[Đại Ngu Hải Đường] Sự Tồn Tại Tuyệt Vời Nhất

Chương 32




Triệu Tiểu Đường mệt mỏi nằm dài lên giường, cô vừa kết thúc công việc hôm nay. Cảnh quay lúc chiều có một màn giao đấu, theo kịch bản, cô còn bị đánh trọng thương, nhưng vì để đạt được hiệu quả tốt nhất, Triệu Tiểu Đường từ chối việc dùng diễn viên đóng thế, mà cũng phải quay tới mấy lần mới xong, cho nên trên người cô bị đánh cũng không ít. Quay phim cổ trang kiếm hiệp chưa bao giờ là dễ dàng, ngoài việc mặc những bộ quần áo dài lượt thượt, lại phải học thêm vài thế võ, cho dù không chuyên nghiệp thì cũng phải khiến tư thế lúc ra chiêu đẹp và chuẩn nhất có thể. Trong suốt cả ngày quay, Triệu Tiểu Đường không hề cảm thấy đau, có lẽ do cô dành sự tập trung cao độ cho từng cảnh quay, tới giờ về nghỉ ngơi thay đồ mới để ý trên người lại thêm mấy vết bầm tím.

Triệu Tiểu Đường mở điện thoại, nhìn nụ cười đáng yêu của người trên màn hình, cô khẽ cười, lộ ra cái núm đồng tiền nho nhỏ. Cô ấn nút gọi, điện thoại reo lên mấy tiếng, sau đó là tiếng báo hiệu bị ngắt máy.

- Sao lại ngắt máy nhỉ ?

Triệu Tiểu Đường thầm thắc mắc, nhìn đồng hồ đã gần 12h đêm, nhưng nghĩ Ngu Thư Hân đang bận hoặc buồn ngủ, cô không gọi lại, chỉ gửi đi một tin nhắn.

- Em nhớ chị.

Nằm xem điện thoại một hồi, hai mí mắt dần sụp xuống, Triệu Tiểu Đường chìm vào giấc ngủ.

Ngu Thư Hân ngồi trong căn phòng rộng lớn, nhìn ba chữ « Em nhớ chị » sáng lên trên màn hình điện thoại trước mặt, bàn tay nắm chặt bức ảnh cô bé Triệu Tiểu Đường nằm trên sàn tập múa năm 9 tuổi, mắt mũi đỏ hoe khóc vì đau khi học uốn dẻo, nàng cuối cùng không nhịn được nữa, bật khóc thật to. Nàng phải làm gì đây ? Làm gì để bảo vệ được giấc mơ của Tiểu Đường, của nàng, bảo vệ cả tình yêu của hai người bây giờ ? Nàng từng hỏi Tiểu Đường rằng cô ấy sẽ chọn điều gì giữa tình yêu và sự nghiệp, khi ấy Triệu Tiểu Đường nói sẽ không bao giờ để bản thân rơi vào hoàn cảnh này. Nhưng bây giờ, nàng thật sự đã rơi vào rồi.

Tối hôm qua, mẹ gọi nàng về nhà. Bố vẫn đang đi công tác bên nước ngoài, cả căn nhà rộng lớn chỉ có hai mẹ con. Dùng bữa xong, bà Ngu gọi nàng vào thư phòng. Ngu Thư Hân vừa vào đã thấy trên mặt bàn là vô số ảnh của nàng cùng Triệu Tiểu Đường, có cả ảnh mới lẫn cũ, hoàn toàn không phải ảnh do fan chụp, thậm chí còn cả ảnh hai người ở trên núi, hoặc về nhà riêng của Ngu Thư Hân ở Bắc Kinh.

- Hân Hân, con có gì giải thích với mẹ không ?

Bà Ngu lên tiếng, nhìn cô con gái xinh đẹp trước mặt. Hai vợ chồng bà kết hôn, sau đó cùng nhau xây dựng sự nghiệp, chồng bà tuy là dân kinh doanh, cơ nghiệp gây dựng lên ngày một lớn, công việc bận rộn, cám dỗ xung quanh cũng không ít, thế nhưng vô cùng yêu thương bà. Sau khi chứng kiến cảnh vợ mình khó khăn khi sinh ra Ngu Thư Hân, ông liền quyết định không sinh thêm nữa, bỏ ngoài tai mấy lời khó nghe như không có con trai nối dõi tông đường. Tuy rằng Ngu Thư Hân được cho rằng sinh ra đã ngậm thìa vàng, thế nhưng thực tế, hai ông bà không để cô con gái này được sống trong nhung lụa, là một tiểu thư cành vàng lá ngọc như những nhà khác. Quan điểm yêu thương của hai người chính là rèn luyện, để cho nàng tự lập, không phụ thuộc vào gia đình, như vậy sau này mới mạnh mẽ mà đối mặt với cuộc đời, ông bà không thể đi theo con gái mãi được.

Từ nhỏ, Ngu Thư Hân đã phải học lễ nghĩa, thư pháp, lớn hơn một chút đi học rồi thì ở trong ký túc xá, tiền tiêu vặt hàng tháng cũng chẳng hơn gì các bạn khác có gia thế bình thường. Ngu Thư Hân cứ như vậy, một mình tự lập, bố mẹ chỉ ủng hộ về tinh thần, sau này lớn lên, ra nước ngoài du học cũng là đi một mình.

Ngoài mặt là như vậy, nhưng vì sự an toàn của con gái duy nhất, ông bà vẫn gửi gắm Ngu Thư Hân cho một người bạn thân ở Singapore, nhờ họ giúp đỡ Ngu Thư Hân mấy việc đơn giản lúc mới sang. Đó chính là gia đình Chu Triều Dương. Chu Triều Dương khi ấy gặp Ngu Thư Hân lần đầu tiên, nhìn cô gái nhỏ trắng trẻo, đôi mắt to tròn, giọng nói ngọt ngào pha chút e dè khi phải ở chung với những người quốc tịch khác nhau trong ký túc xá, anh đã tự hứa với lòng rằng sẽ bảo vệ cô gái này cả đời. Cứ như vậy, Ngu Thư Hân trong những năm tháng ở đất nước xa lạ, tự đi làm thêm kiếm tiền, sống trong ký túc xá cùng rất nhiều người khác. Khi quay trở về, nàng đã trưởng thành hơn rất nhiều, đối nhân xử thế thông minh, tự mình bắt đầu kinh doanh, có một hai sự nghiệp nhỏ, rồi từng bước dấn thân vào showbiz. Mặc dù việc con gái muốn trở thành người nổi tiếng khiến cho ông bà có chút bối rối không an tâm, bậc làm cha mẹ luôn muốn con cái đi theo con đường nhẹ nhàng đơn giản nhất, mà con đường bình an nhất với Ngu Thư Hân chính là tiếp quản sự nghiệp của gia đình, sau đó kết hôn với một người đàn ông yêu thương mình hết mực, nhưng ông bà vẫn như cũ, tôn trọng quyết định của con, và chỉ ủng hộ về mặt tinh thần.

Ngu Thư Hân không muốn cuộc đời trải qua một cách có kịch bản như vậy, những năm tháng đi du học đủ để nàng rèn giũa bản thân, tuy rằng không nói ra, nhưng đó cũng là vũ khí cho nàng bước chân vào ngành thị phi bậc nhất. Nàng muốn chạm tay vào mơ ước trở thành diễn viên nổi tiếng. Nhưng trọng trách trên vai cũng không thể bỏ, cho nên bố mẹ cho nàng 10 năm, 10 năm để tự do vùng vẫy, tới 30 tuổi, bất kể nàng có thành công hay không, vẫn phải trở lại tiếp quản công việc của gia đình.

Ngu Thư Hân tới giờ đã đi tới năm thứ 6, mà 5 năm đầu nàng vẫn chưa đạt được thành tựu to lớn gì, tuy rằng có fan hâm mộ, có nổi tiếng, nhưng đó vẫn chưa đủ với tham vọng của nàng. Tới năm thứ 6, nàng cùng người đại diện quyết định tham gia vào show sống còn tuyển chọn nhóm nhạc nữ. Lúc đầu, ai cũng nói Ngu Thư Hân tới để làm trò, cọ nhiệt, chẳng đi được tới đâu. Nàng bỏ ngoài tai tất cả, liều mạng tập luyện, cuối cùng thành công debut ở vị trí thứ 2. Không nhắc tới những thị phi xung quanh, đây hoàn toàn là một quả ngọt sau 6 năm đầy nỗ lực, và thành tích này thật sự đưa tên tuổi Ngu Thư Hân lên một tầm cao mới.

Mọi thứ đi đúng quỹ đạo của nàng, thế nhưng giữa đường xuất hiện một Triệu Tiểu Đường khiến nàng chú ý ngay từ những ngày đầu tiên, rồi dần dần yêu từ lúc nào không hay. Cuộc tình này mang tới cho nàng rất nhiều niềm vui, nhưng song song với nó cũng là khó khăn chất chồng, thử thách gần như lúc nào cũng có. Nàng không phải chưa từng nghĩ tới cảnh tượng này, đứng trước mặt mẹ mà trả lời từng câu hỏi liên quan tới tình yêu « sai trái » trong mắt người đời.

- Mẹ phái người theo con sao?

- Con đừng nói sang chuyện khác, trước đây con một mình đi khắp nơi, nhưng khi đó chưa ai biết đến, giờ đây ai cũng biết con rồi, việc mẹ lo lắng để người theo bảo vệ con là sai sao?

Bà Ngu trước giờ đều không can thiệp vào chuyện cá nhân của Ngu Thư Hân, bà tin vào sự lựa chọn của cô con gái thông minh này. Ngu Thư Hân không sống quá thiên về tình cảm, nàng có tham vọng, biết cân nhắc thiệt hơn và cẩn thận trong mọi mối quan hệ, kể cả chuyện yêu đương. Cho nên khi thấy con gái mình cùng Triệu Tiểu Đường, bà vẫn không tin, tới khi những tấm ảnh tình cảm này được gửi về, bà mới hiểu rằng mình không thể ngồi im nhìn Ngu Thư Hân tự tay huỷ hoại tất cả, bà cho rằng đây chỉ là tình cảm nhất thời, sau này khi nhìn lại, Ngu Thư Hân có thể sẽ hối hận.

Ngu Thư Hân im lặng một hồi lâu, sau đó chậm rãi trả lời.

- Con phải giải thích gì bây giờ?

- Con thật sự yêu Triệu Tiểu Đường sao?

- Đúng vậy, mẹ.

- Yêu đến mức chấp nhận ra mặt xử lý cả tin hắc cho cô ấy? Thậm chí tỏ thái độ cả với fan của mình?

Ngu Thư Hân giật mình, chuyện này mẹ nàng cũng biết rồi sao?

- Hân Hân, con thật sự cho rằng mẹ không biết gì sao? Con nghĩ là tiền của con điều khiển được mọi chuyện sao?

Ngu Thư Hân vẻ mặt mờ mịt. Khi còn ở trong chương trình, khi tin hắc của Triệu Tiểu Đường tràn ngập trên mạng, nàng đúng là âm thầm dùng tiền và các mối quan hệ khác của mình dập tắt nó. Nhưng chuyện này cũng không làm dưới danh nghĩa của nàng, nàng cứ nghĩ là vô cùng kín kẽ rồi.

- Những chuyện đã qua mẹ không muốn nhắc tới nữa, nhưng hiện tại, con thật sự muốn tiếp tục ở bên cô ấy? Mấy bức ảnh này người của mẹ chụp được thì người khác cũng có thể, con có nghĩ tới hậu quả nếu để nó lọt ra ngoài không?

- Dù sao đây cũng là chuyện riêng ..

- Hân Hân

Bà Ngu ngắt lời nàng.

- Bố mẹ không can thiệp vào chuyện riêng của con, nhưng nếu chuyện riêng này mang tới hậu quả nặng nề cho con, mẹ không thể không để ý. Cứ cho là con giấu được 1 năm 2 năm, con giấu được cả đời hay không? Con muốn mãi mãi yêu đương kín đáo, mãi mãi không có một gia đình đúng nghĩa sao? Hơn nữa, sự nghiệp của gia đình chúng ta sau này đều để lại cho con, cô ấy có thể cùng con gánh vác sao? Nhóm của con sắp hết thời gian hoạt động rồi, con hãy tự giải quyết đi.

Bà Ngu không phải là chưa tìm hiểu về Triệu Tiểu Đường. Gia thế của đứa trẻ này tuy rằng cũng không tệ, thế nhưng trong mắt bà, gia thế là không đủ để mang lại hạnh phúc cho con gái mình. Việc Triệu Tiểu Đường cũng là nữ đã là một vấn đề mà không điều gì cứu vãn được.

- Mẹ, con không thể chia tay cô ấy được. Mẹ cho con thời gian, con sẽ lo liệu mọi thứ.

Giọng Ngu Thư Hân run rẩy.

- Hân Hân, Triệu Tiểu Đường có lựa chọn con không? Cô ấy đang quay bộ phim đầu tiên, đúng chứ?

Bà Ngu nói, giọng đều đều.

- Con tự suy nghĩ đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.