Đại Lão Chỉ Muốn Làm Bé Hamster

Chương 49: Người trong gương




Quân Cửu thất thần quá lâu, Ralph coi như đã hiểu câu trả lời, hơi nhếch mép cười.

Đều giống nhau.

Cho dù là người thường hay “Thần sử” đều coi thường ma pháp hệ Mộc.

Vậy hãy để cho kẻ các ngươi coi thường đưa cho các ngươi một lễ vật nhỏ.

Hi vọng rằng các ngươi sẽ thích.

Như cảm nhận được ác ý của Ralph, Anatole ngẩng đầu nhìn qua, ánh mắt sắc bén.

" Phản Vị xuất hiện!"

Ralph “hoảng hốt” la lên một tiếng, theo bản năng túm lấy Quân Cửu đang đứng bên cạnh mình.

Chỉ thấy căn phòng màu trắng lam đột nhiên xuất hiện một khe rách, bên trong là vực sâu tăm tối và cảm giác bị trăm ngàn ánh mắt ác ý nhìn chăm chú.

Đến lúc kịp phản ứng lại, Quân Cửu và Ralph đã rơi xuống vực sâu.

Mà bên trong khe rách rất nhiều sinh vật Ác Ma lúc nhúc bò ra, ngăn cản bước chân của Anatole.

Ralph:…

Ralph rất muốn chửi thề!

Con mẹ nó! Cái thứ ngu xuẩn được việc thì ít rách việc thì nhiều! Không nhìn thấy ông ở bên này à! Đã bảo đối phó kẻ đứng một mình mà!!!

Nhưng cho dù muốn chửi lên tiếng thế nào, Ralph vẫn ngậm miệng không dám phát ra âm thanh.

Một là vì hắn đang trong trạng thái rơi tự do, sợ đến mức quên phát âm thanh. Một là bởi hoàn cảnh xung quanh quá quỷ dị, không dám phát ra âm thanh.

Có rất nhiều đồn đãi về “Vực sâu”, có bần dân cho rằng đó là một khe nứt nối thẳng đến nơi ở của ác ma, có ma pháp sư cho rằng đó là một nền văn minh bị phong ấn trong lòng đất, cũng có một số học giả cho rằng đó là một thế giới “phản chiếu” của hiện thực.

Nhưng thân là Thánh Tử, Ralph biết tất cả các suy đoán đều đúng.

Vực sâu là nơi phong ấn Ác Ma, là nền văn minh của " chủng tộc " kỳ dị này, một phần nào đó, nó cũng là mặt trái của hiện thực.

Cư dân bản địa của vực sâu là những sinh vật sinh ra từ sông máu.

Bất kỳ thứ gì, cho dù là xương cốt, cây cối, cục đá… Rơi vào sông máu đều có cơ hội “nở” ra lần thứ hai. Tuy rằng lần này ngoại hình thay đổi, không còn ký ức và bản năng cũ, sẽ hoàn toàn có một cuộc sống mới.

Sông máu là do Ma Vương Ciara khống chế, cũng có người nói đó là “bản chất” của Ma Vương - Dựng dục sinh sôi không ngừng.

Chưa ai từng gặp qua Ma Vương chân chính, những ai từng nhìn thấy vị này thì đều biến thành một loại Ác ma mới, lại bò ra từ sông máu.

Nhưng đồn đãi về Ciara nhiều vô cùng, Thánh tử đại nhân vô thức nghĩ đến một đồn đãi nổi tiếng nhất.

Ma Vương bệ hạ cũng là Quang Minh Thần.

Hắn/Nàng là mặt trái của Quang minh - Cũng chính là đêm tối, tội ác, cắn nuốt, thú tính, chê bai, tham lam, đố kỵ…

Hắn/Nàng có một đôi cánh trắng như tuyết, lấp lánh thánh quang, cũng giống như Quang Minh Thần có một đôi cánh đen tuyền giấu kín hết thảy máu tươi.

Hắn/Nàng có đồng tử và và màu tóc của đêm tối, che đi hết thảy tội ác, bao dung hết thảy điên cuồng.

Hắn/Nàng là người gần thần linh nhất, như hình với bóng không thể tách rời.

Có ánh sáng, nhất định sẽ có bóng tối.

Ralph bị suy nghĩ của mình dọa sợ, ngay cả việc sắp tiếp đất với tư thế chó gặp bùn cũng quên để ý.

Quân Cửu mở to đôi mắt trống rỗng, bởi vì có thần tính, Quân Cửu “nhìn thấy, nghe thấy, biết được” nhiều thứ hơn Ralph.

Cậu không biết Ella bắt đầu biến thành không gian ba chiều từ lúc nào, nhưng Ella và Vực sâu là cùng “sinh ra”, chúng nó cùng nguồn gốc, cùng có thần tính.

Cho nên không kịp phòng ngừa, kẻ có thần tính là cậu bị kéo đến gần kẻ có thần tính của “Vực sâu”.

Quân Cửu yên ổn tiếp đất, sau đó ngẩng đầu nhìn “tượng thần” trước mặt.

Đó là một tượng thần nam tính, có một đôi cánh trắng như tuyết đang che trước người, có thật nhiều xiềng xích khóa chặt bước chân của thần, như bụi gai che trước mắt.

Tượng thần có một dung mạo như được đẽo gọt bởi nhà điêu khắc nổi tiếng nhất, hắn có một mái tóc đen như dải lụa thượng đẳng, hắn khoác màn đêm với những vì sao đầy bí ẩn, hắn có một đôi mắt…

Một đôi mắt…

Quân Cửu vội vàng cúi đầu, máu tươi nóng hổi chảy ra từ hốc mắt.

Lời nói của Giáo hoàng như vang vọng bên tai.

Đỉnh điểm là vào 2 tháng trước, Phản Vị bành trướng, phong ấn trở nên mỏng manh hơn bao giờ hết, bây giờ Ác ma không cần thông qua phong ấn mới có thể chui ra mà chỉ cần phá vỡ bất kỳ Phản Vị nào đều có thể thoát khỏi “Vực sâu”.

Hắn có một đôi mắt lục sắc thâm thúy như vực sâu!!!

Tại sao lại có hai Anatole!

Tại sao lại có hai Sáng thế thần!!

Thảo nào thần tính lại phân chia!!!

Thứ mà “nhiệm vụ trò chơi” chĩa giáo vào là Anatole!!!

Tri thức điên cuồng trào vào não, khiến đầu Quân Cửu như muốn nổ tung.

Như nghe thấy tiếng rên rỉ của người bên dưới, Thần thương hại nâng lên con ngươi, bàn tay từ từ nâng lên, một động tác nhỏ nhưng vì xiềng xích nên trở nên cực kỳ nặng nề, mãi một lúc sau một ngón tay mới nhẹ nhàng đặt trước môi.

" Suỵt. "

Một âm thanh nhẹ nhàng vang lên, mang theo sự trấn an và yên lặng.

Sau đó rất đột ngột, mọi âm thanh biến mất.

“Hắc Ám Thần”, Chưởng quản màn đêm, sự che giấu, bầu trời đêm và những giấc mơ.

Nhưng ba giây tiếp theo bên tai Quân Cửu lại “vang lên” một âm thanh khác.

Hoặc là nói mượn nhờ thần tính của Quang Minh, một trong những năng lực của thần là “sự thật không thể che giấu”.

Quân Cửu “nghe thấy” sự thật.

[ Đinh! Chúc mừng “người chơi” " Người Trong Gương" thoát khỏi màn chơi Trong Gương.

Đang tổng kết hạn thưởng…

Ước nguyện tệ x10000.

Năng lực " Tiên tri" thăng cấp thành “Ngôn linh”.

Đạo cụ: Gương vỡ ×2. ]

[ Ước nguyện tệ đã đủ hoàn thành hứa nguyện. Xin hỏi “người chơi” có tiến hành hứa nguyện? ]

[ Hứa nguyện thành công. ]

[ Nhân vật “Quân Cửu” đang trong quá trình sống lại… ]

[ Ella đang tiến hành thăng cấp thành thế giới ba chiều… ]

[ Đạo cụ gương vỡ tiến hành thăng cấp… Thăng cấp thành công! Đạo cụ gương vỡ trở thành thần tính chống đỡ thế giới vừa thành lập. ]

[ Đang truyền tống đến Ella… Xin chờ trong giây lát… ]


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.