Đại Tống Phong Lưu Tài Tử

Chương 142: Song Hoàng ( thượng).




Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyen88 và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn

**********

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Triệu Dung đột ngột đi tới một cái ghế rồi ngồi xuống, vỗ tay nói:

- Lý vệ ti, ngươi xem ra rất thông minh.

Lý Trọng Chiêu vừa nghe liền ngây người, thông minh là thông minh, nhưng tại sao lại có hai chữ “xem ra”? Hắn dừng bước, hỏi:

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

- Câu này nghĩa là sao?

Triệu Dung không chút hoang mang, đi đến chỗ bình nước, rót một cốc nước, uống một ngụm nói:

- Không sai, tình báo của các người làm việc rất tốt. biết bản cung thích Thạch đại nhân. Bài đầu tiên của Kinh thi có câu:

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Quan quan thư cưu

Tại hà chi châu

Yểu điệu thục nữ

Quân tử hảo cầu. (1)

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Nhi lang nào không thích mỹ nhân đẹp? Nữ tử nào không thích nhi lang tài hoa? ? Bản cung thích Thạch đại nhân, cũng chẳng phải là việc đáng hổ thẹn. Còn các ngươi cho rằng ta can tâm xả thân vì Thạch đại nhân, biết rõ nguy hiểm, nhưng khi biết có tin tức về hung phạm cũng muốn đi tìm.

1. Quan thư 1 (Khổng Tử - 孔子, Trung Quốc) - Người dịch: Tản Đà

Quan quan cái con thư cưu,

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Con sống con mái cùng nhau bãi ngoài.

Dịu dàng thục nữ như ai,

Sánh cùng quân tử tốt đôi vợ chồng.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

quan quan 關關: tiếng chim trống chim mái ứng họa nhau.

thư cưu 雎鳩: loài chim nước, lại có một tên nữa là vương thư, hình dạng giống như chim phù y, ngay trong khoảng Trường giang và sông Hoài thì có chim ấy. Chim này sống có đôi nhất định mà không hề lẫn lộn. Hai con thường lội chung mà không lả lơi, cho nên sách của Mao công có nói rằng: Đôi chim thư cưu tình ý chí thiết khăn vó đậm đà, nhưng lúc nào cũng giữ gìn cách biệt. Sách "Liệt nữ truyện" cho là người ta chưa từng thấy chim thư cưu sống dư cặp hay sống lẻ loi, là vì tính của nó như thế. Hà, tên thông dụng của những dòng nước chảy ở phương bắc.

châu 洲: cồn đất ở giữa sông có thể ở được.

yểu điệu 窈宨 : là ý u nhàn, u tích yên lặng và nhàn nhã.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

thục 淑: hiền lành.

nữ 女: con gái chưa gả chồng, nói nàng Thái Tự, vợ vua Văn vương, lúc còn ở nhà với cha mẹ.

quân tử 君子: chỉ vua Văn vương.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

hảo 好: đẹp lành.

cầu 逑: đôi lứa.

Sách của Mao công nói chí là rất, tình ý rất tha thiết đậm đà.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

hứng: là trước nói một vật gì để sau dẫn đến lời ca vịnh.

Vua Văn vương nhà Chu sinh có thánh đức, lại được bậc thánh nữ họ Tự để kết hôn. Nhưng người trong cung, lúc nàng Thái Tự mới đến, thấy nàng có đức hạnh u tịch, nhàn nhã và trinh chuyên, bèn làm bài thơ này rằng: Kìa đôi chim thư cưu nghe hót quan quan, đang ứng họa nhau ở trên cồn bên sông. Người thục nữ yểu điệu này há không phải là bạn lứa tốt của bậc quân tử Văn vương hay sao? Có ý nói nàng Thái Tự và vua Văn vương cùng hòa vui mà cung kính lẫn nhau, cũng như tình chí thiết đậm đà mà lúc nào cũng giữ gìn cách biệt của đôi chim thư cưu vậy.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Về sau hễ nói hứng thì ý văn cũng phỏng theo chương này.

Ông Khuông Hành nhà Hán nói rằng: Yểu điệu thục nữ, Quân tử hảo cầu, là nói rằng nàng Thái Tự rất mực trinh thục không thay tiết tháo. Những rung cảm về tình dục không hề lẫn vào nghi dung, những ý vui riêng không hề lộ ra cử chỉ, có được như thế rồi mới có thể phối hợp với bậc chí tôn và làm chủ tế tông miếu. Vì đó là đầu mối của cương thường và của nền vương hóa. Giảng Kinh Thi như thế đáng gọi là người khéo nói vậy.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

(nguồn: thivien)

- Chẳng phải như vậy sao?

Lý Trọng Chiêu cũng ngồi xuống. Tuy cô nương đang ngồi trước mắt hắn là người dung mạo như hoa, nhưng vì lợi ích của quốc gia mà hắn cũng chỉ giám xem nàng là phận hồng nhan. Thực tế việc đến nước này khiến hắn không kịp trở tay. Sa Giới là một gián điệp cao thủ do bọn chúng bồi dưỡng, nên hắn biết nhiều bí mật của bọn chúng. Lần này không ngờ Thạch Kiên đến Lạc Dương, lập tức vạch trần Sa Giới và bắt hắn ta. Vì thế hắn không thể không đưa ra hạ sách này.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Bọn chúng vốn đã thấy Tống triều mấy năm nay ngày càng phát triển thịnh vượng, làm cho chúng thấy bất an. Đặc biệt là nhà máy thép ở thành Khai Phong hàng ngày làm việc rất tốt, nên binh khí của Đại Tống càng sắc bén. Tuy binh lính Đại Tống vẫn còn hơi yếu, nhưng chỉ cần quốc gia này phát triển đến một mức nhất định, bên cạnh đó vũ khí ngày càng hoàn mỹ, thì nhất định sẽ lấp được nhược điểm này. Do vậy Tây Hạ đã thực hiện sách lược này. Nhân lúc Chân Tông mới qua đời, tân đế còn nhỏ tuổi, phụ nữ chấp chính, chúng định làm nhiễu loạn chính trị Tống triều. Nhưng mà trong ý nghĩ của chúng, hình như bất đồng với hai phe còn lại, chúng không định giết chết Lưu Nga. Nếu là như vậy, hoặc đúng là có người đẩy Bát Vương gia lên đài, vậy thì so với Lưu Nga, Bát Vương gia càng nguy hại hơn. Kế hoạch của chúng là lợi dụng cơ hội Sa Giới vào thành, mua chuộc đạo trưởng Vô Trần vốn giỏi luyện đan dược, bảo hắn phục ở cửa sổ sau phòng Lưu Nga rồi thổi xuân dược vào, đợi lúc Lưu Nga trúng xuân dược thì sai một đạo sĩ cường tráng nhân cơ hội này tiến vào. Cứ như vậy, làm cho Lưu Nga trầm mê trong dục vọng, cũng sẽ làm ột số đại thần bất mãn. Chính sự Tống triều từ đó mà hỗn loạn, không còn rảnh để quan tâm tới Tây Hạ nữa.

Nhưng sau đó có hai thế lực khác xâm nhập, lại giết chết Xảo Nhi. Trước tình hình trên, Sa Giới quyết định quay về Lạc Dương. Nhưng không ngờ hung thủ đã vu oan cho Vô Trần, khiến Thạch Kiên tìm ra Sa Giới. Bây giờ hắn muốn giết chết tên gián điệp này cũng không kịp nữa. Bất đắc dĩ hắn ta phải ra hạ sách này.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Nhưng không ngờ hắn may mắn thành công. Nghĩ đến đó hắn nói đầy cảm xúc:

- Chẳng lẽ đã đến nước này mà Quận chúa điện hạ còn có cách thoát thân?

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Triệu Dung lại khẽ cười:

- Không sai. Việc các ngươi đang làm xem ra rất khá.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

- Xem ra rất khá?

Lý Trọng Chiêu hỏi, ý là hành động này của hắn “xem ra” rất được nhưng thực tế lại không hề được.

Triệu Dung nói:

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

- Bây giờ bản quận chúa đã hiểu rõ toàn bộ sự tình. Hãy xem ta nói đúng hay sai? Đầu tiên Sa Giới là một gián điệp cao thủ của các ngươi, đồng nghĩa với việc hắn biết rất nhiều bí mật của các ngươi. Tất nhiên là vì chuyến đi lần này của Thạch đại nhân là bí mật, cho nên các ngươi không đề phòng, để cho chàng nắm được sự thật. Nếu các người không hành động thế này, tin rằngchẳng bao lâu Sa Giới sẽ thú nhận tất cả. So sánh với việc để hắn thú nhận hành vi của các ngươi thì còn không bằng đánh cược một lần, cho nên các ngươi đã hành động lần này.

Lý Trọng Chiêu vẫn vẻ mặt như vây nói:

- Quận chúa nói đúng, nhưng đáng tiếc ngườilại biết hơi muộn, thế thì có tác dụng gì chứ?

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Triệu Dung nói:

- Ta có phải là người biết sau cùng hay không, ngươi đợi ta nói xong rồi hãy bình luận. Trong khi nhà ngươi biết Sa Giới bị bắt, đầu tiên ngươi đón đường quân lính áp giải Sa Giới về Tây Kinh, sau đó làm ám hiệu với Sa Giới, bảo hắn hãy chịu đựng haingày, rồi nghĩ cách cứu bọn họ ra. Việc này ngươi làm đượcrất dễ dàng. Bởi vì lúc đó người đi lại trên phố rất đông đúc và hỗn loạn, không có ai để ý đến ngươi, đương nhiên là trừ Sa Giới ra. Sa Giới cũng rất dễ có thể làm được. Bất luận sự bức cung nghiêm ngặt thế nào, chịu đựng một hai ngày hắn có thể làm được. Sau đó ngươi nghĩ ra kế này, có lẽ kế này cũng chưa hẳn đã hoàn thiện. Ví như việc ta thích Thạch đại nhân chưa đủ nhiều, hoặc ta giả vờ thích Thạch đại nhân, hoặc ta sợ chết nên bắt lấy tên truyền tin đó ngay tại chỗ. Như vậy kế hoạch của ngươi sẽ thất bại.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Lý Trọng Chiêu vẫn giữ sắc thái như cũ, nói:

- Đúng, Lúc đó thần đã nghĩ đến việc này. Nhưng thời gian không nhiều. Sa Giới cũng không chịu nổi sự tra tấn của các vị. Hoá ra tên nam tử hán đó cũng không có nhiều khí phách nên thần đành phải hành động nhanh. Nhưng rất may bản quan đã thành công.

- Lý đại nhân, đừng vội nói. Đợi bản cung nói hết thì ngươi sẽ biết ngươi có thành công không?

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Triệu Dung nói đến đây, nàng tỏ vẻ mỉa mai, dường như không không phải nàng đang đứng trước nguy hiểm mà trái lại Lý Trọng Chiêu đang rơi vào bẫy. Nàng nói:

- Cho dù hành động lần này của các ngươi thất bại, thì cũng là bại lộ sớm hơn một ngày mà thôi. Với quan hệ tế nhị hiện nay, ta tin rằng Triều đình cũng sẽ không làm gì các ngươi. Cùng lắm khi ngươi quay về cũng chỉ bị quở trách. So với việc Sa Giới tố giác các ngươi, thì cũng chỉ là làm cho kết quả xấu nhất bại lộ trước hai ngày. Nếu các ngươi thành công, tin rằng với quan hệ giữa Thạch đại nhân và bản quận chúa, đồng thời cũng vì địa vị của phụ thân bản quận chúa, Thạch đại nhân cũng không thể không mang Sa Giới ra trao đổi SaGiới với các ngươi.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Lý Trọng Chiêu cũng học nàng vỗ tay nói:

- Quận chúa nói đúng, ý của bản đại nhân chính là vậy. Tuy có liều lĩnh, nhưng bản quan cũng thành công rồi.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Triệu Dung lắc đầu nói:

- Thành công rồi? “Xem ra” thành công rồi.

Nàng dùng liền mấy từ “xem ra”. Từ “xem ra” này là Thạch Kiên học từ một nhà thơ nào đó. Đến với thế giới này hắn cũng thường hay nói từ đó, không ngờ là đã làm cho Triệu Dung ghi nhớ trong lòng. Mấy từ “xem ra” làm cho Lý Trọng Chiêu cảm thấy bực tức. Hắn đứng dậy nói:

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

- Chẳng lẽ quận chúa bây giờ không phải đã bị ta bắt giữ rồi sao? Bây giờ bản quan muốn làm gì Quận chúa cũng được. Quận chúa có tin không?

Triệu Dung nói một câu khiến hắn dịu đi một chút:

- Ngươi hãy nghe ta nói hết đã.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Rồi nàng lại nói:

- Vì thế cho nên trên đường đi bản cung bỏ lại cành cây, tin rằng các ngươi cũng đã nhìn thấy rồi. Nhưng bản cung tin các ngươi đã không phá huỷ nó.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

- Đúng.

Nói đến điều này, Lý Trọng Chiêu càng ra mặt đắc ý, hắn nói:

- Thế người có biết là vì sao không?

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Triệu Dung nói:

- Việc này còn không đơn giản sao, dù sao thì việc Thạch đại nhân sớm muộn cũng sẽ tìm ra các ngươi và việc này có liên quan với nhau. Và để cho Thạch đại nhân tìm ra, cho nên các ngươi đã nhử Thạch đại nhân đến trước, sau đó ngươi mau chóng chuyển ta đến căn nhà nhỏ này, làm cho Thạch đại nhân không đạt được gì. Còn Thạch đại nhân đã lo lắng thì thế nào cũng phải sốt sắng tra tìm. Thế là các ngươi sẽ “ vừa phóng hỏa vừa la làng”.

Lý Trọng Chiêu lại khoát tay nói:

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

- Dung quận chúa thật thông minh, nói không chừng bây giờ người của chúng thần đã “ vừa cướp của vừa la làng” rồi..

Triệu Dung lắc đầu, nói:

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

- Sau đó các ngươi lợi dụng việc đoạt mất sự trinh tiết của ta để uy hiếp ta. Bởi vì bây giờ có rất nhiều thiếu nữ thích Thạch đại nhân, nếu ta bị mất đi trinh tiết, Thạch đại nhân sẽ vì thế mà ghét bỏ ta. Bởi vậy đã có một quân bài chưa được lật này nên ta không dám nói ra. Tự nhiên các ngươi lui một bước, không lôi thôi với việc Thạch đại nhân truy tìm các ngươi ở trạm nghỉ, cứ như vậy các ngươi cũng tẩy thoát tội ở vụ án trong cung. Đúng không?

- Chẳng lẽ không đúng?

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Triệu Dung nói:

- Như vậy thiết nghĩ các ngươi đã nhầm to rồi.

Thạch Kiên mang theo một đội quân, tìm tòi mãi cũng không thấy. Nhưng lúc này những người Tây Hạ trông coi trạm nghỉ bắt đầu kháng cự. Tuy lúc này trên danh nghĩa Tây Hạ thuộc về Tống triều, nhưng trên thực tế địa vị của nó đã tồn tại độc lập. Nếu nói về địa vị thì địa vị của nó còn cao hơn so với địa vị ở thế giới trước đây của Thạch Kiên. Ít ra thì Hồng Kông còn không có quyền về quân sự và quyền ngoại giao nhưng Tây Hạ thì có. Đồng thời Tây Hạ còn được Liêu quốc phong hiệu. Tình hình này thật khiến cho người ta ghét bỏ.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Nhưng giờ đây không có căn cứ xác thực nào có thể để cho bọn họ phản lại. Lúc này Thạch Kiên đã đoán ra việc Triệu Dung để lại cành cây đã bị những người Tây Hạ này phát hiện, vậy là chúng bèn tương kế tựu kế, lợi dụng việc này để cắn lại mình, đồng thời Quận chúa cũng bị chúng đưa đi nơi khác.

Thạch Kiên rất tin tưởng vào trí lực của Triệu Dung, hắn không cho rằng Triệu Dung chịu bó tay. Nàng nhất định sẽ để lại manh mối, và nàng cố ý khuất phục cũng là có dụng ý của nàng.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Nhưng hắn không thể nghĩ ra, điều này làm cho hắn buồn phiền. Nghe đám người Tây Hạ vẫn không ngừng kêu la, hắn cáu:

- Người đâu, hễ còn nghe thấy tên nào kêu thì vả vào mồm hắn cho ta.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Thế mới làm cho đám người Tây Hạ ngậm mồm lại.

Lúc này càng có nhiều quan binh lục tục kéo đến. Nghe Thạch Kiên nói, họ biết ngay việc này là do người Tây Hạ làm, nhưng không có căn cứ xác thực, chẳng lẽ lại bắt toàn bộ đám người Tây Hạ này về dùng hình phạt khắc nghiệt để tra tấn. Nếu như vậy nhất định sẽ dẫn đến việc hai nước trở mặt giao chiến, thì họ sẽ là người phải chịu trách nhiệm. Chằng những họ mà ngay cả Thạch Kiên cũng không dám làm vậy.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Thạch Kiên ngây người ra một lát, nhìn về chân trời phía đông lúc này đã bắt đầu hơi trắng sáng, hắn vẫn không đoán ra dụng ý của Triệu Dung. Hắn buồn bực đi ra ngoài, hít thở chút không khí trong lành ở bên ngoài. Bỗng nhiên mắt hắn sáng lên.

Hắn nhìn đám người Tây Hạ đang lộ vẻ mặt giận dữ nói:

- Các ngươi đừng có quá đắc ý. Để rồi bản quan sẽ cho các ngươi phải tâm phục khẩu phục. Người đâu, dẫn toàn bộ bọn chúng đi.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Lưu Diệp chần chừ một lát, nhưng vẫn nghe sự sai bảo của hắn, bắt toàn bộ dám người Tây Hạ lại, bởi vì ông biết người thiếu niên này làm việc cẩn thận, nếu không chắc chắn thì hắn sẽ không làm vậy. Chỉ là trước mắt vẫn chưa nhìn thấu mà thôi.

Lúc này Thạch Kiên sờ lên mũi, lắc đầu vẻ không bất lực, hắn nghĩ: “nàng là thục nữ, ngay cả đến tính mạng mình cũng không để ý, không báo trước, đã muốn diễn vở kịch này với ta. Nếu ta không ra ngoài hít thở, đợi lát nữa mọi người đều lên đường, thì nàng cũng coi như xong.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.