Nói đến đây, nàng dừng lại thoáng một phát, nhẹ nhàng ôm lại hắn, lúc này mới âm nhu nói tiếp:
- Nhưng hiện tại, thiếp lại cảm thấy thập phần may mắn vì lúc trước đã làm như vậy. Đây là chuyện đúng nhất thiếp làm trong đời.
Trong lúc hai người nói chuyện, Phục Ma Kim Cương kia đã truy đuổi gần lại vài dặm.
Lôi Động ôm lấy nàng, thi triển Ác Quỷ Chướng thuấn di ra một khoảng cách hơn mười trượng lần nữa. Lúc này mới ôn nhu nói:
- Mi Mi, trong mắt tu sĩ cấp bậc như nàng thì Lôi Động ta chỉ là con sâu cái kiến. Có thể lọt vào mắt xanh của nàng thì đa là phúc phận tu ba đời của ta rồi.
Chưa từng nghe Lôi Động nói như vậy lần nào, Thiên Ma mới nếm thử tư vị yêu đương lại giống như một tiểu nữ hài mới biết yêu, cả trong lẫn ngoài đều bay bổng một hồi.
Nhưng thần niệm nàng lại cảm giác Phục Ma Tôn Giả vẫn kiên trì đuổi sát theo phía sau, không khỏi có chút sầu não, khẽ thở dài:
- Đáng tiếc, thiếp và chàng khó khăn lắm mới gặp lại, lại bị con lừa trọc này quấy rối. Hiện tại lại hi vọng đạo lý chuyển thế luân hồi của Phật môn là thật, như vậy kiếp sau...
Trong nội tâm nàng rất lưu luyến Lôi Động, suy nghĩ sẽ cùng hắn hội tụ như thế nào, liền định thi triển Thiên Ma giải thể. Bất kể như thế nào cũng phải tiêu diệt Phục Ma Tôn Giả đáng giận kia.
- Đừng nóng vội. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Lôi Động lại khí định thần nhàn, ngăn trở Thiên Ma đang định phục dụng linh đan. Hắn lấy một bình ngọc ra, đổ ra một khỏa đan dược óng ánh long lanh, mùi thơm xông vào mũi Thiên Ma.
- Đây là đan dược ta mang từ Triệu Châu về, nàng nếm thử đi.
Thiên Ma có chút dở khóc dở cười, lời này như thế nào lại giống như dùng kẹo dỗ tiểu hài tử vậy. Ồ, Linh đan này lại thập phần linh lực, Nguyên Anh đang uể oải của nàng thoáng ngửi qua hương vị liền khôi phục chút ít. Nàng không khỏi kinh ngạc, chăm chú nhìn lên, che miệng thở nhẹ nói:
- Đây là Ngưng Anh đan?
- Đúng vậy, nàng quả thực hiểu biết rộng rãi. Cái này ta mua ở Triệu Châu, bởi vì tài chính có hạn nên chỉ mua được có năm khỏa.
Lôi Động nhìn thấy Thiên Ma khó mà kinh ngạc như vậy, cũng không khỏi có chút cao hứng.
- Nguyên lai ngươi đi Triệu Châu. Cái gì? Năm khỏa?
Dù gia tài Thiên Ma rất xa xỉ, nhưng nghe hắn nói như vậy cũng không khỏi có chút lung lay sắp đổ. Có chút không dám tin, nàng không khỏi trừng lớn đôi mắt dễ thương, nhìn chằm chằm Lôi Động.
- Ngươi lấy đâu ra nhiều linh thạch như vậy? Không có việc gì làm sao lại lấy hết đi mua Ngưng Anh Đan? Sao không mua cái gì đó cho mình?
Ngưng Anh Đan là đồ tốt, giá niêm yết tại Khang Châu là trên hai ngàn vạn linh thạch. Nhưng dù có tiền cũng không mua được, tất cả đều bị các Tông phái lớn lũng đoạn.
Nhưng dù vậy, số lượng Ngưng Anh Đan do Âm Sát Tông luyện chế ra cũng cực kỳ ít.
Đến nay Thiên Ma cũng chỉ được phân một khỏa mà thôi. Vật ấy chẳng những có thể đơn giản trị liệu cho Nguyên Anh bị thương mà còn có thể khiến Nguyên Anh cường tráng lên rất nhiều, gián tiếp đề cao tu vi, thực lực.
Dựa theo tu vi Nguyên Anh sơ giai đỉnh phong của Thiên Ma hôm nay, liền có khả năng rất lớn tiến nhập vào Nguyên Anh trung giai trong vòng một năm. Chỉ đáng tiếc là giá vật ấy cực cao, lại hiếm khi xuất hiện trên thị trường. Cho dù xuất hiện thì cũng khiến tu sĩ Nguyên Anh tranh đoạt, đẩy giá lên đến mức người bình thường khó có thể tiếp nhận.
Dù sao thì tu sĩ Nguyên Anh muốn đề cao tu vi lên cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Mà đồ vật có thể trợ giúp tu sĩ Nguyên Anh lại càng thêm trọng yếu.
- Ta đương nhiên có không ít thứ tốt rồi. Mi Mi, ta nói cho nàng hay, lần này ta đi Triệu Châu đã phát tài lớn rồi. Nàng quay đầu lại, từ từ ta nói cho nàng nghe. Những thứ ta đưa cho nàng cũng không chỉ những thứ này. Hiện tại trước tiên nàng phục dụng Ngưng Anh Đan này đi, ta hộ pháp cho nàng.
Lôi Động lại thập phần thích nhìn bộ dáng giận dữ của nàng, lúc này trông nàng không có chút nào vẻ cao cao tại thượng của tu sĩ Nguyên Anh.
Cuối cùng sắc mặt Thiên Ma cũng dễ nhìn hơn rất nhiều, nhưng nàng vẫn có chút hồ nghi.
Bất quá, Phục Ma Tôn Giả kia đang đuổi theo đằng sau. Hiện tại nàng đã có Ngưng Anh Đan, có thể khôi phục thương tổn trong thời gian ngắn. Mà dược lực còn lại lại có trợ giúp rất lớn đối với tương lai nàng.
Nguyên Anh không ngừng liên kết lớn mạnh lên một cách thoải mái. Ánh mắt nàng nhìn về phía Lôi Động rất ôn nhu, thầm nghĩ trong nội tâm tiểu tình lang này của mình cũng còn có chút lương tâm. Coi như mình đi tranh giành khỏa đan dược này, nếu không có ba ngàn vạn linh thạch thì cũng đừng mong chạm tay tới được a.
Mà Thiên Ma vì bảo vệ cánh Tu La của Lôi Động, biểu hiện như là vì tông phái, nhưng kỳ thực cũng thiếu một lượng lớn tài nguyên và cống hiến cho môn phái. Thế nên nàng cũng không có nhiều tiền dư và điểm cống hiến để đổi lấy đan dược, linh bảo tốt cho mình.
Nhưng Thiên Ma lại không biết đan dược tại Triệu Châu không ít hơn Khang Châu, quan trọng hơn là không hi hữu như ở Khang Châu. Năm khỏa Ngưng Anh Đan này cũng tốn của Lôi Động gần trăm triệu linh thạch. Mà số tiền kia cũng chính là chiến lợi phẩm Lôi Động thu được sau khi tiêu diệt hai tu sĩ Nguyên Anh, chênh lệch không nhiều lắm với thu lượm.
Sau khi uống Ngưng Anh Đan vào, nàng lập tức cảm giác dược lực vô cùng tinh thuần phát tán ra, vô cùng mát mẻ thoải mái chữa trị Nguyên Anh nàng. Nàng không khỏi đại hỷ, dựa theo tiến độ này thì chỉ một nén nhang là nàng có thể khôi phục. Nếu đổi lại phục dụng đan dược bình thường thì không có bảy tám ngày thì khó mà khôi phục lại như cũ.
Kể từ đó, trên đường trốn chạy với Lôi Động, nàng lại hi vọng lên vài phần. Không cần làm một đôi uyên ương đồng mệnh nữa.
Lôi Động thấy nàng nhập đinh, cũng hơi cảnh giác. Thần niệm hắn tập trung lên những truy binh ở xa xa, mỗi lần đối phương rút ngắn khoảng cách thì hắn lại thuấn di kéo giãn khoảng cách ra xa.
Mà Phục Ma Tôn Giả ở đằng sau ngoài tức giận ra thì còn liên tục cười lạnh, tiểu tử này cũng quá coi thường tu sĩ sắp đạt đến Nguyên Anh trung giai như mình rồi. Khí tức của mình hùng hậu, có thể phi hành liên tục ít nhất là một tháng. Mà thằng nhãi con này, dùng tu vi Trúc Cơ điều khiển thánh khí thì có thể kiên trì bao lâu chứ? Một ngày? Hai ngày?
Tóm lại, trong thời gian ngắn thì Thiên Ma không thể phục hồi lại như cũ, chỉ cần nàng còn bị thương, tiểu tử này lại phân tâm thì Phục Ma Tôn Giả hắn tuyệt đối nắm chắc phần thắng. Ngoài ra, phương hướng bọn hắn bỏ chạy chính là tiến về Hoành Đoạn sơn mạch. Tu sĩ Nguyên Anh xuất nhập Hoành Đoạn sơn mạch thì không có nguy hiểm gì lớn. Nhưng tiểu tử này sẽ nguy hiểm tới tính mạng.
Đáng tiếc, ý nghĩ của Phục Ma Tôn Giả cũng không giống với ý niệm của Lôi Động. Lần này bọn hắn cũng không phải là bỏ chạy mà là suy nghĩ như thế nào để tiêu diệt Phục Ma Tôn Giả này. Nếu dùng thực lực bản thân Lôi Động mà muốn giết Phục Ma Tôn Giả này thì quả thực có chút cố hết sức, phải trả một cái giá vô cùng lớn.