Đại Niết Bàn

Chương 637




Lý Xương Long, tài tử khu bắc lần nữa nhìn thấy một cảnh bi phẫn.

Học kỳ trước Tô Xán làm bắt bẻ hắn trên lớp, tiếp theo đó trả thù không thành, chớp mắt cái tên sinh viên chuyên trốn học đó thành nhân vật truyền kỳ, hôm nay hắn lại thấy Tô Xán cùng với Đường Vũ tay trong tay bước vào lớp.

Lý Xương Long dù nghe chuyện Tô Xán và Đường Vũ, nhưng nghĩ rằng cô gái ưu tú như Đường Vũ không dễ dàng chinh phục như vậy được, bây giờ bông hoa rực rỡ nhất trường cuối cùng không thoát được móng vuốt thô bỉ của đám súc sinh, bị tên nhãi Tô Xán đó chinh phục thành công rồi.

Nếu hắn không phải là giáo viên, có lẽ lúc này đã đi tới nói hai bọn họ không nên đi học, đi muộn thế này nên trốn học luôn đi.

Hiển nhiên chuyện sáng nay đã dùng tốc độ nhanh nhất lan truyền đi rồi, hai người họ vừa xuất hiện, những tiếng la hét chói lọi nối nhau vang lên, chính Lý Xương Long không hiểu rồi, Đường Vũ mặt đỏ rát, nhưng không buông tay ra, lần đầu tiên cô vui vẻ thể hiện toàn bộ tình cảm của mình với Tô Xán trước mặt người khác mà không còn rụt rè ngần ngại nữa, chỉ cảm thấy lòng ngọt lịm.

Lý Xương Long ngẩn ra hồi lâu, hết hắng giọng lại đập bảng mất mấy lần, mới lên tiếng được:

- Chúng ta tiếp tục với công thức Bayes Rule, hãy mở trang 23 ra, P(A|B)=P(B|A)*P(A)/P(B)....

Tối ngày hôm đó, chuyện của Tô Xán và Đường Vũ tạo nên một cơn bão cuốn phăng diễn đàn Đh Thượng Hải, câu nói “em là ngọn hải đăng cuộc đời anh”, cướp đi trái tim không biết bao nhiêu cô gái.

Khoảng chừng mười hai giờ đêm, xuất hiện chủ đề “Chuyện lãng mạn nhất năm 2002”, bên trong là hình ảnh Tô Xán và Đường Vũ, ảnh đầu tiên chỉ có mình Đường Vũ, một thân váy trắng đứng đó, mắt đỏ hoe yếu đuối, làm trái tim người ta như bóp nghẹt. Ảnh thứ hai Tô Xán ôm Đường Vũ trong lòng, đặt tay lên má y, ngón tay Đường Vũ bầm tím. Ảnh thứ ba, Đường Vũ và Tô Xán hôn nhau, xung quanh là đám đông hò reo cổ vũ.

Vẻn vẹn chỉ có ba bức ảnh, nhưng góc độ chụp cực tốt, rất có thể người này là thành viên câu lạc bộ nhiếp ảnh trong trường.

Chỉ vẻn vẹn một đêm, chủ đề này lên lên top đề tài hot nhất của diễn đàn ĐH Thượng Hải.

Kết hợp câu chuyện lan đi từ sáng, những người vốn có chút nghi ngờ tính chân thật của nó đều bị đánh tan, những từ “cặp đôi đẹp nhất trường”, “nam nhân lãn mạn nhất” là từ được dùng lặp đi lặp lại.

Đường Vũ vì thế mà tránh gặp Tô Xán mấy ngày, không phải xấu hổ, chủ yếu vì không muốn thành “xiếc khỉ” cho người khác nhìn thôi, còn Tô Xán thì lên mạng say sưa đọc bình luận.

Tất nhiên y không tự kỷ đến thế, còn nhiều chuyện khác phải làm như xem tin tức, ở Harvard, Mark rất được hoan nghênh, nghiễm nhiên thành nhân vật phong lưu, gần đây nhất liên hệ qua Facebook, Tô Xán nói với hắn chuẩn bị kiến lập mạng xã hội Trung Quốc, Mark hứng trí rất cao, hi vọng sớm nhìn thấy thành quả của Tô Xán, còn nói Tô Xán nếu cần hỗ trợ kỹ thuật tương quan cứ thoải mái mở miệng, không cần giấu dốt, Tô Xán trả lời lần sau gặp sẽ cám ơn hắn bằng một cú đấm.

Chương trình học của Mark cũng rất chặt, có lúc buổi tối thảo luận với đoàn đội công việc tới khuya, hôm sau mặc nguyên quần áo ngủ xuất hiện ở lớp học.

Ngoài ra Diệp Huy Thường để lại cho Tô Xán một tin nhắn " tôi tới Thượng Hải rồi." Sau đó offline mất tích mấy ngày trước. Nhưng Tô Xán đoán chừng cô gái này đi tới đâu cũng không sợ cô độc, mình có khi chỉ là một trong số những người được Diệp Huy Thường dùng chức năng gửi tin nhắn theo nhóm thôi.

Hội nghị thượng đỉnh Thượng Hải mở rộng cũng đã tới.

Tô Xán mặc bộ Âu phục mà Vương Thanh chuẩn bị cho khi đi gặp Chiêm Hóa, tuy rằng không phải đặt may riêng, nhưng hoàn mỹ làm nổi bật khí chật của y, trầm ổn lại không bị già dặn cứng nhắc, tự nhiên khoáng đạt, khiến tần suất bị người khác ngó nhìn tăng gấp đôi so với thường ngày.

Ra tới cổng trường, Tô Xán nhận được tin nhắn từ Đường Vũ "chúc mọi điều thuận lợi", đã ba ngày rồi nha đầu này vẫn hạn chế gặp mặt y công khai.

Tin tức Tô Xán tham gia hội nghị thượng đỉnh thông qua mồm thành viên phòng 602 truyền đi, với sinh viên bình thường thì hội nghị thế này quá xa vời, có điều đủ để Tiêu Húc khi ở phòng tự ôn tập vênh váo rồi, ví như có người nói bạn hắn tham gia hoạt động của Dragon TV, Tiêu Húc thường lạnh nhạt nói:

- Thế thì có gì ghê gớm, bạn cùng phòng tôi là người đồng sáng lập Facebook, giờ sắp tham gia hội nghị thượng đỉnh Thượng Hải mở rộng? Có biết nó là cái gì không? Cái gì? Không biết... Biết một chút? Rốt cuộc là biết một chút hay là không biết? Lạc hậu...

*** Đông Phương Vệ Thị ( Dragon TV) - Tên đầy đủ kênh vệ tinh Đông Phương đài phát thanh truyền hình Thượng Hải, kênh tin tức hàng đầu TQ.

Đón Tô Xán là xe mang logo ĐH Thượng Hải, lúc này Lâm Quang Đống rất bận, gọi điện bảo hắn lái chiếc Bentley tới đón mình thì xa xỉ quá.

Tô Xán lên xe, gặp được Trương Á Kỳ, Mạc Tuyết và mười mấy thành viên của Feec, có điều được mời vào hội trường chỉ có 3 người họ, có 2 người nữa, nhưng không xuất phát từ trường, còn những thành viên khác chỉ tham gia một số hoạt động ngoại vi, không vào được hạch tâm.

Địa điểm tổ chức hội nghị nằm trong khu biệt thự cao cấp gần công viên Thế kỷ, cái khu biệt thự này không ít địa điểm tổ chức tụ hội riêng tư, mang phong cách trang viên sông nước Cửu Giang, đình viện sâu hút, diện tích xanh hóa tới 60.000 nét vuông, bình quân mỗi biệt thự chiếm diện tích mấy mẫu, diện tích kiến trúc từ 600 - 1500 mét vuông, không gian khép kín, là lựa chọn yêu thích của giới thượng lưu.

Tô Xán có bối cảnh kiến trúc Đại Dung, nắm bắt tài liệu về hoàn cảnh địa lý không khó, ngoài ra còn có tin tức tình báo từ phía Lâm Quang Đống, Feec, đã có chuẩn bị nhiều nội dung tham khảo cho hội nghị.

Dù sao y không còn là sinh viên đại học bị người ta lờ đi nữa, có muốn giả heo ăn thịt hổ cũng chẳng được, thân phận y đã bại lộ, bị người ta chú ý, mỗi biểu hiện không tốt, sẽ bị đánh giá. Lắm lúc Tô Xán ghen tỵ với Mark, dù sao ở Mỹ nhiều lúc tự do hơn, Mark có thể mặc quần jean áo phông dép lê lang thang khắp nơi, bộ âu phục này Vương Thanh chuẩn bị cho y rất vừa vặn thoải mái, nhưng Tô Xán vẫn cảm thấy chút gò bó, thuần túy là vấn đề tâm lý.

Xe dừng lại ở con dốc, căn bản không đi nổi nữa, đường quá đông, tắc rồi, lúc đó giao thông ngoại ô Thượng Hải còn chưa phát triển, dù có cũng không thể chứa nổi mấy trăm cái xe đổ dồn một chỗ thế này, mọi người xuống xe.

Đứng xa nhìn về biệt thự tổ chức hội nghị, không ít phóng viên đang bận rộn chụp ảnh, không ngừng có người từ trên xe xuống, qua bảo vệ tới trung tâm biệt thự.

Theo con số mà bên tổ chức công bố, trong ba ngày diễn ra hội nghị, hội nghị hạch tâm có 2.000 người trong ngoài nước tham gia, còn hoạt động có chừng 4.500 người.

Biết Tô Xán ít tiếp xúc với trường hợp này, Trương Á Kỳ thi thoảng lại giới thiệu cho y:

- Đó là chiếc Ferrari đầu tiên của Thượng Hải, phú hào họ Chu là nhân vật tiêu điểm của báo chí.

Tô Xán không chú ý mấy tin tức kiểu này lắm, chuẩn bị tinh thần đại biểu cho Feec tới hội nghị đánh một với TEG, nhưng cuộc sống luôn luôn có chuyện không lường trước được.

Từ xa, Tô Xán nhìn thấy một bóng hình, dù không thấy rõ mặt lắm, nhưng Tô Xán không thể nào nhầm được với bất kỳ ai.

Đám đông huyên náo, trong mắt Tô Xán chỉ thấy cô gái đó.

Mặc lễ phục màu trắng, rất trắng, không có chút tạp chất nào, những bông hoa nhỏ điểm xuyết chỗ nếp gấp giữa ngực, trang nhã mà không lộ liễu, mái tóc dài xõa tung, cuối mái tóc cuốn lại buông trước ngực, chân dài giày cao gót, tôn lên vóc dáng ngày càng xuất chúng. Bên cạnh là một nam tử âu phục thẳng tắp, thần thái trầm ổn vững vàng, gật đầu mỉm cười trước ống kính.

Tô Xán sững sờ, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.

Trần Linh San.

***

Hết.

Hơi nhiều cảm xúc cho chương trước, đâm ra chương này không nuột lắm, mai lại càng vất vả đây


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.