Đại Niết Bàn

Chương 626




Năm 2002 là năm mà người say mê trên internet có tên riêng không hay ho lắm là "sâu mạng", cũng là năm từ "mm" tức " mỹ mi - Pretty girl" bắt đầu lưu hành khắp nơi trên diễn đàn Trung Quốc. Trong năm này văn hóa, âm nhạc, phim ảnh của Hàn Quốc vượt qua Đài Loan, Hong Kong trở thành trào lưu mới ở Trung Quốc.

China Telecom và China United Telecommunications, hai cái hàng không mẫu hạm khổng lồ trọng tổ hoàn tất. Sau Mỹ, Lenovo thành công nghiên cứu thành công siêu máy tính 1.000 teraflop, năm 2008 sẽ có siêu máy mạnh nhất thế giới, nhưng trình độ công nghệ chung của quốc gia vẫn lạc hậu, ưu thế không thể giữ lâu dài.

Cũng trong năm 2002, người ta hô cao khẩu hiệu "đất nước nghèo đi, nhà giàu tăng lên", từ đó có thể thấy cái miếng bánh tài sản quốc hữu phân chia thế nào, trong quá trình cải tổ quốc xĩ, không ít cao thủ bối cảnh phức tạp, lợi dụng sơ hở trục lợi, biến thành tỷ phú với khối tài sản kếch xù, Tô Xán cũng quen một người trong số đó, là Chiêm Hóa.

Báo chí cũng cho đăng những bài dài dằng dặc chủ đề này, khẩu chiến không ngớt, các tập đoàn lợi ích, các cao thủ bốn phương cuối cùng triển khai cuộc chiến hạch nhân trong năm này. Người dân thường không cảm nhận rõ về cuộc đại chiến đó, nhưng chịu ảnh hưởng rõ rệt, từ thương phẩm sử dụng hàng ngày, rồi nhà ở đến chính sách quốc gia ban hành.

Trong cái năm huyên náo khắp nơi, sóng thời đại ầm ầm cuốn tới đó, có dòng sông nhỏ vẫn một mình kiên trì chảy theo dòng của mình.

Từ đầu tới cuối Tô Xán dứt khoát không nhận bất kỳ cuộc phỏng vấn nào, ĐH Thượng Hải cũng không đưa ra công bố chính thức, dần dần tin tức người đồng sáng lập facebook thành nghi vấn, người ta tranh luận rốt cuộc người tên Tô Xán đó là hoa kiều hay là người Trung Quốc bản địa, càng tranh luận nghi ngờ càng nhiều.

Trên diễn đàn đại học Thượng Hải, có chủ đề rất nóng, tiêu đề là “Thiên tài hay kẻ may mắn gặp thời”, bài viết có vẻ một người am hiểu tới công nghệ, đưa ra những dẫn chứng thành tích của Mark Zuckerberg trước khi lập Facebook, như có bài báo đăng trên PC Magazine.,viết phần mềm Instant Messenger, hay được Microsoft mời làm việc với lương cao, có thể nói là sớm thể hiện tiềm chất thiên tài.

Trong khi đó Tô Xán hoàn toàn không có thành tích nào trong lý lịch, quãng thời gian sang Mỹ làm du học sinh có ba tháng, đó là thời gian facebook lập ra, quãng thời gian đó quá ngắn ngủi.

Tóm lại cho rằng Tô Xán chỉ may mắn gặp Mark đúng lúc mà thôi, vai trò trong facebook chắc chắn không cao, thuần túy ăn may, không xứng đáng ca tụng như vậy.

Khoan chưa nói người viết bài mục đích gì, nhưng lập luận rõ ràng, thông tin chi tiết, khiến không ít người tin theo.

Tất nhiên luận điệu này là số ít, lập tức bị đám con gái ở đâu nhảy vào nhiếc móc không thương tiếc, chụp đủ thứ mũ như “sùng ngoại”, “tư ti dân tộc”,” ghen tỵ với thành công của người khác”, anh chàng này lúc đầu còn giải thích vài câu, càng giải thích càng bị chửi dữ tợn, cuối cùng im thít, nhìn biểu tưởng có mấy ngày không online nữa, song cuộc tranh luận vẫn diễn ra.

Tô Xán từng muốn khuyên Nguyễn Tư Âu mặc đám người đó, y vốn không muốn tên mình nhắc tới mãi như vậy, nhưng nhìn hai mắt rực lửa chiến đấu của cô, không nói ra được.

Cuộc điện thoại gọi tới vẫn chưa dứt.

- Cái mạng xã hội của con là thế nào, chính là thứ con làm hồi sang Mỹ trao đổi học sinh đấy à?

Tô Lý Thành thời gian qua bận rộn việc cải tổ Đại Dung, lại trọng tổ tập đoàn hàng không, tinh lực quan tâm tới các phương diện khác rất ít, cho tới bây giờ mới hay tin, lần này còn hoang đường hơn lần trước, lần trước cái tạp chí kia chỉ có 10 triệu thôi đã làm vợ chồng ông mất ngủ cả đêm, còn lần này là 1 tỷ. Lần đầu tiên nghe người ta nhắc tới, Tô Lý Thành còn định gọi điện trêu Tô Xán, bảo y ăn sái người ta, được nổi tiếng lây.

Nhưng mà đọc bài báo, Tô Lý Thành không khỏi giật mình, tất cả thông tin trên đó, đúng là khớp với lịch trình của Tô Xán.

Đúng là con mình rồi, nó giàu hơn cha nó rồi.

Tô Xán nghe thấy cả tiếng thở của mẹ mình ở trong điện thoại, chắc chắn lúc này đang áp mặt nghe ké điện thoại với cha, cố gắng giảm chấn động sự kiện này xuống mức thấp nhất:

- Hồi đó sang Mỹ cũng chỉ hứng thú cùng cậu bạn đó lập trang web chơi chơi thôi, ai ngờ có ngày nó thành thế này, sớm biết mình may mắn như vậy con đã đi mua xổ số rồi.

Tằng Kha giật lấy điện thoại:

- Không được đùa, thành thật khai báo đầu đuôi ra, không được dấu diếm gì hết.

Tuy giọng mẹ rất nghiêm khắc, mang vẻ chất vất, nhưng Tô Xán nghe ra vui sướng và kiêu ngạo trong đó, hẳn có chuyện lần trước làm bước đệm, mẹ cũng dễ tiếp nhận hơn rồi.

- Mẹ, chuyện này mẹ bảo con kể tới bao giờ mới xong, thôi để con gửi fax cho mẹ đọc.

Tô Xán nói đùa với mẹ một lúc mới hỏi:

- Sao cha mẹ biết việc này?

Tô Lý Thành thở dài:

- Là bí thư Vương nói với cha, xấu hổ, là cha mẹ lại biết tin về con mình sau người ta.

Té ra là thế, Vương Uy Uy từng gọi điện tới, bắt Tô Xán mời khách, đồng thời yêu cầu sau này đi chơi với nhau, Tô Xán phải thanh toán hết.

Vương Uy Uy biết, thế nào cũng nói với Vương Bạc là tất nhiên.

Cha mình biết tin từ Vương Bạc với Tô Xán mà nói là tín hiệu tốt, chứng minh liên hệ giữa hai người đã đạt tới mức độ nhất định rồi. Trước kia Vương Bạc quan tâm tới Tô Xán mang phần cảm kích trong đó, bật đèn xanh cho Vương Thanh phát triển cũng vì nhân tố này.

Còn bây giờ cha mình và Vương Bạc liên hệ mật thiết, không đơn thuần là cảm kích nữa, còn liên quan tới lọi ích, kết minh, Tô Xán thành công làm tác dụng bắc cầu.

Rốt cuộc không cưỡng lại được ý mẹ, bỏ nửa ngày ra giải thích, tư duy của cha ngày càng kín kẽ rồi, Tô Xán bị vặn hỏi rất nhiều thứ, ví như phương thức đăng ký công ty bên Mỹ lúc đầu bằng vào cái gì, vấn đề phân chia cổ phần có rõ ràng không, rồi quản lý tài sản, quyền lợi, thao tác.... Máy Tô Xán gần hết pin mới cúp điện thoại.

Lần này chắc cha mẹ phải mất thời gian dài mới bình tĩnh lại được đây, từ đầu tới cuối cha mẹ chỉ hỏi tình hình facebook không có chỉ dẫn hay dạy bảo điều gì, Tô Xán biết ngay cha mẹ mình còn chưa kịp thích ứng, không biết phải nói gì với mình.

Tô Xán không khỏi tưởng tượng ra phản ứng của cha mẹ Đường Vũ sẽ thế nào, lòng hư vinh làm y nghĩ tới phản ứng và thái độ của Mục Tuyền sẽ ra sao?

Mặc dù Tô Xán thực sự yêu thích cuộc sống bình tĩnh, không phải muốn làm ra vẻ thanh cao, cá tính của y như thế, nhưng dù sao y cũng làm ra nhiều thứ, thế nào cũng có cảm giác thành tựu, thành tựu sinh hư vinh là chuyện thường tình của con người. Con người vốn là loại động vật mâu thuẫn phức tạp, đừng bao giờ nhìn một con người thông qua một mặt nào đó.

Cầm điện thoại lên định gọi cho Đường Vũ, nghĩ rồi lại thôi, chẳng lẽ hỏi " Cái nhìn của gia đình em về chuyện này ra sao?", nha đầu đó tinh như ma vậy, chỉ sợ mình vừa mở miệng một cái là biết ngay động cơ và lòng hư vinh nhỏ của mình rồi.

Ở trước mặt Đường Vũ, Tô Xán thế nào cũng giữ gìn chút thể diện của nam nhân.

Nếu cần có thể gọi điện cho "đồng minh", nghĩ tới cô bé Mục Giai Trúc đó lại buồn cười.

Tô Xán cho rằng chuyện xảy ra bây giờ đã ầm ĩ lắm rồi, thân phận người đồng sáng lập facebook, tỷ phú sáng nghiệp trẻ tuổi nhất trong nước, khiến Tô Xán ở trong trường đi tới đâu cũng bị nhòm ngó, lúc nào cũng phải đội mũ sùm sụp, bây giờ còn cách tránh xuất hiện công khai hết mức có thể, để nhiệt độ chuyện này giảm xuống, có lẽ mới thở được một hơi, cuộc đời mình theo đồ thị hình sin mà.

Không ngờ chuyện ầm ĩ cứ nối tiếp nhau kéo tới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.