Đại La Thiên Tôn

Quyển 3 - Chương 159: Huyễn cảnh hoặc tâm (Trung)




Sắc dục, thinh dục, hương dục, vị dục, xúc dục và pháp dục*, đó chính là sáu điều ham muốn đã trở thành thói quen khó sửa đổi của vạn vật chi linh. Chiến tranh, chém giết, tranh đoạt, lừa gạt lẫn nhau đều từ sáu thói quen này mà ra.

Thế gian này, tất cả đều là giả huyễn, vô thường, vô ngã, sanh sanh diệt diệt. Ai cũng mong muốn có thể thỏa mãn bản thân mình. Trong giới tu chân, mong muốn này còn muốn lớn hơn rất nhiều. Sức mạnh, quyền lực, tiền bạc… đều tồn tại trong dã tâm của mỗi kẻ sĩ. Từ ham muốn này đến ham muốn khác, không bao giờ dừng lại cả.

Lục dục ngục chính là phản chiếu lại sáu loại ham muốn này. Kẻ khảo nghiệm ở tầng thứ tám Lục dục ngục này sẽ trải qua sáu kiếp luân hồi, tương ứng với sáu kiếp nạn sắc dục, thinh dục, hương dục, vị dục, xúc dục và pháp dục. Chỉ cần một phút bất cảnh, hắn sẽ vĩnh viễn bị nhốt lại ở kiếp nạn đó.

Có thể vượt qua được lục dục, trên thế giới này khó có người làm được. Họa chăng chỉ có thể là người đột phá kiếp niết bàn, lục dục mới không thể làm vấy bẩn được họ mà thôi. Kẻ đột phá kiếp niết bàn chính là Phật gia đệ tử, và số lượng cũng cực kỳ ít ỏi.

Tinh Hồn không phải là Phật gia đệ tử, tuy rằng thân thể có lực lượng Phật lực bảo hộ, nhưng nói chung vẫn là người của tu chân giới, ham muốn quyền lực, sức mạnh trước giờ luôn là ý niệm tồn tại trong lòng hắn. Có thể nói, tầng thứ tám Lục dục ngục này đối với hắn là một trải nghiệm rất khó khăn. Thế nhưng, đó vẫn chưa phải là khó khăn lớn nhất ở Địa ngục tháp.

Trở lại với câu chuyện, Tinh Hồn và quỷ mị Tà Phong đã đứng tại tầng thứ tám Lục dục ngục. Cũng giống như tầng thứ bảy Huyết trì ngục, trước mặt Tinh Hồn hiện giờ là một căn nhà tranh nhỏ nhìn rất đơn sơ, đạm bạc. Xung quanh trồng những hoa cỏ rất đỗi bình thường, có thể tìm thấy ở bất kỳ nơi nào ở thế giới bên ngoài. Thế nhưng cũng bởi vì thế mà khiến cho khung cảnh trở nên êm ái lạ thường.

Quỷ mị Tà Phong nhìn căn nhà tranh nhỏ kia, trong đầu không khỏi nhớ lại dòng hồi ức năm xưa của bản thân mình khi lịch lãm ở Địa ngục tháp này. Sau đó, hắn lãnh đạm nói:

- Ngươi bước vào đó đi.

- Vào căn nhà tranh đó sao?

Tinh Hồn ánh mắt thoáng qua một nét ngạc nhiên, hỏi ngược lại. Chỉ thấy quỷ mị Tà Phong nhẹ gật đầu. Lúc này, trong đầu Tinh Hồn không khỏi có ý niệm cảm thấy kỳ lạ. Nhưng mà không có thời gian nghĩ ngợi nhiều, nếu đã có thắc mắc thì chính bản thân mình nên tìm hiểu. Lập tức Tinh Hồn bắt đầu tiến vào trong căn nhà.

Vừa bước qua cổng, bỗng có một mùi hương thơm nhẹ nhàng xộc vào mũi hắn. Mùi hương này khiến cho tâm tình người ta trở nên rất thoải mái, nhẹ nhõm, thân thể vô cùng sảng khoái. So với lúc nhìn bên ngoài thì cảm giác thật khác biệt.

Đây không phải là nơi đơn sơ đạm bạc, mà có thể nói là một chốn tiên cảnh nhân gian. Đưa mắt nhìn một vòng xung quanh, muôn vạn cánh hoa tranh nhau đua nở, tạo nên một cánh đồng hoa rực rỡ muôn sắc màu, hương thơm của hoa cỏ nhẹ nhàng bay bổng trong không gian, theo từng cơn gió nhẹ nhàng mà bay đi tứ phương.

Bên cạnh căn nhà tranh là một cái hồ nước nhỏ, dưới ánh dương ấm áp, sóng nước nhẹ nhàng dạt vào bờ, nhìn rất lấp lánh. Những con cá với đủ loại màu sắc bơi trong hồ, nhìn rất vui mắt.

Khung cảnh như thế này, không phải tiên cảnh chốn nhân gian thì là gì đây. Nhưng… bỗng trong đầu Tinh Hồn lóe lên một ý niệm kỳ lạ. Vừa này đứng bên ngoài hoàn toàn không có nhìn thấy quang cảnh đẹp đẽ như thế này.

Lúc đó, bên cạnh hắn còn có một người nữa. Bỗng dưng trong giây lát, Tinh Hồn đứng ngẩn người ra. Người đã đứng bên cạnh hắn lúc ấy, hắn hoàn toàn không nhớ ra người đó là ai. Hắn cứ đứng ngây dại ra đó, cho đến khi có một âm thanh nhẹ nhàng êm dịu vang lên:

- Phu quân, chàng về rồi sao không vào trong nhà mà đứng ngoài đó?

Giọng nói êm dịu đó khiến Tinh Hồn bừng tỉnh, ngửa đầu nhìn lên thì thấy một thiếu nữ xinh đẹp. Nàng mặc một bộ áo màu tro nhìn rất giản dị đơn sơ, lông mi như liễu rủ, làn da trắng như tuyết, hai mắt trong như nước hồ thu. Tuy rằng chỉ mặc bộ đồ bằng vải thô, thế nhưng với khuôn mặt mỹ lệ, dáng người yểu điệu mảnh mai, quả thực khiến ai cũng phải kinh tâm động phách. Một thôn nữ mỹ mạo như vậy, chỉ e nam nhân nào cũng muốn lấy về làm thê tử.

Nàng nhìn hắn, ánh mắt vô cùng quyến luyến tràn đầy tình cảm. Tinh Hồn mày kiếm nhíu lại, tưởng tượng như mình đang chiềm trong ảo cảnh, không khỏi nhắm mắt lắc đầu kiêm định lại tâm trí. Bỗng lúc này phát hiện, mình mặc trên người một bộ đồ bình thường, tựa hồ là y phục của thường dân, nhìn có chút bẩn bẩn, trên tay cầm một cây cuốc, giống như vừa mới làm đồng về vậy. Còn suy nghĩ vừa rồi hoàn toàn biến đi đâu mất.

Thiếu nữ thấy hắn đứng như trời trồng như vậy, không khỏi thoáng qua một tia ngạc nhiên. Sau đó nàng liền từ trong nhà chạy ra cổng, nhìn nét mặt nàng lúc này có một chút tinh nghịch, nhìn vô cùng đáng yêu. Nàng đứng trước mặt hắn, quơ quơ ngọc thủ, cái miệng nhỏ vừa nói:

- Chàng làm sao vậy, tự nhiên lại đứng như trời trồng. Không lẽ năm nay bị mất mùa sao?

Tinh Hồn bừng tĩnh, trong đầu tự nhiên hiện ra những hình ảnh đồng án, với những người xung quanh đang cùng mình cày ruộng. Sau giây lát, hắn liền đáp:

- Không có gì, tự dưng trong đầu ta hiện lên những hình ảnh kỳ quặc. Có lẽ do đi làm mệt nên như vậy. Ta khát quá, nàng lấy giúp ta một ly nước.

Nàng mỉm cười gật đầu, sau đó Tinh Hồn và nàng ta bước vào trong nhà tranh nhỏ. Bên trong căn nhà cũng khá rộng, gồm một gian phòng để hai vợ chồng cùng ngủ, chính giữa căn nhà đặt một bộ bàn ghế, phía sau nhà là gian bếp để nấu nướng. Một cuộc sống đơn giản như vậy, đủ ăn đủ sống, lại có một cô vợ đẹp như vậy, thật khiến cho người ta ngưỡng mộ.

********* Quyển 3: Ma chi quân vương ********* 

Đứng bên ngoài, quỷ mị Tà Phong ánh mắt trầm tư nhìn Tinh Hồn, rồi thở dài một tiếng, ánh mắt lại quét quanh. Lúc này, khung cảnh không còn là đẹp đẽ thơ mộng như vừa nãy nữa. Mà chính là một cảnh quang rất kinh dị, những bộ xương trắng xóa nằm chồng chất thành núi, lâu lâu lại có những cành cây khô mọc lên với những con quạ kêu la inh ỏi, đôi mắt đỏ lồm có vẻ rất thèm khát nhìn gã nhân loại đang nằm trên đống xương trắng kia. Nhìn quanh cảnh này có vài nét rất giống với lúc Tinh Hồn khảo nghiệm ở Hoành thiên bí cảnh, chỉ là vẻ man rợ thì kém một chút. Nhưng nhìn vào thì vẫn khiến người ta sởn gai óc.

Tiên cảnh thơ mộng vừa rồi chỉ là một cái màn huyễn cảnh che mắt mà thôi, còn trước mặt quỷ mị Tà Phong bây giờ mới chân chính là cảnh của tầng thứ tám Lục dục ngục này. Lục dục không dễ dàng gì vượt qua. Hàng vạn năm trôi qua, kẻ có thể đến được đây không tính là ít, bằng chứng chính là vô số bộ xương khô chất chồng thành núi.

Nhìn Tinh Hồn hiện giờ, dường như là đang chìm sâu vào huyễn cảnh. Lại nói, huyễn cảnh mà đó chính là ước muốn ẩn dấu sâu trong lòng của mỗi người. Từ rất lâu trước đây, có lẽ chính bản thân Tinh Hồn cũng không còn nhớ rõ nữa. Hắn đã từng có một ước muốn, đó chính là sau khi giải quyết những ân oán tình thù thì sau đó sẽ tìm đến một nơi vắng vẻ sống những ngày tháng bình an vui vẻ.

Nhưng đáng tiếc, những chuyện không may đã xảy đến với Tinh Hồn. Đau đớn nhất chính là những người mà hắn yêu thương nhất chết trước mắt hắn. Lúc đó, chưa bao giờ hắn đau khổ tột cùng đến như vậy. Mẫu thân bị Sở Hóa Long giết chết, Sở Tiểu Điệp và Tô Hân Nhi thì bởi vì bảo vệ hắn mà tính mạng tiêu tan. Còn Yến Ngọc Lan thì bỏ hắn lại sau lưng để đi theo gia tộc. Thế nên, ước muốn nho nhỏ này của Tinh Hồn từ rất lâu đã chìm sâu vào hư vô rồi.

Sót lại bây giờ chỉ là một khối hận thù chồng chất, ham muốn sức mạnh và quyền lực để có thể tiêu diệt kẻ thù. Không ngờ khi đi vào Lục dục ngục này, giấc mơ nhỏ bé ấy một lần nữa trỗi dậy. Và Tinh Hồn đang chìm sâu vào giấc mơ này. Quỷ mị Tà Phong đương nhiên không thể nhìn thấy được huyễn cảnh mà Tinh Hồn tạo ra, nhưng nhìn khuôn mặt của Tinh Hồn vô cùng bình thản, thoáng qua nét bình yên và hạnh phúc. Có lẽ, huyễn cảnh ấy đẹp lắm. Đẹp đến nỗi mà muốn mãi mãi tồn tại nơi đó, không muốn thức tỉnh lại.

Nhưng mà, giấc mơ càng đẹp, càng hạnh phúc thì con người ta lại càng khó thức tỉnh. Ác mộng rất kinh khủng, nhưng vẫn có thể tỉnh lại được. Còn giấc mơ đẹp thì lại trái ngược. Quỷ mị Tà Phong cứ nhìn Tinh Hồn, dường như có vẻ đang cảm thông với hắn. Hoàn toàn trái ngược với cái bộ dạng lãnh đạm mỗi lần đối diện với hắn. Nhìn bộ dạng này của hắn, quỷ mị Tà Phong nội tâm suy nghĩ, gã thiếu niên này quả thực rất tội nghiệp, và có gì đó rất bi thương.

********* Quyển 3: Ma chi quân vương *********

Sắc dục: ham muốn nhìn thấy sắc đẹp

Thinh dục: ham muốn nghe âm thanh êm tai

Hương dục: ham muốn ngửi mùi thơm dễ chịu

Vị dục: ham muốn những món ăn ngon miệng

Xúc dục: ham muốn thân xác sung sướng

Pháp dục: ham muốn ý nghĩ được thỏa mãn


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.