Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 329: Vấn Tâm Thiên Thê




Giờ phút này, trong khu vực đệ tử ký danh, vô số người ngẩng đầu nhìn, âm thầm cầu nguyện hoặc vui mừng trong lòng.

Nhưng các đệ tử ký danh phải công nhận rằng Đinh Hạo vẫn là Đinh Hạo, dù là trước kia hay hiện tại hắn là trung tâm của mọi ánh mắt. Chuyện Đinh Hạo làm ra người khác không dám làm hay thậm chí là nghĩ.

Đinh Hạo chính là trung tâm.

* * *

Trọng địa tông môn siêu quan trọng, quyền lực mạnh nhất Vấn Kiếm tông là Vấn Hình Đường.

Cái gọi là tông môn lục phong lục tọa, `Vấn Hình Đường chính là một trong lục tọa đó.

Vấn Hình Đường nằm ở sâu trong bậc tám, nơi này mây mù quanh năm, linh khí đậm đặc. Mấy trăm loại linh thảo khắp nơi, tiên bạc, bạch hổ, các loại chim quý thú lạ xuyên qua trong đó, thác nước như ngân đổ ầm ầm tựa tiên cảnh.

Vấn Hình Đường nằm trên một ngọn kiếm phong nguy nga cổ kính, cổ tùng đứng thẳng, kỳ thạch nguy nga.

Núi xanh thác nước xanh, từng kiến trúc gỗ đá kỳ lạ cổ kính dựa vào núi, có đường núi gập ghềnh nối tiếp hoặc từng sợi xích huyền thiết màu đen bắc cầu. Có cao thủ Vấn Kiếm tông toàn thân lóe ánh sáng huyền khí bay qua, đạp trên dây xích bước đi như tiên.

Chủ điện Vấn Hình Đường nằm ở nơi cao nhất kiếm phong, nham thạch màu đen xây dựng thành, cổ kính trang trọng như con thú thao thiết núp ở đỉnh núi trấn áp tất cả.

Từng bậc thang từ bên dưới dẫn lên trên. Đứng dưới cầu thang ngẩng đầu nhìn lên, bậc thang như đường trời không thấy cuối, con người giống kiến, nó đúng là thang lên trời.

Nam Cung Chính mang theo Đinh Hạo đáp xuống đất.

Nam Cung Chính nghiêm túc giới thiệu:

- Bậc thang này có tên, gọi là Vấn Tâm Thiên Thê, dù là người nào muốn vào chủ điện Vấn Hình Đường phải từng bước leo lên cầu thang, từng bước hỏi bản tông có thẹn với tông môn, sư trưởng, bằng hữu, thân nhân, tộc nhân hay không.

Đinh Hạo gật đầu, thầm kinh ngạc.

Lần đầu tiên Đinh Hạo nghe nói về điều này.

Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn bậc thang không giới hạn, không thấy tận cùng như nối liền vói thiên giới bí ẩn. Đinh Hạo có ảo giác vĩnh viễn không có cuối.

Đinh Hạo đi theo Nam Cung Chính từng bước lên Vấn Tâm Thiên Thê.

Đinh Hạo mới bước lên bậc thang thì xảy ra chuyện khó tin.

Đinh Hạo thấy cảnh tượng trước mắt thay đổi.

Cầu thang đen dài biến mất, núi nguy nga, mây mù xung quanh cũng không còn. Trước mắt Đinh Hạo là hình ảnh hắn chưa từng thấy.

Biển máu, gió tanh, các cuộc chiến đấu đang diễn ra thảm khốc.

Bầu trời bị đánh nát, mặt đất sụp đổ, dung nham tuôn trào, sấm chớp giật tựa như tận thế.

Một đội cường giả mặc chiến giáp bạc bảo vệ đôi phu thê trẻ lẩn trốn,kẻ đuổi teo là võ giả giáp đen như thủy trièue. Xương chất thành núi, máu chảy thành sông, chém giết nhau. Cường giả đẳng cấp vô thượng như Võ Vương, Võ Hoàng, Võ Quân ngã xuống, tình thế cực kỳ nguy hiểm. Mỗi lần thuy triều giáp đen sắp đuổi kịp sẽ có một vị cường giả mặc chiến giáp bạc quyết tuyệt rời khỏi đội ngũ xông hướng kẻ địch.

Mơ hồ thấy vợ chồng trẻ ôm hai đứa bé nằm trong tã lót. Trẻ sơ sinh ngủ ngon không biết mình đang gặp nguy hiểm.

Truy sát tới ngày càng gần, số hộ vệ chiến giáp bạc bên cạnh hai vợ chồng ngày càng ít, bọn họ càng gặp nguy hiểm lớn.

Không hiểu sao Đinh Hạo nhìn tình cảnh đó trong lòng cực kỳ bi thương, hắn muốn nhảy vào chiến trường núi thây biển máu chiến đấu vì hai vợ chồng.

Nhưng cảnh tượng bỗng thay đổi.

Không còn núi thây biển máu, thay thế là rác rưởi khắp núi đồi.

Một cậu bé cao gần một thước, mặt đen thui đi chân đất cõng muội muội khóc to gian nan đi trong đống rác. Cậu bé giơ hai tay đầy máu đào cặn đồ ăn tanh hôi dưới đống rác, cẩn thận tẩy rửa đút cho muội muội ngây thơ.

Hai huynh muội nương tựa lẫn nhau.

Cậu bé dần lớn lên, đệ tử tam đại bắt đầu hiểu chuyện. Hai đứa trẻ khó khăn sống trong khu rác. Có một ngày cậu bé dùng tiền tiết kiệm gần một năm mua áo bông nhỏ màu đỏ cho muội muội đáng yêu, cô bé mặc áo bông hạnh phúc cười.

Mắt Đinh Hạo bất giác chảy lệ.

Đinh Hạo hiểu cảnh tượng hắn nhìn thấy là gì.

Không biết từ khi nào cảnh tượng lại thay đổi.

Cậu bé biến thành Đinh Hạo, rớt xuống núi gặp kỳ ngộ, nhất minh kinh nhân tham gia Vấn Kiếm tông, mạnh mẽ vào đại tái năm viện, xuống núi rèn luyện, di tích thượng cổ tông môn Tây Nham sơn mạch, Thung Lũng thôn, Huyết Long Trại, long cung thủy tinh ngầm.

Mọi thứ Đinh Hạo từng trải qua như thời gian đảo ngược lại hiện rõ ràng trước mắt hắn.

Cảm giác này rất kỳ diệu.

Đinh Hạo như người không liên quan bình tĩnh nhìn chuyện xảy ra trong quá khứ.

Lúc vui lúc buồn.

Lúc mừng lúc giận.

Cảm xúc Đinh Hạo thay đổi theo từng hình ảnh, trải qua mừng rỡ, đau buồn trong cuộc đời, khó thể kiềm nén.

Bỗng nhiên hình ảnh thay đổi nhanh.

Hình ảnh chuyển thành Đinh Hạo giận dữ giết nam nhân áo xanh mặt vuông Điền Hoành, kiếm sĩ áo xanh tuấn tú Trương Văn Chiêu, băng chưởng đánh chết Lư Bằng Phi.

Nhìn tới đây cảm xúc trong lòng Lư Bằng Phi lên đến đỉnh điểm, tinh thần dao động.

Chính lúc, một thanh âm to như chuông vang bên tai Đinh Hạo, hắn chưa kịp phản ứng thì một pho tượng thần linh mặc áo tím cực kỳ uy nghiêm xuất hiện trước mặt.

Pho tượng ẩn chứa vô hạn thần uy, tức giận hỏi:

- Đinh Hạo, ngươi tàn sát đồng môn, vi phạm môn quy, ngươi có biết tội?

Từng đợt lực lượng nhiếp hồn người ảnh hưởng trái tim Đinh Hạo.

Đinh Hạo bản năng định quỳ gối nhận tội.

Nhưng chớp mắt Đinh Hạo tỉnh táo lại, hắn hiểu ra. Nhờ Thắng Tự Quyết rèn luyện thần thức thay thế bản năng, xua tan sợ hãi, kính sợ, khống chế thân thể Đinh Hạo.

Đinh Hạo ngẩng đầu, mắt sáng rực, lưng thẳng tắp, không thẹn với lòng mỉm cười hỏi:

- Hừ! Ta có tội gì? Lư Bằng Phi lộng quyền quỷ biện, hãm hại đồng môn, tham ô tài nguyên tu luyện của Thanh Sam Đông Viện làm xằng làm bậy. Tính tội thì Lư Bằng Phi đáng bị tru, ta giết đồng đảng của hắn là thanh lý môn hộ cho tông môn, có tội gì?

Thân linh áo tím tức giận quát:

- Nói bậy bạ! Đối diện thần linh hỏi còn dám xảo trá! Mau mau nhận tội, miễn cho chịu khổ thần phạt!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.