Bộp bộp bộp bộp!
Miệng cá heo nhỏ Manh Manh phun ra một chuỗi bong bóng vàng nhốt mấy chục cao thủ Mạc Hoàng thế gia, Xuất Vân thế gia vào trong, bao gồm Mạc Hoàng Anh, Mạc Hoàng Hùng.
- Đây là cái gì?
- Con cá heo đó...
Đệ tử, cao thủ Xuất Vân thế gia, Mạc Hoàng thế gia phát điên.
Không đánh lại Đinh Hạo thì thôi, yêu nghiệt này quá khủng bố, bọn họ đành nhận. Nhưng cái gì một con cá heo nhỏ cũn biến thái quá vậy? Trong khoảnh khắc nhốt mấy chục cao thủ đỉnh cao của hai thế gia Mạc Hoàng thế gia, Xuất Vân thế gia, cái này...
Mặt Lý Y Nhược lạnh lùng nói:
- Không muốn chết thì cút!
Lý Y Nhược rút trường kiếm đứng thẳng, khí thế tăng vọt. Vào lúc này Lý Y Nhược thể hiện rõ sự cường đại của danh hiệu Phúc Thủy Tiên Kiếm.
Mọi người thế mới biết nữ nhân yểu điệu đẹp ngất ngây là một cao thủ cường đại.
Có đệ tử Mạc Hoàng thế gia rống to:
- Lên, bắt nàng, không tin một tiện tỳ dám trèo lên đầu tứ đại thế gia chúng ta!
Hôm nay quá bực tức, gục trong tay Đinh Hạo nhưng chẳng lẽ Mạc Hoàng thế gia không đánh lại một cô nương sao? Cho rằng ai cũng dám đạp trên đầu Thiên phủ?
Nhưng đệ tử Mạc Hoàng thế gia chưa dứt lời thì...
Vù vù vù vù vù!
Một luồng kiếm quang xẹt qua.
Đầu đệ tử Mạc Hoàng thế gia đó bay lên, máu tuôn trào.
Biểu tình đông lại trên mặt đệ tử Mạc Hoàng thế gia, đến chết gã cũng không tin mình bị giết trong một giây.
Ngón tay trắng thuôn dài của Lý Y Nhược vuốt thân kiếm, trường kiếm lạnh lẽo.
Lý Y Nhược lạnh lùng nói:
- Thiên phủ gì, tứ đại thế gia gì, chỉ là một đám vô sỉ, cho rằng mình là ai? Tướng công nhà ta có thân phận gì? Quay về hỏi thăm xem tướng công nhà ta sai đâu là võ đạo toàn Bắc Vực đánh đó. Các ngươi chỉ là một tông môn Nam Hoang nho nhỏ dám tính kế hắn?
Lý Y Nhược nói đầy sát khí, nàng ôm cục tức.
Trên đường đi Lý Y Nhược, Đinh Hạo lễ phép với người, liên tục nhường nhịn người Thiên phủ, Mạc Hoàng thế gia. Ai ngờ đám người này được một tấc lại muốn tiến một thước, đầu tiên là có kẻ ham muốn sắc đẹp của Lý Y Nhược, sau đó lừa đoàn người Đinh Hạo lên Thiên Chi đảo, rõ ràng không có ý tốt. Mạc Hoàng thế gia lại còn âm thầm giở trò xấu, nghĩ đám người Đinh Hạo là đồ ngốc sao?
Lúc trước vì Đinh Hạo muốn tìm muội muội, lấy đại cục làm chính nên Lý Y Nhược luôn nhịn.
Chỉ cần vì Đinh Hạo, dù chịu bao nhiêu uất ức thì thiếu phụ xinh đẹp Lý Y Nhược sẽ không so đo.
Nhưng bây giờ Hạo ca ca đã đại khai sát giới thì nàng cần gì nhường nhịn nữa?
Nếu Hạo ca ca đã tức giận thì đám người này chết hết đi!
Có người rống to:
- Tiện tỳ, huênh hoang.
Bọn họ đổ dầu vào lửa, thúc giục đệ tử Xuất Vân thế gia, Mạc Hoàng thế gia nổi giận như thủy triều ập đến. Đệ tử Xuất Vân thế gia, Mạc Hoàng thế gia nổi khùng, bắt được nữ nhân này là có thể uy hiếp Đinh Hạo.
Lý Y Nhược dặn dò:
- Manh Manh, hãy chăm sóc cho Tiểu Viên, Tiểu Phương, Du Hiệp.
Mắt Lý Y Nhược bắn ra tia sáng lạnh, vung trường kiếm lên, nhanh chóng bay vào đám người.
Máu phun tung tóe.
Mấy cường giả nửa bước thần cảnh vướng víu nhất là Mạc Hoàng Anh, Mạc Hoàng Hùng đã bị sát chiêu của cá heo nhỏ Manh Manh nhốt trong bong bóng. Còn lại một số đệ tử Xuất Vân thế gia, Mạc Hoàng thế gia thực lực cao nhất chỉ cỡ đỉnh Võ Thánh cảnh. Lý Y Nhược không sợ loại thực lực này, không thể tạo thành uy hiếp với nàng.
Mấy ngày nay Lý Y Nhược đi theo Đinh Hạo, thực lực tăng vọt, dùng thuật song tu tăng tiến tu vi huyền khí. Lý Y Nhược không chỉ dung hội quán thông Kiếm Nhị Thập Tứ trong thượng cổ kiếm lâu mà còn có các lá bài tẩy. Hôm nay trước khi đến hoa viên Thiên phủ Đinh Hạo đã chuẩn bị sẵn, đưa Tân Nguyệt Chiến Y, Thiên Sát thần kiếm cho Lý Y Nhược.
Lúc này dù đối đầu cường giả nửa bước thần cảnh thì Lý Y Nhược dư sức chiến đấu.
- Giết!
Lý Y Nhược vung Thiên Sát thần kiếm, kiếm quang rít gào, ánh sáng lấp lánh.
Ba đệ tử Mạc Hoàng thế gia dẫn đầu chưa kịp đáp xuống đất, không phản ứng lại thì đầu đã bay lên như dưa hấu dập. Vũ khí trong tay ba đệ tử Mạc Hoàng thế gia như đậu hủ đứt thành hai khúc.
Máu bắn lên cao.
- A!
- Á... Phụt!
- Không... Tiện tỳ ngươi dám!
Các tiếng la giết, hét thảm không dứt bên tai.
Mấy chục đệ tử Mạc Hoàng thế gia hung thần ác sát xông lên trước nhất chỉ chớp mắt đã bị giết, máu phun như suối. Tình cảnh này không phải đánh hội đồng mà là đơn phương đồ sát. Các đệ tử Mạc Hoàng thế gia, Xuất Vân thế gia là lúa bị nông dân giơ lưỡi liềm gặt, đổ rào rào xuống đất.
Mặcc kệ là bảo khí, vũ khí cầm trong tay hay áo giáp thần dị mặc trên người, huyền khí hộ thân đều không chặn được Thiên Sát thần kiếm của Lý Y Nhược. Cái gì tiếp xúc với Thiên Sát thần kiếm là sẽ đứt đôi ngay, đệ tử Mạc Hoàng thế gia, Xuất Vân thế gia bất ngờ không kịp đề phòng trong khoảnh khắc hao tổn mấy chục người.
- Nữ nhân này là ác ma!
- Trời ạ, đây là thanh kiếm gì vậy?
- Đừng cứng chọi cứng với nàng, cây kiếm của tiện tỳ này lạ. Tiếp trận, vây chết tiện nhân này!
Đám người Mạc Hoàng Anh, Mạc Hoàng Hùng bị giam trong bong bóng nhìn đệ tử Mạc Hoàng thế gia bị đồ sát, tức giận khóe mắt muốn nứt ra, liều mạng va chạm bong bóng nhưng không thể thoát khỏi. Mạc Hoàng Anh, Mạc Hoàng Hùng buộc lòng rống to truyền âm, bọn họ nhìn ra được nữ nhân yểu điệu này không dễ ăn hiếp, cũng là sát thần như Đinh Hạo.
Các đệ tử Mạc Hoàng thế gia, Xuất Vân thế gia đều là hạt giống thế hệ trẻ có tiềm lực của Mạc Hoàng thế gia, Xuất Vân thế gia, sau này lớn lên là lực lượng trụ cột trong gia tộc. Bỏ thời gian bồi dưỡng có lẽ trong số đó sinh ra một, hai cường giả bán thần cảnh, nhưng bây giờ bị người ta cắt như rau hẹ, lòng Mạc Hoàng Anh, Xuất Vân thế gia nhỏ máu.
Có tiếng gào thét:
- Tiện nhân, đủ rồi, chết đi!
Rốt cuộc có cường giả ra tay.
Đây là một trưởng lão bán thần cảnh của Mạc Hoàng thế gia, nghe đệ tử vòng ngoài cầu cứu đã chạy tới chiến trường.
Lúc trước trưởng lão bán thần cảnh của Mạc Hoàng thế gia tưởng rằng có lão tổ gia tộc Mạc Hoàng Thiên Linh tọa trấn, mọi chuyện không thành vấn đề. Cho nên các cường giả bán thần cảnh canh giữ các góc Thiên Chi đảo không xuất hiện, ai ngờ tình huống ra thế này.
- Thiên sát quyền, trấn sát! Tiểu tiện nhân hãy nạp mạng đi!
Không khí trong vài trăm thước bị đè nổ, uy thế hủy thiên diệt địa, quyền ấn chưa đánh xuống mà mặt đất đã lún hình nắm đấm sâu mấy thước giống như thần nộ.
Lý Y Nhược thấy khó thở, nàng biết đã gặp phải cao thủ.
Nhưng mà...
Một suy nghĩ lóe qua trong đầu Lý Y Nhược:
- Có thể bám giữ một cái thì hay một, giảm bơét áp lực cho Hạo ca ca. Cộng với ta không thể cứ làm vướng chân Hạo ca ca!