Trong lòng hắn nhẹ nhàng bay bổng, bỗng nhiên chợt có một tia cảm ngộ mơ hồ. Ở sâu trong nội tâm của hắn phảng phất như có một cây huyền cầm bị lay động nhẹ nhàng. Đây là dấu hiệu sắp đột phá, tâm cảnh lúc này của hắn thật có chút vô bi vô hỷ.
Sau khi vận chuyển chân khí để phát động thân pháp, thân hình của hắn liền nhẹ nhàng bay lên trên vách đá dựng đứng.
Thần niệm của hắn khẽ động, liền gọi hai con quỷ vệ đang tuần tra ở phía xa trở về. Lại tiếp tục phóng xuất hai con khôi lỗi và Phệ Hồn Ảnh Hổ ra. Được Lôi Động dốc lòng chăm sóc, cung ứng sung túc sinh hồn của tu sĩ. Khiến cho nó tinh tiến thần tốc. Ở trong thời gian cực ngắn đã tấn thăng lên Trúc Cơ kỳ tầng thứ mười. Chân chính trở thành một trong những phụ tá đắc lực của Lôi Động. Hình thể của nó đã lớn tới gần hai trượng, khí phách hùng tráng mà lẫm liệt. Nó nghiêm nghị ở một bên làm hộ pháp cho Lôi Động.
Trên thực tế từ hơn nữa năm trước, Lôi Động cũng đã tấn thăng đến trạng thái Trúc Cơ kỳ đỉnh tầng thứ bảy. Chỉ là bị mắc kẹt một chút nên chưa có thăng chức mà thôi. Không nghĩ tới, lần này sau khi trải qua một hồi sinh tử chi kiếp, hắn mơ hồ đã có dấu hiệu muốn đột phá. Hắn ngồi xếp bằng ở trên cái vách đá dựng đứng cao ngất kia, hưởng thụ cái cảm giác ẩm ướt và vị mặn của gió biển quất vào mặt. Tâm của Lôi Động đang dần lắng đọng lại, tiến vào trong trạng thái vong ngã. Chân khí ở trong thể nội của hắn cũng dần dần lưu chuyển, nhẹ nhàng xoa dịu toàn bộ thân thể của hắn.
Mặt trời lặn, mặt trăng lên, mặt trăng chìm dần, sao lên. Ước chừng ba ngày thời gian, Lôi Động mới chậm rãi mở hai mắt ra. Lọt vào trong tầm mắt của hắn là một mảnh trong suốt. Sóng dữ ở dưới mặt biển, đám chim bay lượn ở trên bầu trời, thường thường ở dưới mặt biển đều có những con cá nhảy lên cao mấy trượng. Hết thảy đều cực kỳ rõ ràng.
Có lẽ đôi mắt đã nhắm lại quá lâu, thêm vào nữa là sau khi đột phá, tính chất của thân thể lại được tăng cường thêm một bước. Lúc này, sau khi Lôi Động thăng cấp, thị lực đã tăng lên không ít. Không những thế hắn cảm thấy chân khí ở trong thể nội lại càng tinh thuần thêm một bậc so với ban đầu. Chân khí ở trong đan điền cũng vơi bớt đi một đoạn. Tin tưởng chỉ cần dùng một chút thời gian để bổ sung chân khí, thực lực của hắn sẽ lại tăng thêm một bậc.
Trúc cơ kỳ tầng thứ tám.
Trong lòng của Lôi Động hơi có chút kích động, vui mừng. Khoảng cách đến mục tiêu Kim Đan lại càng tiến thêm một bước. Lôi Động biết, Trúc Cơ kỳ chẳng qua chỉ là bước đầu tiên trên con đường tu tiên mà thôi. Chỉ có khi lên tới Kim Đan, mới có thể một lần nữa sinh ra biến chất. Trở thành cao thủ một phương. Mà ở trên con đường này, mỗi một bước tiến lên đều là một việc cực kỳ đáng giá.
Nhất là lúc nhập tông, từ cái bộ dáng run như cầy sấy cho tới bây giờ, Trúc Cơ kỳ tầng thứ tám, chuẩn bị bước vào Trúc Cơ hậu kỳ. Điều này khiến cho trong lòng Lôi Động có một chút cảm khái. Thời gian cũng trôi quá nhanh. Chỉ thoáng một cái đã qua ba mươi năm. Lôi Động nhìn thoáng qua cô gái câm đang vô cùng lo lắng bị quỷ vệ chắn ở bên ngoài hơn mười trượng. Phất phất tay đối với nàng tỏ vẻ không có gì lo lắng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Hắn lại ngửi được cỗ mùi vị khó ngửi ở trên người sau khi tẩy tủy. Liền nhảy vào bên trong biển, thống thống khoái khoái tắm rửa sạch sẽ. Thân thể của hắn liền cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái hơn rất nhiều. Từ Trúc Cơ kỳ đỉnh tầng thứ bảy lên tới tầng thứ tám. Tuy rằng chỉ bước ra một bước nhỏ. Nhưng mà đối với Lôi Động mà nói chính là một bước nhảy vọt về chất. Nhất là khi hắn ở đỉnh của tầng bảy nếu đồng thời chỉ huy ba con quỷ vệ cấp mười hai thì nhiều ít cũng sẽ có chút cố hết sức. Nhưng mà bây giờ thì liền cảm thấy thực nhẹ nhàng. Mỗi một lần thăng lên một tầng, tinh thần cũng sẽ lớn mạnh hơn một bậc.
Có lẽ đối với tu sĩ khác mà nói, loại lớn mạnh này đối với tăng lên thực lực của bản thân mình cũng không có tác dụng quá lớn. Nhưng đối với Lôi Động mà nói, tinh thần tăng lên so với những cái khác thì càng trọng yếu hơn. Nhất là lần thăng chức lúc này đây, càng làm cho Lôi Động nhảy vọt một bước lớn về chất. Lôi Động đã từng tính toán qua, khi mình tiến tới Trúc Cơ kỳ tầng thứ tám, dựa theo cường độ thần hồn của mình, có lẽ sẽ miễn cưỡng điều khiển được một con bổn mạng quỷ tướng. Mà chuyện này đối với rất nhiều tu sĩ tu luyện Ngự Quỷ Quyết, cho dù là có tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ mười hai thì cũng không nhất định có thể làm được. Những năm gần đây, trong lúc tu luyện, chưa bao giờ Lôi Động buông tha cho việc rèn luyện thần quyết. Cũng chưa bao giờ đình chỉ uống Bồ Đề Thanh Tâm Trà. Cộng thêm tác dụng của Tẩy Tâm Quả khiến cho thần niệm của Lôi Động cường đại hơn tu sĩ đồng giai rất nhiều.
Vừa nghĩ tới quỷ tướng, trong lòng của Lôi Động không khỏi khuấy động không thôi. Đây chính là quỷ tướng đó, mặc dù nói quỷ tướng tương đương với Kim Đan. Nhưng nếu một mình so đấu thì quỷ tướng rất khó có thể là đối thủ của một gã tu sĩ Kim Đan tầng thứ nhất. Nhưng mà chính mình còn có khôi lỗi, Vạn Quỷ Phiên và những thứ linh tinh khác. Chưa chắc đã đánh không lại một gã tu sĩ Kim Đan tầng thứ nhất. Bởi vậy đối với chình mình mà nói, có một con quỷ tướng và không có con quỷ tướng nào, tuyệt đối là cánh nhau một trời một vực. Nếu như có một con quỷ tướng, khi chính mình gặp phải một tên tu sĩ Kim Đan cũng chưa chắc là không có sức liều mạng. Cũng chân chính khiến cho mình dần trở thành một cường giả. Trong lòng Lôi Động cực kỳ nóng bỏng. Bắt đầu không ngừng tính toán. Hắn nên dùng đại lượng tài nguyên để bồi dưỡng cho con quỷ vệ nào biến thành quỷ tướng đây? Hay là lại nghĩ biện pháp tiếp tục bồi dưỡng ra một con bổn mạng quỷ bộc khác rồi bồi dưỡng cho nó trở thành quỷ tướng đây?
Hai cái phương pháp này đều có lợi ích riêng. Dù sao nếu như chính mình bồi dưỡng một con thượng phẩm trở thành quỷ tướng xong thì sau này nếu như mình không cần xuất quỷ tướng ra để đối phó với kẻ địch thì sẽ thiếu mất một con đỉnh cấp quỷ vệ. Nhưng mà nếu làm theo cách kia thì lại rất phiền toái, càng tốn nhiều thời gian hơn. Càng suy nghĩ Lôi Động càng cảm thấy vẫn là trực tiếp đem một con thượng phẩm quỷ vệ thăng cấp lên quỷ tướng thì tốt hơn. Như thế sẽ tiết kiệm được thời gian.
Bây giờ hắn đang ở trong quần đảo Hỗn Loạn chứ không phải là Khang Châu. Không có sư môn làm hậu thuẫn, ở trong đây hết thảy đều phải cực kỳ cẩn thận mới được. Trên đầu sớm có một con quỷ tướng thì sẽ sớm cảm thấy thêm một phần an toàn. Tựa như hiện giờ, chính mình gặp được một tên tu sĩ Kim Đan, chuyện tình tốt nhất mình có thể làm chính là chạy trốn. Nhưng mà sau khi có quỷ tướng, chưa chắc đã không có cơ hội liều mạng. Sự khác biệt ở trong đó không cần nói cũng biết.
Huống chi, Lôi Động cũng ít nhiều hiểu được. Cho dù là mình tìm được đường về nhà thì con đường kia cũng sẽ không an toàn.