Danh Kiếm Không Thể Duy Tâm

Chương 18




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thừa dịp đồng đội Vệ Tân của tụi tôi vẫn chưa về, lão Trương tìm tôi trước tiên đi làm nhiệm vụ thất tịch.

Hai tụi tôi treo acc trong YY khốn khổ lăn lộn.

Đừng xem Vị Vụ và Vệ Tân trong một phút hoàn thành cái nhiệm vụ nhảy xuống Trích Tinh Lâu này, trên thực tế thiết kế rất biến thái. Trích Tinh Lâu cao ít nhất phải khoảng mấy trăm thước, hai người làm nhiệm vụ “Hữu tình nhân” phải lên trên đỉnh cao nhất nhận một cái BUFF bồng bềnh, sau đó cùng nhau nhảy xuống, tìm NPC ở dưới đất giao nhiệm vụ trong thời hạn hai phút.

Cái BUFF bồng bềnh đó thật sự mất nết, sau khi nhận nó xong tôi giống y như một trái cầu lông, lơ lơ lửng lửng trong không trung, chết sống gì cũng không thể rơi xuống đất.

Sau lần thứ tám nhảy xuống thất bại, tôi với lão Trương ngồi thiền dưới chân Trích Tinh Lâu, bởi vì lão Trương bảo muốn tổng kết chiến lược.

Ai dà, lão Trương cái tên này, thật sự nên chuyện thì ít, mà tào lao thì nhiều.

Lão Trương mới vừa hắng giọng một cái, tôi đang giữ đội trưởng, thì nhận được yêu cầu xin tổ đội của Mộc Cẩn Hoa Khai.

Tôi: “Ủa? Mộc Cẩn Hoa Khai? Thím này tổ tui làm gì?”

Tôi vừa định nhấn đồng ý, Tuế Tuế không biết từ đâu nhô ra, túm lấy con chuột của tôi, nhấp từ chối.

Tuế Tuế cực kỳ thù dai hừ một tiếng: “Ăn miếng trả miếng! Con nhỏ đó là tổ lão Trương đấy…” Cô nàng lại gần màn hình của tôi nhìn một cái, trợn mắt nói: “Hai người còn có thể kiên trì làm thất tịch đến năm thứ ba, cũng xứng nhận được bốn chữ “Tình kiên hơn vàng” rồi.”

Tôi gãi đầu: “Tụi mình chỉ là vì kiếm trang sức thôi.”

Tuế Tuế bĩu môi: “Ờ, vậy gu của cả hai ít có dị lắm.”

Tôi tò mò nhiều chuyện một chút: “Ủa? Vậy cậu với Kiếm ca không làm hả?”

Tuế Tuế: “Ôi, Kiếm Thuần. Anh ấy nào có kiên trì làm nhiệm vụ.”

Đại Lâm lại đúng lúc xen mồm: “Đúng, Kiếm ca là dẫn Tuế Tuế ra ngoài chơi luôn. Khiến cẩu FA gớt nước mắt.”

Tôi: “Khiến cẩu FA gớt nước mắt.”

Tôi đã quên tắt mic, lão Trương bên kia nói tiếp: “Gì? Bà muốn tìm tình duyên hả Cầu Lông? Cái này hơi bị khó…” Giọng nói của hắn trở nên nghiêm túc, “Bà phải tìm một trái cầu lông khác mới được, chứ không thôi khác giống khác loài, không có cách nào yêu đương đâu!”

Tôi: “Cút!”

Đoán chừng là nhận được chat mật, lão Trương muốn quyền đội trưởng của tôi, tổ Mộc Cẩn Hoa Khai vào. Mộc Cẩn Hoa Khai vừa vào đội thì đã gõ trên kênh đoàn một câu: Hóa ra Cầu Lông là bạn của Meo Meo, lần trước tui hổng biết, từ chối yêu cầu tổ đội của bạn, xin lỗi nha~

Tôi đang định trả lời không sao, thì cô ta còn nói: Tại tui hông thích nãi ca lắm đâu ~^v^

Đậu! Má!

Tui cũng ếu có thích thím đâu ha! Thím dựa vào cái gì không thích tui!

Thím có thể sỉ nhục tui, nhưng không có quyền sỉ nhục chức nghiệp của tui!

Tuy rằng tui là đồ cùi bắp, thế nhưng không phải tất cả ai chơi chức nghiệp giống tui cũng là đồ cùi bắp!

Tuế Tuế thấy tôi hỏa khí ngút trời, lại xông qua, trực tiếp chửi thành tiếng: “Quả nhiên là đồ gái phò!”

Câu chửi này của Tuế Tuế khiến tôi bị hù sững người ra —— Có khoa trương như vậy sao?

Tuế Tuế đoạt lấy bàn phím của tôi, gõ chữ: “Hông sao nha, tui cũng hông có thích Mạc Vấn mà~ cho nên tui mới từ chối thím đó, thím cũng sẽ hơm tức tui đâu phớ hem?

Mới gửi câu này xong, chat mật của lão Trương đã tới liền: Tuế Tuế?

Không hổ là chàng trai thẳng nhạy cảm…

Tôi dựng cho hắn một ngón cái trong lòng.

Mộc Cẩn Khai Hoa và Tuế Tuế móc mỉa nhau trên kênh đoàn vài câu, cuối cùng Mộc Cẩn Khai Hoa lui đội.

Tuế Tuế mới rốt cuộc trả máy tính cho tôi, hất cằm khinh bỉ nói: “Đấu với chị hả! Còn xanh và non lắm. Cầu Lông, sau này bỏ Mộc Cẩn Hoa Khai vào cảnh báo cấp một, cậu đấu không lại con nhỏ này đâu.”

Cầu Lông tuy đần độn, nhưng điểm ưu tú thì nằm ở, với những người IQ cao và lại rất tốt với tôi, có dặn dò gì tôi vẫn luôn rất nghe lời, ví dụ như Vị Vụ, ví dụ như Tuế Tuế. Cho nên tôi nói: “Ừa.”

Khi làm đến nhiệm vụ cuối cùng, lão Trương thở phào một hơi, nói: “Phỏng chừng nhanh hơn năm ngoái nửa tiếng.”

Sự tỉ mỉ của lão Trương khiến tôi kinh ngạc, hắn vậy mà còn tính giờ?!

Lão Trương: “Cầu Lông à, tụi mình quả nhiên có duyên nhưng không có phận.”

Lão Trương: “Bà xem thử lão đại với tiểu thuẫn thuẫn Vệ Tân kìa, làm bao nhanh!”

Tôi: “…”

Lão Trương: “Đại khái là ông trời tác hợp cho, như vậy đó.”

Tôi: “Lão Trương à, ông có phải đã quên mấy bữa trước Vị Vụ lão đại của ông ấy ra ngoài uống rượu say với đồng nghiệp của ổng, tối đêm đó còn mơ hồ ở cùng nhau nữa?”

Lão Trương phẫn nộ đập bàn: “Bà thật sự vô dụng! Mơ con mợ nó hồ gì nữa, còn không phải thật 100% rồi sao? Hai anh giai Vệ Tân này nhất định là một người! Nhanh như vậy mà đã ngủ chung rồi, thật là, thật là… Thật là!”

Tôi cảm thấy trí tưởng tượng của lão Trương thật phong phú, dùng tên thật làm nickname, đây là việc chỉ có lão cán bộ hồi xưa xửa xừa xưa mới sẽ làm.

Tiểu thiên sứ thuẫn thuẫn phấn chấn mạnh mẽ Vệ Tân, cùng đại thiên sứ đồng nghiệp đẹp trai Vệ Tân, là không có khả năng sẽ làm chuyện như vậy.

Không! Có! Khả! Năng!

Tôi với lão Trương rốt cuộc trắc trở gập ghềnh làm xong chuỗi nhiệm vụ thất tịch, đổi được một cái trang sức không quá đẹp nhưng cũng không quá xấu, trên đó có khắc một hàng chữ “Cầu Lông và Trương Meo Meo vĩnh kết đồng tâm.”

Vô cùng chói mắt.

Bởi vì đây là năm thứ ba tôi với lão Trương cùng nhau làm nhiệm vụ thất tịch, hệ thống tặng cho tụi tôi một cái pháo hoa tên là 【Tam Sinh Tam Thế · Thề Non Hẹn Biển】. Tôi đứng tại chỗ giao nhiệm vụ, tiện tay quăng nó xuống chân lão Trương, kênh thế giới hiện lên một dòng chữ vàng thông báo của pháo hoa, dùng văn chương sến lụa, viết “Cầu Lông” thâm tình bla bla bla như thế nào với “Trương Meo Meo”.

Lão Trương hoàn hồn, gào lên trong YY: “Cầu Lông! Bà làm cái gì vậy hả?!”

Hắn dọa tôi giật bắn cả mình, tôi run rẩy mở miệng hỏi hắn bị sao thế.

Tôi dường như có thể nhìn thấy lão Trương ở đầu bên kia một tay chống nạnh như cái ấm trà, răn dạy tôi rằng: “Bà còn dám hỏi tui bị sao thế?! Ba năm mới đổi được một cái pháo hoa, bà lại ở cái chỗ này, đông người như đi hội chợ, bắn tùy tiện như vậy?!”

Tôi: “…”

Xin lỗi, tui không có tinh tế giống ông.

Lão Trương vừa dạy dỗ tôi một trận, vừa xách tôi đến thắng cảnh dành cho các đôi tình duyên nổi tiếng nhất trong game —— Tam Sinh Thụ. Lão Trương chuyển tâm pháp DPS thành tâm pháp T, sắp xếp tôi đứng vào vị trí, xong hắn bắn pháo dưới chân tôi, sau đó thi triển một kỹ năng đặc biệt đẹp đẽ trong tâm pháp T này của hắn, có tên gọi là【Triều Thánh Ngôn】, sáng rực rỡ tựa pháo hoa.

(*) Triều Thánh Ngôn: Kỹ năng hút cừu của tâm pháp Minh Tôn, có thể thu hút cừu hận của địch trong phạm vi 12 thước, đồng thời tăng 20% sát thương và hồi 5% máu mỗi giây cho đồng đội. Thời gian vận công của chiêu thức kéo dài 8 giây.

Tam Sinh Thụ & Triều Thánh Ngôn

Một lát sau, lão Trương gửi vài tấm ảnh chụp cực kỳ đẹp vào nhóm WeChat.

Vệ Tân nhanh chóng trồi lên khen ngợi: Đẹp!

Vị Vụ: Công khai?

Lão Trương giậm chân: Cái beep! Đây là kỷ niệm hiểu không! Kỷ niệm em với Cầu Lông làm ba năm nhiệm vụ thất tịch mà không hề có tí ăn ý gì!

Vệ Tân: Đáng giá đáng giá, đẹp ghê!

Vị Vụ: @Vệ Tân chúng ta làm liên tục ba năm cũng sẽ có.

Vệ Tân: Ừa

Kèm theo một cái biểu cảm Thương Vân ngốc nghếch đáng iu.

Xong rồi!

Anh giai Thương Vân Vệ Tân men lì bắt đầu sắp sửa bị cái đồ trai thẳng lẳng lơ lão Trương này đồng hóa!

Lão Trương thở dài trong YY: “Cầu Lông à, thất tịch năm sau tụi mình vẫn là nên mỗi đứa bay một ngả, tìm kiếm mùa xuân thứ hai đi.”

Tôi: …

Lão Trương: “Thực tiễn chứng minh, tụi mình méo có hợp nhau.”

Vị Vụ chẳng biết vào lúc nào tự dưng chen ngang: “Bản thân gà thì nhận bản thân gà, nhất định phải đổ lỗi cho duyên phận, làm ba năm chẳng hề khá lên chút nào.”

Ở trước mặt Vị Vụ, lòng hiếu thắng của lão Trương tự dưng rất mạnh, hắn tức mình nói: “Ai nói em gà! Cầu Lông, sau này mỗi ngày tụi mình đi luyện nhảy Trích Tinh Lâu!”

Tôi: “Ai muốn tập nhảy ba cái tào lao này với ông!”

Lão Trương thật sự là, giống một đứa con trai ngốc nóng lòng muốn được ba mình tán thành vậy ấy!

Vị Vụ nói xong câu này rồi lại chạy, cũng không biết ổng tính làm cái gì, sau đó tôi nhìn thấy Tuế Tuế được thêm vào cái nhóm chat đánh danh kiếm kia của tụi tôi.

Lão Trương không có kết bạn WeChat với Tuế Tuế, thấy có người vào nhóm, thế là lập tức la ó om xòm trong trỏng: “Xảy ra chuyện gì vậy nè! Cái nhóm chat tôn quý này sao ai cũng có thể ra ra vào vào?”

Tuế Tuế dữ như chằn, trực tiếp gửi tin nhắn thoại chửi lão Trương một trận, lão Trương vội đàng hoàng gửi cho Tuế Tuế một biểu cảm mèo con dễ thương.

Tụi tôi hẹn sẵn thời gian chính thức đánh trận 55 đầu tiên, nhưng tôi không ngờ tới, bạn trai của Tuế Tuế là Kiếm ca cũng qua đây dự thính.

55.

Đội hình: Thần tiên Mạc Vấn Vị Vụ, tường sắt Thương Vân Vệ Tân, sữa bò Nội Mông Cổ Bổ Thiên Quyết Tuế Tuế, sữa mèo Minh Giáo lão Trương, cùng bình sữa bỏ túi Tương Tri Cầu Lông.

Chính thức bắt đầu.

Trận đầu tiên, DPS bên kia có Thương Vân mà tôi đã từng được đặc huấn sinh tồn qua, đồng thời cũng có Bá Đao mà tôi đặc biệt sợ.

Bá Đao có kỹ năng dựng tường chặn, nếu như tôi và bóng bị ngăn cách, thì chính là một trái cầu lông tàn phế, căn bản không thể giải khống.

(*) Trường Ca có kỹ năng đặt bóng phân thân tại một vị trí chỉ định, cái bóng này tồn tại 25 giây, khi thu hồi sẽ teleport tới vị trí đặt bóng đồng thời được miễn khống chế trong 3 giây.

Vừa vào trận, Vị Vụ đã sắp xếp: “Thả Cầu Lông, đừng dùng kỹ năng quan trọng bảo vệ Cầu Lông, còn Cầu Lông em tự sinh tồn, sống được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Lão Trương solo một DPS, thích đánh ai thì đánh.”

Vệ Tân: “Cầu Lông, lão Trương…”

Tôi ngắt lời Vệ Tân: “Nghe đại sư huynh.”

Tôi đoán tiểu thiên sứ Vệ Tân cảm thấy cách sắp xếp của Vị Vụ quá tàn nhẫn, nhưng tôi đặc biệt biết rõ bản thân mình có bao nhiêu cân lượng, hơn nữa phán đoán của Vị Vụ chưa bao giờ sẽ sai —— Đây là sự tín nhiệm mà hơn ba năm tạo dựng lên.

Đối phương cũng giống như tụi tôi, là đội hình ba DPS và hai trị liệu, ba DPS cùng nhau nhào về phía tôi, đồng nghĩa với việc bốn người còn lại trong đội của tôi sẽ không bị DPS bên kia quấy rầy rất nhiều.

Tôi khen Tuế Tuế là sữa bò Nội Mông Cổ, tuyệt đối không có nửa phần ba xạo, dựa vào sự giúp đỡ của cổ, thanh máu của tôi vẫn luôn ngáp ngáp trên làn ranh sống chết.

Vị Vụ và Vệ Tân dứt khoát tiến hành giao lưu tiến công.

“Chuyển.”

“Giảm trị liệu.”

“Khống rồi.”

“Bổ đao.”

“Chết rồi.”

Tôi và nãi bên kia đồng thời nằm xuống.

Vị Vụ nhìn nhân vật của lão Trương chạy qua, không cần nghĩ nhiều, ổng đã bảo: “Lại tước vũ khí trúng Thuẫn Lập rồi?”

(*) Thuẫn Lập: Một kỹ năng của Thương Vân, có tác dụng phản lại mọi hiệu quả kỹ năng của địch thi triển lên trên người mình. Ví dụ như lão Trương muốn tước vũ khí của Thương Vân đúng lúc Thương Vân kia dựng Thuẫn Lập lên, thì hiệu quả tước vũ khí sẽ bị phản lại lên người lão Trương.

Lão Trương ngại ngùng cười hì hì hai tiếng: “Sai tí xíu.”

Sau khi thắng trận này, Vị Vụ nói: “Lão Trương à, cậu thật đúng là chung thủy, một lỗi sai nho nhỏ, hơn hai năm vẫn cứ không sửa.”

Lão Trương thất vọng thì thầm xùy xùy.

Vị Vụ bổ sung: “Nhưng mà vẫn có tiến bộ.”

Lão Trương lại dui dẻ tung tăng trong chớp mắt.

Tụi tôi đánh lên đoạn cao hơn, tỷ lệ thắng từ từ thấp dần, hai cục tạ là tôi với lão Trương hiện ra rõ rành rành.

Cuối cùng, lúc kết thúc buổi danh kiếm ngày hôm đó, lão Trương cảm thán: “Lão đại, anh với Vệ Tân phối hợp ghê thật.”

Vị Vụ hừ một tiếng, không nói chuyện.

Tuế Tuế cười ha ha nói: “A Kiếm bảo, đội ngũ này của tụi mình gọi là ba gánh một cặp.”

Tôi ngu si hỏi tiếp: “Một cặp gì?”

Vị Vụ: “Một cặp thiểu năng.”

Tôi: …

Lão Trương dùng năng lực bẻ lái số một hỏi: “Lão đại, anh có cảm thấy giọng của Vệ Tân giống người nào đó không?”

Vệ Tân: “Giống ai thế?”

Lão Trương thần bí không nói: “Mọi người tự hiểu nhen~”

Vị Vụ: “Chỉ có cậu giỏi tưởng tượng.”

Lòng hiếu kỳ của Vệ Tân bị lão Trương gợi lên, truy hỏi rốt cuộc là ai, nhưng lão Trương lại không chịu trả lời.

Tôi không nhìn nổi, chủ động giải đáp nghi vấn của ảnh: “Lão Trương nói, chắc hẳn là một đồng nghiệp của đại sư huynh em, anh ấy cũng tên là Vệ Tân, anh thấy trùng hợp không?”

Vệ Tân cười ha ha: “Là thật trùng hợp, lại có thể có người cùng họ cùng tên với anh.”

Tuế Tuế đột nhiên lại gần tôi, tắt mic của tôi đi, trên mặt viết đầy rẫy “Tiểu Vũ à cậu chết chắc rồi”, hỏi: “Đồng nghiệp của Vị Vụ tên là Vệ Tân? Sao cậu không kể mình nghe!”

Tôi rụt vào cái ghế: “Mình, mình chưa kể hở?”

Lúc này, trong YY, Vệ Tân đột nhiên hỏi một câu: “Vị Vụ, vậy anh là vì đồng nghiệp của mình, nên hồi trước mới có thể từ giữa một nhóm Thương Vân chọn ra em à?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.