Quả thật chính mình danh khí không nhỏ, nhưng bởi vì mấy năm nay ít xuất hiện giấu tài, làm sao mà lọt vào trong mắt những Nguyên Anh lão tổ tông như thế này.
Bất quá kiếm tu tên Tần Thái Nhiên, Lôi Động ngược lại nghe nói qua. Danh khí rất lớn làm người hào sảng không bị trói buộc yêu thích kết giao bằng hữu. Có đôi khi thấy thuận mắt ngay cả tàtông Ma Đạo đều coi là bạn. Đúng là dị loại (ý nói khác người thường).
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, Kim Cương tự, Thiên Âm cung Tiêu Diêu Đạo, Lang Gia Sơn Tứ đại chính đạo tông phái, trong đó phong cách từng môn phái bất đồng với nhau. Lang Gia Sơn bởi vì tu hành chính là kiếm đạo chú ý chính là kiếm tùy tâm động, mà tâm theo ta động. Hơi có chút lang thang không bị trói buộc, hương vị làm theo ý mình.
Đây cũng là một trong những lý do Lôi Động chịu cứu Tần Thái Nhiên một mạng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Thì ra là Tửu Kiếm Song Tuyệt, Tần tiền bối.
Lôi Động một thân Kim Đan cao giai tu vi, đương nhiên là phải làm lễ theo kiểu vãn bối, âm thanh cung kính nói:
- Vãn bối chính là là Âm Sát Tông Vạn Quỷ Quật nhất mạch, sư thừa Vạn Quỷ Lão Tổ.
- Vạn Quỷ? Ân tựa hồ nghe đã từng nói qua, một tên tiểu tử vận khí rất tốt lúc còn là Luyện Khí kỳ đã có được một cái cực phẩm linh quỷ đúng không?
Tần Thái Nhiên nghĩ ngợi giây lát rồi nói:
- Không thể tưởng được nhất mạch của Vạn Quỷ ngược lại lànhân tài đông đúc, ngươi tuổi còn trẻ cũng đã là Kim Đan cao giai rồi. Tư chất không tầm thường ah, đợi một thời gian, Nguyên Anh ở trong tầm tay. Đúng rồi ngươi vừa đã cứu ta một mạng, cũng đừng tiền bối hay không tiền bối gì nữa, nghe thấy mà khóchịu. Ta lớn tuổi hơn ngươi một chút, gọi ta là Tần đại ca đi.
Lôi Động ngạc nhiên tuy nói nghe qua Tần Thái Nhiên làm người hào sảng, bất kể tiểu tiết, lại không nghĩ rằng không bị trói buộc đến loại tình trạng này. Bất quá đối với việc này, Lôi Động cũng không có phản đối, tức thì hắn cũng cung kính vừa nói:
- Vậy tiểu đệ ta liền cung kính không bằng tuân mệnh rồi, Tần đại ca.
Lôi Động ngược lại muốn bỏ qua luôn, Tần Thái Nhiên cho dù làngười hào sảng, nhưng không có nghĩa là hắn tùy tiện bèo nước gặp nhau cùng với người ta xưng huynh gọi đệ đấy. Vừa rồi hắn cho là mình đã chết rồi, ân cứu mạng của Lôi Động nay đã rất khó lường rồi. Thứ hai Lôi Động này nguyên bản trốn được, căn bản không cần phải ra mặt cho hắn, điều này khiến cho Tần Thái Nhiên cảm thấy Lôi Động không giống người thường, có phần cùng khẩu vị. Quan trọng nhất là, Tần Thái Nhiên cho rằng Ma Vương ở đằng kia nhìn chằm chằm vào cũng không có khả năng may mắn trốn được. Coi như là trước lúc sắp chết, hiện thị một chút bản tính của mình thôi. Đều là người sắp chết rồi, vẫn còn phân ra tông phái này nọ, quan hệ trước sau làm gì.
- Tốt, tốt. Lôi lão đệ, uống rượu không?
Tần Thái Nhiên không nói lời gì, từ trữ vật thủ trạc lấy ra một tửkim sắc hồ lô, ném cho Lôi Động. Mà mình cũng lấy ra một bình sứ, phối hợp rót một ngụm vào miêgnj:
- Hảo tửu ah hảo tửu.
Lôi Động tuy rằng cũng uống rượu, nhưng số lần lại không nhiều, bị Tần Thái Nhiên dẫn xuất đi một tí hào hùng, hắn cũng mở ra hồ lô tưới một ngụm. Một cỗ nóng rực như hỏa diễm bùng lên xông qua dạ dày đốt cho cả người Lôi Động cũng bị nóng lên, lỗ chân lông nở ra cảm giác thoải mái dễ chịu vô cùng. Đến thời điểm này, hắn mới nhận thấy toàn thân đã ướt toàn bộ làmồ hôi rồi.
- Tốt! Lôi lão đệ quả nhiên là anh hùng rất cao minh. Hồ lô này là Hỏa Linh quỳnh tương, do ngu huynh tự mình đi Luyện Ngục ở trong chỗ sâu ngắt lấy dung nham ngọc tủy cùng Luyện Ngục Hồng Liên sản xuất mà thành, mỗi ngày uống một ngụm có thểgiúp ngươi mở rộng tăng cường kinh mạch, tiêu trừ tích lũy ám tật, đột phá càng thêm nhẹ nhõm. Bầu rượu này đã đưa cho lão đệ rồi, kính xin lão đệ hãy trốn đi, đi Lang Gia Sơn một chuyến,đem việc này cáo tri cho đồng môn ngu huynh, cũng không uổng cho ngu huynh chết mà không minh bạch.
- Tần đại ca đây là?
Lôi Động ra vẻ ngạc nhiên hỏi.
- ma vương này có thực lực tới Hóa Thần kì, tuy rằng hắn có bộ dạng tựa hồ trọng thương chưa lành, nhưng không phải chỉ bằng hai người chúng ta có thể chém giết.
Tần Thái Nhiên vẻ mặt ngạo sắc nhìn đầu Hắc Dực Ma Vương:
- Bất quá, ta Tần Thái Nhiên làm huynh trưởng, lại có tu vi Nguyên Anh. Há có thể liên lụy cho ngươi cứu ta mà bởi vậy chết? Ta xem hiền đệ ngươi liễm tức độc đáo mà thần bí, ngu huynh có nắm chắc giúp ngươi ngăn chặn hắn trăm nhịp thở, hết thảy đều mặc cho số phận a.
Lang Gia Sơn thanh danh hiển hách, Tần Thái Nhiên lại còn sống lâu như vậy, nơi nào sẽ không có mấy chiêu số đồng quy vu tận? Nói như thế nghĩa là hắn đã muốn dùng tánh mạng đến ngăn chặn Hắc Dực Ma Vương, mà để cho Lôi Động trở về báo tin, miễn cho chết vô ích dưới tay ma vương.
- Tần đại ca nói như vậy là có ý gì?
Lôi Động nhíu mày mà làm một bộ dáng nghĩa khí trùng vân:
- Cho ngươi hao phí tánh mạng vì tiểu đệ cầu được một đường sinh cơ, vậy tiểu đệ còn là người sao?
Tần Thái Nhiên tức thì im lặng, sau khi sững sờ một chút thì khẽ nở nụ cười:
- Đã như vầy, hai huynh đệ chúng ta cùng một chỗ liên thủ dốc sức liều mạng giết địch a, tận lực có thể bị thương tại ma đầu kia, cũng coi như đủ vốn rồi.
Đầu Hắc Dực Ma Vương kia ngược lại vẫn cười lạnh chằm chằm vào hai người, tựa hồ là không có ý định không có động thủ. Bất quá nhìn vết thương ở ngực và cổ hắn đã khép lại, tựa hồ là tại điều tức chữa thương. Hiển nhiên, Lôi Động vừa rồi thi triển Hắc Long ngâm cũng không thể tạo nên thương tổn trí mạng cho hắn.
- Tần đại ca, ngưoi cứ đi trước đi, tiểu đệ ta có biện pháp tránh thoát khỏi nanh vuốt của ma đầu này.
Lôi Động âm thầm truyền âm tới.
- Cái gì? Ngươi đừng nói giỡn. Tên ma đầu này rất lợi hại màngươi chỉ có tu vi Kim Đan...
Tần Thái Nhiên tràn đầy vẻ không tin:
- Hãy để cho ngu huynh đến đây đi, như liều đến tánh mạng cũng sẽ lưu được hắn trong vòng trăm nhịp thở.
Đương nhiên, điều này cũng bởi vì là bản thân Hắc Dực Ma Vương chưa từng phục hồi như cũ. Nếu không, cho dù Tần Thái Nhiên dốc sức liều mạng cũng ngăn không được hắn trong vòng trăm nhịp thở..
- Tần đại ca xin yên tâm, tiểu đệ cũng không phải là người không biết nặng nhẹ. Ngươi vừa rồi không có nghe ma đầu nói, ta từng làm hư chuyện của hắn sao? Trước đó, tiểu đệ ngay tại trước mắt hắn cứu một vị tiền bối ở Hợp Hoan Tông đi.
Thấy sắc mặt của Tần Thái Nhiên kinh hãi tựa hồ hay là đang do dự, Lôi Động vội vàng nói:
- Đại ca, đừng do dự nữa. Đi mau, ma đầu kia vừa rồi bị thương khí cơ bất ổn, đúng là cơ hội tốt để chạy trốn. Tiểu đệ là thứ tiếc mạng, tuyệt đối sẽ không dùng tánh mạng mình để đi nói giỡn đâu.
Tần Thái Nhiên nghĩ lại, tựa hồ lời này cũng đúng. Lúc này không dám do dự nữa, đối với Lôi Động truyền âm nói:
- Hiền đệ, lần này ta và ngươi đều thoát được thì cái mạng của ngu huynh sẽ thuộc về ngươi. Sau này còn gặp lại.