Khí linh thở dài một hơi, phi thường tiếc hận. Nhưng ngược lại lại rất trịnh trọng nói:
- Hiện, ta đã không còn là một khí linh, về sau không được gọi ta là khí linh tiền bối, mà tên của ta là Mạc Da.
- Mạc Da?
Lôi Động hơi có kỳ quái, không biết khí linh này lấy cái tên này có ý nghĩa gì? Nhưng cũng không hỏi nhiều, chỉ chắp tay nói:
- Đã như vầy, vãn bối sẽ gọi ngài là Mạc Da tiền bối.
Mạc Da cảm thấy hài lòng gật gật đầu, nhất là vô cùng hài lòng với Nguyên Thần này, cũng khó trách, tuy đây không phải làNguyên Thần bổn tôn của Đạt Tạp, nhưng cũng là Nguyên Thần phân thân của Chiến Tranh Cự Nhân lưu lại, chất lượng thật tốt không nói, còn ẩn chứa không ít kinh nghiệm chiến đấu vô cùng cường đại. Quả thật vô cùng thỏa mãn, nói:
- Từ nay về sau, ta chính là Mạc Da, muốn dùng khôi lỗi chi thân, dương danh khắp thiên hạ.
- Mạc Da tiền bối, chuyện này nói sau đi. Chúng ta cũng thương nghị với nhau trước đó, trước khi tu vi của vãn bối tới Hóa Thần, tiền bối phải tiếp nhận huyết tế chi thuật của vãn bối.
Lôi Động nghiêm mặt nói ra. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
- Ân, việc này chúng ta sớm có ước định với nhau, dù sao trên người của ngươi cũng dư thừa vạn năm linh nhũ, đến lúc đó nếu có cần, xóa đi huyết tế là được.
Mạc Da cũng không có chút ý tứ muốn phản đối, hắn và Lôi động ở chung cũng thật lâu, đương nhiên biết rõ Lôi Động làngười cẩn thận. Lại tinh tường, hắn làm nguyên rất nguyên tắc. Ngược lại cũng không sợ hắn sau khi tới Hóa Thần, không chịu thả cho mình tự do.
Tâm của Lôi Động bỏ tảng đá xuống, đương nhiên, huyết tếkhông có khả năng tiến hành tại đây, dù sao thời gian suy yếu một tháng, đối với Lôi Động mà nói là chuyện phi thường nguy hiểm. Nhưng mà, Lôi Động cũng có thể tạm thời sai khiên khôi lỗi làm chút chuyện, chỉ cần hắn dám vi phạm lời hứa, Lôi Động hoàn toàn có năng lực cho nổ tung khôi lỗi Hóa Thần của hắn, làm cho hắn hình thần câu diệt, phải biết rằng, Lôi Động tại Đại Kiền Châu cướp đoạt khắp nơi, thế nhưng hắn cũng dự trữ nhiều bảo vật trân quý, nhất là Thiên Sát Âm Lôi có sức nổ tung vô cùng mạnh mẽ, cũng có được một đống lớn.
Nếu đã không có vấn đề, Lôi Động cũng lấy vài chục kiện khôi lỗi trong nhẫn trữ vật ra, thần niệm cuốn lấy, vốn là một kiện linh kiện không trọng yếu, sau đó đưa đưa vào dương hỏa. Đối với chữa trị khôi lỗi, Lôi Động đã tốn nhiều năm thiết kế xếp đặt, cảquá trình, đã thôi diễn nhiều lắm, nhớ rất rõ.
Tuy một bộ phận linh kiện nhìn có vẻ không quan trọng, nhưng trên thực tế nó là hư hao của trận pháp. Chủ yếu, nó là bộ phận khu động của trận pháp chữa trị. Khu động trận pháp, thời điểm hình thành linh kiện, dùng thần niệm chi lực đánh lạc ấn thần niệm vào. Nếu không cách nào nóng chảy, đương nhiên không cách nào chữa trị.
Nhưng làm lần đầu, Lôi Động đặc biệt cẩn thận từng li từng tí, ngay từ đầu sử dụng một linh kiện không trọng yếu, cho dù thao tác xấu, cũng không sao cả. Nếu không, hắn trước tiên sử dụng linh kiện phức tạp và quan trọng, một khi làm hư, Lôi Động sẽ khóc không ra nước mắt a.
Chiến tranh khôi lỗi do Minh Vương thiết kế xếp đặt, há là phàm vật? Mỗi tài liệu giống nhau, đều dùng vô cùng chú ý. Bởi vậy, một khi dùng dương hỏa, muốn hòa tan linh kiện, cũng tuyệt đối không phải chuyện dễ. Mỗi một kiện linh kiện như thế, Lôi Động dung luyện trọn vẹn nửa canh giờ, mới dần dần làm mềm được.Đương nhiên không có khả năng khiến nó triệt để hòa tan, dùng thần niệm cuốn lấy nó, lại ngưng tụ thần niệm thành châm như hóa thành thực chất, đâm vào trong linh kiện, bắt đầu chữa trịnhững trận pháp ở bên trong.
Những trận pháp này huyền ảo và thần diệu, chính là căn bản của cơ quan khôi lỗi thuật, nếu không có phải Lôi Động đạt được cơ quan khôi lỗi thuật Hóa Thần của Vạn Khôi Môn, cộng thêm hắn nghiên cứu khôi lỗi nhiều năm, cũng nghiên cứu chiến tranh khôi lỗi nhiều năm, vậy hắn không có khả năng chữa trị được. Mặc dù Lôi Động đã sớm xếp đặt thiết kế ra phương án chữa trị, tâm thông thấu, nhưng vẫn vô cùng cẩn thận, cẩn thận thao túng thần niệm hình châm, chỉ dám chữa trị hư hao của trận pháp.
Sau khi tốn hao nửa canh giờ, Lôi Động mới tính toán đại công cáo thành, trên trán chảy mồ hôi từng giọt. Dùng thần niệm mạnh mẽ của Lôi Động, làm chuyện này cũng vô cùng mệt mỏi, cố hết sức. Dù sao khi làm những linh kiện này mềm lại, thìnhững lộ tuyến của trận pháp cũng hư hao. Nhưng nếu hòa tan nó quá cứng rắn, thần niệm đâm vào không được, chỉ khi làm mềm thỏa đáng, vừa đúng mới được. Bởi vậy, Lôi Động làm lạnh linh kiện, tiếp tục dùng dương hỏa làm mềm hóa, nhưng trôi qua một lát, lại đông lạnh, lập đi lập lại.
Cả quá trình, cố hết sức. Mới dùng phương thức tuyên khắc trận pháp, đối với thần niệm linh mẫn và lực lượng, cũng là khảo nghiệm khó khăn. Đổi lại tu sĩ Nguyên Anh bình thường, cho dù là tu sĩ đỉnh phong, cũng khó khăn mà làm được.
Sau khi hoàn thành một linh kiện, với tâm tính của Lôi Động, cũng có chút hưng phấn và run rẩy, dù sau chữa tri một khôi lỗi cấp Hóa Thần. Một khi khôi lỗi được chữa trị, vậy hắn trong thời gian ngắn, sẽ có tiền vốn đối kháng với cường giả Hóa Thần, mà không cần giống như trước kia, một mình vừa gặp phải cường giả Hóa Thần, chuyện duy nhất có thể làm là trốn, đáng sợ là đôi khi không trốn thoát, dù sao người ta là Hóa Thần kỳ, không có khả năng ăn chay. Nếu như gặp cường giả Hóa Thần am hiểu tốc độ, Lôi Động chỉ có khóc không ra nước mắt.
Mạc Da cũng hưng phấn một chút, Lôi Động có thể chữa trị linh kiện đầu tiên, vậy thì có thể chữa trị linh kiện thứ hai, cho đến khi chữa trị toàn bộ những linh kiện hư hỏng. Đến lúc đó, hắn không còn là khí linh nữa, mà là một cường giả Hóa Thần kỳ.
Hơi nghỉ ngơi một chút, khôi phục thần niệm cùng cẩn thận suy nghĩ thu hoạch kinh nghiệm lúc nãy, Lôi Động tiếp tục bắt tay vào chữa trị linh kiện thứ hai.
Công tác của hắn vô cùng khẩn trương, một kiện thiên đại phiền toái, chính thức xuất hiện.
Mấy ngày sau. Trên hồ dung nham, bỗng nhiên u ám. Một đầu cự xà màu đỏ hình thể to lớn, giống như Giao Long, đằng vân giá vũ, khí thế bàng bạc, chấn đắc hồ dung nham xuất hiện gợn sóng mạnh mẽ. Xôn xao, giống như hổ săn mồi, những sinh vật trong dung nham, cảm giác được khí thế áp bách cực lớn, ngay từ đầu điên cuồng tháo chạy ra mọi hướng.
Đầu tiên là một con yêu thú giống cóc mà không phải cóc cấp Kim Đan, chạy trốn nhanh nhất, hai chân đạp một cái, giống như mũi tên bắn xuống đáy hồ. Nhưng mà, con cự xà màu đỏ kia, vô cùng tức giận, bởi vì con cóc làm, ngược lại khiêu khích tức giận trong lòng nó. Thần niệm ngưng tụ thành cây roi, "Ba" một tiếng, đánh vỡ mặt dung nham.
Cây roi màu đỏ vô cùng chuẩn xác cuốn lấy con cóc màu đỏ, ngạnh sanh kéo nó tới trước đầu con cự xà.
Con cóc màu đỏ kia, cũng là yêu thú nổi danh trong Địa Ngục Vực, có thể phát triển đến Kim Đan kỳ, tuy không thông ngôn ngữ, nhưng linh trí lại không thấp. Nhưng đối mặt với cách biệt giai vị, sau khi con cóc màu đỏ nhìn ra mình đối mặt với thứ gì, dứt khoát không phản kháng mà trực tiếp ngất đi.
Hay nói giỡn, một đầu Xích Luyện Hỏa Xà lớn như thế, trừ Xích Quỹ Vương đại danh đỉnh đỉnh thì còn ai vào đây? Phản kháng, nói đùa, hữu dụng mới là gặp quỷ? Muốn giết thì giết, con cóc màu đỏ này đã nhận mệnh rồi.
Đổi lại bình thường, với thân phận của Xích Quỷ Vương, tự nhiên chẳng cần quan tâm tới loại tiểu yêu này. Nhưng trải qua việc mất con gái, trong tâm tràn ngập tức giận mà không có chỗ phát tiết. Thấy con cóc màu đỏ ngất đi, liền lập tức biến ảo thành bộ dáng thiếu nữ thành thục, ánh mắt vô cùng âm lãnh, cười lạnh liên tục nói:
- Ngất đi, có hữu dụng sao? Xem sưu hồn thuật của bổn vương.
Nàng không có tâm tư để khảo vấn, bàn tay mềm mại không xương hóa thành trảo, một trảo màu đỏ đặt lên đầu của con cóc, từng đạo màu đỏ hư tuyến, bắt đầu kết nối cả hai. Lập tức, con cóc mù đỏ giống như trải qua chuyện gì đó vô cùng đau đớn, toàn thân run lên kịch liệt, đôi mắt trợn lớn, sau đó là trắng mắt, miệng sùi bọt mép. Mà Xích Quỹ Vương kia, lại cực kỳ diêm dúa lẳng lơ cười lên ha hả, giống như thông qua thủ đoạn ngược đãi,đặc biệt thoải mái.
Sau mấy chục hô hấp, cốt cách toàn thân con cóc nát bấy, tinh khí thần toàn bộ bị rút sạch, hóa thành một đóng bùn nhão màu đỏ, rơi xuống dung nham. Không có hộ thể chân nguyên, cho nên đống huyết nhục đó nhanh chóng bị đốt thành tro tàn.
Đây chính là bi ai của kẻ yếu. Sống hay chết, tất cả đều là ý niệm của cường giả. Muốn ngươi sống thì sống, muốn ngươi chết, tuyệt đối không sống được tới ngày mai. Đây cũng là nguyên nhân người thế giới này, liều mạng tu luyện như vậy, cho dù cố gắng tăng lên một tia tu vi cũng là chuyện vô cùng vui sướng. Rất đơn giản, muốn sống sót mà thôi. Kẻ yếu, vốn chính là sai lầm.
Xích Quỹ Vương càng cười, sắc mặt dần dần khó chịu nổi, loại cóc Kim Đan này, đương nhiên trong đầu không có ý niệm gì vềchuyện xảy ra. Chỉ biết là vài ngày trước đó, vừa lúc con gái nàng đi nơi nào, có một đám nhân loại đi ngang qua. Hơn nữa, đám người kia tiến vào nền đất không lâu, liền có ba kẻ không chút che dấu khí tức cường đại, truy theo. Không lâu sau, trong lòng đất xuất hiện nổ tung kịch liệt, ngày đó dung hồ chi dưới đáy hồ cuộn trào lên.
Ngày đó, con cóc màu đỏ này từ xa xa nhìn thấy có người, thứnhất, rõ ràng chính là ái nữ của Xích Quỹ Vương, Xích Vỉ ma tướng.
Đủ loại khả năng, nhanh chóng xuất hiện trong óc của nàng, nhưng sau đó liên tục bài trừ. Đáy hồ nổ tung mạnh mẽ, căn cứvào một ít khí tức lưu lại, cùng với uy lực nổ tung mà suy đoán, vô cùng có khả năng chính là Liệt Dương Châu của nàng tế luyện bạo tạc nổ tung. Hiển nhiên con gái của nàng không địch lại, cho nên muốn ném châu này ra để đồng quy vu tận.
Từ đó mà phán đoán, có thể suy đoán ra nghi phạm không phải cường giả Hóa Thần kỳ mà nàng quen thuộc. Cường giả Hóa Thần kỳ đều có tôn nghiêm, nếu như con gái mình cho biết thân phận, đau khổ năn nỉ đối phương, nếu không tất yếu, đối phương chắc chắn sẽ không ra tay độc ác. Dù sao thứ nhất là lấy lớn hiếp nhỏ, thân phận không tốt. Thứ hai sao, một đám tu sĩHóa Thần kỳ, cũng không phải là người cô đơn, luôn luôn có con nối dõi chất nhi, ái đồ sủng thiếp cái gì đó, trong nội tâm nhất định có cố kỵ, không dám đem chuyện này làm tuyệt. Trọng yếu là, nếu như đối phương là cường giả Hóa Thần, con gái của mình sợ rằng Liệt Dương Châu của mình không có tư cách cầm ra, chứđừng đề cập tới nổ tung.
Bởi vậy có thể thấy được, nếu người trong Địa Ngục Vực không muốn tử chiến với nàng, sợ rằng sẽ không ra tay độc ác như thế, Luyện Ngục Ma Vương cũng không có khả năng, dù sao chỉ một Hỏa Diễm tinh phách mà thôi, tuy Xích Quỹ Vương nàng rất xem trọng, nhưng đã đáp ứng lưu lại cho Luyện Ngục Ma Vương
Chuyện này, vô cùng có khả năng là từ đám người ngoài, chỉ cóngười từ ngoài đến, mới có thể làm chuyện không kiêng nể như thế. Một khi chọc di thiên đại họa, cũng chỉ cần trốn tới châu vực khác, rất khó tìm được, ngay cả thân phận cũng khó biết. Chẳng lẽ, hẳn là, chính là đám nhân loại Kim Đan sao?
Con gái của nàng trước kia, đã đem chuyện trải qua, thông qua bí thuật báo cho nàng. Đương nhiên nàng biết rõ ba tên tu sĩ Kim đan kia là người nào. Hẳn là, trong đám người kia, ẩn núp cao thủ sao? Am hiểu liễm tức truy tung thuật? Chơi bài giả heo ăn hổ?
Cũng là vương giả phong vân một đời, kiến thức rộng rãi, trí tuệbất phàm, trong khoảng thời gian ngắn, cũng đã suy đoán chuyện diễn ra bảy tám phần mười. Không mục tiêu nào khác, nàng quyết định đi tìm dưới đáy dung nham, mặc kệ bọn này lànhân loại tới từ Đại Kiền Châu, hoặc là châu vực nào khác, Xích Quỹ Vương đều không có ý định bỏ qua cho bọn chúng.
Nếu như chết rồi thì tốt, nhưng nếu không chết, Xích Quỹ Vương cảm thấy có hi vọng báo thù. Mà từ tin tức của con cóc màu đỏ kia, sau khi vụ nổ diễn ra, không có người nào đi lên cả, như vậy, vô cùng có khả năng đối phương đang bị nhốt dưới đáy dung nham.
Sau khi nghĩ tới chuyện này, Xích Quỹ Vương căn cứ theo trí nhớ trong sưu hồn thuật, dùng trạng thái hình người, vô cùng nhanh chóng đi xuống dưới, nàng cũng không cần hộ thuẫn, trực tiếp hừ lạnh một tiếng. Đánh ra một chưởng mạnh mẽ, rầm rầm rầm, chưởng kình đánh ra một cái thông đạo âm u. Thân hình vèo một tiếng, liền thông qua sức mạnh, tiếp tục đánh một chưởng tạo lối đi. Nàng muốn dùng biện pháp trực tiếp bá đạo, tạo ra một con đường đi xuống.
Cường giả Hóa Thần, quả nhiên là vô cùng bá đạo cường hoành. Lúc trước Tà Phượng đuổi giết Lôi Động, bề ngoài cũng làm như thế. Dưới tức giận trong lòng thiêu đốt, muốn các nàng đi đường vòng, trên cơ bản là chuyện không dễ dàng.
Xích Quỷ Vương cứ tạo một con đường thẳng mà đi, Lôi Động trải qua một đêm cố gắng, tuy thần sắc khẽ nhìn mỏi mệt, nhưng trong lòng vô cùng vui sướng, dù sao, linh kiện khôi lỗi Hóa Thần hư hao, hắn cũng luyện chế xong bảy tám thành. Chỉ cần cố gắng thêm một chút, hắn rốt cục cũng có được con khôi lỗi Hóa Thần đầu tiên.
Cũng chính lúc này, Luyện Ngục Ma Vương làm xong tất cả việc vặt vãnh, quay đầu lại, nhưng thình lình nhìn thấy khôi lỗi của tiểu tử thần bí kia. Với kiến thức rộng rãi của hắn, đương nhiên nhìn ra đây là khôi lỗi Hóa Thần. Không khỏi nhẹ nhàng "Ồ" một tiếng.
Cũng khó trách Luyện Ngục Ma Vương kinh ngạc, khôi lỗi cấp Hóa Thần cũng không phải khôi lỗi cấp Nguyên Anh, trong Địa Ngục Vực, cộng lại cũng chỉ có mấy cái mà thôi. Dùng tình báo của Luyện Ngục Ma Vương, có bao nhiêu con khôi lỗi, đương nhiên là rành mạch. Nhưng vào lúc này, nhìn thấy một con khôi lỗi Hóa Thần tại đây tiểu tử này vẫn có thể ung dung sửa chữa khôi lỗi Hóa Thần?
Nhưng chuyện này chưa phải chuyện làm Luyện Ngục Ma Vương kinh ngạc nhất, thời điểm tiểu tử này chữa trị khôi lỗi Hóa Thần, không ngờ lại tiến vào trạng thái vô cùng kỳ lạ. Giống như chân đạp đại địa, quân lâm thiên hạ, phần khí thế thong dong lạnh nhạt, khiến Luyện Ngục Ma Vương tự giác biết có chênh lệch với mình. Cái gọi là khí chất quân vương chân chính, Luyện Ngục Ma Vương cũng chỉ nhìn thấy trên người của mỗi U Minh Quỷ Đế mà thôi. Nhưng mà, bộ dạng U Minh lão quỷ, lại bị Luyện Ngục Ma Vương dùng từ cố mức làm ra vẻ, cho nên vô cùng khinh thường.