Đại Niết Bàn

Chương 744




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Ở thời đại này nếu tùy tiện kéo một sinh viên đại học hỏi, gần như đều không biết Trương Triêu Dương, Lý Ngạn Thùy là ai, tuy game Truyền Kỳ hot tưng bừng cũng không nhất định bai ai cũng biết Trần Thiên Kiều. Guo mei cự đầu ngành điện gia dụng số một trong nước, thời gian qua đang mạnh mẽ thoát khỏi phương thức kinh doanh dựa vào đại lý, lật đổ mô hình kinh doanh điện gia dụng trong nước, bỏ gánh nặng xuống cất cánh bay lên, nhưng cũng chẳng ai biết người sáng lập Guo Mei là ai.

Ví dụ như thế vô vàn, rất nhiều người thậm chí chói mắt hơn Tô Xán rất nhiều mà không ai biết tới, Tô Xán được trong trường bàn tán xôn xao là vì nhiều nhân tố, bản thân y gây vài chuyện ầm ĩ trước đó, lại còn là bạn trai của Đường Vũ, là nhân vật nhiều tranh luận, nhiều đề tài về y, tới giờ kể cả sinh viên trong trường chỉ biết y là "tỷ phú sáng nghiệp trẻ nhất" chứ không hiểu facebook có tiềm năng gì, còn nếu tính phạm vi ngoài trường, càng chẳng mấy người quan tâm tới facebook.

Vừa mới qua thiên niên kỷ mới hai năm, có điều hai năm vẫn chưa đủ xóa đi ấn tượng của thập niên 90, cái thời mà có triệu đồng trong tay là khiến người bình thường phải thán phục, nên có vài triệu hay vài chục triệu cũng giống nhau, còn vài trăm triệu thì lại ở địa vị quá siêu nhiên, nhiều người không có nhận thức rõ ràng.

Còn tỷ phú như Tô Xán cũng bị liệt vào cấp số như vậy.

Ở trong trường thì ai ai cũng biết tới cái tên Tô Xán, nhưng ở ngoài, do FeeC vì mục đích riêng, do ĐH Thượng Hải vì có điều kiêng kỵ, do bản thân Tô Xán không muốn phô trương mà nhờ cơ cấu quan hệ xã hội của Văn hóa thời thượng tiếp xúc với giới truyền thông, khống chế trong phạm vi có thể chấp nhận.

Quá nổi tiếng không phải chuyện gì tốt đẹp hết, nhất là Facebook TQ đang vượt chông gai phát triển, bị chú ý quá đà sẽ dẫn tới cái nhìn thành kiến, facebook TQ tốt nhất phát triển đi lên bình thường như nhiều trang web khác, chứ không nên thành trang web do tỷ phú lập ra.

Chiêm Hóa cố ý nâng Tô Xán lên vì thế, ông ta không muốn cho Tô Xán phát triển thuận buồm xuôi gió như ở Mỹ, hành động của ông ta đã đánh loạn bố cục của Tô Xán, làm y không thể không đưa Facebook TQ lên lịch trình sớm hơn dự kiến.

Phương thức phát triển lý tưởng nhất là âm thầm chỉnh hợp tài nguyên, hoàn thiện với quy mô người dùng hạn chế, rồi âm thầm lan đi như mưa xuân lất phất được người ta tiếp nhận, cuối cùng là cất một tiếng hót kinh trời.

Nhưng thân phận bại lộ khiến nhiều người nhìn thấy khả năng thành công của loại mô hình mạng xã hội này, gây ra một loạt ảnh hưởng dây chuyền, không biết đột nhiên nảy sinh bao nhiêu đối thủ.

- Tôi biết ngay mà, cậu muốn lấy Tô Xán ra đấu với Trương Tiểu Kiều.

Nghe Trương Tiểu Kiều nói thế Tiêu Húc càng kiên quyết thêm nhận định của mình là đúng, lòng cuống lên.

Tiêu Húc nhìn về phía Tiền Trọng Viễn, thấy Tôn Lỗi vào cửa được đám đống xúm lấy, khi nói chuyện với người ta còn nhìn về phía bọn họ thì đứng ngồi không yên:

- Tuy Tô Xán xếp hạng nhất, nhưng mà nói cho cùng thì chúng ta ở địa bàn của người ta, Tô Xán lại chẳng mua nơi này, cảm giác không yên tâm... Tôi biết khu vực bán kính 10 mét quanh Tô Xán đều có độ nguy hiểm cao mà, phiền phức tới rồi kìa.

Trình Thông Thông, Đồng Đồng quay người nhìn qua, chỉ thấy Tôn Lỗi bỏ lại Tiền Trọng Viễn đi thẳng tới phía bọn họ.

Không khí trở nên có phần căng thẳng.

Thế nhưng phía bên kia Tiền Trọng Viễn cũng ngớ ra, với sự nghiệp như Tôn Lỗi tuy là sinh viên theo học cha hắn, nhưng không phải xun xoe nịnh bợ hắn, ngược lại, Tiền Trọng Viên còn mượn quan hệ với Tôn Lỗi nghênh ngang ở mấy quán bar, tiếp xúc với mấy tiểu minh tinh.

Sau khi nói với Tôn Lỗi rằng Tô Xán đang ở bên kia, đột nhiên có hành động này làm người ta không hiểu, có điều nếu đột nhiên Tôn Lỗi não rò nước thì hậu quả không dám tưởng tượng.

Tiền Trọng Viễn nhiều lần bị cha hắn cảnh cáo không được có va chạm gì với Tô Xán, tuy hắn vì sĩ diện cũng cãi nhau với cha mình, nhưng hiện giờ Tô Xán ở trong trường như mặt trời giữa trưa, hắn cũng chẳng phải là thằng ngốc cắm đầu vào ngõ cụt.

Khi Tiền Trọng Viễn tim vọt lên tới tận cổ thì, Tôn Lỗi cười với nhóm Tô Xán, lịch sự hỏi:

- Cho tôi ngồi xen vào một chút được không?

Hai ghế sô pha này đủ sức cho mười hai người ngồi, nhóm Tô Xán có chín người, hiển nhiên rất rộng rãi.

Lý Hàn ngồi ngoài cùng nhích người nhường chỗ trống, Tôn Lỗi ngồi xuống nói:

- Tự giới thiệu một chút, tôi là chủ của quán bar này, thanh tâm muốn kết bạn với mọi người, hôm nay mọi người chi tiêu ở đây cứ tính vào tôi là được.

- Vậy thì cám ơn anh.

Tục ngữ có câu không đánh người đang cười, vả lại tuy bọn họ có xung đột với đám Tiền Trọng Viện cũng không có nghĩa là Tôn Lỗi tới gây sự, chỉ có tên nhát gan như Tiêu Húc mới phải lo, nguyên nhân quan trọng hơn, có ai muốn làm loạn chính ở nơi mình kinh doanh.

Đám Tiền Trọng Viễn mặt mày càng khó coi, Tôn Lỗi tỏ ra thân thiết với đám Tô Xán như vậy, hắn cảm thấy mình như bị khinh thường.

- Gần đây tôi có nghe một số đám đàn em trong trường bàn luận về Facebook Trung Quốc của cậu, đặc biệt là chế độ phân chia hoa hồng và khích lệ. Vào công ty cậu, một trợ lý kỹ sư cũng có thể được lương 7000 đồng, lại thêm vào hỗ trợ chi phí nhà ở, chẳng trách lúc tuyển người lại có khung cảnh hùng tráng như thế.

Tôn Lỗi tặc lưỡi nói:

- Tổng bộ facebook ở Mỹ là nơi không có chủ nghĩa quan liêu, có năng lực tổ chức mạnh, tính năng động cao và sức sống dư dật, nói cho cùng thì hạch tâm của nó là con người. Giá trị chiến lược và giá trị hạch tâm của Facebook chúng tôi cũng là "con người", sự liên hệ giữa người và người thúc đẩy ra đời nền tảng mạng xã hội, coi trọng con người là tư tưởng tối thượng của Facebook TQ chúng tôi, chế độ anh nói chỉ là biểu hiện bề ngoài của tư tưởng này mà thôi.

Tô Xán trả lời khách khí, nhưng cũng không khiến người ta cảm thấy y qua loa nói lời vô giá trị, ấn tượng đầu tiên của Tôn Lỗi với Tô Xán rất tốt, Tôn Lỗi không mang mục đích gì nhiều, đơn thuần chỉ muốn làm quen, để sau này nếu có cơ hội hợp tác cũng thuận tiện hơn.

Tôn Lỗi bề ngoài là một tiến sĩ nhã nhặn lịch thiệp có phần hơi nghệ sĩ, song ông chủ quán bar đương nhiên là nhân vật rất biết chơi, gọi hai két bia tới đòi đấu với Lý Hàn. Trương Tiểu Kiều uống không tốt, Tô Xán cũng chẳng khá khẩm gì không tham gia.

Nhưng không khí dần dần được Tôn Lỗi khơi lên, nhất định muốn cùng Tô Xán uống cạn một chai, Tô Xán nãy giờ cũng uống kha khá rồi, nếu uống một chai nữa chắc lăn quay ra mất, thế là Đường Vũ chủ động nhận uống thay, Đường Vũ uống hết chai bia dễ như không, xung quanh vỗ tay reo hò, Tôn Lỗi không quấy rầy nữa, nhìn gò má ửng hồng như hoa đào của Đường Vũ, Tôn Lỗi không khỏi ghen tỵ với Tô Xán.

Trên đường về KTX, Lý Hàn liên tục khoe khoang hôm nay đấu rượu thắng nhân vật truyền kỳ của trường, lại còn được khoác vai bá cổ nói chuyện với nhau như huynh đệ, thậm chí còn làm đổ bia ướt cả cái áo giá trị không nhỏ của người ta, Tôn Lỗi vẫn cười nói không sao, rất nở mày nở mặt.

Tô Xán uất lắm, thằng này suốt ngày uống bia ăn uống với mình, sao không thấy nó tỏ ra tự hào gì? Đúng là bụt chùa nhà không thiêng mà.

Đôi tiểu tình lữ Lý Hàn và Trần Giai rời quán bar liền chia tay với mọi người, với nhiều người mà nói giờ cuộc sống về đêm mới bắt đầu, nghiêm khắc mà nói hôm nay lại còn chưa phải ngày nhập học chính thức, quản lý KTX chưa kiểm tra, Tô Xán mấy lần mập mờ nói với Đường Vũ chuyện đi khách sạn Hilton, nhưng Đường Vũ vờ không hiểu, đành rầu rĩ về KTX với hai thằng đực rựa, tối nay lại phải xem phim hành động Mỹ để giải tỏa rồi.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.