về Hà Nội 1 lần, còn thì đều ở lại công ty. Từ lúc vào công ty thì tôi, thằng Phú với cái Dung vẫn ở luôn trong công ty (cái nhà thuê mà lúc đầu tôi kể ấy). Thằng Tâm ghét chung đụng nên thuê nhà riêng ở bên ngoài. Những nhân viên vào sau cũng đều thuê ngoài cả. Vậy nên công ty chỉ có tôi, Phú lỉnh với cái Dung ở. Thỉnh thoảng mới có mấy ông lãnh đạo ở cùng thôi. Trước là ông T giám đốc với ông Hùng Kế toán trưởng, giờ là Đinh Trịnh. 2 lão ấy ở tầng 2, còn bọn tôi cũng vẫn ở tầng 3 như trước. Đinh Trịnh chắc cũng chả muốn, nhưng để tiện cho “công việc làm thêm ban đêm" của em Dung nên 2 lão ấy mới ở lại.
Tối hôm đấy Tâm dẫn theo cả em Linh đến công ty tôi chơi. 4 đứa kéo lên phòng tôi với Phú lỉnh chơi bài. Cũng chỉ có 3 thằng bọn tôi chơi còn em Linh chỉ ngồi làm tay vịn cho thằng Tâm thôi. Đang chơi thì em Dung chạy sang. Đù má, em ấy làm 3 thằng bọn tôi xịt máu mũi luôn. Em ấy mặc một cái váy 2 dây trắng mà tôi liếc một cái là biết em ấy không mặc áo ngực bên trong. Xôi thịt như em ấy mà không mặc áo ngực thì anh em tưởng tượng nó nhức nhối thế nào rồi đấy.
Em ấy vừa tiến lại giường vừa nói: Các ông đang chơi gì đấy, cho tôi xin 1 chân.
Không ai bảo ai, bọn tôi đều ngồi xích lại nhường chỗ cho em ấy. Chả biết vô tình hay cố ý em ấy chọn ngồi giữa thằng Tâm với thằng Phú lỉnh, đối diện tôi. (2 thằng kia được ngồi gần chạm da chạm thịt chớ tôi thì được bổ mắt cười dâm đãng).
Lúc đó bọn tôi đang chơi lốc, nhưng em ấy nói chả biết chơi gì ngoài 3 cây nên bọn tôi cũng chiều ý. Ngay hôm đấy em Dung đã thể hiện độ “dam dang” của mình rồi. Ai đời ngồi giữa 3 thằng con trai, lại đang mặc áo hở hang mà em ấy toàn sửa váy, cúi người với nhấc chân một cách “khéo léo" khiến 3 thằng bọn tôi cứng hết cả … người. Thật ra tôi với thằng Phú lỉnh là được hưởng sái. Ngồi đối diện nên tôi nhận ra ngay mỗi lần em ấy phô trương sự đồ sộ của cơ thể đều là nhắm vào thằng Tâm, gây sự chú ý với thả thính với thằng Tâm.
Tôi nhận ra thì chắc chắn thằng Tâm nó cũng biết, chỉ có em Linh là cứ chúi mũi vào điện thoại chả để ý gì thôi.
Xong đến cuối buổi hôm đó tôi đã thấy 2 đưa nó nhắm nháy nhau rồi. Sau đó thì cứ hôm nào Đinh Trịnh không ở lại công ty là thằng Tâm lại sang … chơi bài. Tất nhiên là sang 1 mình chứ ko dẫn theo em Linh nữa. Cũng phải cảm ơn nó, nhờ có nó mà tôi với Phú lỉnh được rửa mắt thường xuyên. cười dam dang.
Chỉ độ 2 tuần sau là thằng Tâm đã ăn phải bả của em Dung. Nó lập tức đá em Linh để cặp kè với em Dung.
Câu chuyện tưởng chừng như kết thúc có hậu cho Dung. Nhưng...