Đại La Thiên Tôn

Quyển 5 - Chương 186: Thiện lương cùng ý niệm (Hạ)




Cơn gió thổi tan đi bụi bặm, từ trong làn khói bóng ảnh Tinh Hồn hiện ra. Áo bào đen rách mặt tình tươm, thân thể rắn chắc để lộ, nơi giữa ngực trái có một vết sẹo nhỏ. Đó không phải là vết thương do Tàng Thiên Ca tạo nên, mà là của một hồ bi thương trước đây. Cú oanh tạc rất mạnh, nhưng ngoại trừ làm cho áo bào hoá thành tro bụi ra thì không tạo nên một ảnh hưởng nào khác. 

Tàng Thiên Ca lau đi tia máu nhỏ chảy ra ở miệng, nhìn Tinh Hồn bình an vô sự, hắn cũng không quá kinh ngạc. Chỉ là miệng vẫn lầm bầm, “Tên quái vật, bằng là người khác thì đã tận xương nát thịt rồi, vậy mà hắn...”

- Còn trò gì nữa không, mau bày ra hết đi. 

Tinh Hồn vẫn cái giọng điệu kênh kiệu đó, tuy nhiên Tàng Thiên Ca vẫn giữ được sự bình tĩnh. Đối phương là đại cường giả đỉnh tiêm, hắn kiêu ngạo là có căn cứ, đó là bởi vì hắn rất mạnh. Thế nên dù bị khích đi nữa, Tàng Thiên Ca vẫn phải bình tĩnh, nếu mất đi sự phán đoán, cơ hội chiến thắng gần như là con số không tròn trịa. 

Chỉ thấy Tàng Thiên Ca rút ra bảo kiếm, kiếm này dường như được tẩm bổ bởi máu tươi của loài rồng, phát ra lòng uy chấn nhiếp, sát khí mãnh liệt làm cho người ta khiếp sợ. Tàng Thiên Ca hai tay đặt lên kiếm, biến đổi thủ quyết thành ấn, nguyên lực màu ánh kim tiến vào trong kiếm.

Nó như bị kích thích, ẩn ẩn có tiếng ngâm từ trong kiếm truyền ra. 

- Vạn kiếm quy tông.

Bầư trời trong chốc lát mây đen cuồn cuộn, hắc chế khuất khung trời. Trong hắc ám vô biên hiện ra rất nhiều thành ánh sáng. Nhìn kỹ thì đó chính là những thanh kiếm ánh sáng, hình dạng của chúng giống hệt với thanh chủ kiếm mà Tàng Thiên Ca tế lên. 

Thủ quyết cuối cùng kết thành, hai ngón tay trỏ và giữa khép lại, lạnh lùng chĩa thẳng vào Tinh Hồn, trong cái chỉ này là sát khí ngưng tụ. 

Kiếm ánh sáng trong khó gian nghe hắn điều khiển, xoay tròn một vòng rồi chĩa mũi nhọn về hướng Tinh Hồn, tiếp theo phá không bắn đến, giống như một trận mưa kiếm vậy, uy lực cực kỳ khủng bố. 

Tinh Hồn ánh mắt ngưng trọng, hai tay mở ra, chính giữa lòng bàn tay xuất hiện một cơn lốc xoáy nhỏ, rồi dần dần sau đó biến to ra, kích thước cỡ bằng một nắm đấm thì dừng lại, không tiếp tục biến lớn nữa, nhưng uy lực thì mỗi lúc một mạnh hơn. 

Kế tiếp bên ngoài vòng xoáy phát ra âm thanh tí tách, nghe như tiếng nổ vậy. Chỉ thấy khe khẽ xuất hiện mấy tia chớp điện màu đen tím. 

- Đại phong lôi toàn hoàn. 

Hai qua phong lôi cầu bị hắn ném ra, trước đó đã được Tinh Hồn truyền vào nguyên lực, sau đó còn cắn nuốt thiên địa nguyên khí, nó càng lúc càng trương phình lên, uy lực chỉ có mạnh chứ không yếu. 

Lốc xoáy và lôi điện phá tan kiếm kỹ. Kiếm lao đến như mưa, vậy mà lại bị phá vỡ một cách đơn giản. Trong số hai quả cầu, chỉ có một quả là bị ngăn chặn, quả còn lại, lực lượng yếu hơn hẳn, cơ mà vẫn không phải thứ mà người thường có thể chịu nổi. 

Giữa không trung Tàng Thiên Ca thổ huyết, phản phệ bay ngược lại phía sau. Tinh Hồn thì đâu có chịu dừng lại, tiếp tục lao đến công kích. Tàng Thiên Ca cũng có phải là dạng vừa, ổn định thân hình thì chân đạp hư không, lưng cong lại, ánh mắt kiên định nhìn thẳng, hắn cứ như một mũi tên rời cung, chân chính đối diện với Tinh Hồn. 

Quyền chạm quyền, cước chạm cước, không gian ầm ầm chấn động, có âm thanh đổ nát, chính là âm thanh của hư không truyền xuống. Không gian bị vặn vẹo biến dị, tùy thời thì liền đổ vỡ. 

Không ai nhìn rõ được kết quả ra sao, nhưng có thể cảm nhận được Tinh Hồn đang chiếm thượng phong. 

Ầm một tiếng, thấy có bóng dáng từ trên cao rớt xuống, lao thẳng vào đống đổ nát, có tiếng ho lụ khụ truyền ra. 

- Không lẽ thực lực của ngươi chỉ dừng lại ở mức đó? 

Giọng nói Tinh Hồn tràn đầy lãnh ngạo, cũng là thất vọng tràn trề. Tinh Hồn đã từng rất mong chờ vào trận chiến lần này, nhưng kết quả thì...

Hắn hướng bàn tay xuống vị trí Tàng Thiên Ca nằm chỏng vó, ánh mắt lạnh lùng:

- Đã vậy thì ngươi nên biến mất...

Chưa kịp nói xong thì một cột sáng chưởng thẳng đến, vị trí chính là nơi hắn đang đứng. Có lẽ do bất ngờ nên Tinh Hồn hứng trọn cú chưởng, có tiếng rên rỉ khe khẽ vang ra, là âm thanh của Tinh Hồn. Lần này hắn đã bị thương. 

- Sự kiêu ngạo sẽ giết chết chính ngươi. 

Tiếng nói Tàng Thiên Ca vàng vọng, rồi sau đó là ánh bạch quang chói sáng, từ bên trong một đầu bạch long bay ra. 

- Long Hình Biến. 

Đây chính là tuyệt chiêu mạnh nhất của Tàng Thiên Ca, cũng là tuyệt chiêu mà Tinh Hồn đã nghĩ ra và dạy cho hắn. Uy lực mà Tàng Thiên Ca thi triển mỗi lúc một mạnh hơn, lại sau khi hấp thu Định Hồn Linh Châu, uy lực đã vượt xa trước đây rất nhiều. 

Long trảo khổng lồ giương ra, chỉ một cái trảo ấn đã muốn che lấp bầu trời. khí hung bạo ẩn chứa trong trảo ấn, khiến cho Tình Hồn bị đẩy lùi lại, thậm chí lần đầu tiên trong cuộc chiến, Tinh Hồn đã thổ huyết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.