- Thượng tiên, thượng tiên tha mạng. Sau này chúng tiểu nhân cũng không dám…nữa.
Thủ đoạn của Lôi Động như thế khiến cho tên thanh niên cầm đầu kia hai chân nhũn ra, nhưng vẫn chưa ngã ngồi xuống mặt đất. Sắc mặt của hắn trắng bệch, vội vàng cầu xin tha thứ.
- Hừ.
Hiện tại Lôi Động cũng lười nói lời vô nghĩa với hắn. Trực tiếp phóng ra một cái U Minh Quỷ Trảo kéo hắn về trước mặt mình. Sau đó bàn tay trực tiếp đặt ở trên thiên linh của hắn, thi triển ra Sưu Hồn thuật. Tuy nói hiện giờ thương thế của Lôi Động vẫn còn chưa khỏi hẳn, nhưng mà muốn thi triển Sưu Hồn thuật đối với một kẻ phàm nhân thì hắn vẫn làm được. Sau khi tên kia thống khổ rên rỉ lên, Lôi Động liền buông lỏng bàn tay ra. Lúc này hắn đã trở yếu ớt, gần chết.
Sau khi lấy được tin tức, Lôi Động đã hoàn toàn rõ ràng mọi chuyện. Còn cái đám bỏ đi kia, tự nhiên là có giữ lại cũng vô dụng. Hắn lạnh lùng vung tay lên. Gần một trăm con lệ quỷ chờ đợi đã lâu liền mãnh liệt lao lên. Tiếng quỷ khiếu liên tục vang lên. Cái lợi trảo được huyễn hóa ra liền vẽ một vòng tròn sau đó liền tạo thành một cái lỗ thủng lớn ở trên thân thể đám người kia. Máu tươi không ngừng trào ra, vô số con lệ quỷ liền xông tới chỗ đó, hưng phấn mà cắn nuốt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Chỉ là hơn mười tức thời gian sau, mười mấy tên phàm nhân liền bị cắn nuốt sạch sẽ, ngay cả xương cốt cũng không còn lại một chút. Hơn trăm con lệ quỷ màu đen này đều lộ ra đôi mắt màu đỏ tươi, cực kỳ thỏa mãn bay trở về bên trong Vạn Quỷ Phiên. Cô gái câm kia che miệng, cực kỳ hoảng sợ nhìn thất cả chuyện này. Mà người trung niên thư sinh kia đã sớm bị dọa cho hai chân phát run, đặt mông ngồi xuống ngay chỗ đó. Hắn có cảm giác muốn nôn ọe, nhưng rồi lại không dám.
- Có lực lượng thì mới không bị người ta bắt nạt.
Lôi Động sờ sờ mái tóc của cô gái câm kia, rồi nói ra một câu như vậy. Cuối cùng thì lạnh lùng liếc mắt nhìn tên trung niên thư sinh kia một cái.
- Từ hôm nay trở đi, mỗi ngày ngươi phải dạy văn tự cho nàng trong vòng mười canh giờ. Ta muốn trong vòng ba tháng ngươi có thể dạy cho nàng hiểu được đại đa số chữ viết. Nếu như ngươi không làm được, vậy thì kết cục vừa rồi của những người đó cũng sẽ là tấm gương của ngươi. Sau này nàng cũng không cần đi ra biển đánh cá nữa. Quỷ vệ sẽ thay nàng đi ra biển để bắt Kim Linh Ngư.
Lôi Động để cho hắn quan sát một màn này chính là vì muốn dọa lão tiểu tử đó. Miễn cho hắn sau này sẽ làm ra chuyện gì không nên làm.
Thực ra mà nói thì Lôi Động cũng hơi cảm thấy hứng thú đối với loại Kim Linh Ngư này. Vật ấy nếu dùng trường kỳ thì có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện. Mặc dù đối với chính mình thì tác dụng không lớn. Nhưng đối với cô gái câm kia thì cực kỳ hữu dụng.
Ban đầu Lôi Động đối với cô gái câm này chỉ là muốn báo ân cứu mạng, khiến cho nàng cả đời này không cần lo cơm áo, hoặc là có chút năng lực tự bảo vệ mình. Nhưng mà thể chất thần bí và tư chất xuất sắc nhất ở trên người của nàng khiến cho Lôi Động cực kỳ có hứng thú.
Trên thế giới này, đơn thương độc mã vĩnh viễn là không thể làm gì được. Một mình một người, cho dù là càng lợi hại, sau khi tu luyện đến Nguyên Anh thì sẽ như thế nào? Mặc dù một mình người ta có thể không đánh lại ngươi, nhưng mà hoàn toàn có thể đánh hội đồng. Cô gái câm kia có được tư chất như vậy, tương lai chắc chắn sẽ trở thành phụ tá đắc lực của mình. Người có tư chất như thế này, cũng không phải tùy tùy tiện tiện là có thể nhặt được.
Dựa theo trí nhớ của tên tiểu tử đó, Lôi Động nhiều ít đã biết được phần nào. Bọn họ là một đám con buôn có tổ chức. Tổ chức của bọn họ có khoảng chừng mấy trăm người, hoành hành ở trên hòn đảo này. Sau lưng bọn họ rõ ràng là được một cái gia tộc tu tiên ở trên một hòn đảo ngoài khơi cách đây năm trăm dặm chống đỡ. Có lẽ tiểu tử đó căn bản chỉ là chó săn nên không biết nhiều lắm về cái gia tộc tu tiên. Hắn chỉ biết là có hai tên gọi là thượng tiên cứ cách một tháng lại tới đây thu mua Kim Linh Ngư và một vài món kỳ trân dị bảo kia. Mà thời gian từ lần thu trước cho đến hôm nay đã được hơn nửa tháng rồi. Nói cách khác, chỉ còn gần một tháng nữa là hai gã tu tiên kia lại xuất hiện.
Lôi Động biết, cái loại việc tương đương với tạp dịch này, tuyệt đối gia tộc sẽ không có khả năng cử đệ tử tinh anh đến để lãng phí thời gian và tinh lực. Lôi Động chỉ cần ôm cây đợi thỏ liền có thể chờ được bọn hắn xuất hiện. Cũng không phải là hắn không nghĩ tới việc đêm nay sẽ tới thăm quan cái đảo nhỏ kia một chút. Nhưng so với việc mạo hiểm thì còn không bằng chờ đợi hai tên thượng tiên tạp dịch kia chui đầu vào lưới thì tốt hơn. Dù sao thì có thể trực tiếp nhìn từ trên người bọn họ xem cái gia tộc kia đến tột cùng là có bao nhiêu lợi hại. Nếu mà thực lực kém thì có thể trực tiếp tiêu diệt. nếu có Kim Đan tu sĩ thì hoàn toàn có thể trốn chạy. Trận chiến này hắn hoàn toàn có thể chủ động tiến lui.
Thừa dịp trời còn chưa sáng, căn cứ theo tin tức có được khi dùng Sưu Hồn Thuật, Lôi Động liền dứt khoát mạnh tay một chút. Hắn liền trực tiếp xử lý tất cả đám người ở bên trong cái tổ chức kia. Tất cả bọn chúng đều trở thành mồi cho lệ quỷ của Vạn Quỷ Phiên. Cũng không phải là Lôi Động có lòng hiệp nghĩa gì cả. Mà là hắn rất sợ đối phương sẽ chạy tới hòn đảo kia để báo tin. Đến lúc đó thì sẽ mang đến phiền toái lớn cho kế hoạch của mình.
Thời gian nửa tháng nhanh chóng trôi qua. Trong những ngày này, Lôi Động cũng gấp rút chữa thương. Dưới sự trợ giúp của Kim Linh Ngư và các loại đan dược vĩ đại khác. Những vết thương của hắn khi ở bên trong cơn giận của Hải Thần đã hồi phục được bảy tám phần. Sau khi bấm tay tính toán một chút, hôm nay vừa vặn đúng là ngày đám tu sĩ kia tới thu thập đồ vật. Lôi Động cũng hoàn toàn không có hứng thú gì đối với mấy thứ đồ vật thu được từ chỗ của đám con buôn kia. Nhưng mà mười con Kim Linh Ngư kia thì có thể để cho hắn ăn no một phen.
Căn cứ theo những tin tức thu được từ Sưu Hồn Thuật, Lôi Động trực tiếp mai phục ở nơi nghênh đón thượng tiên kia. Chỗ đó là một cái vách đá hẻo lánh dựng đứng mà bằng phẳng ở ngay bên bờ biển. Có lẽ là đám người tu tiên này khinh thường việc mình bị phàm nhân chứng kiến, nghị luận phía sau lưng hắn. Từ trước tới nay bọn hắn đều đến rất đúng giờ. Lôi Động vừa mới ẩn núp không bao lâu thì liền cảm ứng được ở trong thiên không có hai đạo độn quang đang chậm rãi bay tới.
Ánh sáng của đạo độn quang kia rất hỗn tạp, không tinh khiết. Tốc độ chậm đến mức khiến cho Lôi Động có chút nóng lòng. Thật vất vả mới có thể đợi được đến khi hai tên tu sĩ vênh váo tự đặc kia hạ xuống đỉnh núi. Bọn chúng nhìn xung quanh một chút, nửa người nghênh đón cũng đều không có, sắc mặt lập tức liền có chút khó coi. Vừa mới chuẩn bị quát mắng vài câu thì Lệ Khiếu quỷ vệ đột nhiên xuất hiện ở phía sau bọn họ.