Đại Lão Chỉ Muốn Làm Bé Hamster

Chương 47




Quân Cửu không rõ cách chuyển giao thần tính, nhưng mà cậu nghĩ có lẽ khiến giáo hoàng trở thành tân tín ngưỡng là được.

Quân Cửu bắt đầu thuyết phục: " Giáo hoàng miện hạ, ngài có biết thần đã ngủ say?"

Giáo hoàng cả người chấn động, nhưng trong mắt không phải kinh ngạc mà là “quả nhiên là vậy”, lão đã sớm đoán được Thần linh có việc.

Hoặc trong mắt lão Thần linh chỉ là đi ngủ say, nhưng thần không biết một giấc ngủ của bản thân lại là mấy thập niên với thần dân của ngài.

" Ngài là người truyền lời hành tẩu dưới nhân gian của Thần. "

" Vì thần ngủ say nên một số thứ bắt đầu không an phận, là một trong những thần quyến dưới tòa Quang Minh, chúng ta đi đến Ella để bổ nghiệm ngài thành Thần sử." Quân Cửu giả vờ nghiêm túc, thực tế hoàn toàn là chém gió.

" Thần sử đại nhân, ý ngài là lũ Ác Ma?" Giáo hoàng cẩn thận hỏi lại.

Từ khi Thần không đáp lại tín đồ, Ác ma vốn nên bị phong ấn thường ngo ngoe rục rịch, Thần điện phải liên tục canh giữ những nơi có phong ấn, phòng ngừa bất trắc.

Nhưng mấy chục năm trước Cự nhân không hiểu sao lại tiếp xúc với Ác Ma, giao dịch cũng lũ ma quỷ đó, khiến Phản Vị càng ngày càng xuất hiện nhiều.

Đỉnh điểm là vào 2 tháng trước, Phản Vị bành trướng, phong ấn trở nên mỏng manh hơn bao giờ hết, bây giờ Ác ma không cần thông qua phong ấn mới có thể chui ra mà chỉ cần phá vỡ bất kỳ Phản Vị nào đều có thể thoát khỏi “Vực sâu”.

Đúng vậy, Ác ma bị phong ấn ở Vực Sâu, mà Vực sâu là một tồn tại đặc thù, trùng lặp lại cách biệt với Ella.

Vực Sâu và Ella như hai thế giới đè lên nhau nhưng lại không dung hợp, như hiện thực và ảo giác, bên này không thể chạm bên kia. Ban đầu chỉ có thể thông qua nơi phong ấn phá vỡ tiết điểm, khiến hai thế giới va chạm trong chốc lát, người của hai bên có thể đến chỗ của nhau.

Nhưng lúc này ảo giác dường như sắp xâm chiếm, dung hợp với hiện thực!

Điều này làm Giáo hoàng lo lắng cực độ, hàng đêm không ngủ yên, sợ một mai mở mắt thì Vực sâu đã xâm chiếm Ella.

Nhưng bây giờ thì khác, Thần đã không bỏ mặc Ella.

Giáo hoàng nhìn hai người trước mặt, như nhìn thấy cây trụ chống đỡ thế giới. Yên tâm cực kì.

Quân Cửu:…

Quân Cửu khụ khụ hai tiếng, làm lơ ánh mắt của Giáo hoàng: " Nhưng chúng ta đến quá muộn, phong ấn ngăn cách hai bên đã quá mỏng manh, cho dù là ta và Anatole cũng chưa chắc có thể ngăn cản. "

Giáo hoàng nghe vậy sững người, lão theo bản năng nhìn ra cửa sổ, giống như có thể thấy những đứa trẻ đang vô tư cười nói chạy nhảy trên phố, nhìn thấy mấy bông hoa đang nỗ lực khoe sắc, nhìn thấy dã thú đang cắn cổ con mồi, nhìn thấy hoàng thất quý tộc buồn cười tranh đấu, nhìn thấy tia nắng trên tay Ma pháp sư, trong lòng lão bỗng nặng trĩu.

Tình thế lúc này quá nguy cấp, nếu ngay cả hai vị Thần sử cũng không ngăn được Ác Ma…

Nhưng không thể từ bỏ! Ác ma tuy mạnh nhưng cũng không phải không thể giết chết!

" Samson nguyện dùng tính mạng của mình bảo vệ Ella! " Giáo hoàng cung kính hành một lễ, ánh mắt kiên định.

Quân Cửu:… Khụ khụ khụ.

" Thật ra vẫn còn một cách… Chỉ là sẽ nguy hại đến tính mạng của ngài. "

" Xin ngài cứ nói!" Thật lâu thật lâu về trước Giáo hoàng từng là một kỵ sĩ hết lòng vì vương quốc, bây giờ lấy khí thế của kỵ sĩ, lấy thân phận Ma pháp sư, Giáo hoàng muốn hết lòng vì Ella xinh đẹp này!

Giáo hoàng hít một hơi thật sâu, chuẩn bị tâm lý một mình đi thăm dò Vực sâu, hoặc ăn ma dược gì đó tạm thời đề cao ma pháp nhưng di chứng nghiêm trọng, cũng có thể là sẽ được học những cấm chú khủng bố nhưng phản phệ nặng nề, thậm chí Giáo hoàng còn nghĩ đến việc sau khi chết có thể dùng xương cốt của mình làm ma pháp trượng - rốt cuộc thân là Thánh Ma đạo sư, xương cốt của Giáo hoàng cũng là một tài liệu hiếm có, sánh ngang với một con rồng rồi.

Sau đó Giáo hoàng nghe thiếu niên mắt vàng tóc vàng nói.

" Trở thành vật chứa của thần."

Sau khi nói xong, căn phòng trở nên yên ắng lạ thường. Quân Cửu không thể khống chế suy nghĩ của mình nghĩ ra mấy cảnh tượng buồn cười.

Nếu Quang Minh Thần thật sự có thể đến Ella, thần nhất định cho một tia sét bổ xuống kẻ dám khinh nhờn thần linh là cậu. À Quang Minh không chưởng quản sấm sét, có lẽ cậu sẽ bị ánh sáng nướng chín, bị số học ép đến phát ngốc, cũng có thể là bị thơ ca ồn ào đến mức điếc tai.

Còn về việc “vật chứa của thần linh”, Quân Cửu cảm thấy đây là một trong số những quyết định thông minh nhất của cậu.

Để giải quyết thần tính, Tân thần là phải là Quang Minh Thần.

Nhưng trực tiếp để một tín đồ thay thế thần linh… Nếu tín đồ thật sự thành kính thì sẽ mắng cậu là dị đoan, khinh nhờn thần linh tín ngưỡng của bọn họ, sau đó đem cậu đi thiêu sống.

Nếu tín đồ không thành kích, đó sẽ không phải "Quang Minh Thần ", Thần tính sẽ không chấp nhận, không dung hợp được thì kế hoạch cũng thất bại.

Nhưng lấy cớ “vật chứa của thần” thì hoàn mỹ giải quyết hai vấn đề trên!

Ta thật là thiên tài!

Mèo khen mèo dài đuôi xong thấy Giáo hoàng vẫn ngẩn ngơ, Quân Cửu vội vàng tìm đề tài đánh thức người ta: " Có thể cho ta biết giáo điều, giáo lý của thần không?"

Giáo hoàng nói nó ở thư phòng của Ma pháp công hội.

" Giáo hoàng miện hạ, ngài không cần dẫn đường, ngài suy nghĩ cặn kẽ việc ban nãy trước, sự tình gấp gáp, mong ngày mai ngài sẽ có đáp án phù hợp. " Sau khi thản nhiên gieo áp lực cho người ta, Quân Cửu hớn hở kéo Anatole đến thư phòng.

Dọc đường cậu còn tri kỷ nói ra kế hoạch của mình, chờ mong Anatole khen ngợi.

" Thần linh?" Anatole nhíu mày, hơi chần chờ.

Đại khái là trong tiềm thức của hắn Ella vẫn là một trò chơi.

Trò chơi mà, đột ngột biến thành thế giới thật đã đáng sợ, ngươi còn nói trong trò chơi có tồn tại một vài thực thể kỳ quái, không dọa người mới là lạ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.