Dẫn Sói Vào Nhà - Vân Cát Cẩm Tú

Chương 56




Editor: Mèo lười ham học

Hạ Chi Tình nghe được giọng nữ nũng nịu kia lập tức sững sờ ở cửa, tình huống lúc này thật lúng túng: Cô gái này là ai? Là bạn của Tống An Thần? Hay là người thân của anh ấy?

Nếu là bạn bè của anh ấy vậy còn dễ nói chuyện, cô tự nhiên không cần giải thích quá nhiều. Nhưng nếu là người thân của anh, vậy tình huống liền tương đối phức tạp. Đầu tiên nếu cô ấy hỏi thân phận của mình, cô nên đáp lại như thế nào? Nói là nhân viên của anh ấy thì sao lại tích cực như vậy, không đi làm ở công ty mà ban ngày ban mặt chạy tới bệnh viện chăm sóc ông chủ, ái muội này không cần nói cũng biết. Nói ra không biết đối phương sẽ đối đãi cô như thế nào, làm không tốt sẽ cho rằng cô là kỹ nữ tâm cơ dựa vào quy tắc ngầm mà thượng vị, vậy thật mệt a, cô bất quá là giai cấp vô sản đáng thương bị ức hiếp, là nhân viên nhỏ không địa vị, bồ hòn này cô một chút cũng không muốn ăn.

Mà một loại tình huống khác —— nếu Tống An Thần trước đó nói cho đối phương rằng cô là đối tượng theo đuổi của anh, vậy càng làm cho nhân sinh khó khăn hơn, lấy quan hệ và tình huống hiện tại của hai người bọn họ, cô một chút cũng không muốn thấy người nhà của anh.

Hạ Chi Tình đứng ở cửa não mở rộng ra, nghĩ các loại giả thiết, sau khi giãy giụa một lúc lâu, cuối cùng quyết định —— để không kinh động người trong phòng, bất động thanh sắc mà đóng cửa lại, tạm thời trước không đi vào, cô chuẩn bị dựa vào cửa nghe lén một phen, sau khi nghe được "quân tình" rồi lại phân tích cụ thể tình huống mới quyết định bước tiếp theo nên đi như thế nào.

Vì thế cô lén lút đóng cửa lại, dùng một loại tư thế chướng tai gai mắt ghé vào trên cửa, tai phải gắt gao mà dán ở trên cánh cửa, hy vọng có thể nghe được chút “quân tình” hữu dụng, cho dù là một chữ nửa câu cũng được. Nhưng cái gọi là phòng vip vì sao gọi là phòng vip, tất nhiên là có lý của nó. Đó chính là nó cách âm hiệu quả tốt đến mức làm cô nghiến răng nghiến lợi, cô đã hoàn toàn đem lỗ tai dán ở trên cánh cửa, chỉ kém cùng cánh cửa hợp lại làm một cũng không nghe được một chút động tĩnh gì.

Ngay khi cô suy xét hay là mở hé cửa ra một chút để nghe lén, bỗng nhiên cảm giác phía sau có một trận gió vèo vèo lạnh lẽo, cô “xoát” một tiếng quay đầu lại, nhìn thấy một dì dọn vệ sinh đang đẩy xe rác đang cẩn thận dùng đôi mắt nhỏ nhìn cô. Ánh mắt kia không cần đoán cô cũng biết, đó chính là nói rõ cô là trộm.

Cô xấu hổ mà cười gượng hai tiếng, thu hồi động tác bất nhã của mình, chỉ vào cửa giải thích nói: “Cháu thấy cửa này có chút dơ, cho nên lau một chút, ha hả, lau một chút.”

Hạ Chi Tình không biết những lời này của mình đã dẫm phải điểm G của dì dọn vệ sinh, chỉ thấy dì dọn vệ sinh dậm chân nói: “Sao có thể! Sao có thể dơ chứ?! Mỗi ngày ta đều lau chùi, xem cô tuổi còn nhỏ thế nhưng lại làm ra thủ đoạn bỉ ổi hắt bát nước bẩn này, cô thật ra chính là lại đây đoạt bát cơm đi?”

Dì dọn vệ sinh một bên dậm chân một bên đẩy cô ra, cầm lấy một cái ướt giẻ lau chỗ cô lúc nãy bò trên cửa từ đầu tới đuôi lau một lần, lại từ cuối đến đầu chùi một lần nữa.

Hạ Chi Tình 囧, hiện tại đi làm đã khó khăn đến mức này sao? Ngay cả việc dọn dẹp vệ sinh bệnh viện cũng phải tranh đoạt như vậy?

Hơn nữa ánh mắt của dì ta là sao, người khí chất văn hóa giống cô lộ ra ngoài như vậy, vừa thấy chính là công chức cao cấp sao có thể đoạt bát cơm với dì ta chứ.

Dì dọn vệ sinh tuy rằng có chút trông gà hoá cuốc, nhưng cô nghĩ cũng không thể làm người ta sợ, vì thế lại cười gượng hai tiếng, giải thích nói: “Không có không có, dì ơi, cháu không phải tới đoạt bát cơm của dì, cháu là đến thăm bạn.”

Dì dọn vệ sinh nghe vậy, thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng ngay sau đó lại dùng đôi mắt nhỏ hồ nghi mà nhìn cô: “Cô muốn thăm bạn không phải là người nằm trong số phòng này chứ?”

Cô gật đầu như giã tỏi, chỉ vào cửa phòng sau lưng dì dọn vệ sinh gật đầu, chính là nó, chính là nó.

Dì dọn vệ sinh đánh giá cô từ đầu đến chân một lần, lại từ chân đến đầu đánh giá một lần nữa, cuối cùng ánh mắt rơi xuống bình thuỷ trong tay cô, làm như thật mà lắc đầu nói: “Hiện tại đã thế kỷ 21, nhân loại cũng đã lên mặt trăng, sao cô còn dùng loại chiêu cổ hủ này?”

Cô bị dì ta nói có chút giống hòa thượng không sờ được đầu óc, “Dì ơi, dì nói chiêu cổ hủ gì, là có ý gì, cháu nghe không hiểu lắm?”

Dì dọn vệ sinh nói: “Cô nấu canh mang lại đây còn không phải là muốn thông qua dạ dày mà bắt lấy trái tim của người đàn ông bên trong kia sao? Ta nói cho cô biết, chiêu này đã sớm quá hạn, hiện tại đi ra ngoài, có MacDonald KFC, đồ ăn vặt, thức ăn nhanh, cơm, vân vân...muốn ăn cái gì, tùy tiện dùng một chiếc điện thoại là có thể đưa đến trước mặt, ai còn hiếm lạ chút tay nghề này của cô, cô phải bắt kịp thời đại mới được a.”

Cô gật gật đầu, cảm thấy lời nói của dì dọn vệ sinh này có thể so với chuyên gia tình yêu rất có đạo lý, nhưng nghĩ lại nhanh chóng lắc đầu, “Không phải a không phải a, dì ơi, cháu không phải muốn thông qua dạ dày mà bắt lấy trái tim của người đàn ông bên trong kia đâu.”

Dì dọn vệ sinh lại đánh giá cô từ đầu đến chân một lần nữa, bên trong đôi mắt nhỏ có vài phần khinh bỉ: “Không phải dựa vào trù nghệ, vậy cô còn có thể dựa vào cái gì? Không phải là cô muốn dựa vào bản mặt này và thân hình này chứ?”

Hạ Chi Tình thiếu chút nữa bị nước miếng của mình sặc chết, cái gì kêu bản mặt này, cô tốt xấu gì cũng là mỹ nữ xếp hạng top 10  của công ty được không? Hơn nữa thân hình này của cô thì có sao, chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đều đầy đủ, tuy cô không đủ cao gầy, nhưng cũng có đường cong, cô chính là một chút cũng không thua kém!

Dì ơi ánh mắt người không tốt, nhanh chóng đeo kính viễn thị đi! Cô ở trong lòng tức giận bất bình chửi thầm.

Dì dọn vệ sinh cũng mặc kệ mặt thái độ của cô, vẫn như cũ tự mình phát biểu một đống ngôn luận nói: “Ta xem là cùng cô có duyên nên mới nói cho cô, có thể ở phòng bệnh vip kia đều là ông chủ lớn, ông chủ phòng 2046 này tuy rằng hôm qua mới vào nhưng y tá bác sĩ nữ tới khám bệnh hai bàn tay đều đếm không hết, hơn nữa cô phỏng chừng còn chưa biết đi?”

Cô hẳn là biết cái gì? Hạ Chi Tình nhìn dì dọn vệ sinh vẻ mặt thần bí kia, dưới áp lực đó cô chỉ có thể thuận theo ý dì ta mà lắc đầu.

“Vậy thì đúng rồi! Xem bộ dáng không linh hoạt này của cô khẳng định là không biết. Thời điểm cô lại đây không thấy được hộ lý hôm nay so với lúc trước có khác biệt gì sao?”

Hộ lý? Điểm này cô không chú ý nhiều lắm, “Hộ lý làm sao vậy?”

“Quả nhiên, ta biết là cô khẳng định không chú ý tới, hộ lý hôm nay mặc váy so với lúc trước ngắn ba phân, hơn nữa toàn bộ đều thoa phấn.”

Cô líu lưỡi, “Đây là vì sao? Phía trên có lãnh đạo muốn xuống dưới thị sát sao? Hay là có đài truyền hình muốn tới ghi hình?”

Dì dọn vệ sinh một bộ dáng như làm đặc vụ, nói chuyện trước sau nhìn xung quanh một chút, làm hại cô cũng khẩn trương theo, “Sao vậy, chẳng lẽ nơi này có gắn cameras?”

Cô trước sau trên dưới khắp nơi tra tìm cameras, cô vừa rồi nếu như bị tra ra xác định chính là một đoạn lịch sử đen.

Dì dọn vệ sinh gật đầu, “Cameras? Đó là cần thiết. Bất quá mấy hộ lý tô son điểm phấn cũng không phải là vì lãnh đạo phía trên đi thị sát, cũng không phải bởi vì đài truyền hình, mà là bởi vì vị bệnh nhân phòng 2046 này.”

“Anh ta? Vì sao a?”

Dì dọn vệ sinh lần thứ ba đánh giá cô từ đầu đến chân một lần nữa, sau đó làm ra một bộ dáng bừng tỉnh đại ngộ: “Ta nói mà, nhìn khí chất và bộ dáng này của cô liền biết không có khả năng là bạn của bệnh nhân phòng 2046 này. Hôm nay cô đụng phải ta, đó là phúc khí của cô, ta nói cho cô biết bệnh nhân phòng này chính là giám đốc một công ty…… Tiếng Anh gọi là gì…… Đúng rồi, ta nhớ ra rồi, gọi là UFO.”

“Phốc……” Xuy Hạ Chi Tình thiếu chút nữa bị nước miếng của mình sặc chết, UFO, cô còn XO nè, bất quá dì dọn vệ sinh này nhưng thật ra chó ngáp phải ruồi, Tống An Thần này chính là người ngoài hành tinh lái UFO.

“Cô thật ngây thơ a, tin tức này đã truyền khắp toàn bộ bệnh viện, ngay cả đứa nhóc con còn biết. UFO này vô cùng có tiền, có tiền tới trình độ nào, nghe nói nhà anh ta đều là dùng kim cương xây thành.” Dì dọn vệ sinh thổi phồng đều không cần chuẩn bị kịch bản.

Cô nháy nháy đôi mắt to, đá quý, xí! Tên người ngoài hành tinh này cho tới bây giờ còn độc chiếm phòng của cô đó! Còn kim cương xây nhà, ngay cả nhà tranh anh ta cũng không có!

“Cho nên cô nghĩ lại xem, có tiền đến mức độ này, ai không muốn gả a! Nếu không phải ta đã sớm gả cho người ta, chỉ bằng bộ dáng này của ta thì đám tuổi trẻ các cô chỉ sợ chỉ đứng sang một bên!”

Hạ Chi Tình nhìn dì dọn vệ sinh trước mắt với đôi mắt gấu trúc đầy quầng thâm hơn hẳn kiểu tóc ổ gà, trên mặt lốm đốm nhiều như sao, cảm thấy trong đầu mình chính là có phân mới có thể lãng phí nhiều thời giờ như vậy ở chỗ này nghe dì ta nói nhảm. Cô không nói hai lời quay đầu muốn rời đi, chỉ là dì dọn vệ sinh lại bắt lấy cánh tay của cô.

“Cô đừng đi a, với bản mặt hiện tại này của cô, cô sẽ không thắng được con hồ ly tinh bên trong kia, nè, cầm lấy!” Dì dọn vệ sinh từ túi quần đào đào, sau đó đem một tấm danh thiếp nhét vào tay cô, “Cô cầm tấm danh thiếp này đi tìm một người là bác sĩ Chu, nói với hắn là dì Chu giới thiệu, hắn liền sẽ cho cô giá cả ưu đãi nhất. Cô tuy rằng kém một chút nhưng mà cái mũi này nâng một chút, hai má gọt một chút, bộ ngực lại bơm axit hyaluronic rồi nâng da, bảo đảm bệnh nhân UFO nằm ở phòng 2046 kia sẽ bị cô mê đến thần hồn điên đảo.”

Cô nhìn tấm danh thiếp nhăn dúm nhàu nhĩ trong tay kia, vừa thấy địa chỉ chính là cái loại phòng phẫu thuật thẩm mỹ tư nhân không có giấy phép kinh doanh, lại nghe được dì dọn vệ sinh nói, hận không thể đem tấm danh thiếp này ném lên trên bản mặt size 42 kia của dì ta. Cô giãy giụa muốn rút cánh tay ra khỏi bàn tay của dì dọn vệ sinh, nhưng dì dọn vệ sinh rõ ràng chưa đã thèm, lôi kéo cô không buông tay, hai người liền như vậy lôi lôi kéo kéo.

Hạ Chi Tình có chút không kiên nhẫn, mạnh mẽ kéo ra, dì dọn vệ sinh không dự đoán được cô bỗng nhiên dùng sức, thân mình bị cánh tay của cô đụng vào, cả người ngã ra sau, mông ngã lên trên mặt đất, mà bình thuỷ trong tay cũng bị đụng đổ ra ngoài, cô hét to một tiếng, nhào lên muốn cứu lại bình thuỷ, đó chính là tâm huyết cô nấu hai tiếng a!

Đáng tiếc vẫn là chậm một bước, bình thuỷ rơi xuống trước mặt cô, nắp bình bị ném ra, nước canh đổ đầy đất, có chút bắn đến trên tay cô, mu bàn tay nổi lên chút vết đỏ.

Cô có chút ảo não, quay đầu lại bất mãn mà trừng mắt nhìn dì dọn vệ sinh một cái, nhưng nhìn thấy dì ta ngồi liệt dưới đất, cũng có chút không đành lòng, một bụng bất mãn cứ như vậy nghẹn trở về, cô lấy khăn giấy xoa xoa tay, đang muốn đi đỡ dì dọn vệ sinh đứng lên, liền ở ngay lúc này, cửa phòng số 2046 “kẽo kẹt” một tiếng mở ra.

*******************

Cô quay đầu lại thấy một người mặc phong cách Bohemian váy dài nữ tính đang đứng ở cửa.

Cô gái kia tuổi chừng 23-24 tuổi, mái tóc dài uốn sóng được nhuộm màu rượu đỏ, cùng với da thịt trắng nõn tinh tế hợp lại càng tăng thêm vẻ đẹp sắc sảo mặn mà. Ngũ quan cô ta rất tinh xảo, phối với lớp make up tinh tế làm cả người cô ta nhìn qua là mỹ diễm cao nhã như vậy.

Đôi mắt cô gái rất lớn lại tràn ngập địch ý nhìn chằm chằm dẫm giày cao gót đi đến chỗ Hạ Chi Tình, lộ ra một nụ cười không rõ ý vị.

Không thoải mái!

Đây là cảm giác đầu tiên cô gái này cho cô, tuy rằng cô ta lớn lên rất đẹp, chỉ là cô ta cho cô cảm giác đầu tiên chính là rất không thoải mái, lại nói không nên lời là vì cái gì, trong lòng cô loáng thoáng sinh ra cảm giác bài xích.

Cô ta lớn lên rất cao, phỏng chừng hơn 1m7, hơn nữa giày cao gót cao bảy tám cm làm cả người cao không khác 1m8 làm cô nhớ tới câu trên mạng kia “Dưới cô tất cả đều là chân”, cô ta mang theo khí thế nữ vương đi tới chỗ Hạ Chi Tình, một cổ cảm giác áp bách nghênh diện đánh tới, cô không tự chủ được mà lui về sau một bước.

Mà động tác nhỏ này đã bị cô gái kia xem ở trong mắt, đôi môi đỏ rực cong lên, trong mắt lộ ra thần sắc thắng lợi kiêu ngạo, trên cao nhìn xuống đi qua bên cạnh cô, cuối cùng dừng lại ở bên cạnh dì dọn vệ sinh.

Cô gái sửa lại bộ dáng nữ vương phía trước, ngồi xổm xuống duỗi tay nâng dậy dì dọn vệ sinh đang ngồi ở trên mặt đất, thân thiết dò hỏi: “Dì ơi, dì không sao chứ? Có bị thương chỗ nào không?”

Tay trái dì dọn vệ sinh còn cầm cái giẻ lau lúc trước lau cửa hai lần kia, dì ta đem tay và giẻ lau cùng nhau vịn vào cánh tay phải cô gái đỡ đứng lên.

Cả quá trình này, khóe miệng cô gái vẫn luôn mang theo nụ cười nhợt nhạt, nếu không phải cô vừa lúc bắt gặp khi dì dọn vệ sinh đem giẻ lau vịn lên cánh tay cô ta, đôi mắt cô ta hiện lên một tia chán ghét thì cô thật đúng là cho rằng cô ta là thiên sứ mỹ lệ lương thiện xuống nhân gian.

“Ta không có việc gì ta không có việc gì, cảm ơn cô.” Dì dọn vệ sinh nói lời cảm ơn với cô gái xong lại lộc cộc chạy đến bên cạnh Hạ Chi Tình, hạ giọng, làm mặt quỷ nói: “Thấy chưa? Lúc này mới kêu là mỹ nữ chân chính, có điều cô cũng đừng nản chí, chỉ cần cô đi chỗ bác sĩ Chu, bác sĩ Chu sẽ cho cô hồi sinh một lần nữa, đem cô từ xấu nữ 50 điểm chế tạo thành mỹ nữ 80 điểm, ta đi làm vệ sinh, nhớ rõ nhất định phải đi chỉnh a!”

Dì dọn vệ sinh luôn mãi dặn dò, sau đó mới đi lấy cây lau nhà lau sạch nước canh trên mặt đất.

Dì dọn vệ sinh cho rằng mình đã kéo được một đơn hàng lớn, vui sướng mà dọn vệ sinh, sau đó đẩy xe rác xướng tiểu khúc chạy lấy người, để lại Hạ Chi Tình cùng cô gái kia hai người mắt to trừng lớn.

Không khí có chút quỷ dị.

Hạ Chi Tình ngẩn người, cúi đầu nhặt lên bình thuỷ đầu mình hai nơi, chuẩn bị dẹp đường hồi phủ, dù sao canh cũng đổ, đi vào phòng bệnh cũng vô dụng. Cô muốn trở về nấu lại một ít mang đến đây, cũng vừa lúc tránh đi cô gái khí chất tràng đầy nữ vương này. Cô từ trước đến nay không phải là người có giác quan thứ sáu, nhưng lúc này đây, giác quan thứ sáu này lại tới mãnh liệt như vậy, giác quan thứ sáu nói cho cô biết cô gái này tuyệt đối không phải người lương thiện, tốt nhất tránh đi.

Cô gái nhìn cô, khóe miệng mang theo nụ cười nhạt, cô cũng hồi đáp cho một nụ cười, sau đó xoay người liền muốn chuồn mất, ai ngờ dưới chân cô vừa mới hướng thang máy đi một bước, trong phòng bệnh 2046 liền truyền đến giọng Tống An Thần trầm thấp như đàn cello: “Tiểu Tình Nhi, đi vào.”

Cô giơ lên chân trái cứng đờ giữa không trung, giữa trở về hay đi vào giãy giụa hết ba giây, cuối cùng vẫn là nhận mệnh xoay người lại, mang theo bình thuỷ trống trơn đi qua phòng bệnh. Khi cô đi đến bên người cô gái kia, cô ta bỗng nhiên câu lấy cánh tay của cô, thân mật nói: “Chị chính là chị Chi Tình đi, An Thần sư huynh ở bên trong chờ chị đã lâu, chúng ta nhanh vào thôi.”

Hạ Chi Tình tránh tránh, lại không thể đem cánh tay của mình rút ra, hôm nay là phạm vào hướng gì a, mỗi người đều thích ôm cánh tay của cô như vậy, không thể rút về, cô chỉ có thể ôm lấy cánh tay của mình

Bất quá vừa rồi cô ta nói cái gì, “An Thần sư huynh?” Quan hệ của hai người bọn họ là sư huynh muội? Cô biết Tống An Thần bằng cấp không thấp, cô gái này gọi anh là sư huynh, nói cách khác bằng cấp của cổ cũng sẽ không thấp hơn.

Nhan sắc giá trị cao, dáng người cao, đến cả trí thức cũng cao, còn có để người ta sống không a. Hạ Chi Tình hơi hơi ngước nhìn cô gái đứng bên cạnh cao hơn mình một cái đầu này, trong lòng có một chút tự ti nho nhỏ.

Cô bỗng nhiên nhớ tới trên internet có một câu nói —— phòng cướp phòng trộm phòng sư huynh. Nếu là có một sư muội xinh đẹp như vậy, có phải cũng nên phòng một chút hay không? Ý tưởng này vừa hiện lên trong đầu thì đã bị cô phủi đi, Tống An Thần không phải của cô, cô phòng cái con khỉ á?

Đi vào phòng bệnh, cô nhìn thấy Tống An Thần vẫn như cũ quấn quanh một thân dây bó, dựa nghiêng trên giường, nhìn thấy các cô đi vào, một đôi mắt phượng thon dài lại chỉ dừng ở trên người cô.

Cô bị nhìn đến cả người không được tự nhiên, đặc biệt bên cạnh còn đứng một đại mỹ nữ đối với cô như hổ rình mồi.

“Canh này là cho anh?” Mắt phượng thon dài của anh chuyển đi nhìn bình thuỷ trong tay cô.

Cô gật gật đầu, lại lắc đầu.

“Đây là có ý gì? Tiểu Tình Nhi.”

“Vốn là cho anh nhưng toàn bộ đã đổ ra ngoài rồi.” Cô quơ quơ bình thuỷ trống rỗng.

Tống An Thần nhìn trên mu bàn tay cô có lấm tấm mấy mảng đỏ, sắc mặt căng thẳng: “Em bị ngã? Ngã trúng chỗ nào không? Anh gọi bác sĩ khám cho em một chút.”

Câu hỏi của anh giống như pháo oanh tạc hướng tới cô, nói xong không đợi cô trả lời liền chuẩn bị cầm di động gọi điện, cô nhanh chóng ngăn cản nói: “Không cần không cần, tôi không có việc gì.”

Mày đẹp của anh hơi nhíu, hiển nhiên không tin tưởng lời của cô: “Không có việc gì? Vậy đốm đỏ trên mu bàn tay của em là chuyện như thế nào?”

Nhìn thấy anh khẩn trương như vậy lo cho mình, trong lòng cô chảy qua một dòng nước ấm, mà chút tự ti nho nhỏ sâu trong nội tâm bởi vì bị mỹ nữ đè bẹp cũng giờ phút này tự lành không ít, cô cười nịnh hai tiếng, có chút ngượng ngùng nói: “Cái này không phải bị ngã mà là, là khi chụp bình thủy không cẩn thận bị canh làm phỏng thôi.”

Tống An Thần nghe vậy, sửng sốt một chút, ngay sau đó tuấn nhan lộ ra một tia bất đắc dĩ, “Chút việc nhỏ này cũng làm không tốt, bỏ đi, về sau không cần nấu canh, đỡ phải canh anh chưa kịp uống thì đã làm cho em bị thương rồi.”

“Nếu sư huynh muốn uống canh nói em nấu cho sư huynh a.” Cô gái sau khi tiến vào vẫn luôn không thể mở miệng, rốt cuộc cũng làm cô ta tóm được cơ hội.

“Em?” Tống An Thần nhướng mày nhìn về phía cô ta giơ lên mười ngón, vẻ mặt hài hước nói: “Có thể được không?”

Cô gái buông ra cánh tay Hạ Chi Tình, đặt mông ngồi vào trên ghế gần mép giường của anh, cong môi cười nói: “Sao lại không được? Bà nội em là người gốc Quảng Đông, nấu canh chính là số một.”

“Bà nội em là bà nội em, em là em, có thể giống nhau sao?”

“Hừ, chưa từng nghe sao? Danh sư xuất cao đồ, ngày mai em nhất định phải nấu một phần canh cho anh xem.”

Cô nhìn một đôi sư huynh muội trước mắt này, hai người vừa nói vừa cười, hiển nhiên tình cảm rất không tồi, so với cô và Tống An Thần thì hài hòa ăn ý hơn rất nhiều. Cô bỗng nhiên cảm thấy mình ở chỗ này có chút dư thừa, phong cách so với họ rõ ràng không giống nhau, có loại cảm giác không hợp nhau.

Vì thế cô chà xát tay, mở miệng nói: “Nếu không có việc gì thì tôi về trước đây, công ty còn có chút việc.”

Tống An Thần nghe vậy, có chút hơi hơi nhíu mày, còn chưa kịp mở miệng liền thấy cô gái kia đứng lên, lại lần nữa thân mật kéo cánh tay của cô nói: “Chị Chi Tình mới đến sao lại muốn đi, không được, em không đồng ý, em vốn dĩ định cùng chị Chi Tình đi dạo phố ăn cơm đó, chị biết em vừa mới về nước không lâu, không có bạn bè gì……”

Có quỷ mới biết đó! Hạ Chi Tình một bên nghe cô ta nói chuyện một bên chửi thầm. Lại nghe cô ta đang nói thì bỗng nhiên ngừng lại, động tác rất đáng yêu mà thè lưỡi, sau đó vỗ cái trán của mình một chút nói: “Em nói nhiều như vậy mới nhớ em còn chưa giới thiệu bản thân với chị Chi Tình.”

Quan hệ giữa cô ta và Tống An Thần dường như rất thân quen, nghe cô ta nói như vậy anh cũng bật cười theo.

“Chị Chi Tình, em chính thức giới thiệu bản thân một chút, em là Tô Thiến.” Tô Thiến nói đến đây lại đáng yêu mà thè lưỡi, “Tuy rằng em kêu An Thần là sư huynh, nhưng kỳ thật chúng em từ nhỏ đã quen biết. Daddy của em và bác Tống là bạn bè tốt trong làm ăn, người hai nhà cũng rất thân quen, thường xuyên có lui tới. Bạn của sư huynh cũng chính là bạn của em, chị Chi Tình……”

Người hai nhà rất quen thuộc, bạn bè làm ăn, nói cách khác, hai người bọn họ có bối cảnh giống nhau, trải qua cuộc sống giống nhau. Hạ Chi Tình nhìn thoáng qua túi xách của Tô Thiến đặt ở một bên ghế, biểu tượng “gucci” trên túi rõ ràng dễ nhận ra, giống nhau về khả năng kinh tế, giống nhau về bề ngoài xuất sắc ……

Cô nhìn gương mặt tươi cười như hoa, thanh xuân hoạt bát của Tô Thiến và vẻ mặt nhẹ nhàng, tuấn lãng soái khí của Tống An Thần, trai tài gái sắc, bốn chữ "Kim Đồng Ngọc Nữ" đặt trên người bọn họ một chút cũng không cảm thấy đột ngột.

Tất cả không cần so sánh hay nhắc nhở đều đã nói rõ một sự thật: Hai người bọn họ mới là người cùng một thế giới.

Không biết vì sao sự thật này làm trong lòng cô có chút khó chịu, giống như có người dùng sức bóp chặt trái tim cô thật đau.

“Chị Chi Tình, chị làm sao vậy? Chị có nghe em nói không?”

Cô phục hồi tinh thần lại, nhìn thấy khuôn mặt Tô Thiến phóng đại trước mắt mình, vẻ mặt ai oán, nhất thời có chút theo không kịp tiết tấu của cô ta, “Ngại quá, vừa rồi nghĩ đến chuyện liên quan đến công việc nên có chút thất thần, cô nói cái gì?”

“Hoá ra là suy nghĩ đến công việc, em còn tưởng rằng chị Chi Tình rất chán ghét em, ngay cả cùng em nói chuyện đều không muốn đó.” Tô Thiến hơi nhu môi đỏ, rất hào phóng mà “tha thứ” cô thất thần.

Tống An Thần xem bộ dáng hoảng hốt của cô còn cho rằng cô thật sự là vì công việc, vì thế mở miệng nói: “Vậy em về công ty đi, đêm nay lại đến đây.”

Cô giống như được đại xá, “Vậy tôi đây đi trước, tạm biệt.”

Tô Thiến nghe được anh bảo Hạ Chi Tình đêm nay lại đến đây, oán hận mà cắn môi một chút.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.