Đại Ma Đầu

Chương 969: Thâm Uyên Huyết Lệ




Từ thấp đến cao đều tràn ngập Tùng Lâm pháp tắc, trong không gian nơi đâu cũng tràn ngập, không có một con vật nào yếu, cho dù chỉ là một con sâu hèn mọn tùy tiện cũng đủ giết chết người, nói không ngừng trên người nó mang theo kịch độc, không cần thận dính vào, cho dù là tu sĩ cao giai cũng ăn không tiêu.

Một cỗ âm sát hàn khí thấu xương luồn vào khe vực mà gào thét, phát ra từng đợt tiếng thê lương thảm thiết. Ở nơi u ám không thấy đáy này, ai cũng không bảo chứng được sẽ gặp nguy hiểm như thế nào.

Mà ở trong bầu không khí yên lặng như này, đột nhiên lại phát ra một hồi phục kích chiến.

Chỉ thấy một đầu cự hạt cao bảy tám trượng có màu xám xịt, động tác vô cùng linh mẫn tương phản với vóc người khổng lồ đang bám cheo leo bên vách đá, cẩn thận dò đi từng bước một. Mà mục tiêu của nó chính là con chim non trong một cái tổ được thành lập trên luồng âm vụ.

Có thể nhìn ra con chim non kia cũng không phải loại tầm thường, cho dù chim non chưa mở cánh ra cũng đã dài cả trượng. Lông xù trên chân, đôi móng vuốt mỏng và sắc lẹm như hàn băng. Bên trong đôi mắt tiết ra một cỗ hung lễ giảo trá, xung quanh con chim non là sương mờ xám xịt, phảng phất như dung hợp cùng với âm vụ, chỉ có đôi mắt nhỏ bé đỏ như máu lộ ra vô cùng bắt mắt. Có thể nhìn từ bên ngoài mà đoán ra con chim non này lớn lên sẽ là một trong những loài yêu cầm tiếng tăm lừng lẫy của Thâm Uyên vực, Thâm Uyên Huyết Lệ.

Loại này là Thâm Uyên Huyết Lệ, cho dù ở bên trong Thâm Uyên vực cũng thuộc về tầng lớp thượng tầng, thông thường con của nó sau khi trưởng thành không chết sẽ đạt được cấp Kim Đan, có một vài con có kỳ ngộ có thể lên tới cấp Nguyên Anh.

Sở dĩ loại yêu cầm này ẩn cư trong Thâm Uyên vực, nguyên nhân cũng rất đơn giản, cường giả bên trong Thâm Uyên vực đều thích thu phục một ít yêu thú để làm tọa kỵ. Mà Thâm Uyên Huyết Lệ còn tượng trương cho thân phận. Thậm chí dưới trướng Thâm Uyên chi chủ còn có một chi đội vương bài, đó là Huyết Lệ quân, quân đội trên vạn người, chỉ toàn là cấp Kim Đan và cấp Nguyên Anh cưỡi Huyết Lệ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Đương nhiên hiện nay bên trong tình báo còn có Huyết Trừng quân, chuyên môn thống trị bầu trời. Trời mới biết được ở trên bầu trời Thâm Uyên vực có thứ gì đặc thù không. Tổng thể thực lực của Huyết Lệ quân có thể nâng thêm một tầng cao mới nữa hay không.

Nếu như trên bầu trời đủ vạn Huyết Nguyện quân thì sẽ thuần chất là một chi quân đội cấp Nguyên Anh, như vậy hành trình xuống Thâm Uyên vực sẽ bị khó khăn hơn rất nhiều.

Con cự hạt màu xám đang tiềm hành kia hiển nhiên cũng không phải loại đơn giản gì, nó lặng yên không một tiếng động đi tới cách con chim non không xa. Con chim non gầy yếu dường như đã vô cùng đói, đang ở trong tổ gào khóc qua cổ họng.

Bỗng nhiên, cự hạt lủi tới cực nhanh, tinh chuẩn kẹp lấy chú chim non. Một âm thanh tê buốt vang lên, cái đuôi nọc của cự hạt hung hăng đâm vào thân thể chim non. Độc tố dùng tốc độ kinh người giết chết con chim non, tiện đà dung hóa luôn.

Cự hạt vui vẻ cho con chim non vào trong cái miệng của mình, ba con chim non còn lại cực kỳ sợ hãi lùi về sát mép tổ, kêu gào liên tục nhưng đối với cự hạt kia không có chút uy hiếp.

Cự hạt kia sớm đã có chuẩn bị, ăn nhanh con chim non kia xong rồi định giết chết toàn bộ đám chim non còn lại, dù sao bên trong sào huyệt của hạt tử còn có một đám hạt tử con đang chờ thức ăn.

Thế nhưng dường như vận khí cũng không ở bên cự hạt, ngay trong lúc nó chuẩn bị vươn ma trảo tóm lấy mấy con chim non. Một đạo quỷ khí giống như u minh vút tới chỗ cự hạt.

Ngay lập tức cự hạt bay ngược đi, nện ở phía trên vách đá, đá vụn bị vỡ bay tung tóe. Một thiếu nữ thân thể nhỏ nhắn xinh xắn lung linh, mặc một bộ quần áo màu lục giống như quỷ mị phiêu nhiên tới bên cạnh đám chim non kia, có chút yêu thương nhẹ giọng nói:

- Được rồi, được rồi, mấy tiểu tử kia đừng sợ. Cự hạt kia cũng không đánh chủ ý tới các ngươi được nữa đâu.

Con cự hạt kia hiển nhiên không nhìn ra sinh vật nhỏ bé xinh xắn mới tới đến tột cùng có bao nhiêu lợi hại, nó dùng âm thanh bén nhọn ré lên một tiếng, thân hình phiêu phù giữa không trung giương nanh múa vuốt đánh về phía thiếu nữ áo lục, trong miệng phun ra một đoàn khói độc tanh hôi, bộ dáng rất không phục.

Thiếu nữ áo lục khẽ cau mày, trong đôi mắt khả ái mà nhu nhược lộ ra sát khí, hừ lạnh nói:

- Vật nhỏ không biết sống chết, vốn định thả cho ngươi một con đường sống.

Dứt lời, nàng cũng không quay đầu lại, chỉ tùy tiện đấm ra một quyền.

Quyền kình ngưng tụ thành một nắm tay màu đen, phá không mà đi, nện ở phía trên đầu cự hạt. Oanh, một tiếng nổ trầm thấp vang lên, con cự hạt kia không may nhất thời bị bạo liệt, thịt trắng bay tung tóe. Cuối cùng một con cự hạt hầu như hoành hoành không cố kỵ trong đám Kim Đan trung giai thình lình bị một đấm của thiếu nữ áo xanh lục chấn nát, oanh thành nhiều mảnh nhỏ.

Có thể thấy được thiếu nữ này mạnh mẽ tới trình độ nào?

Thiếu nữ áo lục kia không thèm nhìn con cự hạt không may kia mà chỉ thản nhiên trấn an mấy con Huyết Lệ, lấy ra bổ phẩm đan dược không tầm thường từ nhẫn trữ vật, hương vị vô cùng thơm ngon.

Mấy con Huyết Lệ kia chung quy cũng là yêu cầm dị chủng có linh trí không tầm thường, vừa mới ăn một quả đan dược xong liền cảm giác được đây là đồ cực tốt. Mà nhân vật thoạt nhìn rất nhỏ trước mắt này đã cứu chúng nó, lúc này bọn chúng bắt đầu vô cùng thân thiết với thiếu nữ áo lục.

Thiếu nữ áo xanh lục hài lòng cười khanh khách không ngừng, cũng chính vào lúc này, phía chân trời đột nhiên truyền đến tiếng chim kêu thê lương mà phẫn nộ, thanh âm bén nhọn chói tai. Hầu như là âm đến chim theo, một đầu chim giương sải cánh dài hơn mười trượng xé tan âm vụ ra, tạo thành một cỗ ác phong, hai cự trảo bi phẫn chộp tới thiếu nữ áo xanh lục.

Thiếu nữ áo xanh vừa nhìn lại thấy con chim này và mấy con chim non nàng vừa cứu ít nhiều có chút tương tự, liền hiểu ra mẫu thân của mấy con chim non đã trở về, ngửi được mùi máu tươi cho nên đoán rằng mình là hung thủ sát hại hài tử của nàng.

Đối mặt với con Huyết Lệ khổng lồ toát ra khí tức Nguyên Anh sơ giai ở Thâm Uyên vực kia, thiếu nữ áo lục không chút sợ hãi nào, ống tay áo vung lên, một cỗ kình lực mềm mại không gì địch nổi chấn con Huyết Lệ mẹ bay ngược đi, lạnh lùng nói:

- Xú điểu, ngươi không biết tốt xấu gì, nếu không có bản tiểu tỷ cứu hài tử của ngươi thì nó đã sớm chết dưới độc thủ của cự hạt rồi.

Đáng tiếc con Huyết Lệ kia chỉ là loại hoang dã, nó hoàn toàn không hiểu thiếu nữ áo xanh nói cái gì, vì muốn bảo vệ con nhưng lại e sợ trước thực lực cường đại của nữ tử áo xanh. Nó bay giữa không trung một vòng, sau đó lao vút xuống, tốc độ nhanh hơn trước vài phần, hiển nhiên lúc này là muốn liều mạng.

Mấy chú chim non cũng cảm nhận được không khí vô cùng nguy hiểm, không khỏi kêu to lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.